Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi

Chương 70: Tuyên bố chủ quyền




Lời của Lâm Diên Vĩ khiến Quý Ngư nghẹn họng không nói được gì.

Cô với Lạc Sơ Nhiên... trong chương trình thật sự thân mật đến vậy sao?

Trong lúc bị Lâm Diên Vĩ trách mắng không ngừng, Quý Ngư lại lặng lẽ mở lại điện thoại. Cô bấm vào video, dưới nền nhạc ngọt ngào cùng hiệu ứng bong bóng hồng bay đầy màn hình, sắc mặt cô dần trở nên nghiêm trọng rồi trắng bệch.

Quả thực... trong ống kính, cô và Lạc Sơ Nhiên cứ như một đôi tình nhân đang yêu đương mãnh liệt, hoàn toàn không để tâm đến thế giới xung quanh.

Quý Ngư chỉ muốn biến thành con cua cát, chui đại xuống cát trốn luôn, khỏi phải tiếp tục quay hình.

Cô thực sự không thể tin được – mới quay chưa hết ngày đầu tiên mà đã thành thế này rồi.

【Thật ra cũng có chút đáng yêu đó chứ.】
【Thôi được rồi, mặc dù trước đó mình hơi không chịu nổi, nhưng xem xong video này thì như mở ra cánh cổng thế giới mới luôn ấy...】
【Thơm quá đi mất! Làm ơn cắt thêm nhiều clip nữa!】

Quý Ngư nhìn con số lượt xem không ngừng tăng lên, đầu bắt đầu nhức.

Lâm Diên Vĩ khoanh tay trước ngực: "Thôi, thừa nhận đi, hai người bắt đầu quen nhau từ bao giờ vậy?"

Quý Ngư mặt không cảm xúc: "Quên rồi."

Nếu mà tính từ lần đầu cô và Lạc Sơ Nhiên bắt đầu bên nhau... thì lúc đó Lâm Diên Vĩ còn đang học tiểu học hay cấp hai. Cô đã "yêu sớm" từ cái thuở ấy rồi.

Lâm Diên Vĩ: "Cậu..."

Còn chưa kịp nói thêm gì, mấy nhân viên mặc áo vàng đã lật đật chạy tới, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển.

Lâm Diên Vĩ lập tức im bặt, nhìn mấy người trước mặt với vẻ thương cảm.

"Chị Quý, bọn em có thể nhờ chị giúp một chút được không ạ?"

Quý Ngư tắt màn hình điện thoại: "Có chuyện gì sao?"

Người dẫn đầu hơi do dự: "Bên em có một tài liệu cần đưa vào trong, chị có thể giúp không ạ? Bọn em không phải người của TR hay Tinh Vân, vào đó thì không hay lắm..."

Ánh mắt Quý Ngư khẽ dao động, cô nhẹ nhàng đáp: "Được, đưa tôi đi."

Lạc Sơ Nhiên ở trong biệt thự nãy giờ vẫn chưa ra.

Cô mang tài liệu vào cũng vừa khéo xem thử tình hình bên trong thế nào.

Lâm Diên Vĩ thấy nhóm nhân viên hí hửng rời đi thì kéo tay Quý Ngư: "Cậu không nên nhận lời mới phải! Biết bao nhiêu người mà lại tìm đúng cậu?"

Quý Ngư vỗ vỗ tay Lâm Diên Vĩ, giọng mang theo ý trấn an: "Không sao đâu, tớ biết chừng mực."

Lâm Diên Vĩ nhìn cô, không nhịn được dặn như mẹ già: "Cậu vào đó thì đưa xong là ra ngay nhé, đừng để Tổng giám TR chú ý tới cậu."

"Cậu nghĩ xem, một người nuôi ra được con gái như Cố Chỉ, thì còn tốt đẹp gì?"

Quý Ngư gật đầu: "Biết rồi. Đừng lo, đảm bảo ra nguyên vẹn."

Thực ra, vừa nãy khi cô xem bình luận và video, thấy Lạc Sơ Nhiên vẫn chưa quay lại, cô đã hơi bất an rồi.

Cô đoán tổng giám TR không phải người tử tế gì. Cầu xin hợp tác theo kiểu lộ liễu và cực đoan thế kia, rõ ràng là đang định bày trò khổ nhục kế.

Cô không yên tâm, sợ đám người đó đến trả đũa Lạc Sơ Nhiên.

Chơi bạo lực không được, thì còn biết bao chiêu âm hiểm khác.

Dù cô không giúp được gì to tát, nhưng nếu Lạc Sơ Nhiên thật sự gặp chuyện, ít nhất cô vẫn có thể kéo người kia một phát – kinh nghiệm vụng trộm đánh nhau cô đâu thiếu.

Ôm tài liệu, Quý Ngư nhẹ bước đi về phía biệt thự.

Trong phòng họp:

Cố Chỉ cắn môi, ánh mắt đầy tức giận và không phục: "Ông có ý gì? Tôi đã nói rồi, tôi đâu có chọc gì Lạc Sơ Nhiên?"

Người đàn ông ngồi chủ vị mặt lạnh như sắt, một lúc sau mới dịu giọng lại: "Tôi mặc kệ cô đã làm gì."

"Giờ cô lập tức ra ngoài, nói vài lời tử tế với Lạc tổng."

Cố Chỉ hừ lạnh: "Nằm mơ đi. Ông không đàm phán nổi hợp đồng thì đừng trút giận lên đầu tôi!"

"Sao ông không tự mình quỳ xuống xin Lạc Sơ Nhiên lúc cô ta rời khỏi phòng họp?"

Những người khác trong phòng họp đều nín thở không dám lên tiếng.

Tính cách của Cố Chỉ chẳng khác gì một đứa trẻ phản nghịch, khó mà đối phó.

Người đàn ông kia dường như đã quen với kiểu nổi giận này, chờ cô trút hết cơn cáu mới lạnh nhạt mở miệng:

"Cô không nghe người ta đồn Lạc Sơ Nhiên là... đồng tính à?"

Cố Chỉ đang tức đến choáng váng, nghe tới đây mới sững người.

"Ý ông là muốn tôi đi quyến rũ Lạc Sơ Nhiên?"

Cô nghiến răng: "Tôi là... con gái ông đấy!"

"Vì thế tôi mới yên tâm để cô đi." Người kia mặt không cảm xúc, đẩy tập hợp đồng tới trước mặt cô:

"Nếu không ký, cô cũng khỏi quay show tiếp, tôi đưa cô về trường. Từ giờ đến Tết đừng hòng ra ngoài."

Chỉ cần nghe đến hai chữ "trường học", cả người Cố Chỉ liền run lên.

Cô rít qua kẽ răng: "Cút."

Cô không thể ngờ được – cha mình lại có thể thốt ra những lời như thế.

Thì ra không có Tinh Vân, TR chẳng là gì cả.

Cố Chỉ vốn đã mơ hồ nhận ra điều này, chỉ là không dám đối diện.

Cú sốc thực tại khiến cô loạng choạng suýt ngã, tay nắm chặt tập giấy hợp đồng, hoàn toàn không biết Lạc Sơ Nhiên đang ở đâu.

Cô lảo đảo đi tới một hành lang, chợt nghe được tiếng Lạc Sơ Nhiên từ một căn phòng gần đó.

Tìm thấy rồi.

Cô nín thở, men theo âm thanh, đi đến trước một cánh cửa hé mở.

Ngẩng lên nhìn bảng tên, xác định đây chính là phòng làm việc tạm thời của Lạc Sơ Nhiên trong biệt thự.

Ánh sáng vàng ấm áp mơ màng rọi ra ngoài, phủ xuống mặt sàn.

Cố Chỉ hít sâu một hơi, định giơ tay đẩy cửa thì trong phòng đột nhiên vang lên một tiếng rên rất khẽ.

Tay cô khựng lại giữa không trung, ánh mắt vô thức nhìn vào bên trong.

Cảnh tượng trước mắt khiến cô đứng sững tại chỗ.

Lạc Sơ Nhiên đang đứng bên cửa sổ, cánh tay vòng quanh eo một người – tóc hai người quấn vào nhau, không thể phân rõ.

Cô cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên người đó, từ đôi mày đến bờ môi.

Gió biển thổi tung tóc Lạc Sơ Nhiên. Đây là lần đầu tiên Cố Chỉ nhìn thấy cô ấy lộ ra biểu cảm dịu dàng đến thế.

Rất nhanh, Cố Chỉ nhận ra người đang được Lạc Sơ Nhiên hôn đến thở không ra hơi là ai.

Quý Ngư phát ra tiếng lúng túng nho nhỏ: "Lạc... Sơ Nhiên?"

Cố Chỉ chết lặng.

Mọi chuyện bỗng dưng trở nên rõ ràng – từng mắt xích đều ăn khớp với nhau.

Cô như quên cách di chuyển, định quay đầu bỏ đi.

Đúng lúc này, Lạc Sơ Nhiên mở mắt.

Ánh mắt ấy sâu thẳm như đáy biển, ẩn hiện tia sáng lạnh lẽo – như một loài thú hoang đang tuyên bố lãnh địa của mình.

Chỉ cần một ánh nhìn, đã đủ khiến kẻ xâm nhập hoảng sợ lùi bước, không dám tiến thêm nửa bước.
___________________________
*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘
TKNH MB BANK
STK 01012340809

Chương trước Chương tiếp
Loading...