OrmLing | BẪY (FULL)
BẪY CHAP 22
Lingling Kwong quay trở lại Hongkong, đứng nhìn tòa nhà trong quá khứ, cảm xúc cô lúc này chỉ là một sự tẻ nhạt, từ khi rời khỏi ánh mắt kia đến nay, Lingling Kwong không nói một câu nào, đôi mắt nhàn nhạt một sự thê lương, cô thật sự không nghĩ đến, sẽ có một ngày cô và Orm Kornnaphat trở thành như thế này.Điều đầu tiên Lingling Kwong làm sau khi trở lại là đi thăm mộ của mẹ cô, đứng nhìn khuôn mặt trên hình ảnh đen trắng, trái tim Lingling Kwong nặng nề, đôi mắt nâu sẫm tràn ngập bi thương..- Mẹ... - Lingling Kwong gục xuống trước bia mộ lạnh lẽo, nước mắt cô cũng từ từ rơi xuống - .. con phải làm gì đây..Trong ký ức của cô, mẹ là người thân cận nhất, thương yêu cô nhất, cô và mẹ sống trong một căn nhà to lớn, nhưng không có dấu vết của sự hạnh phúc gia đình, bên ngoài, đâu đâu cũng là những người mặc áo đen hung hãn, nhất cử nhất động của hai mẹ con Lingling Kwong đều bị giám sát, khi còn nhỏ, Lingling Kwong không hiểu, cho đến khi cô lớn, cô rốt cuộc mới biết được chuyện gì đang xảy ra.Năm đó, số 0 đời đầu Lycoris cũng chính là mẹ Orm Kornnaphat đã phản bội lại tổ chức, người ta đuổi đến chỉ thấy gia chủ Kwong cũng là ông nội của Lingling Kwong đang thoi thóp còn một hơi tàn bên cạnh mẹ của cô, trước khi trút hơi thở cuối, ông chỉ kịp nói với ba Lingling Kwong rằng không được làm khó mẹ cô, và phải bảo vệ mẹ, tang lễ của ông nội diễn ra 3 ngày, sau đó người ta phát hiện, "Thẻ thân phận" của ông mất rồi và người bị nghi ngờ lúc đó chính là số 0."Thẻ thân phận" chính là một con chip nhỏ nằm dưới hình dạng của USB, thứ chứa đựng toàn bộ thông tin của người đó, cách xác minh thân phận, quan trọng hơn, "Thẻ thân phận" của gia chủ Kwong khi đó chứa thông tin ngân hàng của gia tộc, toàn bộ số tiền của Kwong gia, gia tộc tạo ra Lycoris, đều ở trong ngân hàng của gia chủ, cả tổ chức rơi vào hoảng loạn, không có số tiền khổng lồ kia, Lycoris gặp khó khăn rất lớn.Thế nhưng, dù cho mọi người có tra hỏi như thế nào, mẹ Lingling Kwong đều không hé răng nửa lời về số 0, tại sao số 0 biến mất, trong camera có quay được số 0 từ phòng gia chủ rời đi, ngay cả khi ba cô hỏi, mẹ cô vẫn chỉ nói rằng bà tin tưởng số 0, để rồi, từ tình yêu, ba mẹ cô chuyển thành hận thù, ba cô cho rằng mẹ cô bao che kẻ thủ ác, liền đem mọi sự tức giận trút lên đầu mẹ cô, khi ba Lingling Kwong muốn tự tay trừng phạt mẹ cô thì phát hiện bà đã mang thai cô được 2 tháng, lúc đó, ông như sụp đổ, người vợ ông yêu nhất lại cấu kết với thân tín hại chết ba ruột của ông lúc này lại mang thai đứa con của ông, không còn cách nào, ba Lingling Kwong lựa chọn giam lỏng mẹ và cô ở biệt viện.Tuổi thơ của Lingling Kwong chỉ vỏn vẹn trong khuôn viên của căn biệt thự lớn, cô không đến trường, không có bạn bè, mỗi đêm chỉ có mẹ làm bạn với cô, ba cô không xuất hiện, sinh nhật cũng không có ai chúc mừng, mẹ vẫn luôn nói với cô rằng trong chuyện này không ai có lỗi, lỗi chỉ là ở những kẻ tham lam mà thôi, Lingling Kwong nghe câu được câu không, cô vẫn chỉ là một đứa trẻ.Cho đến năm cô 5 tuổi, ba lần đầu xuất hiện, người đàn ông cao lớn, lịch lãm, đôi mắt sắc lạnh đến rợn người, lần đầu bế cô lên nhưng lại không nhìn cô mà lại nhìn mẹ cô, Lingling Kwong cũng quay sang nhìn mẹ, đôi mắt bà trở nên hốt hoảng, bà gào khóc ra tay đánh đám người đang muốn giữ lấy bà nhưng rồi vẫn bị khống chế, mẹ cô 5 năm không hề rèn luyện, làm sao có thể đấu lại với đám người kia chứ.- Trả con lại cho tôi!! - Mẹ Lingling Kwong gào trong tuyệt vọng- Nó sẽ là số 0 tiếp theo! - Ba Lingling Kwong chỉ lạnh lùng nhìn bà- Tại sao? Tại sao phải là Lingling? - Mẹ Lingling Kwong gào khóc đau khổ- Vì cô đã muốn bảo hộ số 0 phản bội kia, thì cô phải cấp lại cho Lycoris một số 0 mới, thay số 0 kia mà bù đắp cho tổ chức! - Ba Lingling Kwong trầm giọng- Không! Không được!Tiếng nấc tuyệt vọng của người phụ nữ vang vọng, người đàn ông cũng không thay đổi sắc mặt, lạnh lùng bế Lingling Kwong đặt vào xe, nước mắt trẻ con đã lưng tròng nhưng vẫn chưa rơi xuống- Người là.. ba của con sao? - Lingling Kwong câu đầu tiên là hỏi người bên cạnh- Phải! - Người đàn ông vừa nhận là ba của cô quay sang nhìn Lingling Kwong, đôi mắt chim ưng sắc bén lại có một tia dịu dàng khó thấy- Tại sao bây giờ ba mới xuất hiện? - Lingling Kwong ngây thơ hỏi một câu khiến người kia im lặng, đôi mắt dấy lên một tia xót xaBa Lingling Kwong không đáp lời, chỉ quay lại nhìn thẳng phía trước đạp ga rời đi, bàn tay to lớn đang lái xe run nhẹ, sau đó lại quay sang nhìn Lingling Kwong vẫn đang tròn mắt nhìn ông- Lingling.. xin lỗi con!Ngày đó, Lingling Kwong 5 tuổi không hiểu tại sao ba cô lại xin lỗi, không hiểu tại sao mẹ cô gào khóc, cho đến thời gian sau đó, chịu đựng sự huấn luyện ma quỷ, Lingling Kwong mới minh bạch, hóa ra, người lớn làm lỗi lại bắt đứa trẻ như cô gánh tội thay, cô buộc phải trở thành số 0, những thứ tàn nhẫn nhất được áp đặt vào cuộc đời cô, tuổi thơ của Lingling Kwong chỉ có mồ hôi, máu và nước mắt.Sau bốn năm, cô được quay lại gặp mẹ cô, người phụ nữ nhìn đứa con mà bà đứt ruột đẻ ra, đôi mắt không có sự trong trẻo của con trẻ mà thay vào đó là từng tia lãnh đạm tàn nhẫn, Lingling Kwong không còn nói nhiều như trước, cô trầm mặc hơn, ăn rồi tự luyện tập rồi lại ngủ sau đó dậy luyện tập.- Lingling! - Mẹ Lingling Kwong gọi con gáiCô ngừng lại động tác hít đất đi đến chỗ mẹ chờ đợi người kia nói- Hôm nay mẹ đưa con ra ngoài ăn kem và đi công viên nhé! - Mẹ Lingling Kwong đầy mong đợi nhìn Lingling Kwong- Không! - Lingling Kwong lắc đầu - Con còn phải luyện tập! - Lingling.. con không cần phải làm gì nữa cả! Mẹ sẽ bảo vệ con! - Mẹ Lingling Kwong ôm lấy con gái, nói trong sự hối hận- Bảo vệ con? - Đứa trẻ 9 tuổi đôi mắt vô hồn, giọng lành lạnh vang lên như một kẻ đã chết - Con cũng đã gọi mẹ suốt từng đó thời gian, nhưng con chưa thấy khi nào mẹ xuất hiện.. Mẹ Lingling Kwong buông con gái ra, sững sờ nhìn đứa trẻ xa lạ trước mặt- Ngày xưa mẹ nói rằng chỉ cần con ngoan, bà tiên sẽ đến ban cho con điều ước.. - Cuối cùng nước mắt của đứa trẻ 9 tuổi cũng rơi xuống - ..nhưng con đã cố gắng làm tất cả.. bà tiên vẫn không xuất hiện.. khi con bị bỏ đói vì không hoàn thành bài tập, con chỉ có thể giành ăn với chó, khi con phải chiến đấu sinh tử với đám trẻ con kia, bà tiên không thấy đâu cả... Mẹ biết không .. Lingling Kwong dừng lại, nhìn đôi bàn tay nhỏ bé, run rẩy từng cơn- Chỉ mới tuần trước thôi, con đã bóp chết người bạn thân của con trong trại huấn luyện bởi vì con phát hiện nó chỉ giả vờ tiếp cận con rồi muốn giết con.. - Lingling Kwong run lên từng cơn - .. ba nói rằng .. bên cạnh con sẽ không có bạn bè chỉ có kẻ thù, tất cả những kẻ xung quanh con đều sẽ phản bội con.. con đã không tin.. nhưng cuối cùng con đã hiểu được ba nói đúng..- Lingling! - Mẹ cô ôm lấy con - Mẹ sẽ không để con phải trải qua những thứ này nữa! Lingling Kwong nước mắt vẫn rơi, mẹ nói rằng cô không cần trải qua những thứ này nữa, Lingling Kwong đã tin lời mẹ nói, cô cũng không muốn trải qua những thứ như địa ngục đó nữa, cô thật sự tin rằng bà tiên sẽ xuất hiện cứu lấy cuộc đời của cô, đứa trẻ 9 tuổi năm đó đã tin vào điều đó.Thế nhưng, thứ xuất hiện không phải là Tiên mà là Quỷ, trước mắt Lingling Kwong, mẹ cô cầm thứ sắc bén đâm thẳng vào trái tim ba cô khi bà yêu cầu ông không được đưa Lingling Kwong đi huấn luyện nhưng bị từ chối, cuối cùng bà đã bày kế khiến ông trúng thuốc rồi dùng con dao mà ông tặng bà khi xưa một đường chấm dứt sinh mạng của ông, rồi sau đó, bà cũng thất hứa với Lingling Kwong, đứa trẻ 9 tuổi năm đó, chứng kiến mẹ nó giết chết ba nó, sau đó chính mình cầm lấy súng của ba rồi tự vẫn, Lingling Kwong đứng như tượng trong căn phòng ngập tràn mùi máu của ba mẹ cô, lúc đó, cô chỉ tự hỏi tại sao cô phải trải qua những thứ này, vì sao điều này lại đổ ập lên đầu cô.Cho đến năm cô 16 tuổi, Lingling Kwong mới biết được sự thật về số 0 đời đầu, từ đó, Lingling Kwong ôm mối hận với người kia, vì cô cho rằng, nếu số 0 không phản bội lại tổ chức, không lợi dụng sự tin tưởng của mẹ cô, thì ba mẹ cô sẽ không trở mặt, bản thân cô sẽ không bị bức ép như vậy, cô sẽ không tan nhà nát cửa, sẽ không rơi vào vòng xoáy tranh đấu của Lycoris, Lingling Kwong cứ thế hận, hận số 0 chính là hận mẹ Orm Kornnaphat.Trở về thực tại, Lingling Kwong đưa tay chạm khẽ vào tấm hình của mẹ cô trước mặt, nước mắt trong suốt rơi xuống- Con phải làm sao đây.. mẹ.. - Tiếng nức nở khe khẽ vang lên - .. tại sao lại để con gặp em ấy..? Tại sao lại khiến con và em ấy yêu nhau...?Lingling Kwong tuyệt vọng đặt câu hỏi, không có câu trả lời, chỉ sự tĩnh mịch giữa nghĩa trang lạnh lẽo như thể nói với cô rằng hãy đem tình yêu của cô chôn cất tại nơi đây, cùng với người mẹ quá cố của Lingling Kwong mà an nghỉ vĩnh hằng.***Orm Kornnaphat trở lại Sethratanapong liền đóng cửa không gặp người, cô lặng người nhìn ra cửa sổ, từng câu nói của Lingling Kwong như đinh đóng thẳng vào trái tim cô khiến linh hồn cô đau nhức.Mẹ cô lại là người hại cả gia đình của Lingling Kwong sao, Orm Kornnaphat dường như không thể thở được, cô là con gái của kẻ đã hại Lingling Kwong tan nhà nát cửa, người kia lại là người giết chết mẹ của cô, đoạn nghiệt duyên này từ đâu lại xuất hiện như vậy, tại sao mọi thứ lại trở thành ra như thế này, ngàn vạn câu hỏi tại sao xuất hiện trong tâm trí Orm Kornnaphat khiến cô mệt mỏi gục xuống ôm lấy đầu, nước mắt cũng rơi khỏi đôi mắt đang nhắm nghiền đầy bất lực.Lần tới đối mặt với nhau, cô phải làm như thế nào đây, người mà cô nói sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ lại là kẻ thù giết mẹ, cô nên bắn chết Lingling Kwong trả thù rồi tự kết liễu chính mình, hay cô nên tự sát để trả lại tội nghiệt mà mẹ cô đã gây ra cho Lingling Kwong, rốt cuộc, Orm Kornnaphat nên trả thù hay trả nợ? Sự bất lực lan tràn cả thân thể, Orm Kornnaphat cả người vô lực đầy chán nản cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, cô mới mở đôi mắt đầy mệt mỏi nhìn đám người đi vào, Orm Kornnaphat đưa tay lau đi nước mắt trên mặt, quay xe lăn tiến đến bên bàn sofa rồi ngồi bất động.- Con đang giữ đồ của Lingling Kwong đúng không? - Đại tướng Sethratanapong trầm giọng hỏi- Làm sao ba biết? - Orm Kornnaphat nhìn ba cô nghi ngờ- Có một tin gửi đến nói rằng thứ con đang giữ sẽ hé lộ toàn bộ bí mật mà chúng ta đang tìm kiếm! - Đại tướng đưa cho Orm Kornnaphat một email nặc danh đã được giải mãOrm Kornnaphat không trả lời, cô im lặng suy nghĩ một lúc sau đó ngẩng lên nhìn ba cô, đôi mắt hổ phách đầy lạnh lùng- Quên việc này đi! - Orm! - Ba muốn cái gì nữa? - Orm Kornnaphat gầm lên - Những lời hôm nay Lingling Kwong nói ba nghe không rõ sao?- Đó là người đã giết mẹ con! - Nhưng mẹ con cũng đã hại gia đình Lingling Kwong.. - Orm Kornnaphat gục đầu xuống khóc lớn lên - .. con phải làm sao đây.. con không biết.. đừng ép con nữa.. - Orm.. - Ba Orm Kornnaphat nhíu mày đau lòng nhìn con gái- Mẹ con hại gia đình chị ấy.. chị ấy lại bắn chết mẹ con.. nhưng con lại yêu chị ấy.. - Orm Kornnaphat nấc lên đầy bi ai - .. bây giờ con phải làm sao.. con phải làm sao đây.. - Orm! - Đại tướng Sethratanapong giọng đầy cứng rắn nhìn Orm Kornnaphat - Lời Lingling Kwong chưa chắc là sự thật, nếu như câu chuyện mẹ con hại gia đình Lingling Kwong chỉ là dối trá thì như thế nào? Orm Kornnaphat ngẩng lên nhìn ba cô, sau đó hít một hơi nhìn sang Giuliana- Đưa Anicha đến đây! - Orm Kornnaphat nói xong lại nhìn ba côCả hai nhìn nhau hiểu ý đối phương vì vậy đều im lặng chờ đợi, rất nhanh Giuliana quay lại với thêm một người bên cạnh- Cởi còng cho cô ấy đi! - Orm Kornnaphat ra lệnhGiuliana cũng không cần hỏi ý của đại tướng nhanh chóng lấy chìa khóa cởi còng tay cho Anicha- Cô ngồi đi! - Orm Kornnaphat nhìn Anicha, đôi mắt hổ phách không cho phép người kia từ chối- Có chuyện gì? - Anicha ngồi xuống trầm giọng hỏi- Số 0 đời đầu của Lycoris là người hại gia đình của Lingling Kwong sao? - Orm Kornnaphat hỏi thẳng một câu, cô biết rõ Anicha không hề biết mẹ cô là ai- Tại sao cô lại biết chuyện này? Đây là chuyện nội bộ của Lycoris! - Anicha nhíu mày cảnh giác, việc này là chuyện cực kỳ bảo mật của tổ chức, tại sao Orm Kornnaphat lại biết, chẳng lẽ Lycoris có nội gián- Tôi hỏi cô có phải hay không? - Orm Kornnaphat gằn từng chữ- Cô hỏi làm gì? Cô trả thù được cho chị ấy à? - Anicha cười trào phúng- Ý cô là sao? - Orm Kornnaphat nhíu mày, chẳng lẽ Anicha biết số 0 đó là mẹ của cô rồi sao- Tổ chức tìm kiếm người đó gần 30 năm qua còn không tìm được, cô tìm được sao? Cô tìm được thì nói cho tôi, tôi muốn tự tay bắn chết kẻ đã khiến chị ấy phải sống trong địa ngục từng đó thời gian! - Anicha đôi mắt long lên, sự phẫn hận không thể che giấuOrm Kornnaphat siết chặt bàn tay, cả người run vì lạnh lẽo, biểu cảm thống hận của Anicha không phải diễn trò, người này thật sự hận kẻ được gọi là số 0 kia.- Rốt cuộc thì kẻ đó đã làm gì? - Orm Kornnaphat hỏi- Cô biết để làm gì? - Anicha cảnh giác- Nói đi! - Orm Kornnaphat nhìn thẳng vào Anicha phun ra hai chữAnicha nheo nheo mắt nhìn Orm Kornnaphat, trực giác nói cho cô biết Orm Kornnaphat đã biết điều gì đó nếu không sẽ không tự nhiên hỏi cô việc này, hơn nữa, Anicha cân nhắc thiệt hơn, bị giam giữ mấy ngày nay, Anicha cũng nghe ngóng được việc Orm Kornnaphat đang nghĩ Lingling Kwong là kẻ giết mẹ của Orm Kornnaphat, vậy nên Anicha cho rằng nếu biết được quá khứ đau thương của Lingling Kwong thì có lẽ Orm Kornnaphat sẽ mềm lòng với Lingling Kwong hơn.Nghĩ vậy, Anicha tự đưa ra quyết định, cô hít sâu một hơi, chầm chậm mang toàn bộ thông tin về sự việc số 0 phản bội tổ chức năm xưa như thế nào, mẹ Lingling Kwong vì tin tưởng số 0 mà bị đối xử ra sao, tuổi thơ của Lingling Kwong như thế nào, được huấn luyện ma quỷ ra sao, từng chuyện từng chuyện nói cho Orm Kornnaphat.Từng lời Anicha nói ra nhưng từng mũi dao đang cắt trái tim Orm Kornnaphat ra thành từng mảnh từng mảnh nhỏ, Orm Kornnaphat chưa từng nghĩ một Lingling Kwong ngọt ngào như vậy lại trải qua một quá khứ bi thương như thế, cô mất mẹ, nhưng vẫn còn ba cô, còn Sein còn Giuliana bên cạnh, cô vẫn có người bảo vệ cô, còn Lingling Kwong, không có ai cả.Sau đêm mẹ Lingling Kwong đồng quy vu tận với ba Lingling Kwong, cô được đưa khỏi biệt viện đó trở lại trụ sở chính, nơi đó có hai thế lực đang so kè cùng nhau, là ông nội của Lee Hung và ông nội của Lee Han, cả hai đều là cánh tay trái tay phải của ông nội Lingling Kwong, khi nhà Kwong đã tẫn mạng toàn bộ, chỉ còn lại Lingling Kwong, nhánh của ông Lee Han trung thành muốn đưa cô tiếp quản Lycoris, nhưng nhánh của ông Lee Hung thì ngược lại, cứ thế, Lingling Kwong sống trong sự tranh đấu của tổ chức, mạng sống lúc nào cũng lơ lửng trên cao.- Tất cả sự bất hạnh của chị ấy đều bắt nguồn từ kẻ phản bội kia! - Anicha gằn từng chữ sau khi kể xong mọi thứ- Là.. vậy sao...? - Orm Kornnaphat như chết lặng, cả đại tướng Sethratanapong cũng không thể nói một lời nào.Orm Kornnaphat mím môi cảm nhận trái tim cô đang dần lụi tàn..Rốt cuộc.. cô nên trả thù.. hay là trả nợ.. đây?- END CHAP 22 -