XUÂN, HẠ, THU, ĐÔNG
#4 Biết Rồi Nha
*Những từ in đậm nghiêng là tiếng Anh - Ý được dịch sang tiếng Việt*Thoáng vài cái chớp mắt chuyến bay từ Hà Nội cũng đã đến Ý. Trong khi mọi người cần phải tập trung để làm các thủ tục thì Phương Vân đã có xe sang xịn đến đón đưa về chung cư riêng. .. Nguyệt Kha loay hoay hình như.. Đang tìm ai đó thì phải.. 'Nè cậu làm gì đứng đây thế? Có quen ai người thân đến đón à?' "À không, mình hơi choáng tí thôi. Đi nè!" "Mình tên Trâm, mình học Công Nghệ Sinh Học, còn bạn?" * Đây là Trâm, cô bạn nhà giàu nhưng thích tự lập, Trâm khoát tay Nguyệt Kha tung tăng vừa đi vừa vui vẻ nói*"Mình tên Kha, mình học Y Khoa. Xin được Trâm hỗ trợ nhé!" Thùy Trâm như chết đứng khi Nguyệt Kha nỡ nụ cười kèm giọng nói ngọt ấy. Phải nói rằng nếu như chỉ ngắm qua hình và ở một mình có khi Ngọc Trâm sẽ hét lớn lên với sự xinh đẹp duyên dáng này của Nguyệt Kha. *****" Ba mẹ à, con tới nơi rồi. "" Con thấy căn chung cư đó thế nào? Nhân viên có sắp xếp đồ đạt ngăn nắp đúng ý con không? Có thiếu thứ gì không nói ba mẹ nghe ba gọi người đem đến con không cần phải vất vả tìm? Rồi sao con thấy.." - "Trời ơi mình ơi, anh hỏi từ từ để con nó trả lời rồi hỏi tiếp, anh hỏi nhiều như thế sao bé con nghe kịp." " Alo mẹ nè, trời ơi ba bây nói nhiều quá mẹ không kịp nghe nữa nói chi con. Rồi, con thấy sao, bay có mệt không con? Có ăn uống gì chưa? Có ai ăn hiếp con không? Có gì là phải nói liền với ba mẹ chứ không có im im giữ trong lòng mà buồn nghe chưa?" -" Trời ơi, em nói tui nói nhiều mà em còn hỏi nhiều hơn tui.. "Bên đầu dây bên đây chỉ biết cười lắc đầu chào thua trước sự lo lắng quá là đáng yêu của ba mẹ mình.
" Dạ dạ, con ổn. Hiện tại con thấy mọi thứ đều ổn ba mẹ ạ. Không có gì khiến con không hài lòng cả. Con mà có gì là con điện về cho ba mẹ hay liền! Ba mẹ yên tâm tin tưởng con nha!!!" - "Giờ con hơi mệt nên con sẽ ngủ 1 tí rồi thức dậy sẽ kiểm tra nhà sau, con sẽ điện về cho ba mẹ biết tình hình sau ạ." *****Bên chung cư chung của các sinh viên năm nhất đang dọn dẹp vật dụng các thứ. Các bạn cùng ngành học sẽ được ở chung với nhau, 1 phòng sẽ tầm 3-4 sinh viên bao gồm các sinh viên trong nước và ngoại quốc. Nam và nữ tách hẳn ra ở 2 khu xa nhau. Tránh trường hợp tình trạng nam × nữ làm ảnh hưởng đến việc học.
Nhưng.. Vẫn không kịp, khi mà chàng công tử vô tình va chạm phải đôi mắt đang cười híp lại trông vô cùng rạng rỡ của Nguyệt Kha.Nhưng.. Đâu đó ở xa xa có người dường như đang không vui khi thấy chàng trai ấy ngắm Nguyệt Kha.. vâng, Phương Vân bị lạc đồ nên qua tìm thầy hướng dẫn hỏi và vô tình thấy cảnh tượng này. *ghen à? Đã là gì của nhau đâu mà ghen?*"Làm ơn tránh đường, đứng hết cả đường người khác đi!"
Phương Vân khó chịu đi đến và cố tình nói lớn để chàng trai đó mất mặt khi đứng hết cả phần đường dành cho người đi qua lại."Xin lỗi nhé " - Con gái gì mà hung dữ vậy nè?!?!"Thầy! Thầy có thấy túi LV màu hồng có cái móc khóa hình con unicorn màu trắng của em bị lạc ở đâu không thầy?" 'Túi đó to không em?'"Nhỏ nhỏ, chỉ đựng bánh kẹo của em thôi ạ" 'Túi LV nhỏ, màu hồng, móc khóa unicorn'"Là cái này đúng không?" *Nguyệt Kha cầm cái túi tiến lại gần hỏi xem có phải của người ta đang tìm hay không*"Àa đúng cái này rồi. Sao cậu có nó thế?" " Khi nãy mình thấy ở phía cốp xe, nhưng mình thấy không ai mang đi cứ sợ mọi người lu bu quá bỏ quên nên mình đem lại định gửi thầy nhờ thầy tìm người bị lạc đồ trả lại." 'Đây là túi đồ của Phương Vân, cảm ơn em nhiều nhé! À, Phương Vân cảm ơn Nguyệt Kha đi em! 2 em chắc sẽ gặp nhau nhiều nên làm quen đi rồi giúp đỡ lẫn nhau nhé'" Nguyệt Kha à? Cậu tên Nguyệt Kha à?" *Phương Vân tiến tới áp sát mặt mình vào mặt Nguyệt Kha*" Ờ..ờ m-mình tên Nguyệt Kha, bạn làm gì thấy đáng sợ vậy.." *Nguyệt Kha bị hành động của người trước mắt làm cho sợ hãi mà lời nói không được trọn vẹn câu, cứ vấp vấp*Không nói không rằng, cứ thế mà Phương Vân quay lưng bỏ đi làm cho con người kia tim cứ đập nhanh mà nhìn theo.
" Dạ dạ, con ổn. Hiện tại con thấy mọi thứ đều ổn ba mẹ ạ. Không có gì khiến con không hài lòng cả. Con mà có gì là con điện về cho ba mẹ hay liền! Ba mẹ yên tâm tin tưởng con nha!!!" - "Giờ con hơi mệt nên con sẽ ngủ 1 tí rồi thức dậy sẽ kiểm tra nhà sau, con sẽ điện về cho ba mẹ biết tình hình sau ạ." *****Bên chung cư chung của các sinh viên năm nhất đang dọn dẹp vật dụng các thứ. Các bạn cùng ngành học sẽ được ở chung với nhau, 1 phòng sẽ tầm 3-4 sinh viên bao gồm các sinh viên trong nước và ngoại quốc. Nam và nữ tách hẳn ra ở 2 khu xa nhau. Tránh trường hợp tình trạng nam × nữ làm ảnh hưởng đến việc học.
Nhưng.. Vẫn không kịp, khi mà chàng công tử vô tình va chạm phải đôi mắt đang cười híp lại trông vô cùng rạng rỡ của Nguyệt Kha.Nhưng.. Đâu đó ở xa xa có người dường như đang không vui khi thấy chàng trai ấy ngắm Nguyệt Kha.. vâng, Phương Vân bị lạc đồ nên qua tìm thầy hướng dẫn hỏi và vô tình thấy cảnh tượng này. *ghen à? Đã là gì của nhau đâu mà ghen?*"Làm ơn tránh đường, đứng hết cả đường người khác đi!"
Phương Vân khó chịu đi đến và cố tình nói lớn để chàng trai đó mất mặt khi đứng hết cả phần đường dành cho người đi qua lại."Xin lỗi nhé " - Con gái gì mà hung dữ vậy nè?!?!"Thầy! Thầy có thấy túi LV màu hồng có cái móc khóa hình con unicorn màu trắng của em bị lạc ở đâu không thầy?" 'Túi đó to không em?'"Nhỏ nhỏ, chỉ đựng bánh kẹo của em thôi ạ" 'Túi LV nhỏ, màu hồng, móc khóa unicorn'"Là cái này đúng không?" *Nguyệt Kha cầm cái túi tiến lại gần hỏi xem có phải của người ta đang tìm hay không*"Àa đúng cái này rồi. Sao cậu có nó thế?" " Khi nãy mình thấy ở phía cốp xe, nhưng mình thấy không ai mang đi cứ sợ mọi người lu bu quá bỏ quên nên mình đem lại định gửi thầy nhờ thầy tìm người bị lạc đồ trả lại." 'Đây là túi đồ của Phương Vân, cảm ơn em nhiều nhé! À, Phương Vân cảm ơn Nguyệt Kha đi em! 2 em chắc sẽ gặp nhau nhiều nên làm quen đi rồi giúp đỡ lẫn nhau nhé'" Nguyệt Kha à? Cậu tên Nguyệt Kha à?" *Phương Vân tiến tới áp sát mặt mình vào mặt Nguyệt Kha*" Ờ..ờ m-mình tên Nguyệt Kha, bạn làm gì thấy đáng sợ vậy.." *Nguyệt Kha bị hành động của người trước mắt làm cho sợ hãi mà lời nói không được trọn vẹn câu, cứ vấp vấp*Không nói không rằng, cứ thế mà Phương Vân quay lưng bỏ đi làm cho con người kia tim cứ đập nhanh mà nhìn theo.