「Winrina」 Lối Thoát

Máu



Ngày 15.5.2012

Thông tin về một lô hàng mới sắp di chuyển qua bến cảng P đến với Winter vào một buổi chiều xám, với nhiều đám mây đen đang trực chờ trút nước.

Trên bàn gỗ lớn, bản đồ cảng P trải rộng. Những ký hiệu đỏ khoanh quanh khu container số 7 và 8.

Tin nội bộ xác nhận: "một lô vũ khí hạng nặng chuẩn bị được chuyển qua đây đêm nay."

Không chỉ vài khẩu súng lẻ tẻ. Đây là cả một kho vũ khí bao gồm: súng trường tự động, RPG,.. thậm chí có tin đồn vài khẩu tên lửa vác vai. Ai nắm được lô hàng này, kẻ đó sẽ giữ cán cân sức mạnh trên toàn thành phố.

Winter rít điếu thuốc, khói trắng cuộn vòng. Đôi mắt đen sâu thẳm, không nhìn ra biểu cảm

“Sắp xếp đi”

"Phải lấy được ngay đêm nay, bằng mọi giá.”

Đàn em gật đầu, không ai hỏi lại, tãn ra trang bị vũ khí.

_______________
Cảng P – Nửa đêm

Trời đổ mưa, màn nước dày như tấm rèm che phủ cả bến cảng. Ánh đèn vàng từ trạm gác le lói hắt xuống, nhòe nhoẹt trên nền xi măng ướt sũng.

Hàng chục container xếp chồng, tạo thành bức tường to lớn. Tiếng sóng đập mạnh vào mạn tàu, xen lẫn tiếng kim loại va nhau leng keng, lạnh lẽo.

Winter lặng lẽ tiến vào từ phía góc khuất, mặc trên người chiếc áo khoác đen gọn, để dễ bề lẫn trốn. Súng gắn giảm thanh,chân nhẹ bước nhanh. Không khí tĩnh lặng chỉ nghe tiếng nước va chạm thành tàu.

Một tiếng “tách” vang lên, tên gác ngã gục, máu hòa vào mưa trên sàn lạnh băng.

Minjeonh tiến đầu, mắt quét quanh. Em biết Karina chắc chắn sẽ không để kẻ khác cướp lô hàng này. Và đúng là như thế.

Từ phía container đối diện, hàng chục bóng người xuất hiện. Súng nòng dài lóe sáng dưới ánh đèn.
Tiếng cười khàn trầm vang lên giữa mưa.

“Chào mừng đến lãnh địa của Karina, vui không? Winter.”

Áo da đen ôm sát cơ thể, mái tóc ướt mưa bết xuống vai, đôi môi đỏ cong lên đầy khiêu khích. Trong tay nàng là khẩu Desert Eagle bạc sáng loáng.

Em nheo mắt ghim chặt lấy bóng người, vừa bước ra.

“Yu tiểu thư à. Tôi chỉ muốn lô hàng, đừng làm mọi thứ thêm phức tạp.”

Nàng cười khẩy, liếm môi.

“Lô hàng này là của tao. Muốn cướp? Phải bước qua xác tao trước.”

Ngay khi giọng nàng ngừng lại, tiếng súng nổ chát chúa, xé toạc màn mưa. Đạn vạch sáng từng đường chết chóc trong bóng tối.

Đàn em hai bên đổ gục, máu hòa vào vũng nước đen ngòm. Winter lao vào, khẩu AR15 rung giật dữ dội trong tay. Bắn chính xác – mỗi viên đạn đều có mục tiêu rõ ràng.

Nàng như ngọn lửa giữa đêm mưa, bắn bằng cả hai tay, thân hình uốn lượn. Vừa nguy hiểm vừa mê hoặc. Mỗi phát súng của nàng đều khiến đám đàn em của Winter ngã xuống, tiếng gào thét át cả tiếng sấm.

Trong khoảnh khắc hỗn loạn, cả hai từ lúc nào đã bỏ súng mà lao vào đánh đấm.

Tiếng súng vang dội khắp trời trong khi hai kẻ đứng đầu như đang khóa nhau vào một khoảng không khác, tĩnh mịch đến đáng sợ.

“Vẫn lạnh lùng như thế.” – Nàng thở nhẹ khi đánh ngã em xuống đất

“Là do cô cho người nổ súng trước thôi.” – Môi rỉ máu khẽ nhếch, em nâng giọng đáp trả.

“Tôi đã cảnh cáo cô rồi mà, Minjeong à"

Ánh mắt nàng xoáy sâu, nửa thù hằn, nửa khao khát.

“Rút mau, Yu Taeji cho người đến đây rồi!” - tiếng hét cao vút dội thẳng vào tai khiến Winter bừng tĩnh thoát khỏi dòng suy nghĩ mơ hồ vừa lướt qua.

Em ánh mắt lóe sáng trong màn mưa dày đặc, ký ức về những lần chạm mặt, từng nụ cười nửa mỉa mai nửa ám ảnh của Karina thay nhau xuất hiện.

Rồi đôi mắt em tối sầm, với tay siết chặt khẩu súng bạc của nàng ngay cạnh. Dứt khoát bóp cò

Đoàng!

Viên đạn như xé gió, lao vun vút găm thẳng vào vai trái của Karina. Máu đỏ chảy thành dòng, mờ nhạt mà thấm ướt cả chiếc áo khoác bên ngoài. Đám lính của Karina xung quanh thấy nàng bị em bắn trúng rồi, liền phát hoảng. Chúng không nghĩ em thế mà dám bắn cả con gái ông trùm. Còn đám đàn em theo phe của Winter nhanh chóng lùi ra xe, chuẩn bị kéo em tẩu thoát.

Nàng loạng choạng, suýt ngã, giọng nói mang phần nghẹn ức vang lên

“Hah...bắn giỏi thật đấy.”

Winter đứng bật dậy tiến lại bắt nàng làm con tin. Giọng em lạnh băng

“Đêm nay tôi đã không lấy được hàng. Thì Yu tiểu thư cũng không nên trở về toàn vẹn chứ.”

Nàng lảo đảo, tay nắm chặt cánh tay em đang cầm súng dí sát vào thái dương mình.

Nàng thì thầm, giọng khàn đặc nhưng lưỡi dao trong lời nói sắc bén

“Bắn rồi..thì đừng hòng thoát. Mày nợ tao máu và tao sẽ lấy lại… bằng tất cả của mày.”

Máu từ vai nàng nhỏ xuống ngực áo em, loang đỏ cả một mảng lớn.

Từ xa đoàn xe của Yu Taeji nhanh chóng chạy tới. Winter không kịp nghĩ nhiều, thấy xe đàn em đã ngay cạnh, em vội đẩy Karina ra xa rồi leo lên xe.

Đằng sau nổ súng yểm trợ, cả băng nhóm lùi dần vào màn mưa đen kịt.

Nàng bị đẩy gục xuống đất, máu chảy loang nền xi măng ướt đẫm. Đám vệ sĩ vừa tới lao ra đỡ lấy, nhưng nàng gạt ra. Khuôn mặt chảy dài những vệt nước, nhưng không rõ là nước mưa hay là nước mắt. Ánh nhìn vãn dõi theo bóng em khuất dần.

Lô hàng không mất. Nhưng đêm nay, thứ thực sự bùng nổ…là mối ràng buộc bằng máu khó tách rời.

_________

Chương trước Chương tiếp
Loading...