[ LYHANSARA ] PREMIUM LOVE

7.




Tiếng hô hoán dồn dập vang lên . Lính áp giải lập tức dựng khiên , vũ khí đồng loạt chĩa về bốn phương tám hướng , radio toàn đội gào lên những mệnh lệnh chồng chéo . Chỉ cách đó vài dãy phố , trong phòng chỉ huy của đội tình báo , hàng loạt màn hình giám sát đồng loạt nhấp nháy đỏ . Trên một khung hình từ flycam , khoảnh khắc viên đạn xuyên qua đầu mục tiêu được tua lại chậm đến rợn người .

"Báo cáo khẩn ! Mục tiêu bị hạ tại hiện trường ! Chưa xác định được vị trí tay bắn tỉa !" giọng một đặc vụ nghẹn lại .

Tiếng ghế nghiến mạnh xuống sàn vang lên như xé toạc không khí trong phòng chỉ huy . Sara đứng bật dậy , đôi mắt vẫn dán chặt vào hình ảnh máu bắn trên màn hình giám sát , nhịp thở dồn dập , lòng bàn tay siết chặt đến trắng bệch . Trong khoảnh khắc đó, nàng cảm thấy một thứ gì vừa vượt ra ngoài vòng kiểm soát , một đường dây mỏng manh giữa nhiệm vụ và thảm họa đang bị ai đó cố tình cắt đứt .

Nàng lao thẳng ra ngoài hành lang , giày gót cao dội những nhịp khô khốc lên nền đá hoa cươn, mỗi bước đi là một cơn giận nén lại . Điện thoại áp sát tai , tiếng chuông từng hồi như những nhát búa nện thẳng vào thái dương .

Khi đầu dây kia vừa kịp kết nối , Sara không hỏi , không thở chỉ buông ra một câu trầm khàn vừa như chất vấn , vừa như lệnh:

"Lyhan , đừng nói với tôi chuyện này là do cô gây ra ? ."

" Này , tôi không biết chuyện gì đang xảy ra , cô đang chất vấn ai đấy hả ?"

Âm điệu êm như nhung nhưng ẩn giấu lưỡi dao thép như nhắc nhở nàng rằng mình chẳng khác nào đang tự đẩy bản thân vào bẫy . Sara khựng lại nửa nhịp , bàn tay siết chặt điện thoại run lên vì phẫn nộ xen lẫn bất lực . Trong lòng nàng dấy lên một câu hỏi: liệu đây là đồng minh , hay là kẻ điều khiển tất cả ngay từ đầu ?

"Malik Ivanov đã bị ám sát ngay khi chuẩn bị bắt giam ."

Sara gần như gằn từng chữ , giọng nàng vang dội trong hành lang trống trải , như muốn xuyên thẳng qua sóng điện thoại .
Phẫn nộ trộn lẫn kinh hoàng , nàng không rõ mình đang báo cáo hay chỉ là một tiếng thét tuyệt vọng để buộc Lyhan phải lộ mặt . Ở đầu dây bên kia, sự im lặng ngắn ngủi như một cú bóp nghẹt , rồi sau đó chỉ còn lại tiếng thở khẽ, tựa như một nụ cười khó đoán đang hình thành nơi khóe môi Lyhan Romanov .

"Chuyện đó thì liên quan gì tới tôi ? Các người vô dụng không bao vệ được hắn liền quay ra đổ lỗi cho tôi à ?" Lời nói không một gợn dao động , như thể nàng ta chỉ đang kể một chuyện vặt vãnh . Nhưng chính sự bình thản ấy khiến người kia nghẹn lại máu dồn lên tận óc .

"Lyhan Romanov !! Cô đừng có mà trêu đùa chúng tôi !!" Sara hét lên , giọng nàng vỡ ra giữa hành lang vắng vẻ . Khuôn mặt nàng đỏ bừng , bàn tay siết chặt chiếc điện thoại đến mức khớp ngón tay không còn chút máu .

Đầu dây bên kia, đồng tử Lyhan khẽ giãn nở . Trong thoáng chốc cô hơi sững lại , từ khi sinh ra đến nay chưa từng có ai dám lớn giọng với mình như thế . Sự bất ngờ chỉ thoáng qua trong tích tắc , nhanh đến mức tưởng chừng như chưa từng tồn tại , nhưng nó vẫn để lại dư chấn khó gọi tên trong đáy mắt bạc lạnh lẽo .

Chưa kịp mở miệng nói thêm bất cứ gì Han Sara đã cúp máy một cái rụp , để lại trong tai Lyhan khoảng lặng vô cùng đột ngột . Trong giây lát , cô ngồi lặng người , đồng tử hơi co lại . Rồi một tiếng thở hắt khẽ vang lên giữa căn phòng tĩnh lặng . Cái quái gì vậy ? Mình vừa bị phũ phàng sao ?

[...]

Xác của Malik Ivanov được đưa đi hỏa táng trong sự thờ ơ lạnh lùng của pháp luật . Kho vũ khí hắn tích trữ bị tịch thu , chất đầy đến mức chiếm trọn cả một nhà kho quân sự . Nhưng niềm vui chưa kịp lóe lên , tin dữ từ trụ sở mẹ đã giáng thẳng xuống như một quả bom nổ chậm . Một lô hàng vũ khí với số lượng khổng lồ gấp nhiều lần những gì vừa thu được từ Malik đã vượt biên thành công . Điểm đến: Pakistan .

Trong phòng chỉ huy , không khí lập tức chao đảo . Báo cáo viên gấp gáp , giọng khàn đi vì căng thẳng . Bàn tay đập xuống mặt bàn , bản đồ rơi loảng xoảng xuống đất . Tiếng giày bước , tiếng điện thoại reo không ngớt , tiếng lệnh dồn dập như trút bão .

Sự thật hiện rõ: Malik chỉ là một quân cờ nhỏ bé , còn kẻ thực sự đứng sau bức màn đen tối kia vẫn chưa lộ diện .

Sự việc này chẳng khác nào một đòn giáng trời giáng lên cục tình báo ở Nga . Bản thân họ đã khoanh vùng được tuyến đường vận chuyển , nhưng mặc cho mọi phương án được tung ra , "lô hàng ma quỷ" kia vẫn như bốc hơi khỏi bản đồ . Các đầu mối liên lạc bị cắt đứt , những tin báo từ điệp viên nằm vùng liên tiếp rơi vào ngõ cụt . Tất cả như có một bàn tay vô hình thao túng , bẻ gãy mọi nỗ lực ngay từ trong trứng nước . Áp lực dồn dập từ thượng cấp, từ chính phủ, từ dư luận quốc tế như siết chặt từng hơi thở trong trụ sở . Nếu lô vũ khí này rơi vào tay kẻ thù ở Pakistan , nó sẽ không chỉ là một thất bại chiến thuật , mà là một thảm họa mang tầm quốc gia .

Giữa cơn hỗn loạn tựa như một mê cung không lối thoát , Sara vẫn lao về phía trước . Mỗi bước chân của nàng giống như xé toạc màn sương mịt mù đang che khuất con đường số phận . Và rồi giữa dòng chảy hỗn tạp của người và bóng , nàng thoáng lướt ngang một hình dáng , kẻ mà số phận đã khắc sẵn tên trong định mệnh của nàng . Kẻ ấy đứng đó tựa mặt hồ chẳng thuộc về dòng xoáy vội vã này , chỉ ngạo nghễ nở một nụ cười . Nụ cười ấy không dịu dàng cũng chẳng phải tàn nhẫn , mà là lời thách thức ngạo mạn dành cho cả thế giới , dành cho cả những quy luật vốn tưởng chừng không thể phá bỏ .

Trong tâm can nàng , ngọn lửa căm hận đã cháy đến độ không còn đường lùi . Sara tự nhủ , cho dù bản thân có hóa thành tro bụi nàng cũng phải kéo hắn ra trước ánh sáng chân lý . Kẻ như hắn , kẻ chỉ biết ngạo nghễ bước đi trên đống xương tàn và máu đổ , không xứng đáng được dung thứ bởi bất cứ ai , càng không xứng đáng với sự im lặng bao che của bóng đêm . Nàng hiểu con đường này có thể là tự sát . Nhưng nếu định mệnh đã đặt họ đối nghịch nhau , nàng thà gục ngã cùng hắn còn hơn buông tay để hắn tiếp tục gieo rắc nỗi kinh hoàng cho thế giới . Mỗi bước nàng đi tựa như khắc sâu một lời thề không thể rút lại: Nếu ta phải rơi xuống vực sâu , thì ngươi cũng sẽ bị ta kéo theo . Bởi sự sống còn của ta , từ nay gắn liền với sự diệt vong của ngươi .

Nàng sẽ tự tay đan kết những sợi dây định mệnh quấn chặt lấy hắn cùng với chính mình . Một sợi dây vừa là xiềng xích vừa là lời nguyền không thể tháo gỡ . Nàng biết hắn là ai , nhưng đồng thời lại chẳng biết hắn là ai . Gương mặt ấy , ánh nhìn ấy , mỗi lần chạm phải đều như những lớp mặt nạ xếp chồng , trượt qua tay nàng trong khoảnh khắc . Rốt cuộc hắn có bao nhiêu lớp hóa thân , bao nhiêu vỏ bọc nàng chưa kịp lột bỏ ? Trong đáy mắt Sara , tất cả chỉ còn lại một chân lý duy nhất: kẻ đó , dẫu có bao nhiêu hình hài cuối cùng cũng sẽ bị nàng trói buộc , để hắn không thể chạy thoát khỏi bàn tay mình .

Lyhan Romanov...cái tên ấy như một vết khắc hằn sâu trong lòng , đau đớn nhưng không thể xoá nhoà . Nhất định nàng sẽ không bao giờ để ả trốn thoát . Dù là trong bóng tối hay giữa ánh sáng , dù là ngàn lớp mặt nạ hay vạn lần trá hình , cuối cùng Sara cũng sẽ lôi được ả ra . Đó không chỉ là lời thề của kẻ săn mồi với con mồi mà còn là cuộc chiến của linh hồn với định mệnh . Lyhan Romanov mãi mãi sẽ không thể thoát khỏi vòng xoáy mà nàng dựng nên .

Phải chăng nàng đang khát khao chôn vùi ả tận đáy vực tối , nhốt trong chiếc ngục sắt vĩnh hằng nơi không một linh hồn nào còn nhớ đến ? Thế nhưng nàng lại quên rằng bàn tay kia đã chìa ra như một vết nguyền rủa ngọt ngào , lôi nàng bước vào vũ hội quỷ dữ nơi chính ả là nữ hoàng của điệu valse . Trong khúc giao hưởng nhuốm màn đêm , bàn tay đó điều khiển từng vòng xoay , từng hơi thở biến nàng thành đoá hồng trắng bị cắm vào đài máu tươi nồng nàn . Ả nâng niu nàng như con thiên nga thanh khiết tỏa sáng dưới vầng nguyệt , nhưng đồng thời cũng trói nàng bằng sợi xích tơ vô hình khóa chặt lấy tâm hồn . Một ngục tù lộng lẫy khoác áo kim sa , một toà lâu đài dệt bằng hương mê và bóng tối nơi nàng vừa được tôn vinh như nữ hoàng , vừa bị giam hãm như tù nhân muôn đời .




Chương trước Chương tiếp
Loading...