Nữ Phụ alpha cặn bã, online nuôi gia đình
Chương 7
"Hôm nay em có hẹn rồi, đi đây ạ."Tang Lăng mặc chiếc áo phông trắng rộng thùng thình, mái tóc được buộc hờ hững bằng một sợi dây chun đen ở phía sau gáy, cả người toát lên vẻ lười biếng tùy tiện vô cùng.Cô ngáp một cái sau khi vệ sinh cá nhân xong, rồi chào Lâm Kim Hứa đang hướng dẫn Tiểu Dao nhận biết mặt chữ ở phòng khách."Gia chủ, không, em gái, có bữa sáng để trên bàn đó."Có tiền, Lâm Kim Hứa đã mua kha khá đồ ăn về nhà cho vào tủ lạnh đầy ấp."Không ăn đâu, không kịp mất."Tang Lăng nhìn về phía bàn, trên mặt bàn bát cháo rau củ thịt băm đang tỏa khói nghi ngút, cô liền đổi ý, "Vậy thì em ăn một chút vậy."Trình độ nấu ăn của đại phản diện đúng là không chê vào đâu được, một miếng ăn vào vừa thanh đạm lại vừa thơm ngon.Tang Lăng ăn nhanh chóng, giờ thì thời gian thực sự không còn kịp nữa rồi, cô đứng dậy, chạy ra cửa, vẫn không quên nói thêm một câu."Tiểu Dao tạm biệt, chị dâu tạm biệt!"Đằng sau cô, Tiểu Dao đặt bút chì màu xuống, ngẩng đầu nhìn Lâm Kim Hứa, "Dì ơi, cô nhỏ sao mà không chững chạc chút nào."Lâm Kim Hứa cười nhẹ, xoa đầu cô bé.Căn nhà hiện tại của Tang Lăng nằm ở khu ổ chuột của Quận Mười Hai, không có tàu hỏa trên không đi qua, cô chạy theo định vị trên quang não mãi mới tới được trạm xe đầu tiên bên ngoài khu ổ chuột.Những đường ray bạc giao nhau trên không trung, như những sợi len nối liền toàn bộ thành phố, những chuyến tàu trong suốt lướt qua vun vút.Xung quanh đường ray, các loại phi thuyền lớn nhỏ, màu sắc khác nhau bay vù vù như một trận hỗn chiến của chim chóc.Tang Lăng ngẩng đầu nhìn một lúc, cảm thán về công nghệ hiện tại, rồi mới lên xe.Hôm nay cô phải đến tiệm studio làm việc mà chủ đơn đã đặt trước để làm tóc, trang điểm và phối đồ, sau đó đến gần khu thương mại số một thủ đô tinh để đợi chủ đơn.Xuống xe, tìm thấy tiệm studio, đẩy cửa bước vào, vài chuyên viên trang điểm tóc tai đủ màu đang tán gẫu."Xin chào, tôi là Tang Lăng, hôm nay có lịch hẹn của tôi không ạ?"Các chuyên viên trang điểm ngẩng đầu lên, thấy một cô gái cao gầy đứng ở cửa, mặc áo phông quần dài đơn giản, không có kiểu tóc gì cả, nhưng điều đó không hề làm giảm đi vẻ đẹp đáng kinh ngạc của cô.Mặc dù các chuyên viên trang điểm không ngửi thấy mùi hương pheromone của Tang Lăng, nhưng nhìn miếng dán ức chế pheromone màu xám trắng dán ở sau gáy cô, họ biết đây là một Alpha."Trời ơi, ngầu quá."Một trong số các nhà tạo mẫu lẩm bẩm, "Đời này mình thật sự có thể tạo kiểu cho Alpha sao."Tang Lăng nhún vai.Nhìn trong tin nhắn Con thỏ nhỏ màu xanh gửi là biết ngay cô nàng tiểu thư, phòng làm việc mà cô bé hẹn rất chuyên nghiệp, chính là phòng làm việc tạo kiểu mà cô bé thường dùng, giá cả đắt đỏ, nhưng tay nghề hoàn toàn xứng đáng với cái giá đó.Tang Lăng được bao quanh bởi một nhóm chuyên viên trang điểm để gội đầu lại, cô hoàn toàn không quen được nhiều người phục vụ như vậy, định giãy giụa nhưng bị các chuyên viên trang điểm vây lại giữ chặt."Thưa ngài, ngài không thể thoát được đâu, chúng tôi nhất định sẽ khiến ngài đẹp hơn cả bản gốc của Sở Chu!"Tang Lăng: "Tôi thật sự không cần nhiều người như vậy..."Đúng lúc này có người đẩy cửa vào hỏi, "Hôm nay còn có thể làm tóc không ạ?"Tang Lăng: "Mấy anh chị mau đi tiếp khách đi."Các chuyên viên trang điểm đồng loạt hét vào mặt vị khách ở cửa, "Hôm nay tạm dừng kinh doanh rồi, hôm nay chỉ có một dự án lớn thôi!"Tang Lăng: "..."Đối mặt với một nhóm chuyên viên trang điểm tự nhiên, EQ cao, lại còn coi cô như nhân vật chính trong một trò chơi thay đổi trang phục cho ngôi sao alpha sáng lấp lánh, cô thật sự hơi sợ.Gội đầu xong sấy khô, một nhà tạo mẫu tóc ngắn màu xanh lá cây đậm lắc mạnh chai trong tay, "Đây là thuốc kích thích mọc tóc nhanh, sản phẩm mới ra của tập đoàn dược phẩm tô Thị , hiện tại trên tất cả các cửa hàng chỉ có studio chúng tôi được dùng thử."Tóc của Tang Lăng tuy không ngắn, nhưng còn xa mới bằng mái tóc dài ngang eo màu bạc trắng của Sở Chu.Nhà tạo mẫu xịt thuốc lên tóc cô, đợi khoảng mười phút, Tang Lăng trợn tròn mắt, nhìn mái tóc của mình dài ra với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hơn nữa tốc độ dài gần như không thể kiểm soát, sau khi dài hơn ngang eo vẫn tiếp tục dài, dài đến mắt cá chân Tang Lăng mới dừng lại.Đồng thời, Tang Lăng đột nhiên cảm thấy một cơn đói dữ dội ập đến.Nhà tạo mẫu chu đáo mang đến cho cô một đĩa bánh ngọt lớn và một cốc trà chanh nóng, giải thích: "Tóc mọc cũng cần năng lượng, hơn nữa bản thân tóc được cấu tạo từ protein, nên cô sẽ thấy rất đói."Tang Lăng gật đầu, yên lặng ăn bánh ngọt, để mặc chuyên viên trang điểm dùng thuốc nhuộm tóc dùng một lần nhuộm tóc cho cô, sau đó cắt tóc.Bên này đang tạo kiểu cho cô, bên kia một chuyên viên trang điểm tóc đỏ ngồi xổm trước mặt cô, giơ lọ kem nền, mà chần chừ mãi không dám thoa."Sao vậy ạ?"Tang Lăng đã ăn xong bánh ngọt, cô ấy vẫn không động đậy, Tang Lăng đành phải hỏi cô ấy xảy ra chuyện gì."Hoàn mỹ quá." Chuyên viên trang điểm nói với giọng điệu như đang mơ, "Mặt mộc của cô thực sự quá hoàn mỹ, dùng mỹ phẩm lên không khác nào một sự xuất phạm.""Bây giờ những người cosplay(người đóng vai), trang điểm dày như vôi chét tường, nhưng cô không cần, trang điểm vào ngược lại sẽ không hài hòa bằng."Tang Lăng nổi da gà, "Anh chị quá giỏi nịnh rồi."Chuyên viên trang điểm nháy mắt với cô, "Tôi nói thật lòng từng câu chữ."Làm tóc xong, chuyên viên trang điểm mang đến một cái hộp, "Đây là trang phục mà cô Tô gửi đến, đều là do thợ may giỏi nhất may đo thủ công, xin mời ngài mặc vào."Tang Lăng mở hộp ra xem, một bộ quân phục màu trắng, chắc là được làm theo hình tượng nhân vật của Sở Chu theo tỷ lệ cơ thể 1:1, sờ vào thấy chất vải rất tốt và cao cấp, từng đường kim muỗi chỉ rất tinh tế và tỉ mỉ.Trên quân phục còn có một khẩu súng quang năng được treo bên hông , báng súng màu bạc trắng, thân súng màu đen tuyền, là vũ khí biểu tượng của Sở Chu, được cho là sử dụng kim loại lỏng đắt tiền nhất và tinh thạch quý hiếm nhất của dãy ngân hà làm vật liệu.Tuy nhiên, đó chỉ là thiết kế trong trò chơi, thực tế không ai lại hoang phí như vậy.Tang Lăng cầm khẩu súng lên, tò mò nghịch hai cái, khá nặng, không phải là nhựa. "Con thỏ nhỏ xanh" không lẽ ở chỗ này cũng chịu chơi đến vậy, chỉ là làm một mô hình súng quang năng thôi mà lại dùng vật liệu thật sao?Cô tiện tay tháo báng súng, kiểm tra cấu tạo bên trong súng, sau đó sắc mặt đột nhiên thay đổi.Cấu tạo này sao lại quen thuộc đến vậy?Đạn kim loại lỏng, bộ gia tốc quang năng...Đây không phải là khẩu súng quang năng trong giáo trình huấn luyện sao?Không thể nào... chỉ là đóng vai một nhân vật thôi mà, đối phương không lẽ thật sự đưa cho cô một khẩu súng thật sao.Tang Lăng nén lại sự kinh ngạc trong lòng, không lộ vẻ gì thay quân phục, buộc khẩu súng quang năng vào dây đai ngoài đùi.Cô lịch sự nói lời cảm ơn, rời khỏi tiệm studio, ra khỏi cửa liền tìm một bãi đất hoang rộng rãi, chọn đại một cái cây lớn, tại chỗ bắn một phát.Ánh sáng trắng chói lòa bay qua, bộ phận giảm thanh khiến viên đạn ra khỏi nòng không một tiếng động, còn cái cây lớn sum xuê, trong sự yên tĩnh đó đổ sầm xuống, bụi bay mù mịt, lũ chim đậu trên cây kinh hoàng vỗ cánh bay tán loạn.Tang Lăng đứng tại chỗ nhìn khẩu súng, mắt chữ A mồm chữ O.Mặc dù trong thời đại giữa các liên tinh, mọi người đều đầy đủ võ đức, mua súng ở chợ đen không khó hơn mua một chai giấm là bao, nhưng loại súng quang năng tiêu chuẩn quân sự này, vẫn không phổ biến đến vậy đâu nhỉ.Ít nhất không nên được dùng để tặng cho người cosplay đóng vai nhân vật 2D.Chủ đơn của cô, rốt cuộc là ai vậy...Khu thương mại số một thủ đô tinh.Tô Thanh Việt sở hữu 80% bất động sản ở đây, nên cô rất dễ dàng cho dọn dẹp một nhà hàng ở khu tầng ba, nhìn ra quảng trường đài phun nước ngoài cửa sổ, vài con chim bồ câu trắng đang bay lượn, tranh giành khoai tây chiên của du khách.Tô Thanh Thanh hôm qua nói với cô, cô bé và Alpha đó hẹn gặp ở đây."Đinh——!"Quang não thông báo tin nhắn, Tô Thanh Việt đặt cốc cà phê trên tay xuống, phát hiện Tô Thanh Thanh đang gửi tin nhắn cho cô.Con thỏ nhỏ màu xanh : [A a! Người lớn phiền quá, lúc nào không quản lại cứ phải quản em ngay bây giờ? ]Con thỏ nhỏ màu xanh : [Cứ phải chọn lúc em có hẹn để hỏi bài sao? ]Con thỏ nhỏ màu xanh : [Em bị muộn rồi làm sao đây, em không muốn để ngài Alpha đợi em đâu, huhu, nếu Tang Lăng ghét em thì sao.]Khuôn mặt vốn dĩ không biểu cảm của Tô Thanh Việt đột nhiên nở một nụ cười nhẹ.Cô em gái này của cô, vẫn ngây thơ như mọi khi.Tô Thanh Thanh đương nhiên sẽ đến muộn, bởi vì chính Tô Thanh Việt đã sắp xếp cho người chặn cô bé lại, mục đích là để Tô Thanh Thanh đến muộn, để Tô Thanh Việt có thể nhìn thấy người đóng vai Alpha đó trước.Nhưng nhìn những lời than vãn của em gái, Tô Thanh Việt, người vốn luôn không nương tay với đối thủ cạnh tranh, hiếm hoi dấy lên một chút mềm lòng.Em gái lần đầu tiên thích một người đến vậy, cứ để cô bé tự nhiên đi, bất kể Alpha đó là loại người gì, Tô gia không thể để Tô Thanh Thanh chịu thiệt thòi được.Tô Thanh Việt uống xong cà phê, không khỏi cảm thấy mình thật trẻ con, chỉ vì một bức ảnh nhìn thấy tối qua mà chạy đến đây.Cô đâu phải là một đứa trẻ mười mấy tuổi nữa, sao tự nhiên lại không kiềm chế được, lại mơ mộng như một cô gái nhỏ vậy.Cô quyết định hủy bỏ kế hoạch ban đầu, đi ngay bây giờ.Trước khi đi, cô mở quang não, gửi lời nhắn cho người lớn trong nhà, bảo họ đừng làm phiền Tô Thanh Thanh nữa, lại gửi tin nhắn cho tài xế riêng, bảo cô ấy đợi ở cửa để kịp thời đưa Tô Thanh Thanh đến.Hãy giao Alpha này cho Tô Thanh Thanh đi.Gửi xong, cô cầm chiếc áo khoác vest đen của mình lên, đứng dậy định đi.Đúng lúc này, bên ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên những tiếng reo hò kinh ngạc.Tô Thanh Việt vô tình liếc xuống, sững sờ tại chỗ. Tối hôm qua cô chỉ nhìn thấy là ảnh.Ảnh là một mặt, là tĩnh, là thiếu thông tin.Nhưng bây giờ, người mặc quân phục trắng, mái tóc bạc trắng dài ngang eo xõa tung, đang đi về phía đài phun nước là thật.Ánh nắng thật đẹp, chiếu lên mái tóc bạc trắng của người đến, tạo thành một quầng sáng, chiếu sáng lên khuôn mặt tuấn tú của người đi đến, chiếu sáng cả miếng dán ức chế pheromone màu xám trắng ở sau gáy cô.Trên quảng trường, đèn flash của du khách liên tục nhấp nháy, gần như vô lễ tham lam ghi lại hình ảnh của người này."Sở Chu!"Trong đám đông đã có fan của Sở Chu nhận ra nhân vật mà Tang Lăng cosplay, khoảnh khắc đó, cô ấy đột nhiên thực sự cảm thấy người yêu ảo Sở Chu của mình đã xé toạc vượt qua bức tường chiều không gian để đến tìm cô ấy, nghẹn ngào khóc thét, "Sở Chu của em."Nữ Alpha hơi sững lại, tặng cô ấy một nụ cười dịu dàng.Tô Thanh Việt đứng ở trên tầng ba, nhìn nụ cười đó từ trên cao, nghĩ, không phải Sở Chu của cô ấy đâu, đây là Sở Chu của tôi.Sở Chu của tôi.Của tôi.Đầu quang não bên kia, người lớn trong Tô gia trả lời một câu 'Được', nhưng Tô Thanh Việt đột nhiên thay đổi ý định."Để Tô Thanh Thanh ở nhà hôm nay, đừng cho cô bé ra ngoài."Gửi câu nói này xong, cô rời khỏi nhà hàng,Bước chân vội vã xuống lầu."Vâng, cho hai ly cà phê, cảm ơn."Tang Lăng ngồi vào quán cà phê đã hẹn, gọi đồ xong, tiễn người phục vụ mặt đỏ bừng đi, cúi đầu định gửi tin nhắn hỏi chủ đơn đã đến đâu."Xin chào, tôi là chủ đơn của cô."Một giọng nữ trong trẻo như suối nguồn trong núi vang lên, một người đứng bên bàn cô.Tang Lăng ngẩng đầu lên, thấy một người phụ nữ đeo mắt kính gọng viền vàng, khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp, phong thái của một người ưu tú đứng trước mặt."Tôi là con Thỏ nhỏ màu Xanh."Người được đối thủ cạnh tranh trên thương trường gọi là cá sấu máu lạnh, tàn nhẫn và nguy hiểm như Tô Thanh Việt vẫn giữ vẻ mặt không biểu cảm nói.