OrmLing | BẪY
BẪY - CHAP 13
[Hiện tại]Lingling Kwong ngồi ngẩng người trong phòng, đèn không bật, cả một ngày nay cô chưa ra khỏi cửa, Anicha phải mang thức ăn vào tận phòng nhưng cô không động đũa, đến lúc nãy, Anicha nói rằng nhận được tin báo Orm Kornnaphat ở trong bệnh viện đã tỉnh lại, Lingling Kwong mới thở ra một hơi.Cô đã bóp cò, nhưng viên đạn kia, lần đầu tiên dành cho kẻ phản bội lại không phải nhắm ngay giữa trán, Lingling Kwong đã bắn vào vai trái của Orm Kornnaphat, cô không biết vì sao, cô căm hận những kẻ lừa gạt cô nhưng khi đối diện với đôi mắt hổ phách đó, Lingling Kwong không thể xuống tay, ngay khi dòng máu ấm nóng của Orm Kornnaphat vẽ trước mắt, Lingling Kwong vừa đau đớn nhưng lại nhẹ nhõm không ít, bởi vì, cô không bắn chết Orm Kornnaphat.Một đêm qua.. Lingling Kwong minh bạch rằng, cô không thể nhìn Orm Kornnaphat chết, cũng không thể tự tay kết liễu người kia, cô biết, bản thân đã yêu Orm Kornnaphat rồi, nhưng không thể làm gì khác, người kia xem cô như trò đùa, một món đồ chơi rách nát, cũ kỹ không còn giá trị, nước mắt Lingling Kwong lăn trên gò má, một lần nữa thi nhau rơi xuống. Từ khi nào cô lại trở nên yếu đuối như vậy, cô là một kẻ cứng rắn mạnh mẽ, thời khắc cô khóc, chắc là đã 5 năm rồi, khi mà Pey, đồng đội cũng là em gái cô đã vì cô mà đổi mạng, cho cô một giây để tranh giành sự sống, nhưng từ khi gặp Orm Kornnaphat, ba tháng qua, đêm nào nước mắt cũng thấm ướt gối nằm, Lingling Kwong không hiểu chính mình, con đường này là cô chọn, tại sao cô lại có chút không cam tâm, không chấp nhận.- Chị... - Anicha khẽ gọi Lingling Kwong - .. cô ấy đã ổn rồi, chị ăn một ít đi! - Chị.. không đói... - Giọng Lingling Kwong buồn bã- Hai người... chẳng lẽ phải đến bước này sao? - Anicha giọng có chút thương cảm, cô biết, Lingling Kwong đang rất khó chịu vì người này đã yêu Orm Kornnaphat- Còn cách nào nữa sao? Em ấy phản bội chị... xem chị là công cụ.. - Giọng Lingling Kwong có chút thê lương - ... chị chưa từng lộ ra quá nhiều thông tin.. nhưng lúc này.. dường như em ấy đã nắm rõ những thứ mà người khác điều tra chúng ta bao nhiêu năm qua vẫn không thể tìm ra...- Hay là.. cô ấy có điều gì bất đắc dĩ? - Người ngoài cuộc lúc nào cũng sáng tỏ hơn- Hôn người khác trước mặt chị.. tàn nhẫn nói với chị rằng chị chỉ là công cụ... - Lingling Kwong vén tay áo lên, vài vết bầm tím trên tay, đau nhức bên sườn làm cô có chút thống khổ, không phải vì vết thương ngoài da, mà vì đau đớn trong lòng - ... biết là chị... nhưng ra tay không chút nương tình... đây là lần thứ hai .. em ấy đánh chị như thế này... Anicha mím môi, lần đầu tiên cô thấy Lingling Kwong như vậy, yếu đuối tột cùng, cô không biết phải an ủi Lingling Kwong như thế nào, chỉ có thể ngồi im lặng bên cạnh người kia đôi mắt cũng có chút u buồn.- Anicha... - Lingling Kwong nhìn màn hình điện thoại vừa sáng lên một cái tin khẽ gọi- Sao ạ?- Không rõ vì sao dạo này chị có chút bất an... - Lingling Kwong lau đi nước mắt trên mặt, thu lại sự mềm yếu của bản thân, đứng dậy đi đến tủ đồ lấy ra một bộ đồ chuyên dụng - ... nếu như có chuyện gì, em phải lập tức chạy, đừng suy nghĩ gì cả, bởi vì mạng của em quan trọng hơn cả! Em hiểu không? - Chị... - Anicha nhíu mày đứng dậy- Chị đã mất Pey, chị không thể để em gặp chuyện! Em là người con bé yêu nhất, chị sẽ không để vợ của em gái chị gặp bất kỳ chuyện gì! - Lingling Kwong nhìn Anicha quả quyết- Chị à... chuyện của ngày hôm đó không phải lỗi của chị... - Anicha giọng có chút run run, chỉ cần nhắc đến cái tên kia, cô sẽ đau đớn không thể nhịn lại, người cô yêu, sau một đêm đã không còn hơi thở - ... và em sẽ không đi đâu cả, em sẽ thay Pey bảo vệ chị! - Cô ngốc này! - Lingling Kwong cười nhẹ, lại thêm một người nói bảo vệ cô, nhưng cô xứng hay sao, Lingling Kwong không biết - .. còn mạng thì mới có thể tìm ra sự thật! Hiểu chưa?- Em...- Được rồi! Ra ngoài đi, chị phải thay đồ! - Chị đi đâu? - Anicha có chút lo lắng, bình thường cô sẽ không hỏi, nhưng lúc này cô lại muốn quan tâm- Vừa nhận được tin từ Riz, đồng bọn của cái tên kia đang lẩn trốn ở một khu nhà tập thể cũ bị bỏ hoang ngoài ngoại ô, chị cần phải tóm lấy hắn! - Chị... thật sự phải theo đến cùng sao? - Anicha lo lắng, cô đã mất đi Pey, cô không muốn mất đi Lingling Kwong nữa- Phải! - Lingling Kwong siết nắm đấm - Chị muốn biết, kẻ nào đã giăng cái bẫy của 5 năm trước ở đảo Síp, khiến Pey phải mở đường máu cho chị thoát thân rồi ụp lên đầu chị cái danh phản bội tổ chứcLingling Kwong nghiến răng, gằn từng chữ, cảnh tượng em gái cô vì cô mà đánh lạc hướng bọn sát thủ kia cô không bao giờ quên, mà trong đám người truy sát ngày đó, còn có những kẻ đã từng giao lưng cho cô bảo vệ- Chị cũng muốn biết, rốt cuộc cái hộp bên trong két bảo hiểm mà người phụ nữ kia đã không màng nguy hiểm tìm đến chị, yêu cầu chị đi lấy nó là cái gì! - Lingling Kwong mắt sáng quắc- Em đã cố gắng tìm cách mở nó, nhưng không được, khóa được làm rất tỉ mỉ, cần phải có chìa gốc mới có thể mở! - Anicha nhăn mặt, cô là một chuyên gia bẻ khóa nhưng cũng vô sách với cái thứ mà Lingling Kwong đang cất giữ - Nhưng mà, em vừa điều tra được một tin rất đáng giá! Lingling Kwong nhìn Anicha chờ đợi- Phó cục trưởng tổng cục tình báo Thanat cũng đang tìm kiếm thứ đó! - Anicha nhẹ giọng báo với Lingling Kwong- Đây là lý do hắn ta cài bẫy Orm Kornnaphat sao? - Lingling Kwong nhíu mày- Có lẽ! Hoặc vì một mục tiêu khác! - Anicha ngẫm nghĩ- Em nghĩ như thế nào?- Ban đầu chúng ta đều nghĩ Thanat đưa hồ sơ của Niki cho Thiếu tá Kornnaphat vì muốn bắt lấy cô ấy, và chị sẽ ra mặt bảo vệ, ông ta sẽ tìm cách ban hành lệnh khám xét để nhân cơ hội lục soát Kaliris! - Anicha trầm giọng phân tích - ... Nhưng rõ ràng nếu muốn lệnh lục soát Kaliris thì đâu cần phải kéo Thiếu tá vào vì như vậy nếu như cô ấy thoát được tội, chắc chắn với trí thông minh của Thiếu tá, cô ấy sẽ rất nhanh nhận ra vấn đề! Vậy nên, em nghĩ rằng, ông ta còn mục đích khác! - Đại tướng Sethratanapong sao? - Lingling Kwong ngẫm nghĩ - Chẳng lẽ ngoài Phó tướng Thaksin, Thanat cũng nhắm đến Tướng Quân? - Phía Thủ tướng thì như thế nào?- Thủ tướng và Phu nhân lại hai quan điểm khác nhau, Phu nhân rất tin tưởng Đại tướng, cho rằng Sethratanapong sẽ chỉ quan tâm đến an ninh quốc gia, các vấn đề về chính trị sẽ không can thiệp, trừ khi ảnh hưởng lớn đến lợi ích quốc gia! - Em cũng đồng tình, quân đội sẽ ưu tiên an toàn an ninh quốc gia hơn là chiêu trò chính trị đấu đá này! - Chị cũng nghĩ như vậy, hơn nữa, chị đã từng gặp qua Đại tướng, ông ấy bề ngoài dữ tợn nhưng bên trong là một trái tim khẳng khái, chỉ là khi chị đem điều này thăm dò Thủ tướng thì ngài ấy lại không nghĩ như vậy...- Ngài ấy lựa chọn như thế nào? - Vẫn chưa ra quyết định, nhưng nếu có cả Thannat xen vào, thì bàn cờ sẽ có chút phức tạp... - Lingling Kwong nhăn trán - ... Thaksin muốn mau chóng hạ bệ Sethratanapong để lên chức Đại tướng, khi hắn nắm quyền điều khiển quân đội chắc chắn sẽ đảo chính, Thủ tướng biết nhưng ngài ấy quá chần chừ vì chưa dám tin vào Sethratanapong, nay Thanat lại xen vào với mục đích chưa rõ.. - Bên phía đại tướng em vẫn không thể điều tra được sâu hơn.. ngài ấy quá cẩn trọng, Sein và Giuliana thay nhau trực tiếp làm việc, không thể tìm ra kẽ hở nào! - Anicha thở dài, cô lăn lộn bao nhiêu năm, lần này gặp cặp đôi kia có chút vô sách, nhưng cô lại rất hứng thú bởi vì kẻ mạnh mới xứng đáng để cô tôn trọng- Ngài ấy không nhắm đến thứ đó, điều Đại tướng đang làm là bảo vệ Orm Kornnaphat! - Lingling Kwong bước vào bên trong thay đồ rồi nhanh chóng bước ra - Ý chị là..- Ông ấy có vẻ đã biết kẻ đứng sau vụ việc năm xưa của vợ mình là ai, thứ ông ấy làm chính là cản trở Orm Kornnaphat biết được sự thật! - Lingling Kwong đeo găng tay nhẹ giọng- Tại sao chứ? - Có lẽ sợ em ấy bị sốc chăng? - Lingling Kwong cười nhàn nhạt - Tóm lại, chị tin rằng đại tướng sẽ không nhắm đến thứ kia, chúng ta nên đề phòng những kẻ còn lại! Hơn nữa, chuyện tranh giành đấu đá của Thái Lan, không quá liên quan đến chúng ta, thứ chúng ta cần là giữ được mạng!- Em hiểu rồi! - Anicha gật đầu- Em hãy cẩn thận hơn! Dạo gần đây có rất nhiều người lạ mặt đến uống rượu! - Lingling Kwong cầm súng giắt bên hông, rồi dặn dò Anicha, sau đó mở cửa sau rời đi***Lingling Kwong lái moto lao đi về hướng định vị đã được gửi, đến nơi, cẩn thận cất đi xe vào góc khuất, nhanh chóng tiếp cận bên trong, một dãy nhà bỏ hoang, hiu hắt dưới ánh sáng đèn đường lờ mờ không rõ, cô không vội quan sát bên ngoài một lát rồi mới định hình con đường, từ từ như một hắc miêu, thân thủ thoăn thoắt len vào bên trong.Lingling Kwong nhớ rõ vị trí mà Riz đã gửi, cô bước nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, tiến đến căn nhà cũ nát, phía trước tấm bảng muốn rơi xuống đất có số R106 nhẹ nhàng mở cửa bước vào.Đèn từ ngoài hắt vào bên trong, Lingling Kwong nhíu mày, cô đeo kính chuyên dụng có thể nhìn ban đêm, quét nhanh một vòng, trái tim đột nhiên thịch một nhịp, cảm giác bất an lan tràn, Lingling Kwong bước lùi ba bước quay lưng nhanh chóng hướng ra hành lang rời đi.Rất nhanh hai bên vang lên từng tiếng bước chân, Lingling Kwong mím môi, cô lọt bẫy rồi, cẩn thận lắng nghe, đối phương có chuẩn bị mà đến, cô sẽ không thể phí thể lực được, vì quân số có vẻ rất đông, Lingling Kwong nhìn về phía trước cô thấy hai chiếc xe tải phế liệu đang đậu trước sân, nheo mắt, đây là tầng 1 cách mặt đất không quá cao.Lingling Kwong không chần chừ, muốn sống thì phải biết nắm thời cơ mà liều mạng, cô tung người, nhảy xuống, tiếp đất rồi lăn vài vòng để giảm dư chấn, nhanh chóng len vào bóng của hàng rào như muốn hòa lẫn vào trong đó hòng tránh đi sự truy đuổi.- Cô ta đâu? - Đám người đuổi lên liền không thấy Lingling Kwong hét lên hỏi- Nhanh! Chia ra tìm! - Một tên gằn giọng- Mẹ nó! Không hổ là số 0, lẩn nhanh như trạch vậy! - Một tên chửiLingling Kwong nghe xong liền nhíu mày, "Số 0" đã lâu lắm rồi mới nghe biệt danh này, lòng cô chợt lạnh, xúc tu đã vươn tới đây rồi, đôi mắt nâu lạnh lẽo, bước chân nhẹ nhàng len lỏi, Lingling Kwong cách hai chiếc xe tải vài bước, cô nép mình sát vào bên hàng rào đưa mắt nhìn về phía đám người kia, nheo mắt, đếm nhịp thở đến ba, bật người cuộn tròn lăn vài vòng chui vào gầm xe tải.Cô nằm dưới gầm xe, bụi phía trên phủ xuống mặt nhưng không làm cô khó chịu, Lingling Kwong điều chỉnh nhịp thở như hòa vào không khí tĩnh lặng, bên ngoài đám người vẫn liên tục lùng sục, một đôi giày nhanh chóng bước về phía xe tải, lúc nãy hắn vừa thấy thoáng một cái bóng vụt qua.Đôi giày sát bên cạnh, Lingling Kwong không hốt hoảng, cô bình tĩnh tột cùng, đột nhiên hắn cúi xuống kiểm tra, ngỡ đâu là một sự giật mình rồi bại lộ, nhưng không, chỉ thấy Lingling Kwong xoay người, hai ngón tay cái cứng rắn từ hai bên nhắm thẳng vào xoang cảnh của tên kia, dứt khoát đâm tới một lực, hắn chỉ kịp ngáp lên vài tiếng rồi ngất lịm, Lingling Kwong kéo nhanh cái xác vào che chắn dưới gầm, còn bản thân thì lăn về phía bên kia, khom người bước nhanh ra ngoài.Lingling Kwong vừa ra khỏi liền tăng tốc chạy vòng về phía xe moto mà cô đã cất kín trước đó, leo lên xe vặn ga rời đi, ngay khi tiếng pô xe máy vang vọng, lũ người kia mới biết Lingling Kwong đã trốn thoát, hô hào chửi bới nhau mà đuổi theo."Muốn bắt bà đây thì chờ kiếp sau đi!" - Lingling Kwong cười nhạtCô tăng tốc nhanh chóng hòa vào đường chính, trái tim có chút nặng nề, vì sao những người bên cạnh luôn liên tiếp phản bội cô vậy? Riz là người đưa tin, đã đưa tin cho cô từ sự kiện 5 năm đó, cô không biết lý do vì sao Riz lại phản bội, Lingling Kwong tấp vào một bên đường đông đúc, lấy ra điện thoại xem lại tin nhắn Riz gửi.Đồng tử đột nhiên co rút lại, là mật mã kép...Cô đã quá chủ quan rồi, vì tâm trạng xuống dốc do vụ việc của Orm Kornnaphat mà cô đã đánh mất đi sự thận trọng của chính mình, Lingling Kwong mím môi, cô bắt đầu giải mật mã kép.Nước mắt dâng lên trong đôi mắt nâu, Lingling Kwong ngẩng đầu, nuốt xuống, cô mím môi, đưa ngón tay lên run rẩy, thao tác một chút, rồi nhấn lựa chọn "xóa" trong điện thoại, toàn bộ dấu tích của Riz tan biến như bọt biển, nếu hỏi về sự tồn tại của người này, chắc chỉ là trong trí nhớ của Lingling Kwong mà thôi."Chị! Em bị phát hiện rồi! Kiếp sau vẫn muốn được làm đồng đội với chị!"Đó là tin chuẩn được giấu sau cái tin giả kèm theo định vị kia..Lingling Kwong cất điện thoại, cô lái xe về Kaliris.. lại một lần nữa.. lại một người nữa.. vì cô mà chết.. đồng đội của cô không nhiều, nhưng cũng không ít, vậy mà bây giờ chỉ còn lại .. Anicha..Lingling Kwong chạy xe vào đường nhỏ lối về Kaliris, trời đã hơn nửa đêm, hôm nay cô ra ngoài, Lingling Kwong ước tính giờ này chắc hẳn Kaliris đã đóng cửa sớm, tiếng động cơ thả nhẹ giữa con đường, Lingling Kwong nhíu mày, hôm nay, nơi đây yên ắng đến kỳ lạ, đôi mắt nâu tối lại, siết tay ga lao thẳng về phía trước.Lingling Kwong bước xuống xe, nheo mắt, dù rất khẽ nhưng đó là tiếng va chạm rất rõ, cô đạp cửa xông vào, trước mắt, Anicha hai tay địch sáu người, khuôn mặt đã xây xát thấy rõ, bàn tay phải thõng xuống, dao nhỏ đã chuyển qua tay trái, ngoang cường chống cự.Lingling Kwong nhíu mày như một mũi tên bắn nhanh về phía trước, nhanh tay chụp lấy một cú đâm chết người từ một cánh tay xăm trổ, giữ lấy, xoay người, một tiếng "rắc" vang lên, bàn tay không thể giữ nổi con dao khiến nó rơi thẳng xuống, cô đưa tay chụp lấy, xoay nửa vòng, một thân thể gục xuống mặt đất không còn hơi thở, trên cổ vết cắt vẫn mới tinh, máu chảy ra nóng ấm.- Chị... - Anicha thở khó khăn, xương sườn hình như đã gãy, tay phải cũng đã không còn lực, bả vai trái rỉ ra từng giọt màu đỏ đặc sệt vì một cú chém ngang bất ngờ ban nãy- Ở sau chị! - Lingling Kwong bước lên nhìn năm tên trước mặt đầy lãnh khốc, Anicha lui về phía sau Lingling Kwong, tay trái vẫn không buông dao nhỏ, khuôn mặt vẫn kiên định bình tĩnh- Lâu quá không gặp cô vẫn đẹp như vậy, số 0! - Một tên bước lên, kéo bịt mặt ra, hàm răng vàng khè lộ ra một cách kinh tởm nhìn Lingling Kwong cười đầy dâm ý- Là ai phái các người đến? - Lingling Kwong vẫn bộ dáng lạnh lùng tàn khốc hỏi- Theo tôi về, cô sẽ biết! - Tên kia nhướng mày- Làm sao có thể theo một cái xác trở về được chứ? - Lingling Kwong cười lạnh- Vẫn cứng miệng như ngày xưa! - Hằn nhìn Lingling Kwong lại nhìn xung quanh - Cũng biết trốn lắm! Kaliris - Sirilak? Từ khi nào cô lại có sở thích đặt tên ấu trĩ vậy? Sirilak Kwong? Lingling Kwong không đáp, nhưng cô biết mọi thứ đã bại lộ rồi- Thiếu gia rất nhớ cô đấy, Đại tiểu thư?- Đừng gọi tôi như vậy! Tôi họ Kwong, không phải họ Lee! - Lingling Kwong nhàn nhạt trả lời- Lee hay Kwong đâu có quan trọng! Quan trọng là... - Hắn bước đến vài bước - ... thứ cô đã mang đi 5 năm trước đấy! - Là gì? - Lingling Kwong giả ngốc nhướng mày hỏi, cô biết đám người này không hỏi về cái hộp của người phụ nữ kia- Còn nửa năm nữa là Thiếu gia phải tiếp quản tổ chức rồi... - Hàm răng vàng khè đầy hung ác hướng Lingling Kwong thị uy - ... cô cứ giữ bản di chúc gốc như vậy là làm khó cho Thiếu gia đấy! - Có bản lĩnh thì cứ đến lấy! - Lingling Kwong nhướng mày cười khinh khỉnh- Rượu mời không uống, uống rượu phạt mà! - Hắn gằn giọng, ra hiệu thêm một đám người xuất hiện, hướng đến Lingling Kwong mà tấn công.Lingling Kwong không nao núng, cô chắn phía trước Anicha, lạnh lùng đón lấy từng đòn tấn công, Anicha muốn giúp Lingling Kwong nhưng không thể, lúc này cô thật sự lực bất tòng tâm chỉ có thể trơ mắt nhìn Lingling Kwong một mình kiên cường chống đỡ.Tiếng va chạm giữa cánh tay, cẳng chân vang lên, tiếng xương gãy, tiếng dao cứa, mùi máu tanh nồng pha trộn mùi của những chai rượu đã vỡ nát dưới sàn tạo nên một hương thơm tà dị, Lingling Kwong như một nữ thần, trên tay đã đẫm máu của kẻ thù, gương mặt xinh đẹp cũng xước một đường, cả người cũng đã có vài vết rách, máu đã rỉ nhè nhẹ, nhưng từng vết thương cô hứng chịu lại được đổi bằng mạng của kẻ gây ra nó.Vũ điệu chết chóc được cô nhảy múa trong không gian mờ ảo, máu bắn lên tường vẽ nên một bức tranh ma mị màu đỏ chói kinh diễm, từng tiếng ngã xuống của những kẻ không mời, cho đến khi thân ảnh to lớn của tên cầm đầu lãnh trọn một cú đâm chí mạng ngay tim của cô, gục xuống, đôi mắt còn mở lớn như không thể tin tưởng, số 0 ngày xưa nay còn đáng sợ hơn, 5 năm, cô không mai một nanh vuốt của chính mình, thù hận làm nó càng ngày càng sắc bén hơn.Lingling Kwong rút dao ra rồi lau sơ lên quần áo của kẻ kia, sau đó cất lại vào vỏ, cô quay sang nhìn Anicha, khuôn mặt người kia gần như tái nhợt, đôi mắt Lingling Kwong âm trầm, ngay khi Anicha định nói gì đó, Lingling Kwong đột nhiên ra tay đánh ngất người kia, cô đặt Anicha nằm xuống, ngụy tạo cái chết cho Anicha, bởi cô biết sẽ có kẻ đến để xác nhận tình hình.Lingling Kwong quay lưng đi thẳng lên phòng, lấy ra một bộ đồ mới, theo thói quen vào phòng tắm nhanh chóng tẩy rửa đi máu trên người, của cô và của kẻ thù, rồi băng bó các vết thương, mở ra ngăn bí mật phía sau tủ rượu, lấy ra laptop, hai cái usb, trên đó có một cái có hình Lycoris, Hoa bỉ ngạn, một số giấy tờ tùy thân được làm giả, và một ít tiền mặt, bỏ vào balo, nhanh chóng thay đồ, rời đi.Nơi này không thể ở lại, nếu cô muốn sống, cô phải tiếp tục công cuộc trốn chạy như ngày xưa, chỉ là, lần này có sự khác biệt, rằng cô chỉ còn lại một mình, Lingling Kwong để Anicha ở lại, cô muốn tổ chức xác nhận rằng Anicha đã chết, sáng mai, khi cảnh sát đến, Anicha sẽ được bảo vệ, còn cô, sẽ tiếp tục hành trình tranh giành sự sống, tìm kiếm sự thật.. với một trái tim đã chết...Bangkok một đêm không mưa, không sao, lạnh lẽo, bóng dáng một người con gái vụt đi trong màn đêm, hành trình trốn chạy không quá xa lạ, cô chưa từng luyến tiếc bất kỳ nơi nào cô dừng lại, duy chỉ có nơi này.. lần đầu tiên Lingling Kwong ngoái lại nhìn..Một nơi có người đã làm cô rung động, một nơi cho cô sự ấm áp đầu tiên trong đời, nhưng cũng là nơi đó, người đó đã chà đạp trái tim và tình cảm của cô.. có lẽ thời điểm này, rời đi là một sự lựa chọn tốt nhất, cho cô và người xung quanh..Thế giới sau một đêm chỉ còn lại dối trá và thù hận...-END CHAP 13-Au: Như những gì đã chia sẻ trước đó, thay vì chap 14 thì từ chap 13 này Au sẽ quay lại cách viết theo bản năng như cũ (tui đã viết lại chap 13) thay vì cố gắng thay đổi cho bài bản các kiểu, nên là rất mong mọi người sẽ ủng hộ nha! Mà rdrs đọc nhớ để lại cmt khích lệ tác giả nhé! Tui đọc cmt sẽ có nhiều nhiều động lực để viết tiếp đó nha!Xin cảm ơn! Mãi yêu <3