Người Yêu Cũ Trực Tiếp Trở Thành Sếp Của Tôi

Chương 66 - Không Động Đậy Được




Lý Hứa bên này đang chuẩn bị chuyển cảnh, có người báo với anh ta rằng số người xem livestream lại tụt thêm chút nữa.

Lý Hứa giọng lạnh tanh: "Tụt thì tụt, không sao cả." Chương trình hẹn hò hiện giờ đang livestream cảnh ngồi xổm tại chỗ, ai thèm coi?

Nghĩ đến đây, anh ta thở dài: "Lát nữa nhắc vào tai nghe cho cô Cố... bảo cô ấy mấy vòng sau cố gắng chọn Lục Dực để làm nhiệm vụ."

Thật ra ban đầu Lý Hứa nghĩ, để Cố Chỉ và Quý Ngư chơi trò ăn bánh quy que cũng chẳng sao.

Kết quả còn chưa kịp đem bánh tới, Trình Nhất Mễ đã bất ngờ lao tới chắn lại.

Trình Nhất Mễ là trợ lý của Lạc Sơ Nhiên, quyết định của cậu ta phần nào cũng đại diện cho ý của Lạc Sơ Nhiên.

Nghĩ đến điểm này, Lý Hứa lập tức đồng ý với yêu cầu của Trình Nhất Mễ.

Thế nên... tại sao Lạc Sơ Nhiên lại không muốn để hai người đó ăn bánh quy chung?

Nói là sếp bảo vệ nhân viên cũng chẳng hợp lý.

Càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, từ lúc chương trình bắt đầu quay, bầu không khí đã có gì đó rất không đúng.

Lý Hứa liếc mắt nhìn màn hình hiển thị, nơi Cố Chỉ đang cắn răng tập thể dục, khẽ phất tay: "Chuyển góc quay hướng về phía Tổng Lạc, zoom to chút."

Hình ảnh thay đổi, ánh mắt Lý Hứa hơi nheo lại.

Thẻ phạt chỉ yêu cầu Lạc Sơ Nhiên ngồi lên đùi Quý Ngư thôi mà, hai người họ có cần quấn lấy nhau đến mức đó không?

Trông Lạc Sơ Nhiên đâu có nặng, sao mặt Quý Ngư đỏ bừng lên như thể sắp bị cô ấy đè bẹp vậy?

Một người từng tiếp xúc với vô số chương trình và điện ảnh như Lý Hứa, trong khoảnh khắc như bừng tỉnh.

Trong phòng khách, cuối cùng Cố Chỉ cũng tập xong. Nữ số hai chạy tới đỡ cô ấy, hai người cùng quay về ngồi trên ghế sofa.

Lục Dực: "Cậu giỏi thật đó, tớ nhìn mà thấy mệt giùm luôn."

Cố Chỉ ngồi phệt xuống, mặt mày trắng bệch, ngực phập phồng dữ dội, chẳng buồn hé răng.

Nếu giờ cô ấy còn sức, có lẽ đã thốt ra ngay một chữ "Cút".

Còn chưa kịp thở xong, phần tiếp theo lại bắt đầu—

"Chim nhỏ tình yêu đem tới nhiệm vụ mới rồi đây!"

"Tin rằng sau trò chơi Thật lòng hay Thử Thách, mọi người đã hiểu thêm về người bên cạnh mình, vậy thì tiếp theo, xin mời tất cả cùng di chuyển đến bãi đá ven biển nhé~"

Nghe tiếng loa phát thanh từ ê-kíp chương trình, Quý Ngư nhận ra màn tra tấn Thật lòng hay Thử thách cuối cùng cũng kết thúc.

Cô rốt cuộc cũng không phải ôm Lạc Sơ Nhiên nữa.

Trong tiếng xôn xao thảo luận của mọi người, Quý Ngư khẽ hít mũi một cái, tay vô thức siết lại.

Cô bị Lạc Sơ Nhiên dụi đến mềm nhũn cả người, đặc biệt là lúc này, toàn thân cô đều phảng phất mùi hương của Lạc Sơ Nhiên, đến mức không thể thẳng lưng nổi.

Lạc Sơ Nhiên đúng là quá thâm hiểm, sao trước đây cô lại không nhận ra chứ?

Cô chẳng hứng thú gì với việc học lướt sóng, trong đầu chỉ còn hai hình vẽ mà Lạc Sơ Nhiên vừa phác ra.

Cô còn chưa kịp nổi giận vì trò gian lận thẻ bài kia, Lạc Sơ Nhiên lại còn giở trò giận ngược cô trước.

Còn đem thứ đó ra uy hiếp cô nữa?

Quý Ngư: "Trò chơi kết thúc rồi, cô đứng dậy đi."

Lạc Sơ Nhiên: "Chân tôi tê rồi, không nhúc nhích được."

Quý Ngư: "Sao có thể chứ?"

Lạc Sơ Nhiên: "Lúc nãy mũi chân tôi không chạm đất nên bị tê."

Quý Ngư cúi đầu, quả nhiên phát hiện đúng là chân cô ấy không chạm đất thật.

Còn không phải do Lạc Sơ Nhiên cứ nhất quyết chen sát vào lòng cô? Nếu giữ chút khoảng cách thì làm gì có chuyện tê chân?

Quý Ngư thừa hiểu cảm giác tê chân là thế nào.

Trước đây khi còn ngủ chung giường với Lạc Sơ Nhiên, nửa đêm chân cô bị chuột rút, sẽ lén gác lên người Lạc Sơ Nhiên, làm nũng đòi cô ấy bóp cho.

Mà đã bóp là bóp cả nửa đêm.

Nghĩ tới đây, ngón tay Quý Ngư hơi co lại.

Cô hít sâu một hơi, tranh thủ lúc người khác không chú ý, nhanh chóng trượt sang ghế sofa bên cạnh, để Lạc Sơ Nhiên ngồi xuống chỗ cô vừa rời đi.

【? Gì đây?】

【Cười xỉu, nét mặt Tổng Lạc đơ mất vài giây luôn.】

【Nữ ba vậy mà đột ngột tránh đi, Tổng Lạc đúng là nhẹ thiệt, tôi cũng muốn bế thử xem...】

Quý Ngư hơi nghiêng người, đưa lưng về phía Lạc Sơ Nhiên.

Cô phải ra bãi đá lướt sóng rồi vô diễn kịch, không thèm dây dưa với Lạc Sơ Nhiên nữa!

Hiện giờ chân cô ấy có thể chạm đất rồi, chắc chẳng mấy chốc là hết tê thôi.

Lục Dực: "Vậy chúng ta đi thôi?"

Nữ số hai: "Tôi biết đường tắt, để tôi dẫn mọi người."

Nhìn người khác chuẩn bị hành lý, lưng Quý Ngư vẫn cứng đờ. Cô đành quay sang nhìn Lạc Sơ Nhiên một chút.

Giọng cô khô khốc, như thể giáo viên mẫu giáo đang răn dạy học sinh mà chẳng dám lớn tiếng:

"Cô cứ ngồi đây nghỉ một lát, tôi đi ra bãi trước."

Ngay khoảnh khắc chạm vào ánh mắt Lạc Sơ Nhiên, Quý Ngư liền vội vã né tránh, nhanh chóng đứng dậy, mặt vô cảm đi thẳng ra khỏi phòng.

Lạc Sơ Nhiên còn bày ra vẻ mặt ấm ức làm gì? Nhìn mà cứ như cô mới là người bị bắt nạt ấy.

Lạc Sơ Nhiên ngồi trên sofa, ngắm bóng lưng suýt vấp ngã của Quý Ngư, ánh mắt không kìm được cong lên, rồi lại nhanh chóng thu lại.

Tim Quý Ngư đập mạnh đến nỗi cả lưng cô rung lên theo.

Loa chương trình vẫn đều đều phát ra giọng nói vô cảm: "Mời mọi người nhanh chóng đến bãi đá ven biển, trong hộp có điều bất ngờ đang chờ đón đấy~"

Đi qua hàng loạt máy quay, ánh nắng chiếu lên mặt Quý Ngư, khiến cô cảm thấy nóng bừng, trên người vẫn còn lưu lại cảm giác từ Lạc Sơ Nhiên.

Bây giờ nhẹ nhõm hơn nhiều, vậy mà lại có chút trống vắng.

Sau lưng cô, những người khác cũng đã đi theo ra.

Lục Dực cầm thẻ nhiệm vụ trong tay, lắp ba lắp bắp đọc nội dung: "Xin hãy chọn một vị khách cùng học lướt sóng ngoài bãi biển..."

"Trước đó, mời mọi người mở hộp trước mặt để bốc thăm đồ bơi."
_________

*Đôi lời Fox - ng dịch gửi đến các bạn
Các chương tiểu thuyết đều là mình nạp xu vào để đọc sẵn tiện dịch cho mng nên mong các bạn đừng đem đi
REUP lung tung nhe. Các chương trước thì tên nhân vật cũng sai sót nhiều nên mong các bạn thông cảm
B nào mún donate cho Fox thì đây nhé 😘
TKNH MB BANK
STK: 01012340809

Chương trước Chương tiếp
Loading...