[PhaoChi] Ký Ức?
Chapter 16
—
"1 2 3 dô" Chi cụng ly với mọi người
...
Họ cùng nhóm bạn thân tổ chức một bữa tiệc nhỏ trong bar. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên khắp căn phòng, xua tan đi những ký ức tồi tệ..
Mọi người cụng ly, chúc mừng Huyền và Chi..thành đôi. Trong không khí hân hoan đó, Huyền cũng uống nhiều hơn mọi khi
Chi cười, nhìn Huyền đỏ mặt, khẽ véo má trêu chọc
"Chị Huyền tửu lượng thấp mà còn bày đặt uống nhiều"
Huyền chỉ cười khúc khích, vòng tay qua eo Chi, khẽ nói vào tai nàng
"Chị vui quá, không kiềm chế được"
Khi bữa tiệc gần tàn, Huyền đã ngà ngà say. Chi phải dìu Huyền ra ghế sofa ngồi nghỉ. Trong lúc Chi đang bận tính tiền thì bỗng có một cô gái bàn bên, có mái tóc dài và chiếc áo khoác giống Chi, vô tình đi ngang qua
Huyền, với đôi mắt lờ mờ vì hơi men, bỗng nhiên nắm lấy tay cô gái đó, ánh mắt mơ màng
"Chi... em đây rồi..."
Cô gái kia ngơ ngác, cố gắng rụt tay lại. Nhưng Huyền đã không còn tỉnh táo. Cô ấy vòng tay ôm lấy cô gái đó, vùi đầu vào cổ cô ấy, hít hà mùi hương và thì thầm
"Sao em lại bỏ chị một mình..."
Rồi..với một hành động hoàn toàn vô thức, Huyền hôn nhẹ lên cổ cô gái, một nụ hôn đầy say mê và tình cảm..
Chi vừa quay lại, đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng đó. Cả thế giới của Chi như sụp đổ. Một cơn ghen bùng cháy, dữ dội đến mức cô cảm thấy máu trong người sôi sục
Tim Chi đau nhói, lòng tự trọng bị tổn thương tột cùng. Mới chỉ vài giờ trước, họ còn là một cặp đôi hạnh phúc, thế mà giờ đây, cô lại phải chứng kiến Huyền say sưa âu yếm một người khác..?
Chi không nói một lời, chỉ nắm chặt tay, bước nhanh đến chỗ Huyền. Cô giật mạnh Huyền ra khỏi cô gái kia, ánh mắt tóe lửa
"Về nhà! Bây giờ!" Chi gằn giọng, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ..
"Ủa Chi? Mày kéo Huyền đi đâu vậy?" Lamoon thắc mắc nhìn cả hai
"Về nhà!"
"..."
Huyền vẫn còn say, bước đi loạng choạng nhưng Chi không bận tâm. Cô chỉ muốn về nhà, muốn đối chất với Huyền, muốn biết tại sao cô ấy lại làm như vậy?
Về đến nhà, Huyền đã say đến mức không còn đứng vững. Cô ấy ngã xuống sofa, cười ngây ngô
"Chi... em giận chị sao? Chị xin lỗi mà..."
Chi nhìn Huyền, ánh mắt cô ấy đầy sự tổn thương. Cô không muốn nói chuyện nữa, chỉ muốn đi tắm để bình tĩnh lại. Nhưng khi Chi vừa bước vào phòng, Huyền đã loạng choạng đi theo
"Ưm..vợ sao dạ?"
"Gì vậy trời, vợ chồng gì trời" (Chi ẻm nghĩ đó:))
"Chi... em đừng giận chị..." Giọng Huyền lắp bắp. Cô ấy tiến lại gần Chi, ôm lấy cô từ phía sau
Chi cố gắng đẩy Huyền ra, nhưng Huyền đã quá say để hiểu. Huyền đẩy Chi xuống giường, đè lên người cô ấy. Chi giãy giụa, nhưng Huyền đã dùng hết sức lực của một người say để giữ chặt cô lại
"Chi... em yêu chị mà..." lHuyền thì thầm, đôi môi cô ấy tìm đến môi Chi..
"Ưm..buông..buông em ra!" Chi khó khăn rặn từng chữ từng chữ
"Chi..chị muốn.."
"Ưm..ưm..em không..không thở được~"
Nụ hôn ban đầu chỉ là một cái chạm nhẹ nhàng nhưng ngay lập tức, nó bùng lên thành một ngọn lửa cuồng nhiệt
Bàn tay nàng luồn vào mái tóc mềm mại của cô
"Ah..đau..em đau" Nước mắt Chi lăng dài trên má
Cô nắm chặt lấy ga giường, từng ngón tay siết chặt. Huyền không vội vàng, cô ấy muốn từ từ tận hưởng, muốn Chi cảm nhận được tất cả sự yêu chiều và khao khát mà cô dành cho nàng..
"Em..em muốn.."
"Được..được" Huyền khẽ nhếch môi cười
Nàng hổn hển cầu xin, không còn chút che giấu nào. Chi chủ động kéo Huyền lại gần hơn, những tiếng rên đầy dục vọng thoát ra khỏi đôi môi sưng mọng..
—
Ánh bình minh yếu ớt len lỏi qua khung cửa sổ, đánh thức Chi. Cô khẽ cựa mình, cảm nhận được hơi ấm và mùi bạc hà quen thuộc từ Huyền. Chi nhìn thấy Huyền đang ngủ say, vòng tay vẫn ôm chặt lấy cô
"Đáng ghét!"
Huyền khẽ tỉnh giấc, nhìn Chi. Ánh mắt cô ấy đầy sự hối lỗi và lo lắng
Cô nhẹ nhàng vuốt ve má Chi
"Chi... chị xin lỗi, chị không cố ý đâu. Tối qua... chị say quá..."
"Em biết mà, em KHÔNG GIẬN chị đâu!"
"Em... em có ghen không?"
"Em bình thường!"
"Chị xin lỗi, chị không nên làm vậy. Chị hứa sẽ không bao giờ làm như thế nữa..."
Không gian giữa họ trở nên tĩnh lặng, chỉ có tiếng tim đập của cả hai. Huyền khẽ cúi xuống, hôn lên môi Chi. Chi cảm nhận được sự ấm áp từ Huyền, và cô không còn chống cự nữa. Cô vòng tay qua cổ Huyền, siết chặt
"Ngoan, em bé Chi dậy nào"
——
Trong lớp, bạn bè nhìn họ với ánh mắt tò mò và ngưỡng mộ. Tình yêu của họ không còn là bí mật, mà là một câu chuyện đẹp..
"Chào buổi sáng, Chi! Chào buổi sáng, Huyền!" Bích Phương khẽ vỗ vào vai Huyền
"Tao thấy hai đứa bây hạnh phúc lắm đấy! Đám cưới nhớ mời"
"Lắm mồm quá Phương ơi"
"Xì, mà tao thấy mày chăm Chi giỏi quá đấy" Bích Phương trề môi nhìn cả hai
Huyền khẽ nhếch mép cười
"Chuyện tao nên làm, không cần nói. Giờ thì mày xéo"
—
Trong giờ học, Huyền không còn ngủ gật như trước. Cô ấy chăm chú nghe giảng, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Chi, tặng cô ấy một nụ cười ấm áp. Chi cũng đáp lại bằng một nụ cười, lòng cô tràn ngập hạnh phúc..
Giờ giải lao, Chi và Huyền cùng nhau đi ra sân trường. Huyền mua hai cây kem, một cây vị bạc hà và một cây vị dâu tây
"Kem bạc hà của chị, kem dâu tây của em" Huyền khẽ đặt một nụ hôn lên má Chi
Chi cười khúc khích, ăn miếng kem dâu tây
"Chị Huyền này, chị không còn sợ bị nhìn nữa sao?"
Huyền mỉm cười
"Không, chị không còn sợ nữa"
"Chị chỉ sợ...mất em thôi"
"Dẻo mồm"
"Nhưng mà em cũng yêu chị lắm, em sẽ không rời xa chị đâu. Em hứa đấy!"
—
Sau tất cả, cuộc sống của Chi và Huyền đã trở lại quỹ đạo bình thường. Họ cùng nhau đi học, cùng nhau đi chơi, cùng nhau tận hưởng những khoảnh khắc bình yên. Nhưng sự bình yên đó không kéo dài được lâu..
Một buổi sáng, khi Chi và Huyền đang ăn sáng, Huyền nhận được một cuộc gọi từ trợ lý của bố mẹ cô ấy.
📞: "Cô chủ, bố mẹ cô đã về nước. Họ muốn gặp cô ở nhà ngay lập tức"
Huyền đứng sững sờ, khuôn mặt cô ấy trắng bệch
Chi nhìn Huyền, ánh mắt cô ấy đầy sự lo lắng
"Chị Huyền... có chuyện gì vậy?"
"Bố mẹ chị về nước rồi.."
END
KHÔNG KIỂM CHÍNH TẢ
qao, truyện hong hay lém mà cũn được mọi người yêu thíc, cảm ơn mọi người lắm ạ🐱🐰