[Nữ Xuyên nam] Phò Mã Hôm Nay Làm Gì?
Món quà bất ngờ
Đây đã là ngày thứ năm kể từ khi Biện Thiên Phong xuyên tới thế giới này. Thời gian này hắn hầu như chẳng thể làm gì nhiều vì đang nhập vai 'người bị tổn thương tinh thần' hay kiểu 'đang trong giai đoạn trầm cảm'. Y theo những gì Biện Thiên Phong hiểu biết về nguyên chủ, mối hôn nhân này đem đến tổn thương cho nguyên chủ là cực kỳ to lớn (dù sao thì cũng tức chết mà)... Cho nên nàng chỉ nằm trên giường 2 3 ngày rồi chạy nhảy tung tăng là hoàn toàn vô lí.Cái gì cũng phải từ từ. Bây giờ hắn cần đóng vai 'buồn bã Vương tử' ít nhất là 1 2 tháng. Như vậy mới xứng với cái tánh cao ngạo của nguyên chủ."Haiz...." Biện Thiên Phong không chịu nổi lại thở dài một tiếng. Ăn ở không là một loại ân huệ trên đời. Ăn ở không trong gia đình giàu có càng là phước báo lớn lao. Nhưng mà với điều kiện ít nhất có vài món giải trí a. Chứ không phải như hắn bây giờ chỉ có thể ngồi thẩn thờ nhìn trời mây không nói lời nào kiểu này.Hắn không thể vui chơi gì, vì sợ sập người thiết.Hắn cũng không thể tập võ, vì sợ người thiết sập.Hắn càng không thể đọc sách gì, vì hắn đang 'tổn thương sâu sắc'. Vì 'hắn' đang cảm thấy tương lai ảm đạm, học cũng không ý nghĩa gì.Hắn càng không thể uống rượu giải sầu, vì nguyên chủ là một cái hàng thật giá tật ôn nhu công tử, hắn ta đối rượu chè lên án rất nhiều. Nếu mình bây giờ mượn rượu giải sầu, thì tám chín phần mười Biện phu nhân sẽ mời thấy bùa về vặt lông hắn một phen!Biện Thiên Phong mới tới thế giới này, tương lai tươi sáng còn ở phía trước. Hắn không muốn mình bởi vì vội vã mà đánh nát hết thẩy. Hắn cần phải cần trọng từng bước"Khổ quá..."Biện Thiên Phong mặt nhăn lại thành một đóng. Thử hỏi một người tâm sinh lý bình thường lại phải đóng người bị trầm cảm. Coi có khổ không cơ chứ?Ở hiện đại hắn lại đã quen cuộc sống bị tư bản chi phối, bị công nghệ chi phối, bị tiktok chi phối.... Bây giờ đột nhiên 'tự do' kiểu này, Biện Thiên Phong chỉ cảm thấy nhứt cả trứng.Ngày đầu tiên xuyên qua, Biện Thiên Phong còn vui vẽ lên kế hoạch cho cả đời mình. Hắn phải cao trúng trạng nguyên vả mặt đám dám cười hắn cưới công chúa. Không làm quan thì sao? Ai cấm ta thi à? Ta chính là không làm quan cũng đi thi, còn hạng nhất. Lóe mù mắt các ngươi!Cưới công chúa khổ? Hắn nhất định sẽ chinh phục nàng! để đem nàng ra đường tú ân mù mắt chó chúng sinh! Hiện trường diễn cho các ngươi xem 1 bản ngôn tình tám trăm chương!Nói phò mã vô dụng? Ta đem kiến thức hiện đại đến lóe mù mắt chó thiên hạ. Chép thơ của danh nhân để thành thi thánh, nghiên cứu đê đập, tạo lúa mới, thí điểm trồng khoai, phát triển thương nghiệp! Ta sẽ đem tên mình lưu danh sử sách!
Sau đó ngày thứ hai Biện Thiên Phong đau đớn phát hiện: Cao trung trạng nguyên? Hắn nếu không có ký ức của nguyên chủ còn không hiểu trên sách rốt cuộc là đang nói luyên thuyên cái gì....Chinh phục công chúa? Hắn sau khi tìm hiểu về công chúa thì càng tuyệt vọng. Công chúa từ nhỏ đã thiên tư hơn người, mười tuổi đã theo Hoàng thượng bàn việc chính sự, trợ giúp Hoàng hậu quản lý hậu cung, nên đối với chuyện tình tình ái ái cũng không phải là không biết gì. Mười sáu còn vào thẳng triều đình, sau đó dùng lôi đình thủ đoạn trấn áp hết những tiếng phản đối. Nhân gia còn không thiếu tình sử, thế gian mặc dù nói công chúa không hề đa tình tùy tiện nhưng bởi vì người theo đuổi rất nhiều nên cũng đã sớm trải qua vài ba mối tình. Mỗi người yêu còn là nhân trung long phượng nữa chứ. Người số 1: Là cháu đích tôn của Quốc Công Tùng Nhạc Văn, Tùng Nhạc Phi – biểu ca của công chúa. Vị này là Đệ nhất công tử của Kinh Thành, người đẹp trai cao ráo con nhà quyền quý không nói, lại còn là sáu năm trước Trạng Nguyên. Tài hoa mãn kinh đô đều biết, là người chồng lý tưởng trong mắt của tất cả tiểu thư quyền quý.Nhưng người này lúc cao trung Trạng Nguyên lại tuyên bố chỉ yêu một mình công chúa, nguyện vì nàng từ bỏ con đường công danh! Nghe nói hắn và công chúa từng mập mờ với nhau vài năm. Bây giờ là công khai cầu hôn.Càng bất ngờ hơn là Cảnh Dương công chúa từ chối thẳng thừng: "Ngươi rất tốt, nhưng quốc gia càng cần tài năng của ngươi. Không cần vì Cảnh Dương mà hi sinh tiền đồ của chính mình, hi sinh lợi ích của Đại Lý"Đúng vậy, vị này Đệ nhất công tử bị phát cho một cái thẻ người tốt sau đó bị đuổi ra chuồng gà. Nghe nói hai năm trước hắn đã cưới vợ, là đích nữ của một quan nhị phẩm, nàng ta cũng có danh xưng tài nữ. Năm ngoái vừa hạ sinh một bé trai. Tùng Nhạc Phi còn có 2 vị thiếp cùng 3 người hầu gái. Cũng xem như là phong lưu khoái hoạt.Cái gì là Thanh mai trúc mã, cái gì mối tình đầu thấm thiết chứ? Trong mắt Cảnh Dương chỉ có công việc!Vị số 2 là: Danh mãng Tô Châu tài tử – Hạ Hầu Nhật. Người này con của học sĩ nổi tiếng ở Tô Châu, tài văn chương nổi tiếng khắp thiên hạ. Năm ngoái vừa đạt được Giải Nguyên của Tô Châu. Cũng đã từng đề thơ biểu đạt lòng ngưỡng mộ sâu nặng với công chúa. Có người từng tại một bữa tiệc trà đọc bài thơ này cho Cảnh Dương công chúa nghe, nhưng Cảnh Dương công chúa chỉ lắc đầu đáp: "Thơ rất hay, ta rất lấy làm cảm kích. Nhưng Hạ Hầu cử nhân nên lo lắng việc học mới phải. Hi vọng ba năm sau có thể thấy Hạ Hầu cử nhân tại triều đình hiệu lực"Lời này từ chối chi ý rỏ 10 phần 10. Cái gì là hi vọng nhìn thấy ngươi đang vì triều đình hiệu lực? Hắn vì triều đình hiệu lực tất nhiên là vô duyên với vị trí phò mã a!Nghe nói Hạ Hầu công tử vô cùng thương tâm, khóc hết một buổi tối!Vị số 3: Càng là danh mãng giang hồ kiếm tiên – Kiếm Phi Phàm! Nghe nói hắn trời sinh kiếm đạo thiên tài, kiếm pháp tinh thông vô cùng. Càng là Kiếm si. Quen biết Cảnh Dương công chúa khi nàng thị sát thuế muối ở Giang Nam. Kiếm Phi Phàm lúc đó mới xuống núi lịch luyện, bị tham quan nơi đó lừa đi bảo vệ mình khỏi sự truy bắt của triều đình. Chính vì vậy mà cùng Cảnh Dương có một trận chiến. Hơn nữa còn bị bại trận! Từ đây Kiếm Phi Phàm đi theo bước chân của Cảnh Dương đi khắp Giang Nam, chỉ muốn ngày ngày cùng nàng uống trà luận kiếm!Tất nhiên sau đó Cảnh Dương hồi kinh liền quăng mỹ nam Kiếm tiên, hơn nữa còn quên không còn một móng. Kiếm Phi Phàm bây giờ đã trở thành si tình nam nhị, đối với Cảnh Dương hô chi tức tới, đuổi đi tức đi! Nghe nói dạo này bị làm tên chạy vặt cho công chúa rồi! Công chúa có tin tức gì cần biết, cần truyền tin gì, cần bắt ai đều sai hắn đi làm!Bị lừa thân, lừa tâm! Quá thảm rồi!Cho nên Biện Thiên Phong đau khổ nhận ra. Vị công chúa này không phải là dạng nữ chính ngây thơ nai tơ trong ngôn tình. Nàng không phải chưa biết yêu lần nào mà dễ dàng bị lừa dối. Hơn nữa còn cực độ lạnh tâm lạnh tình, có thể vì việc công dễ dàng vứt bỏ ngươi như giày rách. Còn có thể vì việc công mà tẩy não ngươi, biến ngươi thành liếm chó của nàng mà sai vặt như nô lệ!Cao thủ, đây chắc chắn là cao thủ!Biện Thiên Phong thấy kèo này khó bèn âm thầm thu hết tà tâm sắc đảm của mình lại."Được phú bà bao nuôi đã tốt lắm rồi, nàng yêu ta hay không quan trọng gì chứ? Tiền tới đủ mỗi tháng là được rồi" Đúng vậy, tiền tới đủ là được. Huống chi hắn bây giờ cũng không cần đẻ con. Hắn cảm thấy mình lời chán, nên biết lui một bước, nên biết đủ với đời."Tham thì thâm" Biện Thiên Phong âm thầm dặn dò chính mình: "Người thì phải biết tự cường a!"Sau đó ngày thứ 3 Biện Thiên Phong đau khổ nhận ra vị khai quốc Hoàng Đế của Đại Lý này tuyệt đối là một người xuyên việt!Bởi vì tất cả những gì hắn âm mưu hắn định làm thì Phó Lâu Vũ đã làm sạch!Đạo thơ à? "Hoàng Đế Thi Tập" tìm hiểu một chút đi, đây là Hoàng Đế sưu tập 3600 bài thơ kinh điển của ẩn sĩ từ khắp nơi trong tứ quốc về!Hắn đã đọc sơ qua, có Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Tào Tuyết Cần,... đủ thứ danh nhân. Còn có đủ các sách khác mà người xuyên việt hay đạo văn để múa lửa đều có trong "Hoàng Đế Tạp Văn" do Phó Lâu Vũ sưu tầm khắp nơi....Còn có Tây Du Ký, Hồng Lâu Mộng các kiểu con đà điểu....Nên đạo văn? Pass gấp.Khoai mì, khoai lang, cả họ nhà Khoai sớm được Phó Lâu Vũ phát triển rộng khắp cả nước. Hắn còn mở rộng đường biển thu thập không thiếu của ngon vật lạ về Đại Lý.Hơn nữa hắn còn chế tạo xi măng, mở rộng đường xá, khiến việc giao thương giữa các tỉnh lên một tầm cao mới. Thương nghiệp của Đại Lý hiện đại dẫn đầu tứ quốc, hơi nữa còn là xuất khẩu lương thực chủ yếu cho Tứ Quốc. Đê đập càng là làm đủ loại gia cố, vì nghe nói Phong Lâu Vũ rất thương bách tính khi gặp thiên tai nhân họa liên tục vào thời kỳ suy tàn của tiền triều. Nên đối với phòng chống thiên tai và dịch bệnh hắn rất đầu tư.Còn mở nhiều trường công trên khắp nước để dân chúng học chữ, ai không thi cử làm quan được có thể đi học nghề.Còn cho Thái Y Viện đầu tư nghiên cứu vắc xin phòng tránh dịch bệnh. Chỉ là tới nay vẫn chưa có đột phá gì mới, nhưng mà đã có một số như: nước xác trùng, thuốc đỏ, thuốc gây mê được tạo ra.Vị này Hoàng Đế đã đi hết tất cả các đường mà dân xuyên việt có thể đi!Bây giờ hắn muốn lấy ra vài thứ cơ bản lóe mù mắt thiên hạ sợ là muôn trùng khó khăn a!Biện Thiên Phong khóc không ra nước mắt. Ba con đường mà nàng nghĩ để đứng thẳng lưng trong thế giới này đã triệt để không còn.Nhất thời Biện Thiên Phong cũng không biết nên làm gì.
Lúc này ở Điện Thái Hóa, buổi triều sớm cũng vừa xong, Cảnh Dương công chúa đang đi từ từ ra khỏi cổng thành, nàng trong bộ quan phục màu đỏ hoa văn khổng tước trong có vẻ hết sức bắt mắt dưới ánh nắng mặt trời buổi sớm.Tỳ nữ thân hầu của Cảnh Dương công chúa thấy nàng vừa đi vừa cao mài như suy xét đều gì thì thuận miệng hỏi thăm: "Điện hạ có gì phải đau đầu sao?"Cảnh Dương công chúa liếc nhìn Trì Nguyệt một cái rồi thong dong đáp: "Ngươi lần trước nói đúng, hôm nay Phụ Hoàng đã giữ ta lại để nói về Biện tiểu công tử"Trì Nguyệt nghe vậy bậc cười đáp: "Điện hạ nên đi thăm ngài ấy" dù sao vị công tử này cũng vì Cảnh Dương công chúa mà té xỉu a...Nhưng mà Cảnh Dương lại lắc đầu đáp: "Đứa nhỏ đó đang rất bất mãn ta đâu. Ta đến chỉ tổ làm người chướng mắt"'A... ngài cũng rất tự mình hiểu được...' Tất nhiên lời đại nghịch bất đạo như thế Trì Nguyệt chỉ dám ở trong lòng nói, nàng nói ra khỏi miệng lời lẽ hay hơn nhiều: "Nhưng thuộc hạ thấy ngài ấy cũng rất hi vọng được người an ủi trấn an lúc này. Dù sao biết ngài quan tâm hắn một chút cũng an tâm hơn là bị để mặt kệ chứ?"Cảnh Dương công chúa theo lực đỡ của Trì Nguyệt mà leo lên xe ngựa, nàng ngồi nghiêm chỉnh trong xe ngựa suy xét lời mà Trì Nguyệt vừa nói. Đối với nàng cuộc hôn nhân này là cường cường liên hợp, là Phụ hoàng muốn củng cố thế lực cho nàng, chứ không phải một cuộc hôn nhân bình thường.Mà Biện Thiên Phong còn nhỏ lại có tài, khó tránh khỏi lòng còn nhiều mơ ước đối với tương lai, bây giờ đường quan lộ bị đoạn mất ắc hẳn đau khổ vô cùng. Đúng là nên trấn an một hai.Nghĩ nghĩ Cảnh Dương công chúa nói: "Năm ngoái Phụ hoàng có tặng ta một ít cống phẩm từ Tây Vực, ngươi mang đến cho Nhị công tử xem đỡ buồn" Nói đoạn như nghĩ đến gì đó nàng lại nói: "Lần đó cũng có ít sách du ký từ Tây vực gửi sang, ngươi hãy cầm theo luôn, Tiểu công tử thích thú sách báo điển tịch, để cho hắn đọc chút sách du ký giải sầu cũng được"Trì Nguyệt thở dài nói: "Điện hạ không đến thăm hắn sao?"Cảnh Dương công chúa chỉ lắc nhẹ đầu đáp: "Không cần thiết"
Một lúc sau, sau khi cơm trưa xong xuôi định đi ngủ giết thời gian thì Biện Thiên Phong nghe Đại Sơn bước vào thông báo có ít quà từ Cảnh Dương công chúa gửi tới.Biện Thiên Phong nhìn thấy Đại Sơn đang ôm một cái thùng gỗ nhỏ trong lòng liền bảo y để xuống bàn trà, hắn thì lửng thửng uống xong ly nước mở hòm đồ ra xem.Bên trong các loại đá quý từ Tây Vực, cầu Thạch Anh, nhẫn, dây chuyền, Vĩ cầm, hương liệu, sách...Biện Thiên Phong liền chú ý để Vĩ cầm, nàng đem nó cầm lên quan sát, đây là một dụng cụ khá giống Violin tời hiện đại, nhưng Vĩ cầm thời hiện đại thì hình thù như quả hồ lô, cái này thì lại là hình thoi, nhưng cũng có bốn dây và Cây vĩ. Cây vĩ cũng khác hiện đại một chút, nó có thân gỗ hình cung, dây thì được làm từ ruột ngựa. Là một bản thô sơ của đàn Violin.Biện Thiên Phong cầm vĩ cầm lên để ở cổ mình, rồi kéo nhẹ Vĩ cầm. Một thanh âm véo von lập tức vang lên. Đại Sơn sợ tới mức bịt tai lại. Hắn chưa nghe âm thanh nói rít tai đến vậy, vừa kéo một cái da gà của hắn đều nổi lên khắp người.Biện Thiên Phong lại nhìn nhìn Vĩ cầm một phen, trong lòng suy nghĩ: 'do cấu tạo khác đôi chút, nên âm sắc cũng không giống Violin hiện đại, âm nghe có vẽ chói tai hơn nhiều'Biện Thiên Phong kiếp trước đã học Vĩ cầm từ thời cấp ba. Đối với thứ này ngược lại không xa lạ gì. Hắn quan sát một chút thì thấy có một tờ giấy ghi cấu tạo, cách kéo đàn cùng với một quyển nhạc phổ. Biện Thiên Phong đọc một hồi, lại xem nhạc phổ một lượt. Thấy nhạc phổ cũng là khung nhạc có 5 dòng, nhưng nốt ký hiệu lại là hình vuông, cũng không có ghi chú phách. Nhưng mà người Đại Lý có vẽ không nhiều người hiểu loại nhạc phổ này nên sau mỗi trang nhạc phổ đều có 1 trang ghi chú thành ký hiệu âm tiết nhạc của Đại Lý, Không phải kiểu dòng kẻ vã nốt, mà chỉ là một đóng ký hiệu. Biện Thiên Phong nhìn chú thích liền ngu người, may mà có ký ức của nguyên chủ nên cũng hiểu một hai, nhưng hắn cảm thấy không quen nên vẫn theo nhạc phổ của Tây Vực.Kéo kéo một lúc lâu cũng được một canh giờ thi Biện Thiên Phong mới dần quen với cây đàn mới này. Âm sắc từ chói tai cũng dần dần đi vào nề nếp, bắt đầu trở nên réo rắt véo von không ngừng. Đại Sơn thì sớm bỏ chạy từ lúc nào rồi.'Không hay chút nào' Biện Thiên Phong trong lòng chê bai cây Vĩ Cầm này: 'Nhưng có còn hơn không, đợi khi ta quen dần với thế giới này liền tìm thợ mộc làm 1 cây Violin hoàn chỉnh, lúc đó coi như cũng có cái giải sầu'Sau đó Biện Thiên Phong lại tìm trong họp thấy một ít Du ký Tây vực liền thích thú mở ra xem. Hắn cầm lên một quyển là của quan người Đại Lý, người đi bắt đầu đi sang Tây Vực để tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật, ẩm thực của các nước xung quanh phía Tây của Đại Lý. Trong sách ghi rất rỏ trên đường hắn gặp loại thảo mộc lạ lẫm gì, con thú gì chưa bao giờ thấy ở Đại Lý. Còn mô tả dân phong, văn hóa, nghệ thuật, ẩm thực từng nơi mà ông ta đến. Quyển sách khá dầy so với độ dầy phổ biến của sách thời cổ đại, còn là dạng truyện ký dài tập, liên tục 5 quyển khác nhau.Nhất thời Biện Thiên Phong đọc như say như mê.Hắn cuối cùng cũng có thứ giải trí a!Khá lắm, không hổ là vợ ta! Biết chồng ngươi đang cần cái gì liền đưa tới, làm tốt lắm nương tử. Lần sau nên làm nhiều lên một chút!Hắn đã sắp chán chết rồi a!