[PhaoChi] Ký Ức?
Chapter 8
—
Một buổi chiều, khi Chi đang ngồi trong thư viện, cố gắng ghép nối các mảnh thông tin, điện thoại cô rung lên. Một tin nhắn từ một số lạ
Tin nhắn: Gặp tao ở quán net 'Màn Đêm' lúc 8h tối nay. Một mình thôi, đừng kể cho ai. Nếu không, con nhỏ Diệu Huyền sẽ gặp rắc rối
"Chết tiệt!" Chi nghiến răng
Dù sợ hãi, Chi không thể bỏ qua lời đe dọa liên quan đến Huyền. Cô quyết định đến.
Tối đó, Chi mặc một chiếc áo khoác rộng, cố gắng hòa mình vào bóng đêm. Quán net 'Màn Đêm' nằm sâu trong một con hẻm vắng, đèn đóm nhập nhoạng
Chi bước vào, mùi thuốc lá và mồ hôi xộc thẳng vào mũi. Tiếng gõ phím lạch cạch và tiếng chửi thề vang lên khắp nơi
Chi đi sâu vào bên trong, và thấy Lão Đại đang ngồi ở một góc khuất, cùng với vài tên đàn em trông bặm trợn. Hắn ta nhếch mép cười khi thấy Chi
"Chào bé cưng, ngồi xuống đi" Lão Đại nói, giọng điệu đầy vẻ trêu ngươi.
"Mày đúng là gan dạ đấy, dám mò đến tận đây"
Chi giữ vẻ bình tĩnh nhất có thể, ngồi xuống ghế đối diện
"Anh muốn gì?"
Lão Đại đặt chân lên bàn, ánh mắt hắn ta lướt khắp người Chi, một ánh nhìn thô tục khiến Chi rùng mình
"Tao nghe nói mày rất quan tâm đến con nhỏ Diệu Huyền. Thậm chí còn hay lén lút tìm hiểu về tao nữa, đúng không?"
Chi không trả lời
"Ha! Tao thích mấy đứa con gái thông minh như mày đấy"
"Với cả, nghe nói mày là học sinh giỏi, lại còn xinh xắn nữa chứ. Đúng gu tao"
Hắn ta nói rồi, ra hiệu cho bọn đàn em đóng cửa quán net, kéo rèm che kín các ô cửa sổ. Không gian lập tức trở nên ngột ngạt và đáng sợ hơn bao giờ hết. Chi cảm thấy một dự cảm chẳng lành
"Này bé cưng" Lão Đại đứng dậy, tiến đến gần Chi
"Mày muốn cứu con Diệu Huyền đúng không? Dễ thôi. Mày chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tao"
"Với cả.. làm 'bạn gái' của tao. Tao sẽ tha cho nó, và cả mày nữa"
Chi giật mình
"Anh nói gì vậy? Tôi không hiểu"
"Không hiểu à?" Lão Đại cười nham hiểm, bàn tay bẩn thỉu vươn tới chạm vào má Chi
"Đừng giả vờ nữa. Ánh mắt mày nhìn con Diệu Huyền, tao biết mà"
"Cứ coi như đây là cái giá mày phải trả để bảo vệ nó đi"
Bàn tay hắn ta bắt đầu lướt xuống cổ Chi, khiến cô sởn gai ốc
"Buông ra! Anh định làm gì vậy?!" Chi vùng vẫy, cố gắng thoát ra
"Làm gì á?" Tên đàn em bên cạnh cười khẩy
"Chịu khó một chút đi, rồi mày sẽ biết. Đừng làm khó Lão Đại"
"Lão Đại thích mày đấy"
Chi cố gắng đứng dậy, nhưng một tên khác đã giữ chặt vai cô, cô cảm thấy tuyệt vọng. Lão Đại đang tiến lại gần, khuôn mặt hắn ta đầy vẻ ghê tởm
Mùi rượu và thuốc lá xộc vào mũi Chi. Cô nhắm mắt lại, nước mắt bắt đầu trào ra. Đây là kết thúc rồi sao? Cô sẽ không thể giúp được Diệu Huyền, và bản thân cô cũng sẽ bị hủy hoại..
Đúng lúc đó..
END
KHÔNG KIỂM CHÍNH TẢ
só di=)))