Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi
Chương 69 - Không đánh mà khai
Thì ra lời tỏ tình của cô chẳng hề giấu được, từ lâu đã bị Lạc Sơ Nhiên biết rồi.
Vậy... những mảnh giấy nhỏ cô giấu trong từng cánh hoa hướng dương, có phải cũng bị phát hiện cả rồi không?Quý Ngư toàn thân cứng đờ, cô lần lượt lấy từng tờ giấy trong đó ra.
Sáu cánh hoa, chỉ có bốn tờ giấy yên ổn nằm trên mặt bàn, còn hai tờ thì không biết biến đâu mất.Cô có hơi chần chừ, không dám mở ra.
Đã đến giờ quay rồi, cô phải chọn giữa việc thay đồ và mở những tờ giấy đó. Cuối cùng vẫn là cô chọn cái sau.Giấy đã ngả màu, xơ xác cũ kỹ, các nếp gấp cũng đã mỏng manh dễ vỡ.
Theo từng nếp gấp được mở ra, không chỉ là một tờ giấy, mà là cả quá khứ của họ.Quý Ngư: [Hôm nay trời rất đẹp, tôi rất nhớ em!]
Lạc Sơ Nhiên: [Em cũng nhớ chị.]Quý Ngư: [Muốn ôm em mỗi ngày, có được không?]
Lạc Sơ Nhiên: [Được.]Quý Ngư: [Nhớ ăn cơm đúng giờ, mang thuốc dạ dày theo bên người, phải ngoan và nghe lời chị!!]
Lạc Sơ Nhiên: [Ừm.]Quý Ngư: [Thích em, thích em (。・ω・。)]
Lạc Sơ Nhiên: [Hun hun.]Cô sẽ không nhận sai chữ của Lạc Sơ Nhiên.
Lạc Sơ Nhiên viết trả lời từng câu từng chữ của cô, mà nét chữ này rõ ràng không phải mới đây mới viết thêm.Những nét mực ấy và chữ của cô đều đã phủ một lớp thời gian dày đặc, giống nhau y đúc.Nhưng mà... khi đó Lạc Sơ Nhiên đâu có thích cô, rõ ràng là cô đơn phương ép buộc người ta mà?
Không phải sao?Quý Ngư bắt đầu hoài nghi rằng liệu trí nhớ của mình có phải đã sai lệch rồi không.Trong tai vang lên tiếng gọi từ tai nghe của đạo diễn Lý Hứa, như từng nhịp dội thẳng vào màng nhĩ:— "Quý Ngư, Quý Ngư! Đến giờ quay rồi, cô đang ở đâu vậy?"Cô ấn nhẹ tai nghe, giọng có chút run:
— "Xin lỗi, tôi sẽ ra ngay."Những tờ giấy nhỏ ấy giờ đây còn quý hơn cả trân châu bảo ngọc, cô không dám dùng sức, cũng không biết nên cất đi ở đâu.Bối rối, cô xoay vòng tại chỗ hai lần, lại nhảy nhảy vô định trước cửa sổ.
Lạc Sơ Nhiên cứ thế mà đội bông hướng dương lên đầu, không sợ bản ghi âm bị phát lên à?Lạc Sơ Nhiên đúng là chưa từng lo lắng về việc ai đó sẽ phát hiện ra mối quan hệ của hai người.
Quý Ngư nhìn bộ đồ bơi đặt trên bàn, vành tai đỏ bừng một mảng rõ rệt.Mười phút sau, cô đã thay đồ xong, đi ra ngoài, bãi biển vẫn đông nghẹt người.
Trên má vẫn còn vài giọt nước, tóc mái cũng đã bị ướt.Cô vừa vùi mặt vào chậu nước trong một lúc lâu mới khiến bản thân tỉnh táo lại được đôi chút.
Chỉ là buổi quay vẫn chưa bắt đầu như dự kiến.Lâm Diên Vĩ vẫy tay với cô từ ngoài bãi, gọi cô lại gần.— "Quý Ngư." Giọng Lâm Diên Vĩ hơi mệt mỏi, "TR gửi quà tới một đống luôn, mỗi người trong đoàn đều được tặng một hộp to."— "Gì cơ?" Quý Ngư hỏi.Lâm Diên Vĩ chỉ vào đống quà không xa, trên mặt đất chất đầy các hộp quà thắt nơ đủ màu.
Một chiếc hộp mở ra để lộ túi xách giới hạn mới của TR, còn có cả đồ trang sức hàng hiệu, thức ăn thức uống cũng toàn đồ nhập khẩu.Quý Ngư ngước mắt lên, hàng mi hơi động.Người của đoàn phim đông thế, tặng từng ấy quà thì phải tốn bao nhiêu tiền chứ?
TR làm việc lớn như vậy, rõ ràng không có ý tốt.Lý Hứa đứng trên mỏm đá, dùng loa thông báo:
— "Tạm dừng quay, mọi người nghỉ tại chỗ một lúc nhé."Ánh mắt Quý Ngư đảo quanh bãi biển, không thấy bóng dáng Lạc Sơ Nhiên đâu.Lâm Diên Vĩ hình như đoán ra cô đang tìm ai:
— "Lạc tổng đang ở trong biệt thự, gặp tổng giám đốc TR. Cả Cố Chỉ cũng đi theo."— "Lý đạo diễn muốn đợi cô ấy về rồi mới quay tiếp."Quý Ngư gật đầu.Lý Hứa muốn đợi Lạc Sơ Nhiên là vì cô ấy có độ nhận diện cao hơn.
Không ai có sức hút trước ống kính mạnh bằng Lạc Sơ Nhiên cả.Nghĩ vậy, Quý Ngư mới nhận ra: giờ cô có thời gian để xem điện thoại rồi.Cô chạy lon ton đến lấy điện thoại trong giỏ nhỏ, rồi quay lại ngồi bệt xuống cát cạnh Lâm Diên Vĩ.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi lên show cô vào xem livestream.Người đang xem... nhiều hơn cô tưởng, nhưng cũng không phải quá đông.
30.000 người vẫn đang cày nát khung chat.[Chừng nào mới quay tiếp vậy? Cứ chiếu quảng cáo hoài.]
[Cạn lời thật, không có tí không khí yêu đương nào luôn. Nếu không vì mặt mấy người này thì ai rảnh ở đây?]
[Ai nói không có? Vào trang chủ tôi nè, tôi cắt video rồi đó.]Ngón tay Quý Ngư khựng lại ở dòng bình luận đó.Cô tò mò bấm vào trang cá nhân của người đó.
Người này vừa mới đăng một video cách đây năm phút. Ảnh bìa load một hồi, từ xám trắng chuyển thành ảnh màu.Cô vừa nhìn rõ ảnh thì đồng tử liền co rút.Đó là ảnh... cô và Lạc Sơ Nhiên hôn nhau.Chiếc điện thoại trong tay Quý Ngư như củ khoai nóng, "bộp" một tiếng rớt thẳng xuống cát.
Cô vội nhặt lên, phủi phủi cát dính bên ngoài, cả người sững sờ, nghĩ:— Tấm ảnh này... là lúc nào?— Mình bị chụp lúc hôn Lạc Sơ Nhiên?— Hai người gần đây... hôn nhau mấy lần rồi nhỉ? Là lần nào chứ...?Tim cô đập mạnh đến mức tai ong cả lên, nghe không rõ bên cạnh Lâm Diên Vĩ đang gọi gì:
— "Quý Ngư? Quý Ngư, cậu sao thế?"Cô run tay đưa điện thoại cho Lâm Diên Vĩ, giọng nhỏ như muỗi:
— "Tớ tiêu rồi."— "Tớ... tớ bị chụp lúc hôn Lạc Sơ Nhiên rồi, ảnh bị đăng lên mạng luôn rồi."Lâm Diên Vĩ nhìn gương mặt trắng bệch của cô, hít vào một ngụm khí lạnh:
— "C-c-cậu ... hai người..."Cô cúi đầu nhìn ảnh trong điện thoại, giọng cũng bắt đầu vấp.Một lúc sau, Lâm Diên Vĩ giọng yếu hẳn xuống.
Cô nhìn màn hình hồi lâu rồi ngẩng lên:— "Quý Ngư..."— "Tấm hình này, chắc là ghép đấy chứ?"Quý Ngư ngẩn người.
Hình như cô thật sự chưa từng hôn nhau với Lạc Sơ Nhiên ở cái bối cảnh đó.— "Cậu nhìn đường viền nè, chắc là cắt ghép lại..."Lâm Diên Vĩ nhìn cô với vẻ thay đổi thấy rõ, giọng có phần cứng đờ:
— " Chứ không phải cậu nói là hai người không có yêu đương gì à?"Quý Ngư: "..."Lâm Diên Vĩ: "Không yêu nhau... mà hôn nhau trong phòng?"Quý Ngư: "..."Cô ấy giống y như phụ huynh thất vọng về con cái, cổ nghển lên, nghiến răng:
— "Cái này gọi là không đánh mà khai! Không làm chuyện mờ ám thì sao sợ ma gõ cửa?"Tấm ảnh ghép lại chọn đúng phông nền là phòng ngủ, trách gì Lâm Diên Vĩ nghĩ đến chuyện đó.Tất cả là tại Lạc Sơ Nhiên. Đều là tại bản ghi âm của cô ấy.
Đầu óc Quý Ngư giờ toàn là Lạc Sơ Nhiên, không còn phản ứng được chuyện gì khác.Cô ôm đầu, ngồi sụp xuống cát:
"Cái video đó... là ghép gì vậy?"Lâm Diên Vĩ nhìn cô một hồi, thở dài, rồi cũng ngồi xuống cạnh cô, dán sát vào:
"Chẳng qua là người ta đang ghép cặp cậu với Lạc Tổng thôi, cắt hết cảnh hai người lại thành một video."— "Cậu biết không, hai người lên hình dính nhau muốn chết, y như vợ chồng đã cưới mấy năm rồi ấy!"
_______________
*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘
TKNH MB BANK
STK 01012340809
Vậy... những mảnh giấy nhỏ cô giấu trong từng cánh hoa hướng dương, có phải cũng bị phát hiện cả rồi không?Quý Ngư toàn thân cứng đờ, cô lần lượt lấy từng tờ giấy trong đó ra.
Sáu cánh hoa, chỉ có bốn tờ giấy yên ổn nằm trên mặt bàn, còn hai tờ thì không biết biến đâu mất.Cô có hơi chần chừ, không dám mở ra.
Đã đến giờ quay rồi, cô phải chọn giữa việc thay đồ và mở những tờ giấy đó. Cuối cùng vẫn là cô chọn cái sau.Giấy đã ngả màu, xơ xác cũ kỹ, các nếp gấp cũng đã mỏng manh dễ vỡ.
Theo từng nếp gấp được mở ra, không chỉ là một tờ giấy, mà là cả quá khứ của họ.Quý Ngư: [Hôm nay trời rất đẹp, tôi rất nhớ em!]
Lạc Sơ Nhiên: [Em cũng nhớ chị.]Quý Ngư: [Muốn ôm em mỗi ngày, có được không?]
Lạc Sơ Nhiên: [Được.]Quý Ngư: [Nhớ ăn cơm đúng giờ, mang thuốc dạ dày theo bên người, phải ngoan và nghe lời chị!!]
Lạc Sơ Nhiên: [Ừm.]Quý Ngư: [Thích em, thích em (。・ω・。)]
Lạc Sơ Nhiên: [Hun hun.]Cô sẽ không nhận sai chữ của Lạc Sơ Nhiên.
Lạc Sơ Nhiên viết trả lời từng câu từng chữ của cô, mà nét chữ này rõ ràng không phải mới đây mới viết thêm.Những nét mực ấy và chữ của cô đều đã phủ một lớp thời gian dày đặc, giống nhau y đúc.Nhưng mà... khi đó Lạc Sơ Nhiên đâu có thích cô, rõ ràng là cô đơn phương ép buộc người ta mà?
Không phải sao?Quý Ngư bắt đầu hoài nghi rằng liệu trí nhớ của mình có phải đã sai lệch rồi không.Trong tai vang lên tiếng gọi từ tai nghe của đạo diễn Lý Hứa, như từng nhịp dội thẳng vào màng nhĩ:— "Quý Ngư, Quý Ngư! Đến giờ quay rồi, cô đang ở đâu vậy?"Cô ấn nhẹ tai nghe, giọng có chút run:
— "Xin lỗi, tôi sẽ ra ngay."Những tờ giấy nhỏ ấy giờ đây còn quý hơn cả trân châu bảo ngọc, cô không dám dùng sức, cũng không biết nên cất đi ở đâu.Bối rối, cô xoay vòng tại chỗ hai lần, lại nhảy nhảy vô định trước cửa sổ.
Lạc Sơ Nhiên cứ thế mà đội bông hướng dương lên đầu, không sợ bản ghi âm bị phát lên à?Lạc Sơ Nhiên đúng là chưa từng lo lắng về việc ai đó sẽ phát hiện ra mối quan hệ của hai người.
Quý Ngư nhìn bộ đồ bơi đặt trên bàn, vành tai đỏ bừng một mảng rõ rệt.Mười phút sau, cô đã thay đồ xong, đi ra ngoài, bãi biển vẫn đông nghẹt người.
Trên má vẫn còn vài giọt nước, tóc mái cũng đã bị ướt.Cô vừa vùi mặt vào chậu nước trong một lúc lâu mới khiến bản thân tỉnh táo lại được đôi chút.
Chỉ là buổi quay vẫn chưa bắt đầu như dự kiến.Lâm Diên Vĩ vẫy tay với cô từ ngoài bãi, gọi cô lại gần.— "Quý Ngư." Giọng Lâm Diên Vĩ hơi mệt mỏi, "TR gửi quà tới một đống luôn, mỗi người trong đoàn đều được tặng một hộp to."— "Gì cơ?" Quý Ngư hỏi.Lâm Diên Vĩ chỉ vào đống quà không xa, trên mặt đất chất đầy các hộp quà thắt nơ đủ màu.
Một chiếc hộp mở ra để lộ túi xách giới hạn mới của TR, còn có cả đồ trang sức hàng hiệu, thức ăn thức uống cũng toàn đồ nhập khẩu.Quý Ngư ngước mắt lên, hàng mi hơi động.Người của đoàn phim đông thế, tặng từng ấy quà thì phải tốn bao nhiêu tiền chứ?
TR làm việc lớn như vậy, rõ ràng không có ý tốt.Lý Hứa đứng trên mỏm đá, dùng loa thông báo:
— "Tạm dừng quay, mọi người nghỉ tại chỗ một lúc nhé."Ánh mắt Quý Ngư đảo quanh bãi biển, không thấy bóng dáng Lạc Sơ Nhiên đâu.Lâm Diên Vĩ hình như đoán ra cô đang tìm ai:
— "Lạc tổng đang ở trong biệt thự, gặp tổng giám đốc TR. Cả Cố Chỉ cũng đi theo."— "Lý đạo diễn muốn đợi cô ấy về rồi mới quay tiếp."Quý Ngư gật đầu.Lý Hứa muốn đợi Lạc Sơ Nhiên là vì cô ấy có độ nhận diện cao hơn.
Không ai có sức hút trước ống kính mạnh bằng Lạc Sơ Nhiên cả.Nghĩ vậy, Quý Ngư mới nhận ra: giờ cô có thời gian để xem điện thoại rồi.Cô chạy lon ton đến lấy điện thoại trong giỏ nhỏ, rồi quay lại ngồi bệt xuống cát cạnh Lâm Diên Vĩ.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi lên show cô vào xem livestream.Người đang xem... nhiều hơn cô tưởng, nhưng cũng không phải quá đông.
30.000 người vẫn đang cày nát khung chat.[Chừng nào mới quay tiếp vậy? Cứ chiếu quảng cáo hoài.]
[Cạn lời thật, không có tí không khí yêu đương nào luôn. Nếu không vì mặt mấy người này thì ai rảnh ở đây?]
[Ai nói không có? Vào trang chủ tôi nè, tôi cắt video rồi đó.]Ngón tay Quý Ngư khựng lại ở dòng bình luận đó.Cô tò mò bấm vào trang cá nhân của người đó.
Người này vừa mới đăng một video cách đây năm phút. Ảnh bìa load một hồi, từ xám trắng chuyển thành ảnh màu.Cô vừa nhìn rõ ảnh thì đồng tử liền co rút.Đó là ảnh... cô và Lạc Sơ Nhiên hôn nhau.Chiếc điện thoại trong tay Quý Ngư như củ khoai nóng, "bộp" một tiếng rớt thẳng xuống cát.
Cô vội nhặt lên, phủi phủi cát dính bên ngoài, cả người sững sờ, nghĩ:— Tấm ảnh này... là lúc nào?— Mình bị chụp lúc hôn Lạc Sơ Nhiên?— Hai người gần đây... hôn nhau mấy lần rồi nhỉ? Là lần nào chứ...?Tim cô đập mạnh đến mức tai ong cả lên, nghe không rõ bên cạnh Lâm Diên Vĩ đang gọi gì:
— "Quý Ngư? Quý Ngư, cậu sao thế?"Cô run tay đưa điện thoại cho Lâm Diên Vĩ, giọng nhỏ như muỗi:
— "Tớ tiêu rồi."— "Tớ... tớ bị chụp lúc hôn Lạc Sơ Nhiên rồi, ảnh bị đăng lên mạng luôn rồi."Lâm Diên Vĩ nhìn gương mặt trắng bệch của cô, hít vào một ngụm khí lạnh:
— "C-c-cậu ... hai người..."Cô cúi đầu nhìn ảnh trong điện thoại, giọng cũng bắt đầu vấp.Một lúc sau, Lâm Diên Vĩ giọng yếu hẳn xuống.
Cô nhìn màn hình hồi lâu rồi ngẩng lên:— "Quý Ngư..."— "Tấm hình này, chắc là ghép đấy chứ?"Quý Ngư ngẩn người.
Hình như cô thật sự chưa từng hôn nhau với Lạc Sơ Nhiên ở cái bối cảnh đó.— "Cậu nhìn đường viền nè, chắc là cắt ghép lại..."Lâm Diên Vĩ nhìn cô với vẻ thay đổi thấy rõ, giọng có phần cứng đờ:
— " Chứ không phải cậu nói là hai người không có yêu đương gì à?"Quý Ngư: "..."Lâm Diên Vĩ: "Không yêu nhau... mà hôn nhau trong phòng?"Quý Ngư: "..."Cô ấy giống y như phụ huynh thất vọng về con cái, cổ nghển lên, nghiến răng:
— "Cái này gọi là không đánh mà khai! Không làm chuyện mờ ám thì sao sợ ma gõ cửa?"Tấm ảnh ghép lại chọn đúng phông nền là phòng ngủ, trách gì Lâm Diên Vĩ nghĩ đến chuyện đó.Tất cả là tại Lạc Sơ Nhiên. Đều là tại bản ghi âm của cô ấy.
Đầu óc Quý Ngư giờ toàn là Lạc Sơ Nhiên, không còn phản ứng được chuyện gì khác.Cô ôm đầu, ngồi sụp xuống cát:
"Cái video đó... là ghép gì vậy?"Lâm Diên Vĩ nhìn cô một hồi, thở dài, rồi cũng ngồi xuống cạnh cô, dán sát vào:
"Chẳng qua là người ta đang ghép cặp cậu với Lạc Tổng thôi, cắt hết cảnh hai người lại thành một video."— "Cậu biết không, hai người lên hình dính nhau muốn chết, y như vợ chồng đã cưới mấy năm rồi ấy!"
_______________
*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘
TKNH MB BANK
STK 01012340809