Tình yêu niên thiếu

CHƯƠNG 4: TẠO PHẢN



Ánh bình minh nhạt nhòa phủ lên tướng quân phủ, nhưng bên trong lòng Diệp Thanh Ngô, ngọn lửa sục sôi đã bùng cháy từ lâu, nóng rực như thể thiêu đốt cả bầu trời phía trên.

Đứng giữa đại sảnh phủ tướng quân, cô đặt tay lên bàn bản đồ trải rộng, ánh mắt kiên quyết dõi theo từng chi tiết thành trì và vị trí quân binh.

"Hoàng đế đã nghi kỵ Diệp gia từ lâu,"

Diệp Thanh Ngô thầm nghĩ, "Mối liên hôn giữa Thời Nghi và Thịnh Lê Thư bị trì hoãn vô thời hạn. Điều đó báo hiệu vận mệnh của gia tộc họ Diệp đang bị đặt lên bờ vực."

Các tướng lĩnh quanh nàng đồng loạt gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm và trung thành tuyệt đối.

Trước kia, cô vẫn từng ôm mộng về sự trung thành và bảo vệ hoàng gia, tin tưởng vào tương lai hòa bình bên Khương Thời Nghi. Nhưng mọi thứ thay đổi khi quyền lực của Diệp gia bị đe dọa, khi sự trì hoãn hôn sự trở thành dấu hiệu rõ ràng cho những toan tính xấu xa từ thánh thượng.

"Nếu ta không đứng lên, Diệp gia và cả Diệp gia quân sẽ mất hết," Diệp Thanh Ngô tự nhủ, "Và người ta yêu cũng sẽ bị đánh mất mãi mãi."

Quyết tâm trong lòng cô như ngọn lửa dữ dội không thể dập tắt và quyết định dấy binh tạo phản được hình thành trong phút chốc.

Chỉ trong vòng một ngày, quân đội Diệp gia đồng loạt hành quân, tiến về kinh thành với khí thế như bão tố.

Tiếng trống trận vang vọng, tiếng hô xung trận rền rĩ như sấm sét, làm rung chuyển từng góc phố, từng bức tường thành.

Diệp Thanh Ngô cưỡi ngựa tiên phong, từng bước chân như ghi dấu một triều đại mới chuẩn bị hình thành.

Quân lính phủ tướng quân nhanh chóng chiếm giữ các cửa thành, đánh bật quân vệ binh triều đình ra khỏi vị trí.

Nội cung trở nên hỗn loạn, tiếng la hét, tiếng kiếm chạm nhau vang vọng khắp nơi.

Quan viên hoàng gia rối loạn, không kịp trở tay trước sức mạnh và mưu lược của Diệp Thanh Ngô cùng các tướng lĩnh trung thành.

Trong điện Càn Thanh – trung tâm quyền lực của triều đình – vua, hoàng hậu và Thái nữ Thịnh Lê Thư đang nghe báo tin nóng hổi.

Mặt vua trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm trán, ánh mắt đầy lo âu nhìn ra cửa sổ.

"Diệp gia đang nổi loạn. Chúng đã tiến vào thành, đe dọa trực tiếp ngai vàng," hoàng đế thì thầm.

Thịnh Lê Thư, với nụ cười lạnh lùng và ánh mắt sắc bén, lạnh lùng đáp:
"Phải bắt sống Diệp Thanh Ngô trước khi nàng ta gây thêm họa."

Cánh cửa điện bị xô tung, một đội võ sĩ phủ tướng quân dẫn đầu bởi Diệp Thanh Ngô bước vào, khí thế oai phong lẫm liệt, ánh mắt sắc lạnh khiến không ai dám nhìn thẳng.

Diệp Thanh Ngô tiến đến giữa điện, nhìn thẳng vào Thịnh Lê Thư, trào phúng:
"Ngươi là hôn thê cũ của A Nghi sao, nhìn cũng chả ra làm sao."

Thịnh Lê Thư đáp lại bằng nụ cười đầy thách thức:
"Ngươi tưởng bắt cóc Khương tiểu thư là nàng sẽ là của ngươi. Ngu ngốc, nàng dù bị ngươi bắt thì vẫn là thái nữ phi của ta."

Cuộc đối đầu căng thẳng giữa hai người phụ nữ quyền lực bắt đầu.

Thịnh Lê Thư không ngừng châm chọc, mỉa mai chuyện tình cảm giữa Diệp Thanh Ngô và Khương Thời Nghi, cố ý kích động để làm Diệp Thanh Ngô mất bình tĩnh.

"Ngươi yêu nàng ấy, nhưng nàng ấy yêu ta, là hôn thê của ta. Còn ngươi... chỉ là kẻ đến sau."

Diệp Thanh Ngô mắt lóe lên tia lửa giận dữ:
"Hoang đường. Ta không phải kẻ đến sau. Ta mới là người duy nhất nàng ấy yêu nhất, ngươi là cái thá gì chứ."

Một cơn thịnh nộ cuồng loạn bùng phát trong lòng Diệp Thanh Ngô, vượt qua lý trí và kiềm chế.

Cô tiến tới gần Thịnh Lê Thư, đôi mắt rực cháy giận dữ, tay nắm chắc thanh kiếm.

"Ngươi nên xuống mồ được rồi."

Chỉ một nhát kiếm sắc bén, thanh kiếm cắt ngang cổ Thịnh Lê Thư.

Máu nhuộm đỏ mặt sàn lạnh lẽo của điện Càn Thanh, sự im lặng chết chóc bao trùm không gian.

Không để lãng phí thời gian, Diệp Thanh Ngô nhanh chóng ra lệnh bắt giữ hoàng thượng và hoàng hậu.

Họ bị trói đứng giữa điện, ánh mắt căm hận và kinh ngạc xen lẫn.

Diệp Thanh Ngô bước đến, giọng nói lạnh lùng sắc bén:
"Ngươi đã đẩy gia tộc ta vào bước đường cùng. Giờ đây các ngươi chỉ còn một con đường: CHẾT."

Trong sân điện lớn, hoàng thượng và hoàng hậu đứng dưới ánh mắt của hàng trăm quan lại và binh lính.

Diệp Thanh Ngô đứng trên bục cao, giọng nói vang dội như tiếng sấm:
"Hôn quân và yêu hậu hại nước hại dân, quyết xử chém để diệt trừ tai hoạ."

Lưỡi kiếm bén lạnh rơi xuống, tiếng thét vang lên đứt quãng, máu đỏ thẫm loang ra khắp nền gạch hoa.

Không khí yên ắng đến mức nghẹt thở, mọi người cúi đầu tôn kính quyền lực mới hình thành.

Ngày đó, Diệp Thanh Ngô chính thức lên ngôi hoàng đế, triều đại đổi thành họ Diệp, mở ra một kỷ nguyên mới cho thiên hạ.

Bên trong mật thất, Khương Thời Nghi vẫn lặng lẽ chịu đựng, chưa hay biết sự thay đổi lớn lao ngoài kia.

Con đường phía trước còn dài, đầy rẫy thử thách, nhưng Diệp Thanh Ngô đã chứng minh rằng không ai có thể ngăn cản nàng – người phụ nữ quyền lực, người tình duy nhất của Khương Thời Nghi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...