Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi
Chương 72 - Tổng Tài và cô vợ nhỏ nhõng nhẽo của cô ấy
Một lúc lâu sau, Lâm Diên Vĩ mới nhận được tin nhắn phản hồi.Là Lạc Sơ Nhiên trả lời.【Biết rồi, cảm ơn cô đã nói với tôi.】
【Dù cô ấy có đập người thật cũng không sao, tôi sẽ giải quyết.】Lâm Diên Vĩ: ...Sao chỉ từ hai dòng ngắn ngủn này mà cô lại cảm thấy được sự vui vẻ và vẻ mặt đắc ý của Lạc Sơ Nhiên vậy?Tự nhiên bị nhét một miếng cẩu lương vào miệng.Cũng phải, dù Quý Ngư có đập cho tổng giám đốc của TR nhập viện, thì cũng đã có Lạc Sơ Nhiên làm chỗ dựa rồi.Chẳng phải đây chính là phiên bản đời thực của "tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ đáng yêu" hay sao?Lâm Diên Vĩ co rụt vai lại, chuẩn bị tiếp tục làm việc.Cô vừa ngẩng đầu lên thì tình cờ nhìn thấy Cao Sâm Tây ở không xa, tâm trạng lập tức tụt xuống đáy vực.Cao Sâm Tây tựa cả người lên tảng đá ngầm, khoanh tay trước ngực, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc đang cháy dở.Khói thuốc lượn lờ, khiến Lâm Diên Vĩ gần như không nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt của đối phương, nhưng có thể thấy rõ vết bầm tím trên mặt cô ấy lại càng thêm nghiêm trọng.Lâm Diên Vĩ hơi cau mày.Cô ghét Cao Sâm Tây, đời này tuyệt đối không thể làm bạn với loại người như vậy.
__________________Trong văn phòng biệt thự, ánh đèn vàng ấm chẳng hiểu sao ngày càng tối đi.Quý Ngư ngồi trên bàn, đung đưa chân.Cô đang chờ Lạc Sơ Nhiên trả lời tin nhắn.Hồi nãy điện thoại của Lạc Sơ Nhiên đã rung mấy lần, nhưng người ta vẫn chẳng thèm liếc nhìn, phải đến khi cô nhắc thì Lạc Sơ Nhiên mới chịu cúi đầu đọc tin nhắn.Quý Ngư vì thế mà thở phào nhẹ nhõm, vốn định nhân cơ hội chuồn đi, nhưng lại bị người nào đó giữ lại không buông.Cô ấy có phải sắp không được gặp cô nữa đâu, chỉ cách nhau một buổi chiều thôi, có cần tranh thủ lúc người ta không chú ý mà bám dính lấy một lúc như thế không?Quý Ngư lại thử giật tay lần nữa, nhưng vẫn không thể rút ra được.Cô hừ nhẹ một tiếng qua mũi, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào gò má của Lạc Sơ Nhiên.Lạc Sơ Nhiên chỉ mất mười giây để xem tin nhắn rồi đặt điện thoại xuống.Quý Ngư rõ ràng cảm thấy tâm trạng của cô ấy đang rất tốt, như thể vừa nhìn thấy điều gì thú vị lắm, đôi mắt đều ánh lên một chút long lanh.Ai nhắn tin khiến Lạc Sơ Nhiên vui như thế?Ở bên cô mà còn không thấy vui đến mức đó!Quý Ngư bặm môi, nói:
"Không ra ngoài à? Chút nữa là Lý Hứa sốt ruột lắm rồi.""Còn cả những người đang xem livestream nữa."Dù gì thì Lạc Sơ Nhiên cũng không nghe đâu.Chi bằng cứ dỗ cho cô ấy ra ngoài trước, kẻo lát nữa cô ấy lại đè cô ra mà làm trò gì đó trong văn phòng thì khổ.Ánh mắt của Lạc Sơ Nhiên lướt qua cái túi áo hơi phồng phồng bên áo khoác của Quý Ngư.Khóe mắt cô cong nhẹ, giọng điệu cũng dịu xuống:"Nhưng ra ngoài rồi thì cả buổi chiều không thể ôm chị đàng hoàng được."Quý Ngư: "...""Em rõ ràng luôn ôm tôi mà.""Chút nữa còn không được hôn chị.""...Giờ cũng không cho em hôn đâu."Lạc Sơ Nhiên bật cười khẽ, nhìn Quý Ngư trừng cô tròn xoe đôi mắt, khẽ đưa tay vuốt qua hàng mi của cô.Mi dài, cong vút, lúc căng thẳng còn run run như cánh bướm đập.Cảm nhận được tần suất chớp mắt tăng vọt, Lạc Sơ Nhiên dịu giọng dụ dỗ:"Cho em sờ thêm một chút nữa thôi, sờ xong rồi ra ngoài quay chương trình."Quý Ngư hít nhẹ một hơi.Câu nói này... nghe quen quen?Cảm giác như Lạc Sơ Nhiên lúc nào cũng nói mấy lời kiểu vậy.Suốt ngày ôm rồi sờ rồi hôn, rốt cuộc coi cô là vợ hay gì?Đến cả vợ cũng không bị hành hạ thế này.Cô giãy xuống khỏi bàn, chân giẫm phải cái gì đó vuông vuông cứng cứng.Cơ thể loạng choạng mất thăng bằng, Quý Ngư cố với tay muốn bám víu lấy thứ gì đó nhưng vẫn ngã nhào về phía trước.Sắp mặt đất tới nơi thì bị Lạc Sơ Nhiên nhanh tay ôm lấy eo, kéo cô đứng vững lại.Quý Ngư ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn cái tệp nhựa bị bật nắp, sách bên trong rơi tung toé, trang giấy lật tơi tả.Lạc Sơ Nhiên vẫn nắm tay cô, xác nhận không bị thương mới thả lỏng người.Quý Ngư nói: "Tôi không sao."Cô cúi người định giúp Lạc Sơ Nhiên nhặt sách, nhưng vừa liếc thấy tựa sách thì đứng hình:《Tổng tài nhẹ nhàng yêu: Cô vợ nhỏ đừng hòng chạy thoát》Quý Ngư hơi nhướng mày.Gì đây? Gì thế này?Bìa hồng chóe, hai nhân vật đang hôn nhau, xung quanh là bong bóng hồng tung tóe.Cô nhìn xuống mấy quyển sách khác nằm trên đất:《Bạch nguyệt quang của tổng tài hối hận không kịp》
《Vị hôn thê bỏ trốn của tổng tài》
《Phu nhân tổng tài 999 lần bỏ trốn》Quý Ngư: ...???Lạc Sơ Nhiên mím môi, gần như không phủ nhận mà gật đầu: "Ừ.""...Tôi nhớ em không thích đọc tiểu thuyết mà.""Là tài liệu học tập."Học... học tập?Lạc Sơ Nhiên học được gì từ ngôn tình tổng tài? Kỹ năng làm người?Quý Ngư im lặng mấy giây, cảm nhận được trọng lượng của mấy quyển sách trong tay: "Em mang theo những quyển này?"Lạc Sơ Nhiên nhìn vào mắt cô, gật đầu khẽ: "Ừ.""Còn chưa học xong," cô cũng cúi xuống, nhặt một quyển lên, "Em đã tổng hợp vài lỗi sai bên trong."...Lỗi sai?Quý Ngư ôm quyển sách bìa hồng, không biết nên nói gì cho phải.Biết đâu bìa sách và tên truyện chỉ là ngụy trang, bên trong toàn là tài liệu kinh doanh cơ mật?Khả năng đó... hơi thấp.Lạc Sơ Nhiên đưa một quyển khác cho cô: "Chị có thể đọc thử."Câu đó vừa thốt ra, Quý Ngư lập tức không kìm được sự tò mò.Cô mở đại một trang.Trước mắt là dòng chữ in đen rõ ràng, phía dưới còn có đủ loại đường kẻ màu xanh đỏ vàng cam, hầu như câu nào cũng được gạch chân làm trọng điểm.Cái này... em học hành nghiêm túc quá đấy?Quý Ngư đứng đơ ra tại chỗ, ánh mắt nhanh chóng bị một đoạn được gạch đỏ và làm nổi bật hút lấy:Trong truyện, tổng tài giận dữ nói với cô vợ nhỏ:"Tôi không yêu cô, cô chỉ là thế thân của cô ấy!"
"Cô ngay cả một sợi tóc của cô ấy cũng không bằng, ngoài khuôn mặt ra thì chẳng có gì đáng giá cả!"Phía dưới bị gạch chéo to đùng, bên cạnh có dòng chữ ghi chú:【Câu này sẽ làm người ta đau lòng, dẫn đến 60 chương sau theo đuổi mãi không được.】
【Tổng kết: Không được nói lời ngược tâm.】Quý Ngư khẽ hé miệng, hồi lâu không thể khép lại.Lạc Sơ Nhiên không hề nói dối.Cô ấy thật sự đang học.Mà còn học rất nghiêm túc, mỗi trang đều có đánh dấu.Cô như bị ma xui quỷ khiến mà lật đến trang cuối cùng của quyển sách.Ở trang giấy trắng cuối sách, Lạc Sơ Nhiên viết tay bằng nét chữ rõ ràng nắn nót hai dòng:【Cuốn sách này dạy tôi rằng, sự theo đuổi không từ bỏ là điều rất cảm động.】
【Mong rằng hiện thực cũng có thể giống như tiểu thuyết.】
__________________________
【Dù cô ấy có đập người thật cũng không sao, tôi sẽ giải quyết.】Lâm Diên Vĩ: ...Sao chỉ từ hai dòng ngắn ngủn này mà cô lại cảm thấy được sự vui vẻ và vẻ mặt đắc ý của Lạc Sơ Nhiên vậy?Tự nhiên bị nhét một miếng cẩu lương vào miệng.Cũng phải, dù Quý Ngư có đập cho tổng giám đốc của TR nhập viện, thì cũng đã có Lạc Sơ Nhiên làm chỗ dựa rồi.Chẳng phải đây chính là phiên bản đời thực của "tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ đáng yêu" hay sao?Lâm Diên Vĩ co rụt vai lại, chuẩn bị tiếp tục làm việc.Cô vừa ngẩng đầu lên thì tình cờ nhìn thấy Cao Sâm Tây ở không xa, tâm trạng lập tức tụt xuống đáy vực.Cao Sâm Tây tựa cả người lên tảng đá ngầm, khoanh tay trước ngực, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc đang cháy dở.Khói thuốc lượn lờ, khiến Lâm Diên Vĩ gần như không nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt của đối phương, nhưng có thể thấy rõ vết bầm tím trên mặt cô ấy lại càng thêm nghiêm trọng.Lâm Diên Vĩ hơi cau mày.Cô ghét Cao Sâm Tây, đời này tuyệt đối không thể làm bạn với loại người như vậy.
__________________Trong văn phòng biệt thự, ánh đèn vàng ấm chẳng hiểu sao ngày càng tối đi.Quý Ngư ngồi trên bàn, đung đưa chân.Cô đang chờ Lạc Sơ Nhiên trả lời tin nhắn.Hồi nãy điện thoại của Lạc Sơ Nhiên đã rung mấy lần, nhưng người ta vẫn chẳng thèm liếc nhìn, phải đến khi cô nhắc thì Lạc Sơ Nhiên mới chịu cúi đầu đọc tin nhắn.Quý Ngư vì thế mà thở phào nhẹ nhõm, vốn định nhân cơ hội chuồn đi, nhưng lại bị người nào đó giữ lại không buông.Cô ấy có phải sắp không được gặp cô nữa đâu, chỉ cách nhau một buổi chiều thôi, có cần tranh thủ lúc người ta không chú ý mà bám dính lấy một lúc như thế không?Quý Ngư lại thử giật tay lần nữa, nhưng vẫn không thể rút ra được.Cô hừ nhẹ một tiếng qua mũi, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào gò má của Lạc Sơ Nhiên.Lạc Sơ Nhiên chỉ mất mười giây để xem tin nhắn rồi đặt điện thoại xuống.Quý Ngư rõ ràng cảm thấy tâm trạng của cô ấy đang rất tốt, như thể vừa nhìn thấy điều gì thú vị lắm, đôi mắt đều ánh lên một chút long lanh.Ai nhắn tin khiến Lạc Sơ Nhiên vui như thế?Ở bên cô mà còn không thấy vui đến mức đó!Quý Ngư bặm môi, nói:
"Không ra ngoài à? Chút nữa là Lý Hứa sốt ruột lắm rồi.""Còn cả những người đang xem livestream nữa."Dù gì thì Lạc Sơ Nhiên cũng không nghe đâu.Chi bằng cứ dỗ cho cô ấy ra ngoài trước, kẻo lát nữa cô ấy lại đè cô ra mà làm trò gì đó trong văn phòng thì khổ.Ánh mắt của Lạc Sơ Nhiên lướt qua cái túi áo hơi phồng phồng bên áo khoác của Quý Ngư.Khóe mắt cô cong nhẹ, giọng điệu cũng dịu xuống:"Nhưng ra ngoài rồi thì cả buổi chiều không thể ôm chị đàng hoàng được."Quý Ngư: "...""Em rõ ràng luôn ôm tôi mà.""Chút nữa còn không được hôn chị.""...Giờ cũng không cho em hôn đâu."Lạc Sơ Nhiên bật cười khẽ, nhìn Quý Ngư trừng cô tròn xoe đôi mắt, khẽ đưa tay vuốt qua hàng mi của cô.Mi dài, cong vút, lúc căng thẳng còn run run như cánh bướm đập.Cảm nhận được tần suất chớp mắt tăng vọt, Lạc Sơ Nhiên dịu giọng dụ dỗ:"Cho em sờ thêm một chút nữa thôi, sờ xong rồi ra ngoài quay chương trình."Quý Ngư hít nhẹ một hơi.Câu nói này... nghe quen quen?Cảm giác như Lạc Sơ Nhiên lúc nào cũng nói mấy lời kiểu vậy.Suốt ngày ôm rồi sờ rồi hôn, rốt cuộc coi cô là vợ hay gì?Đến cả vợ cũng không bị hành hạ thế này.Cô giãy xuống khỏi bàn, chân giẫm phải cái gì đó vuông vuông cứng cứng.Cơ thể loạng choạng mất thăng bằng, Quý Ngư cố với tay muốn bám víu lấy thứ gì đó nhưng vẫn ngã nhào về phía trước.Sắp mặt đất tới nơi thì bị Lạc Sơ Nhiên nhanh tay ôm lấy eo, kéo cô đứng vững lại.Quý Ngư ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn cái tệp nhựa bị bật nắp, sách bên trong rơi tung toé, trang giấy lật tơi tả.Lạc Sơ Nhiên vẫn nắm tay cô, xác nhận không bị thương mới thả lỏng người.Quý Ngư nói: "Tôi không sao."Cô cúi người định giúp Lạc Sơ Nhiên nhặt sách, nhưng vừa liếc thấy tựa sách thì đứng hình:《Tổng tài nhẹ nhàng yêu: Cô vợ nhỏ đừng hòng chạy thoát》Quý Ngư hơi nhướng mày.Gì đây? Gì thế này?Bìa hồng chóe, hai nhân vật đang hôn nhau, xung quanh là bong bóng hồng tung tóe.Cô nhìn xuống mấy quyển sách khác nằm trên đất:《Bạch nguyệt quang của tổng tài hối hận không kịp》
《Vị hôn thê bỏ trốn của tổng tài》
《Phu nhân tổng tài 999 lần bỏ trốn》Quý Ngư: ...???Lạc Sơ Nhiên mím môi, gần như không phủ nhận mà gật đầu: "Ừ.""...Tôi nhớ em không thích đọc tiểu thuyết mà.""Là tài liệu học tập."Học... học tập?Lạc Sơ Nhiên học được gì từ ngôn tình tổng tài? Kỹ năng làm người?Quý Ngư im lặng mấy giây, cảm nhận được trọng lượng của mấy quyển sách trong tay: "Em mang theo những quyển này?"Lạc Sơ Nhiên nhìn vào mắt cô, gật đầu khẽ: "Ừ.""Còn chưa học xong," cô cũng cúi xuống, nhặt một quyển lên, "Em đã tổng hợp vài lỗi sai bên trong."...Lỗi sai?Quý Ngư ôm quyển sách bìa hồng, không biết nên nói gì cho phải.Biết đâu bìa sách và tên truyện chỉ là ngụy trang, bên trong toàn là tài liệu kinh doanh cơ mật?Khả năng đó... hơi thấp.Lạc Sơ Nhiên đưa một quyển khác cho cô: "Chị có thể đọc thử."Câu đó vừa thốt ra, Quý Ngư lập tức không kìm được sự tò mò.Cô mở đại một trang.Trước mắt là dòng chữ in đen rõ ràng, phía dưới còn có đủ loại đường kẻ màu xanh đỏ vàng cam, hầu như câu nào cũng được gạch chân làm trọng điểm.Cái này... em học hành nghiêm túc quá đấy?Quý Ngư đứng đơ ra tại chỗ, ánh mắt nhanh chóng bị một đoạn được gạch đỏ và làm nổi bật hút lấy:Trong truyện, tổng tài giận dữ nói với cô vợ nhỏ:"Tôi không yêu cô, cô chỉ là thế thân của cô ấy!"
"Cô ngay cả một sợi tóc của cô ấy cũng không bằng, ngoài khuôn mặt ra thì chẳng có gì đáng giá cả!"Phía dưới bị gạch chéo to đùng, bên cạnh có dòng chữ ghi chú:【Câu này sẽ làm người ta đau lòng, dẫn đến 60 chương sau theo đuổi mãi không được.】
【Tổng kết: Không được nói lời ngược tâm.】Quý Ngư khẽ hé miệng, hồi lâu không thể khép lại.Lạc Sơ Nhiên không hề nói dối.Cô ấy thật sự đang học.Mà còn học rất nghiêm túc, mỗi trang đều có đánh dấu.Cô như bị ma xui quỷ khiến mà lật đến trang cuối cùng của quyển sách.Ở trang giấy trắng cuối sách, Lạc Sơ Nhiên viết tay bằng nét chữ rõ ràng nắn nót hai dòng:【Cuốn sách này dạy tôi rằng, sự theo đuổi không từ bỏ là điều rất cảm động.】
【Mong rằng hiện thực cũng có thể giống như tiểu thuyết.】
__________________________