[ NAMTANFILM] Những Mẫu Truyện Ngắn.

2. Ai Là Cá Còn Ai Là Mồi?



Namtan và Win ngồi đối diện nhau, trò chuyện như hai người bạn bình thường.

Namtan cố gắng tập trung, cố gắng cảm thấy điều gì đó khác ngoài nỗi ám ảnh về Film.

Nhưng ngay khi Win vô tình chạm vào tay cô, một cơn lạnh thấu xương lan khắp người Namtan.

Cô giật bắn người, rút tay lại theo phản xạ.

Win (ngạc nhiên):
"Em sao thế? Sao người em lại lạnh ngắt thế này?"

Namtan không trả lời. Cô cảm thấy một ánh mắt như thiêu đốt đang dán chặt vào mình.

Cô quay đầu lại - không ai cả.

Nhưng tiếng nhạc dường như nhỏ lại. Không khí quán bar chìm vào sự yên lặng kỳ lạ.

Namtan nuốt khan, cố gắng gượng cười.

"Không sao, chỉ hơi mệt thôi."

Win gật đầu, cầm ly cocktail lên, nhưng trước khi kịp uống, điện trong quán bar chớp tắt liên tục.

Rồi đột ngột tắt phụt.

Bóng tối bao trùm.

Namtan cảm nhận được Film đang ở ngay đây.

Hơi thở lạnh buốt lướt qua cổ cô.

Và rồi, ngay bên tai cô, giọng nói quá đỗi quen thuộc vang lên:

"Chị đã thành công chọc tôi điên rồi, Namtan!".

Giọng nói không còn dịu dàng nữa. Nó lạnh lẽo, nguy hiểm, mang theo sự đe dọa ngầm.

Namtan không thể thở. Một bàn tay vô hình siết chặt lấy cổ cô.

Cô ho sặc sụa, cơ thể cứng đờ, mắt mở to.

Cô không nhìn thấy Film, nhưng cô cảm nhận được Film đang ở đây.

"Namtan! Namtan, em ổn không?" Win lay mạnh người cô, nhưng cô không thể trả lời.

Cô chỉ thấy một màu đen trước mắt.

Khi đèn bật sáng trở lại, Namtan chỉ kịp nhận ra mình đang gục xuống bàn.

Và Win...

Biến mất.

Anh ấy không còn ở đó nữa.

Cô hoảng hốt nhìn quanh, nhưng không ai tỏ vẻ gì là lạ lùng trước chuyện vừa xảy ra, như thể Namtan và Win vô hình trong mắt họ.

Cô biết rõ.

Film đã đưa Win đi.

***********

Namtan cuống cuồng lấy điện thoại, nhắn tin cho Win:

"Anh ở đâu? Gọi cho tôi ngay lập tức!"

Không có hồi âm.

Nhưng vài phút sau, một tin nhắn với ngữ điệu khác thường được gửi đến từ số của Win.

"Không ai được phép chạm vào chị, ngoài tôi!"

Không ai khác ngoài Film có thể làm điều này.

Cô không chỉ giết Win.

Cô ta xóa sạch mọi dấu vết của anh ấy khỏi thế giới này.

Win đã biến mất, như thể chưa từng tồn tại.

Namtan run rẩy. Cô không biết mình sợ hơn hay đau hơn.

Nhưng cô hiểu một điều:

Cô không thể có ai khác.

Cô chỉ có thể thuộc về Film.

************

Namtan cố gắng chống lại Film.

Cô tìm đến một thầy pháp được đồn đại là có thể xua đuổi ma quỷ mạnh nhất.

Cô cũng không ngờ rằng một sát thủ máu lạnh, tàn nhẫn không sợ trời không sợ đất như cô lại có ngày phải khốn đốn tìm kiếm đến thầy pháp cứu tinh chỉ vì... một con ma.

Ông ta nhìn Namtan một lúc lâu, rồi nói:

"Cô không thể trốn khỏi cô ta. Vì cô không chỉ giết chết ả..."

"Mà cô còn ràng buộc linh hồn mình với ả."

Namtan sững sờ.

Cô không tin vào những điều siêu nhiên, nhưng nếu Film thật sự là một con ma - tại sao cô ta không rời đi như những linh hồn khác?

Tại sao cô ta lại muốn kiểm soát mọi thứ của cô?

Thầy pháp giải thích:

"Có những linh hồn không bị trói buộc bởi hận thù hay đau khổ, mà bởi một cảm xúc mạnh mẽ hơn: Yêu và chiếm hữu."

"Cô ấy không muốn rời khỏi cô. Cô ấy muốn chiếm lấy cô hoàn toàn."

"Đến một lúc nào đó, cô sẽ không còn là chính mình nữa. Cô sẽ trở thành một phần của cô ấy."

Namtan không tin.

Cô bỏ đi. Nhưng đêm hôm đó, khi cô soi gương, cô thấy mình đã thay đổi.

Đôi mắt cô không còn sắc lạnh như trước.

Sắc mặt cô nhợt nhạt như thể bị hút cạn sinh khí.

Và quan trọng nhất... cô không còn cảm thấy sự phản kháng trong lòng mình nữa.

Namtan bắt đầu nghĩ về Film nhiều hơn.

Không chỉ là nỗi sợ.

Mà còn là sự mong nhớ.

Cô muốn nhìn thấy Film. Muốn cảm nhận hơi thở lạnh lẽo ấy. Muốn được Film chạm vào mình.

Cô đã yêu Film mất rồi.

Nhưng đây không phải là tình yêu bình thường.

Đây là sự chiếm hữu từ cõi chết.

Và Namtan đã hoàn toàn bị mắc kẹt.

Namtan đã sa vào một cái bẫy mà cô không hề nhận ra.

Từ giây phút cô hạ con dao xuống, cướp đi mạng sống của Film, cô đã vô tình trở thành nạn nhân thực sự.

Nhưng làm sao một người bình thường như Film có thể lật ngược thế cờ trước một sát thủ chuyên nghiệp như Namtan?

Tại sao Film biết trước cái chết của mình mà không hề hoảng sợ?

Tại sao Namtan lại là mục tiêu của một kế hoạch trả thù hoàn hảo đến vậy?

Câu trả lời nằm trong quá khứ của Film.

Namtan bắt đầu tìm kiếm manh mối.

Tại sao hồ sơ của Film lại biến mất?

Tại sao không ai còn nhớ đến cô ấy?

Sau nhiều ngày lục lọi những mối quan hệ cũ, Namtan tìm đến một người có thể giúp cô - Ciize, một hacker chuyên làm việc với thế giới ngầm.

Ciize nợ Namtan một món nợ lớn, và lần này, cô yêu cầu cô ta đào lại tất cả thông tin về Film.

Cô ta làm việc suốt ba ngày.

Và rồi… cô ta gọi cho Namtan vào lúc nửa đêm.

Giọng cô ta run rẩy.

"Namtan… mày có chắc là muốn biết không?"

Cô nhíu mày.

"Nói đi."

Ciize nuốt khan.

"Tao đã tìm trong tất cả cơ sở dữ liệu, nhưng có một vấn đề: không hề có bất kỳ hồ sơ nào về một người tên Film với thông tin như mày miêu tả."

"Tất cả hồ sơ về cô ta đã bị xóa sạch. Không chỉ ở các cơ quan chính thức, mà cả trên internet, trong hệ thống an ninh quốc gia… như thể cô ta chưa từng tồn tại."

Namtan lạnh sống lưng.

"Nhưng tao tìm thấy một thứ khác."

"Film không phải là một người bình thường."

"Cô ta là con gái của một gia tộc từng làm việc với những thế lực tà đạo. Một gia tộc có lịch sử liên quan đến những thứ mà mày không muốn dính vào."

"Mày nghĩ mày giết cô ta… nhưng thật ra, cô ta đã đợi mày đến."

"Mày không phải kẻ săn mồi, Namtan. Mày chính là con mồi ngay từ đầu!"

Namtan nghĩ rằng mình là kẻ đi săn.

Nhưng thực tế, cô đã bị Film nhắm đến từ rất lâu.

Film đã yêu Namtan - một tình yêu sâu đậm nhưng tuyệt vọng.

Vì Film biết, Namtan sẽ không bao giờ yêu cô.

Một sát thủ vô cảm, chỉ biết đến nhiệm vụ, tiền bạc, và sự sống còn…

Làm sao có thể yêu một cô gái như Film?

Namtan có thể chạm vào cơ thể ai đó, nhưng chưa bao giờ chạm vào trái tim của bất kỳ ai cũng như không ai chạm được vào trái tim cô.

Film hiểu điều đó.

Cô hiểu rằng nếu muốn có Namtan, cô không thể làm theo cách thông thường.

Namtan sẽ không bao giờ chấp nhận ai đó theo đuổi mình.

Namtan sẽ không bao giờ tự nguyện yêu cô.

Vậy thì…

Cô sẽ khiến Namtan yêu cô theo một cách khác.

Một cách không thể thoát ra được.

*************

Flashback – 6 tháng trước ngày Namtan giết Film.

Film ngồi trong một quán cà phê nhỏ, mắt dõi theo bóng dáng của một người phụ nữ đang bước ra khỏi xe mô tô.

Namtan.

Namtan không hề biết mình đang bị theo dõi.

Không hề biết rằng người cô sắp giết… mới thật sự là người theo dõi cô.

Film nhìn đôi mắt lạnh lẽo của Namtan, ngắm từng chuyển động dứt khoát, mạnh mẽ của cô.

Rồi cô khẽ cười.

Cô biết.

Cô biết rằng tổ chức đã đánh dấu cô là mục tiêu.

Cô biết rằng Namtan được thuê để giết cô.

Nhưng thay vì sợ hãi…

Film lại ung dung chờ đợi.

Người bình thường sẽ chạy trốn.

Họ sẽ cầu xin, mua chuộc hoặc tìm cách phản công.

Nhưng Film không muốn chạy.

Cô muốn Namtan giết cô.

Vì chỉ có như vậy…

Cô mới có thể trở thành một phần trong cuộc sống của Namtan mãi mãi.

Một người còn sống sẽ có thể bị lãng quên.

Nhưng một bóng ma ám ảnh ai đó… sẽ không bao giờ bị xóa nhòa.

Namtan nghĩ rằng cái chết của Film là một tai nạn trong cuộc đời cô.

Nhưng thực tế, nó là sự sắp đặt hoàn hảo.

Film đã chọn chết.

Nhưng cô không chọn biến mất.

Cô chọn ở lại bên Namtan - mãi mãi.

Và Namtan sẽ không thể yêu bất kỳ ai khác.

Không thể chạm vào ai mà không cảm thấy lạnh lẽo.

Không thể hôn ai mà không nhớ đến đôi môi băng giá của Film.

Không thể ngủ mà không nghe thấy giọng nói thì thầm bên tai:

"Chị nghĩ chị có thể thoát khỏi em sao?"

***********

Flashback – 2 tháng trước ngày Namtan giết Film.

Film đứng trên sân thượng một tòa nhà cao tầng, mắt nhìn xuống thành phố.

Bên cạnh cô là một người phụ nữ lớn tuổi, mái tóc bạc phơ, khuôn mặt lạnh lùng.

"Nó sẽ đến." Người phụ nữ nói.

"Cháu biết." Film đáp nhẹ nhàng.

"Cháu không sợ sao?"

Film cười nhạt.

"Cháu không sợ cái chết."

"Cháu chỉ sợ chị ấy không yêu cháu."

Người phụ nữ thở dài.

"Một khi cháu đi con đường này, không thể quay lại nữa."

"Cháu không cần quay lại." Film nói, giọng chắc chắn.

"Cháu chỉ cần chị ấy… thuộc về cháu mãi mãi."

Người phụ nữ nhìn Film thật lâu, rồi đưa cho cô một chiếc nhẫn nhỏ bằng bạc, khắc những ký hiệu cổ xưa.

"Hãy nhớ, hận thù chỉ có thể giữ ai đó trong một thời gian ngắn. Nhưng tình yêu - một tình yêu độc chiếm - sẽ giam cầm linh hồn họ vĩnh viễn."

Film nắm chặt chiếc nhẫn.

"Cháu biết."

Và rồi cô bước vào số phận đã được định sẵn.
Trước ngày Namtan giết Film, Film đã để lại những dấu vết nhỏ trong cuộc sống của Namtan.

Một tin nhắn ẩn danh gửi đến điện thoại Namtan: "Chị có bao giờ nghĩ về cái chết không?"

Một món đồ lạ xuất hiện trong căn hộ của Namtan - một chiếc nhẫn bạc mà Namtan không nhớ mình đã mua.

Những giấc mơ kỳ lạ, nơi Namtan thấy mình đang ôm một người con gái trong bóng tối.

Namtan không hiểu.

Nhưng Film hiểu.

Cô đang từng bước xâm nhập vào tâm trí Namtan.

Ngay cả khi Namtan chưa yêu cô…

Cô đã gieo mầm ám ảnh vào trái tim Namtan.

Và khi ngày đó đến - ngày cô hạ con dao, cướp đi mạng sống của Film, nhìn thấy máu Film nhuộm đỏ dưới mặt đường…

Namtan không biết rằng mình đã rơi vào bẫy.

Không phải Film bị giết.

Mà là Namtan bị nguyền rủa mãi mãi.

Và kể từ hôm đó…

Namtan không thể thoát được nữa.

Cô thử đến với những người khác.

Nhưng mỗi khi cô ôm ai đó, gương sẽ nứt.

Mỗi khi cô hôn ai đó, một tiếng cười vang lên trong đầu.

Mỗi khi cô nhìn vào gương, Film đang đứng phía sau cô.

Namtan bắt đầu phát điên.

Nhưng khi cô nhận ra rằng mình yêu Film…

Film biến mất.

*************************
Còn nữa...

Chương trước Chương tiếp
Loading...