[ LYHANSARA ] PREMIUM LOVE
8.
Văn phòng tình báo lúc này như một cỗ máy khổng lồ đang vận hành trong hỗn loạn . Tiếng chuông điện thoại chồng chéo , máy fax nuốt ra nuốt vào giấy tờ không ngừng trên màn hình lớn tin tức từ truyền hình quốc tế cứa thẳng vào thần kinh mọi người . Những con số thương vong ở Pakistan và các quốc gia lân cận tăng vọt từng giờ , máu đổ xuống từ những khẩu súng không rõ nguồn gốc , biến chiến trường thành địa ngục sống . Không khí đặc quánh như bị bao phủ bởi khói thuốc súng , ngột ngạt và dồn nén đến nghẹt thở . Ai cũng hiểu rõ mỗi giây trôi qua là thêm hàng chục sinh mạng rơi rụng . Đúng lúc ấy , mệnh lệnh từ trụ sở mẹ giáng xuống như bản án tử: "Đẩy nhanh tiến độ điều tra . Bằng mọi giá ."Han Sara đứng giữa dòng người tất bật , ánh mắt nàng dán chặt vào màn hình truyền hình . Trái tim như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt khi chứng kiến những gương mặt vô tội ngã xuống chỉ vì một phi vụ buôn vũ khí . Mỗi tiếng la hét , mỗi con số thiệt mạng như lưỡi dao khắc sâu vào tâm trí nàng . Trong khoảnh khắc ấy Sara nhận ra mình không chỉ là một đặc vụ . Nàng mang trên vai gánh nặng của công lý , của máu và nước mắt từ những con người nơi xa xôi kia .Trong đôi mắt ngời sáng của nàng ý chí bùng lên dữ dội như ngọn lửa bị kìm hãm quá lâu . Sara thề sẽ vạch trần kẻ đang ẩn mình sau màn kịch máu này , lôi hắn ra trước công lý . Không chỉ là một nhiệm vụ , đó là khát vọng cháy bỏng , là lời nguyền nàng buộc phải hoàn thành , ngay cả khi phải đánh đổi bằng chính mạng sống . Kẻ đó không chỉ gieo rắc chết chóc ngoài kia , hắn còn như bóng ma luôn rình rập , thách thức , giễu cợt nàng giữa đêm trường hỗn loạn . Nàng biết hắn đang ở đâu đó giấu mình sau hàng nghìn lớp mặt nạ , để lại những dấu vết vừa rõ ràng , vừa mơ hồ đến ám ảnh .Đôi mắt đỏ rực lóe sáng trong màn đêm như lưỡi gươm rút khỏi vỏ , lạnh lùng và tàn nhẫn . Chính ánh nhìn ấy đã cuốn phăng mọi lý trí cuối cùng đẩy nàng xuống vực sâu thù hận . Nàng khao khát ngay khoảnh khắc này được xuất hiện trước mặt ả, tuyên bố tội trạng và lột trần cái mặt nạ thiện lương kia , phơi bày bộ mặt quỷ dữ cho thiên hạ soi xét . Sara hận ả đến tận xương tủy . Đó không chỉ là sự khinh miệt dành cho một kẻ dẫm đạp lên sinh mạng con người mà còn là thứ căm thù khắc cốt , nung nấu thành lời thề . Lyhan Romanov...nàng nhất định sẽ không bao giờ buông tha .Đang cố gắng trấn an bản thân bằng từng nhịp thở dồn dập , ép trái tim phải bình ổn trở lại . Thế nhưng đúng lúc ấy tiếng chuông điện thoại chợt vang lên , xé toạc không gian tĩnh lặng . Con số hiển thị trên màn hình khiến nhịp tim nàng bỗng chốc rối loạn như muốn phá tung lồng ngực . Đó là số máy quen thuộc , một cuộc gọi mà nàng biết mình không bao giờ có thể từ chối ."Chào cô .""Chúng ta còn gì để nói sao Lyhan ?" Giọng nàng lạnh như băng cắt ngang sự ngọt ngào trong lời chào kia , biến nó thành lời khiêu khích . Không phải đối thoại, mà là màn đấu kiếm vô hình giữa hai lưỡi gươm ngôn từ ."chiến sự ở Pakistan , tôi muốn tiết lộ cho cô biết . Liệu cô có muốn nhận lòng chân thành của tôi mà không có bất kỳ một cái giá nào không ?"Sara cười khẩy , nụ cười lạnh lùng vang lên giữa căn phòng tối . Bàn tay nàng khép chặt lấy điện thoại móng tay khẽ lún xuống lớp nhựa cứng , truyền ra âm thanh ken két căng thẳng . Đôi mày nhíu lại , ánh mắt phủ một màn sương nghi ngờ xen lẫn cả phẫn nộ bị dồn nén . Chỉ mới hôm nào ả còn thản nhiên ra giá như thể tình cảm có thể mua bán , vậy mà hôm nay lại đột ngột thốt ra hai chữ "chân thành". Nực cười thay lời của quỷ dữ , dù được mạ vàng vẫn chỉ là dao găm chĩa thẳng vào tim."Ssibal...""Cô vừa nói cái gì vậy ?""Tôi nói tôi không tin cô . Người như cô mà cho không ai thứ gì sao ?""Bị cô phủ nhận lòng tốt khiến tôi thật buồn . Cách Thủ Đô Islamabad về phía Đông khoảng 200km có một thành phố bị tàn phá , nơi đó được bọn buôn lậu làm nơi tập kết vũ khí . Cô mau cho người đến đó đi . Khoảng 18h chúng sẽ khai hoả .""Cho tôi một lý do phải tin cô đi ?" Nàng gằn giọng ."Việc gì tôi phải cho ? Tin hay không tùy cô , chết cũng tùy cô lựa chọn""Ya Ssibal !! Banggeum mworago haesseo !? Narang kkabulji ma !!" Sara gào lên trong cơn giận dữ bằng tiếng Hàn , lớn đến mức chính Lyhan cũng sững người . Ả thoáng khựng lại đôi mày nhíu sâu , không phải vì sợ mà đơn giản vì ả chẳng hiểu nàng vừa rống cái quái gì . Càng mơ hồ bao nhiêu , ả lại càng cảm thấy thích thú trước sự cuồng nộ ấy bấy nhiêu .Chửi ả là vậy , giận dữ đến mức gần như muốn xé nát cái điện thoại trong tay , nhưng khi tiếng tút lạnh lùng vang lên báo hiệu cuộc gọi đã kết thúc Sara vẫn buộc phải hành động . Nàng nghiến chặt răng , gọi thẳng vào đường dây của tổng cục , giọng dồn dập và dứt khoát như thể chính sinh mệnh mình đang cháy lên cùng từng mệnh lệnh . Không một giây chần chừ nàng ra lệnh điều quân ngay lập tức đến tọa độ mà Lyhan Romanov vừa nhắc tới .Bởi nàng hiểu, chỉ cần trễ nửa nhịp thôi , hàng ngàn sinh mạng vô tội sẽ phải gục ngã trong biển máu và khói lửa . Đó là điều nàng không cho phép . Dù lời nói kia đến từ một kẻ quỷ dữ , một kẻ mà nàng ghét đến tận xương tủy nhưng lý trí vẫn buộc nàng phải nắm lấy , vì trên bàn cân lúc này là số phận của cả một thành phố .Thế nhưng khi cúp máy rồi trong cơn hối hả hỗn loạn , Han Sara vẫn cảm thấy một mũi dao vô hình xoáy thẳng vào tâm trí mình . Tại sao nàng lại tin ? Tại sao , giữa ngàn lời dối trá , sự ngụy biện trơn tru và thứ nụ cười thách thức kia nàng lại có thể tin một câu nói của Lyhan Romanov ? Là trực giác của một điệp viên từng trải ? Hay chỉ đơn giản vì tận sâu thẳm , nàng biết ả không hề nói dối . Cảm giác ấy khiến nàng căm ghét chính bản thân mình hơn cả . Căm ghét vì phải dựa vào ả . Căm ghét vì giữa lằn ranh trắng đen , nàng lại để cho một màu xám mang tên Lyhan len lỏi vào tim .....Không bao lâu sau , kết quả thám thính từ đội trinh sát tiền phương đã được gửi về . Tin báo khiến không khí trong phòng chỉ huy đặc nhiệm căng như dây đàn . Ở đúng địa điểm mà nàng đã cung cấp , lính trinh sát ghi nhận hàng chục bóng đen lảng vảng quanh khu vực , di chuyển theo đội hình nghiêm ngặt , rõ ràng là lực lượng canh gác có vũ trang . Trước ngôi nhà xiêu vẹo , bỏ hoang từ lâu nay bỗng trở thành căn cứ ngầm , có không dưới hai chục chiếc xe bán tải được phủ bạt kín đáo , đậu san sát nhau như chuẩn bị cho một cuộc xuất quân quy mô lớn .Ống kính hồng ngoại cho thấy chúng trang bị súng ống đầy mình , sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào . Cảnh tượng đó giống như một ổ kiến lửa khổng lồ chỉ cần có kẻ dại dột động vào sẽ lập tức bùng nổ thành biển máu . Báo cáo được truyền về khiến các sĩ quan đứng quanh bản đồ im lặng một thoáng , rồi tiếng trao đổi gấp gáp vang lên , dồn dập như tiếng trống trận . Mệnh lệnh hành quân được ban bố ngay lập tức . Trận đánh này nếu thắng sẽ cứu sống hàng nghìn người dân vô tội . Nhưng nếu thất bại , cái giá phải trả sẽ là một vết thương kinh hoàng nữa trên cơ thể của cả vùng Trung Đông .Ngồi lặng bên bàn , ngón tay siết chặt đến trắng bệch . Nàng ghìm hơi thở , vừa là nhẹ nhõm vừa là cay đắng . Tin của Lyhan hoàn toàn chính xác . Một lần nữa nàng buộc phải thừa nhận rằng bàn tay nhuốm máu ấy đã cứu hàng ngàn sinh mạng . Thứ nghịch lý tàn nhẫn này khiến lòng nàng dậy sóng: vì sao mọi con đường cuối cùng đều phải dẫn về phía ả ? Vì sao ngay cả khi ghét bỏ thấu tận tâm can , nàng vẫn phải dựa vào kẻ đó ? Trong khoảnh khắc ấy Sara thấy mình như đang bước vào trò chơi sinh tử do chính Lyhan Romanov sắp đặt . Và nàng thề sớm hay muộn phải lật tung bàn cờ này .[...]Cuối cùng trận đột kích cũng chính thức bắt đầu . Bóng đêm bị xé toạc bởi ánh đèn pha từ trực thăng quét xuống , rọi thẳng vào khu vực ngôi nhà bỏ hoang . Hàng loạt bóng đen nhảy từ trên cao , lăn mình xuống đất với tốc độ của tia chớp . Những tên canh gác bất ngờ không kịp trở tay , kẻ thì bị quật ngã chỉ trong vài giây , kẻ thì bị khóa miệng , trói chặt ngay lập tức . Tiếng nổ súng vang rền , từng loạt đạn vạch ngang không trung , hòa lẫn với tiếng la hét , tiếng giày dậm rầm rập trên mặt đất . Âm thanh chát chúa của xích sắt khóa tay lách cách dồn dập như một khúc nhạc sắt lạnh . Những kẻ buôn lậu ngã rạp xuống đất kêu gào trong vô vọng , cả đội hình vốn tưởng kiên cố nay bị nghiền nát trong hỗn loạn .Ngọn lửa chiến trận bùng lên ngắn ngủi nhưng dữ dội và khi khói súng bắt đầu tan dần , cảnh tượng còn lại chỉ là hàng dài kẻ tội phạm quỳ rạp dưới ánh đèn chói gắt hai tay bị khóa ngoặt ra sau . Một chiến dịch mà từng giây trôi qua đều đổi bằng máu , cuối cùng cũng đã thành công .Han Sara nhận được báo cáo , đôi mắt nàng khẽ chớp như vừa gỡ xuống một tảng đá đang đè nặng trong lòng . Trái tim vốn căng cứng mấy ngày nay rốt cuộc cũng dịu lại , dẫu chỉ là một khoảnh khắc mong manh . Nàng dựa người vào ghế thả ra một hơi thở dài mà ngay cả bản thân cũng không biết mình đã nín giữ từ bao giờ .Trong văn phòng, bầu không khí căng thẳng như dây đàn cũng dần buông lỏng . Những gương mặt hốc hác vì thức trắng nhiều đêm liên tiếp giờ đây mới hé nụ cười , vài người thở phào ra tiếng , vài người chống tay lên trán như vừa bước khỏi vực thẳm . Dưới ánh đèn trắng lạnh lẽo , những tiếng máy đánh chữ , tiếng điện thoại reo liên tục bỗng chốc lắng xuống thay vào đó là sự tĩnh lặng đầy giải thoát . Nhưng giữa khoảnh khắc an lòng ấy , trong sâu thẳm trái tim nàng , một cái tên vẫn cứ vang vọng , Lyhan Romanov . Nàng biết sau tất cả chính ả ta mới là kẻ giữ chìa khóa của bi kịch này .