Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi
Chương 67 - Đây cũng là phòng thay đồ của tôi
Nữ số hai cũng cúi đầu nhìn thẻ nhiệm vụ:
"Wow, không biết ekip sẽ chuẩn bị kiểu đồ bơi gì cho tụi mình."Ánh mắt Quý Ngư chầm chậm rơi lên dãy hộp bày sẵn trên bãi biển.
Đồ bơi chọn ngẫu nhiên.Mọi người không biết trong đó có gì. Nhưng nhiệm vụ tiếp theo, Quý Ngư đoán chắc sẽ là...Lục Dực sẽ chọn Cố Chỉ, nam số hai chọn nữ số hai, còn cô có lẽ sẽ bị bỏ lại một mình.Vậy là có cớ để giới thiệu cô rời show vào ngày mai.
Mọi người đều bận tâm tới chuyện hẹn hò, ai mà nhớ tới cô cơ chứ?Tối nay có thể yên tĩnh, cô sẽ diễn vai đáng thương thật tốt để sớm kết thúc.Cố Chỉ nhìn quanh các hộp, rõ ràng vẫn chưa hồi sức sau phần tập tối qua, ngủ gật rồi vớ đại một hộp đơn sắc:
"Tôi chọn cái này."Nữ số hai cau mày, lướt mắt trong các hộp trống còn lại:
"Tôi hơi lăn tăn, không biết nên chọn cái nào.""Mọi người, cô chọn đi," cô ta chỉ về phía Quý Ngư.Quý Ngư khẽ chớp mắt, nhìn mấy chiếc hộp còn lại. Sau đó nói:
"Tôi chọn cái hộp này."
Hộp có hình chú chó , cô sẽ xem kỹ phiếu bên trong sau.Ai mà từ chối được hộp hình chó con cơ chứ?Nữ số hai cười:
"Ok rồi, tôi chọn hộp xanh, không chờ được nữa."Mọi người rốt cuộc đã chọn xong, chuẩn bị mở hộp theo hướng dẫn của chương trình.Quý Ngư từ tốn tháo nơ, mở hộp, ánh mắt thoáng bối rối.
Cố Chỉ tỏ vẻ hài lòng:
"Hộp của tôi trông khá đẹp."
Nữ số hai:
"Hộp của tôi để hở bụng nữa, biết vậy ăn ít bớt chút đi."Cô quay về phía Quý Ngư, trầm trồ:
"Wow, đồ cô đẹp quá!"Quý Ngư không nói gì, chăm chú nhìn đáy hộp. Một lúc sau mới đưa bộ đồ bơi ra, lắc nhẹ.
Đúng rồi, đó là bộ cô từng nhìn thấy ở công viên nước, thấy mẫu mặc rất đẹp, cô có hạp hỏi nhân viên mua nhưng không được—đồ không bán.Sau đó cô nhấc bộ đồ bơi lên, đối diện cây hải quỳ đỏ dưới đáy hộp—so với hồi đó chẳng khác gì.
Vẻ tiếc nuối hiện rõ trong mắt, cô còn kể với Lạc Sơ Nhiên vài tối sau đó nhưng cũng không mua được.Nam số hai xuýt xoa:
"Thiết kế này đúng là phá cách ghê. Đàn ông chúng tôi chả được mặc, chọn hộp mà chẳng vui tí nào."Lục Dực:
"Tôi muốn cô mặc váy tắm đó."Nữ số hai:
"Đổi cho tôi mặc suit lướt sóng của anh nhé?"Dàn bình luận livestream:"Cảm thấy mấy người đang đi theo vibe bạn bè hơn."
"Cố Chỉ mặc hở ngực nữa, lát có cảnh đẹp dạ "
"Bộ đồ cô ba mặc đẹp nhưng kín, không có thịt khoe thì hơi tiếc mắt."
"+1, tôi thích ngắm dáng đẹp hơn"Quý Ngư đứng ngây ra, khẽ chạm chất liệu bộ đồ. Những đường áo gợi cô rất hợp size đó.
Vậy là do tình cờ? Hay Lạc Sơ Nhiên đã đặt chuẩn bộ này?
Cô bấm lỗ tai chú chó in trên hộp, y như cô đã vẽ.Ekip chương trình thông báo:
"Các cô có thể vào phòng thay đồ rồi, đang chiếu quảng cáo, 20 phút sau ra bãi biển nhé."Một đội trợ lý ùa vào, bóp phấn ở mọi phần có thể nhìn thấy.Cố Chỉ không vừa ý, quăng mút phấn lại:
"Xịt nhẹ thôi, đừng chẹp ép tôi..."Cô nhìn quanh, thấy Quý Ngư đã biến mất.Chạy nhanh vậy để làm gì?"Cạch"—phòng nghỉ trong biệt thự, Quý Ngư tay trái ôm hộp, tay phải đóng cửa, nổ khoá rất nhanh gọn.
Cô thở hồng hộc vài hơi, nhướn mày, mắt lấp lánh.Cô vừa rồi chạy thật nhanh, Lạc Sơ Nhiên chắc chắn không có thời gian vào phòng thay đồ của cô!Quý Ngư nhẹ nhàng thở đều, ngồi lên ghế. Cầm hộp lên, lại khẽ ve vẩy chất liệu bộ đồ—bóng mịn hơn đồ bơi bình thường, rõ là hàng đắt tiền.Nếu đúng là Lạc Sơ Nhiên mua, thì cô ấy làm sao kiếm được bộ đồ đó? Mấy năm tìm không ra, cũng chẳng đăng bán—tìm nó là cả chuyện.Quý Ngư hé mắt, nhìn thấy chiếc hướng dương nhỏ chui ra khỏi tay áo—cô gần quên mất rồi.Cô vén sơ tà áo, lấy bông hướng dương xinh xắn kia xuống.
"Cạch"—cô khóa tủ, thay đồ rất nhanh, rồi ra khỏi phòng.Ngay lúc ấy, nghe tiếng khóa cửa phía sau.
Cô nín thở, tay siết chặt hộp, nhanh chóng quay lại.Nhìn thấy người vào, Quý Ngư khựng người một giây, rồi người mềm ra một chút.Cô mày nhíu, giọng căng:
"Cô... làm sao vào được?"Phòng đã khoá kỹ, Lạc Sơ Nhiên lấy chìa khóa mở sao?Nếu lúc nãy cô chưa giấu hướng dương, mà vào ngay lúc cô đang cởi đồ, thì cô ấy đã... thấy cô trần không?Lạc Sơ Nhiên:
"Đây cũng là phòng thay đồ của tôi."Quý Ngư:
"..."Lạc Sơ Nhiên thản nhiên nói:
"Là đạo diễn sắp xếp."Ánh mắt Quý Ngư khẽ đờ ra, không tin nổi lời cô nói.Đồng hồ cách giờ bắt đầu quay 13 phút.
Cô không muốn tranh cãi phá thời gian, chỉ muốn nhanh chóng thay đồ rồi đi.
Cô sợ... Lạc Sơ Nhiên chờ đến tối sẽ làm gì đó vượt ranh giới.Quý Ngư hơi cúi đầu, không nhìn Lạc Sơ Nhiên.
Cô định mở miệng thì cảm thấy người đó với cô ấy cách nhau rất gần.Cô hé môi nhỏ:
"Cô..."Lạc Sơ Nhiên hơi cúi người, tóc bay chạm tay, hơi gió lùa qua che qua mắt cô—mắt trong đó lóe lên tia lửa cứng lạnh:
"Trò thật lòng hôm trước, cô định ngồi lên đùi ai?"Quý Ngư tai đỏ lên, chân run lên.
Cô nghĩ là chuyện đó đã qua rồi... nào ngờ cô ấy lại nhắc tới.
__________________________________*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘