[PhaoChi] Ký Ức?
Chapter 20
"Không được nói xin lỗi nữa" Chi lấy tay để lên miệng Huyền
Huyền khẽ gật đầu, nước mắt cô ấy tuôn rơi lã chã. Cô kể cho Chi nghe về những gì đã xảy ra. Về sự giam cầm, về sự cô độc
Chi lắng nghe, lòng cô ấy tràn ngập sự giận dữ. Cô muốn chạy đến, đối mặt với bố mẹ Huyền, và nói cho họ biết, họ đã sai
"Chị sẽ không để họ làm tổn thương em nữa"
"Chị sẽ bảo vệ em"
Đúng lúc đó, điện thoại của Chi rung lên
"Chi... em đang ở đâu vậy? Bố mẹ Huyền đang tìm em đấy"
Huyền cầm lấy tay Chi, siết chặt
"Chúng ta không thể trốn tránh mãi được. Chúng ta phải đối mặt với họ"
Chi và Huyền đứng dậy, cùng nhau nhìn ra cửa sổ. Một chiếc cầu vồng hiện lên sau cơn mưa, rực rỡ và đầy hy vọng..
Điện thoại Huyền bỗng reo lên
"Cô chủ! Cô chủ phải cẩn thận, ông bà chủ đang rất rất tức giận.."
"Họ định làm gì?" Giọng cô đầy lo lắng
Minh im lặng một lúc, rồi nói
"Tôi không rõ. Nhưng họ đã cử người đi tìm cô. Họ nói rằng sẽ không để cô sống yên ổn"
Đúng lúc đó, điện thoại của Chi rung lên. Một số lạ..
Chi ngần ngừ, rồi nghe máy
"Alo?"
"Con là Chi, đúng không?" Một giọng nói lạnh lùng, đầy uy quyền vang lên
"Ta biết Huyền đang ở chỗ con. Ta cho con một cơ hội cuối cùng. Hãy mang Huyền đến đây, và ta sẽ tha thứ cho con"
"Con xin lỗi, chuyện gì con cũng có thể làm cho bác, nhưng chuyện này thì không" Chi nói, giọng cô ấy đầy sự kiên định
"Huyền không phải là một món đồ. Cô ấy không phải là một thứ để ông có thể quyết định"
"Vậy sao?" Bố Huyền cười khẩy
"Vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần đi. Ta sẽ khiến cuộc sống của con trở nên địa ngục"
Bố Huyền cúp máy. Chi nhìn Huyền, nước mắt cô ấy tuôn rơi lã chã
"Chị xin lỗi..chị đã làm liên lụy đến em.."
"Chị không làm liên lụy đến em" Chi dịu dàng nói
—
Sáng hôm sau, khi Chi đến quán cà phê để làm việc, khuôn mặt của bà chủ lộ rõ vẻ lo lắng
"Chi này" bà nói, giọng bà run rẩy
"Cô nghỉ việc đi"
Chi ngỡ ngàng
"Sao vậy ạ? Con làm gì sai sao?"
"Không... không phải lỗi của cô"
"Có người đến đây..họ nói rằng, nếu tôi không đuổi việc cô, họ sẽ phá hoại công việc làm ăn của tôi.."
Quyên quyết định sẽ cùng Chi và Huyền chống lại bố mẹ Huyền. Cô biết, họ sẽ phải đối mặt với một thế lực mạnh mẽ, nhưng cô không sợ. Cô tin rằng, tình yêu và sự kiên định của Chi và Huyền sẽ đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả
Huyền gọi lại cho Minh
"Minh, tôi muốn anh giúp tôi. Tôi muốn anh tìm cho tôi một luật sư giỏi"
"Tôi sẽ giúp cô chủ"
"Tôi biết một luật sư giỏi. Anh ấy có thể giúp cô!"
—
Sáng hôm sau, theo lời dặn của luật sư, cả ba đã hẹn gặp Minh ở một quán cà phê vắng vẻ. Minh đến, vẻ mặt anh ta lộ rõ sự lo lắng và sợ hãi
"Tôi biết họ đang theo dõi tôi"
"Họ sẽ không để yên cho tôi đâu"
Minh đưa cho Huyền một chiếc USB
"Đây là tất cả những bằng chứng tôi có thể thu thập được. Các file ghi âm, các email, tất cả đều ở trong này"
Đúng lúc đó, điện thoại của Quyên rung lên. Quyên nghe máy, khuôn mặt cô ấy thay đổi
"Alo? Anh nói gì? Con gái tôi... tại sao?"
"Chi... họ đã đuổi học con gái chị ở trường. Họ nói rằng, nếu chúng ta không chịu buông tha, họ sẽ khiến con bé phải trả giá.."
"Em xin lỗi..em làm ảnh hưởng đến quá nhiều.." Huyền chỉ biết cuối đầu
—
Một tuần sau, Chi, Huyền và luật sư đã đến văn phòng của bố mẹ Huyền. Căn phòng rộng lớn, sang trọng, nhưng lại chìm trong sự im lặng đáng sợ. Bố mẹ Huyền ngồi đối diện với họ, khuôn mặt họ đầy sự giận dữ và khinh miệt
"Huyền, con hãy quay về đi"
"Đây là cơ hội cuối cùng của con"
"Không"
"Con sẽ không quay về"
"Vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần đi"
"Chúng ta sẽ khiến cuộc sống của con trở nên địa ngục"
Luật sư mỉm cười
"Ông bà có chắc không? Hay là chúng ta hãy nói chuyện về chiếc USB này?"
Bố mẹ Huyền nhìn chiếc USB trên bàn, khuôn mặt họ lộ rõ vẻ hoảng hốt
"Đó là cái gì?" Giọng ông ta bỗng run lên
"Đó là tất cả những bằng chứng mà chúng tôi đã thu thập được"
"Bằng chứng về việc ông bà đã giam giữ Huyền bất hợp pháp, về việc ông bà đã đe dọa Chi và gia đình cô ấy"
Mẹ Huyền nhìn Chi, ánh mắt bà ta đầy sự giận dữ
"Cô... cô đã làm gì vậy?"
"Tôi đã bảo vệ người tôi yêu"
Bố mẹ Huyền im lặng. Họ biết, họ đã thua. Họ không thể để những bằng chứng này bị phanh phui. Họ không thể để danh tiếng của gia đình bị hủy hoại
"Được rồi"
""Ta chịu thua"
Chi và Huyền rời khỏi văn phòng, họ đi đến một nơi xa xôi, một nơi không có bố mẹ Huyền, không có những lời đe dọa. Họ bắt đầu một cuộc sống mới..
—
Họ rời xa thành phố ồn ào, chuyển đến một căn nhà nhỏ ở ngoại ô. Căn nhà không sang trọng như căn hộ cũ của Huyền, nhưng lại ấm cúng và đầy ắp tiếng cười
Mỗi sáng, Chi thức dậy và thấy Huyền đang đứng trong bếp, chuẩn bị bữa sáng. Mùi cà phê thơm lừng, tiếng lách cách của ly tách, và nụ cười rạng rỡ của Huyền là tất cả những gì Chi cần. Họ ăn sáng cùng nhau, nói về những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống
Cô ấy đã tìm thấy một công việc ở một cửa hàng sách cũ, nơi cô ấy có thể sống với đam mê của mình. Chi cũng vậy, cô ấy tiếp tục đi học và đi làm thêm ở một quán cà phê nhỏ
Họ dành những buổi tối để cùng nhau xem phim, đọc sách, và trò chuyện. Họ nói về những gì đã xảy ra, về những nỗi đau
Một buổi tối, khi đang ngồi trên ghế sofa, Chi nhìn Huyền, nắm lấy tay cô ấy
"Chị, sau này chúng ta kết hôn nha?"
"Nếu em muốn" Huyền nhéo lên má Chi
"Chúng ta đã cùng nhau vượt qua mọi thứ. Em tin rằng, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường."
END
KHÔNG KIỂM CHÍNH TẢ
sắp rồi đó..