[ LYHANSARA ] PREMIUM LOVE
4.
Ngay sáng hôm sau , Sara lập tức liên lạc với Cục Cảnh sát Liên bang Nga . Nàng yêu cầu họ cung cấp mọi thông tin liên quan đến Lyhan Romanov để phục vụ cho cuộc điều tra . Với giấy phép đặc biệt được cấp bởi Tổng bộ Cục Cảnh sát Quốc tế , Sara có quyền bắt buộc phía Nga phối hợp nhanh chóng và đầy đủ . Vụ việc mang tính tuyệt mật cấp cao , và trong suy đoán của Sara , Lyhan chính là đầu mối chủ chốt đã tổ chức thành công việc tuồn một lượng lớn vũ khí tối tân vào tay phe biểu tình ở Afghanistan ngay trong đêm qua , một hành động tinh vi , mưu mô và nguy hiểm .Thời gian cấp bách , nàng biết mình cần thu thập thật nhiều thông tin để củng cố cho giả thuyết đang nung nấu trong đầu . Nhưng nếu sự thật không như vậy , Sara sẽ phải tìm được lý do đủ thuyết phục để có thể bỏ qua cho Lyhan , một lựa chọn không dễ dàng , nhưng cần thiết để giữ vững mục tiêu lớn hơn . Văn phòng của Han Sara lúc này hoạt động mạnh mẽ hơn bao giờ hết . Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi , hàng loạt hình ảnh và gương mặt của Lyhan Romanov đã xuất hiện liên tục trên các màn hình , phủ kín mọi góc làm việc , như một lời nhắc nhở không ngừng về mục tiêu đang được săn lùng .Mọi thứ đúng như nàng nghi ngờ . Lyhan không chỉ là một cái tên , mà là biểu tượng của quyền lực đen tối nhất đất nước . Sa Hoàng hùng mạnh , đứng trên cả luật pháp , thao túng bóng tối và ánh sáng theo cách riêng của mình . Điều đáng sợ hơn là cô ta không đơn độc trong cuộc chơi này . Những mối quan hệ ngầm , những hợp tác đầy toan tính với chính phủ , như một lớp màn dày đặc che phủ mọi sự thật . Không thể ngờ , chỉ vì một cú tình cờ va chạm mà Sara lại chạm mặt với một kẻ độc tài tay đầy dao găm sắc lạnh như thế . Cảm giác như cả thế giới đang đè nặng lên vai nàng , bối rối và lo lắng , nhưng đồng thời cũng là ngọn lửa quyết tâm âm ỉ cháy lên từ sâu thẳm .Sara hỏi , giọng nàng pha chút lo âu nhưng vẫn kiên định:"Có phát hiện gì mới không ?""Có rồi , chị xem này . Đây là tập hồ sơ vừa được Cục Lưu trữ gửi đến . Lyhan Romanov đã tham gia rất nhiều hoạt động từ thiện cho trẻ em và người cô gia cư ."Cả phòng trầm ngâm , ánh mắt mọi người đan xen giữa nghi hoặc và hoang mang .
Nàng cau mày , tâm trí xoay cuồng trước mâu thuẫn giữa hình ảnh từ thiện và dấu hiệu của một tay mafia quyền lực .Nàng đút tay vào túi áo , những ngón tay khẽ chạm vào một vật cứng , lạnh lạnh . Kéo ra nhìn , nàng mới nhận ra đó là tờ danh thiếp nhỏ màu đen nhám , viền bạc tinh xảo chính là thứ mà hôm qua Lyhan đã đưa cho mình . Tấm thiệp tưởng chừng bình thường , nhưng khi đặt vào lòng bàn tay lại như nặng trĩu , mang theo thứ cảm giác áp lực vô hình . Mùi hương nhàn nhạt đặc trưng của Lyhan vẫn còn vương trên giấy , khiến tim Sara bất giác đập mạnh hơn một nhịp . Trong đầu nàng , hàng loạt câu hỏi tuôn ra: "Rốt cuộc cô ta là kẻ thù hay là một biến số không thể đoán trước ?"[...]Sau khoảng thời gian điều tra căng thẳng , Sara trở về căn hộ của mình . Căn phòng tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng đồng hồ treo tường tích tắc từng nhịp . Ngồi trên ghế , đôi vai hơi thả lỏng nhưng ánh mắt vẫn còn đượm nét căng thẳng . Trước mặt , khung cửa sổ rộng mở ra khung cảnh mùa đông trắng xóa . Tuyết đang rơi rất lớn , từng bông nặng trĩu chậm rãi đáp xuống mái nhà và con phố vắng phía dưới . Ánh đèn đường vàng nhạt hắt qua màn trắng , tạo thành những quầng sáng mờ ảo . Nàng ngồi đó thật lâu , không nói một lời để mặc bản thân trôi trong những suy nghĩ hỗn loạn . Lyhan Romanov , cái tên ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu tựa như một giai điệu ám ảnh , vừa nguy hiểm vừa đầy lôi cuốn sự tò mò bên trong .Cuối cùng , sau một hồi đấu tranh nội tâm , Sara vẫn đưa tay với lấy chiếc điện thoại đặt trên bàn . Ngón tay nàng siết nhẹ tấm danh thiếp , cảm nhận lớp giấy mỏng manh nhưng lại như chứa đựng một sức nặng khó lường . Ánh mắt khẽ tối lại . Không còn cách nào khác . Han Sara bấm dãy số được in trên danh thiếp , từng tiếng tít...tít...vang lên trong không gian tĩnh lặng . Tim nàng đập nhanh hơn một nhịp . Ngoài kia , tuyết vẫn rơi dày đặc , nhưng bên trong căn phòng , không khí như đặc quánh lại chờ đợi giọng nói ở đầu dây bên kia vang lên ."Cuối cùng cô cũng chịu gọi cho tôi rồi , Miss Korea " Giọng nói khàn , lạnh như gió tràn từ phương Bắc thổi qua ống nghe , len lỏi vào tận xương tủy . Sara khựng lại , đôi môi khẽ mím . Hơi thở nàng bỗng trở nên gấp gáp , như vừa bị bàn tay vô hình siết chặt lấy cổ . Một luồng cảm giác lạ lẫm nửa sợ hãi , nửa cảnh giác trườn dọc sống lưng . Bão tuyết vẫn rơi , nhưng với nàng , thế giới như đột ngột chìm vào khoảng tối ngột ngạt , nơi mà chỉ còn lại giọng nói của Lyhan vang vọng trong đầu ."Sao cô biết là tôi ?" Nàng buột miệng hỏi , nhưng giọng đã thấp hẳn xuống , như vừa nuốt vào cổ họng một khối băng .Bên kia đầu dây , một tiếng cười khẽ vang lên nhẹ như cơn gió lướt qua mặt hồ , nhưng ẩn dưới là âm vang của dao thép cào vào kim loại ."Cô là người duy nhất nhận được tấm danh thiếp này đó ." Giọng người kia trầm xuống , từng chữ rơi nặng nề qua đường dây , vừa như khẳng định , vừa như một lời nhắc nhở đầy ám chỉ .Khẽ siết chặt tấm danh thiếp trong tay , cảm giác lạnh từ giấy như thấm qua da , lan dần lên tận cổ . Nàng biết câu nói đó không chỉ đơn thuần là sự thật mà còn là một lời cảnh cáo ngầm ."Tôi biết cô đang điều tra tôi . Thế thì cô nghĩ thế nào về tôi vậy ?" Tiếng nói của Lyhan vang lên chậm rãi như thể đang quan sát phản ứng của Sara qua từng nhịp thở . Âm điệu ấy không gấp gáp , nhưng lại ẩn chứa thứ sức ép vô hình khiến tim nàng như bị bóp nghẹt .Sara nuốt khan , bàn tay đặt trên thành ghế vô thức siết chặt . Trong khoảnh khắc , nàng cảm giác như mình bị kéo vào một ván cờ mà mọi quân đều đã được đối phương sắp đặt sẵn . Chỉ cần nàng trả lời sai một chữ sẽ là tự mình đưa Vua vào thế bí . Một ván cờ bất đắc dĩ . Lyhan Romanov không vội , chỉ kiên nhẫn chờ nàng đi nước đầu tiên , bởi cô ta biết rõ , quyền dẫn dắt ván cờ hiện tại hoàn toàn nằm trong tay mình .Cô nàng tình báo cảm nhận rõ ánh nhìn vô hình từ phía bên kia đầu dây , như lưỡi dao lạnh lẽo kề sát cổ . Mỗi giây trôi qua , sự im lặng càng trở nên nặng nề , ép nàng phải lựa chọn: " Hoặc chủ động tiến công , hoặc bị nuốt chửng trong thế trận đã được giăng sẵn ."Chưa bao giờ nàng phải cân nhắc từng chữ, từng hơi thở như lúc này . Mỗi lời nói thốt ra đều có thể trở thành con dao hai lưỡi , hoặc mở ra lối thoát , hoặc tự tay siết chặt sợi dây đang trói lấy mình . Nàng biết chỉ cần sơ suất một câu , Lyhan sẽ nắm được điểm yếu để kéo cả ván cờ về phía cô ta ."Lý do gì cô lại đưa tấm danh thiếp này cho tôi ?""Tôi cảm thấy hứng thú với cô , nếu được tôi muốn hợp tác với cô lần này ." Lời nói vừa đủ lạnh lẽo để khiến Sara khẽ rùng mình . Từ "hợp tác" vang trong đầu nàng như một mật mã khó giải , mà nếu đọc sai sẽ là đòn chí mạng ."Hợp tác ? Tôi có gì để cô hợp tác chứ ?" Sara cố giữ giọng bình tĩnh , nhưng đầu ngón tay vô thức siết lấy tấm danh thiếp .Bên kia , tiếng cười khẽ vang lên , trầm thấp và đầy ẩn ý như thể Lyhan đang thưởng thức phản ứng của nàng nhiều hơn là câu hỏi ."Ôi cô nàng tình báo bé nhỏ của tôi . " Lyhan chậm rãi , mơn trớn từng chữ như đang đùa cợt nhưng lại giấu bên dưới một lưỡi dao lạnh lẽo ."Có phải cô đang muốn tìm ra đường dây buôn vũ khí sang các nước Trung Đông không ? Có lẽ tôi sẽ giúp được cô .""Tôi chưa từng tiết lộ thân phận cho cô biết ."Nàng im lặng vài giây, ngón tay siết chặt điện thoại , khớp tay trắng bệch ."Không cần giả tạo với nhau làm gì , cô điều tra về tôi , thì tôi cũng có quyền điều tra về cô chứ ? ..." Một khoảng lặng ngắn , rồi tiếng thở khẽ vang lên cùng chất giọng trầm thấp , pha chút nguy hiểm ."Càng ngày tôi càng thấy hứng thú với cô ."Tuyết ngoài cửa sổ rơi dày hơn , nhưng lòng Sara lại thấy nóng ran như vừa bị ánh nhìn vô hình của Lyhan xuyên thấu , ép buộc nàng đứng yên trong cuộc chơi mà mình không kịp chuẩn bị ."Chẳng lý do gì đủ thuyết phục tôi phải tin cô cả .""Cô tin hay không , chẳng phải việc của tôi . Nhưng mỗi giây cô không tin là một mạng người nằm xuống . Tôi chỉ nói thế thôi ." Câu chữ từ đầu dây bên kia vừa lạnh vừa sắc , không cần gào thét nhưng vẫn đủ sức đâm thẳng vào tâm trí . "Và tôi biết... cô là người không thể làm ngơ trước những cái chết vô nghĩa , đúng chứ , Miss Korea ?" "Cô đang ép buộc tôi ?""Tôi không thích từ ép buộc đâu " giọng nói bỗng trầm xuống . "Tôi chỉ là đang mở ra cho cô một cánh cửa . Còn việc đi đúng hướng hay không là lựa chọn của cô ."Một khoảng lặng kéo dài , chỉ còn tiếng gió rít ngoài cửa sổ và tiếng tuyết va vào kính .
Rồi Lyhan cười khẽ , nụ cười ẩn trong hơi thở ."Nhưng...tôi tin rằng cô đủ thông minh để biết . Đôi khi không bước qua...cái giá phải trả còn đắt hơn nhiều . ""Cơ hội chỉ đến một lần duy nhất , trân trọng nó là trân trọng tính mạng của những người vô tội ."Ánh mắt nàng khẽ dao động , sự do dự thoáng qua như gợn sóng trên mặt hồ mùa đông . Lý trí mách bảo đây có thể là cái bẫy được giăng ra khéo léo , nhưng trực giác lại thì thầm rằng đôi khi phải liều một lần mới có được câu trả lời . Bàn tay nàng siết chặt tấm danh thiếp , hít sâu như nuốt trọn nỗi lo vào lồng ngực . Biết đâu nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất ."Được , tôi đồng ý ." "Ha..chào mừng cô đến với ván cờ của Romanov ."