[ LYHANSARA ] PREMIUM LOVE

3.




Trở về Moscow , đêm xuống sự yên tĩnh của thành phố phủ đầy tuyết chẳng mang đến chút bình yên nào . Trằn trọc giữa bóng tối , nàng vùi mặt vào gối cố dỗ mình ngủ nhưng mớ suy nghĩ trong đầu cứ quấn lấy nhau như một mớ chỉ vò rối rem chẳng cách nào gỡ ra . Hình ảnh người phụ nữ ấy cứ thế len vào từng khoảng trống trong ý thức , hiện lên rõ mồn một như thể đang đứng ngay bên giường . Đôi mắt lạnh băng , dáng người cao lớn với bàn tay bọc găng da siết chặt lấy cây gậy ngọc lục bảo toát lên sự quyền lực bất khả xâm phạm . Từng chi tiết đều khiến tim Sara đập mạnh hơn . Rốt cuộc...cô ta là ai ?

Tiếng ting khẽ vang lên trong căn phòng tối . Lơ đãng với tay lấy điện thoại từ đầu giường , màn hình sáng lên hắt một vệt ánh xanh lên gương mặt nàng . Tin nhắn từ Lamoon hiện rõ: " Chị Sara! Mau mở tin tức lên xem đi !"  . Con tim Sara khẽ hẫng một nhịp . Cảm giác mơ hồ về điều gì đó sắp xảy ra khiến cô vội bật dậy , bàn tay lập tức vớ lấy remote TV bật lên .

Ngay khi bật TV , màn hình lập tức tràn ngập hình ảnh từ kênh tin tức thế giới . Âm thanh ồn ào, chát chúa vang lên khung cảnh hỗn loạn hiện rõ qua ống kính rung lắc của phóng viên tại hiện trường . Phía sau anh ta là những ngọn lửa đỏ rực đang nuốt chửng một tòa nhà, tiếng còi báo động và tiếng người la hét hòa thành một thứ âm thanh hỗn tạp khiến Sara khẽ nín thở .

Phóng viên :
"Xin chào quý vị khán giả , tôi là David , phóng viên tại hiện trường ở Afghanistan . Ngay lúc này , cuộc đảo chính tại đây vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt trái lại tình hình đang trở nên dữ dội hơn từng giờ . Điều khiến chúng tôi bất ngờ là số lượng vũ khí lạnh trong tay phe biểu tình , không rõ chúng được tuồn vào bằng cách nào , nhưng họ đang cực kỳ hung hãn , tiến thẳng về phía trung tâm Thủ đô Kabul , thưa quý vị."

Ống kính lia qua , thu trọn khung cảnh một biển lửa ngùn ngụt nuốt chửng cả dãy phố . Giữa làn khói đen đặc quánh, tiếng súng và tiếng la hét vang vọng không ngừng , những người dân vô tội ngã xuống từng người một , hỗn loạn và tuyệt vọng . Chỉ vài phút sau , tiếng nổ dữ dội vang lên gần vị trí tác nghiệp . Phóng viên David buộc phải rời bỏ vị trí vội vã chạy về khu trú ẩn an toàn . Màn hình rung lắc dữ dội rồi chuyển sang góc quay lạnh lẽo của những chiếc flycam tiếp tục ghi lại mọi thứ đang diễn ra bên dưới . Lửa cháy , máu đổ, và một thành phố chìm trong biển máu .

Han Sara ngồi lặng trước màn hình , đôi mắt không rời khỏi những hình ảnh đang phát sóng . Chỉ là xem qua TV , nhưng từng khung hình như khoét sâu vào tâm trí . Tim nàng thắt lại , mọi nhịp đập trở nên nặng nề , nghẹn ứ . Trước mắt là chiến tranh , là cái chết của những con người vô tội tất cả chỉ vì những tham vọng và tư tưởng méo mó , không biết đến bao giờ mới chịu dừng lại . Một cảm giác vừa bất lực vừa phẫn uất dâng lên siết chặt lấy tay nàng .

Đứng dậy bước đến bàn làm việc . Nàng kéo tấm bản đồ thế giới lớn trải phẳng ra mặt bàn , các góc được ghim chặt để khỏi cuộn lại . Tay cầm bút đỏ khoanh tròn từng khu vực đang chìm trong nội chiến triền miên , những vòng tròn đậm dần như vết máu loang trên nền giấy . Rồi với bút đen vẽ những đường gạch nối , đánh dấu các điểm đang có giao tranh trực tiếp , phân tách rõ ràng giữa các loại xung đột . Cả tấm bản đồ nhanh chóng trở thành một mê trận của những vòng tròn đỏ và đường đen chằng chịt , một bức tranh hỗn loạn của thế giới .

Thân là một thành viên cấp cao của Cục Tình báo Thế giới , Sara đặt chân đến Nga với mục đích thăm dò và điều tra . Nhưng giờ đây , mọi thứ đang dần vượt khỏi tầm kiểm soát . Những cuộc đảo chính , những trận giao tranh , tất cả như một cơn lốc cuốn đi mọi kế hoạch ban đầu . Nàng biết mình phải hành động nhanh hơn nữa trước khi có thêm bất kỳ mạng sống vô tội nào bị cướp đi .

Chống hai tay lên mép bàn , mắt dán chặt vào tấm bản đồ đầy những dấu đỏ và đường đen . Nàng bắt đầu khoanh vùng lại các điểm giao tranh , xâu chuỗi thời gian , tuyến đường di chuyển của vũ khí . Những dấu mực dần dẫn về một tọa độ quen thuộc , vùng Viễn Đông nước Nga . Hình ảnh nhà máy khổng lồ giữa tuyết trắng hiện lên rõ mồn một trong trí nhớ . Bức tường đá , hệ thống canh gác nghiêm ngặt và đặc biệt là bóng dáng Lyhan Romanov . Tất cả như những mảnh ghép trùng khớp một cách đáng ngờ . Sara siết chặt bút , ánh mắt kiên định . Mình sẽ quay lại đó . Lần này phải lật cho bằng được thứ họ đang che giấu .

Màn hình tối sẫm chỉ còn hai bóng người hiện ra trong khoảng không vô tận . Sara đứng đó lưng đối lưng Lyhan Romanov . Khoảng cách giữa họ không xa , nhưng là ranh giới của hai thế giới . Không lời nói , không chuyển động chỉ có sự im lặng căng đến nghẹt thở . Trong bóng tối , ánh sáng mờ nhạt rọi xuống , tách họ thành hai mảng đối lập một bên là ánh trắng lạnh lẽo , một bên là đỏ thẫm như máu . Đây không chỉ là chiến trường của các quốc gia , của những mưu đồ và súng đạn . Đây còn là chiến trường giữa hai tâm hồn , nơi niềm tin và phản bội , tình cảm và hận thù giao nhau . Và Sara biết...nếu một bên ngã xuống , sẽ không chỉ là chiến thắng hay thất bại mà là mất mát không thể nào bù đắp .

Nhất định nàng phải moi cho bằng được thân phận thật sự của Lyhan Romanov .
Cái tên ấy , nàng khắc sâu vào tận xương tủy , thề sẽ không bao giờ quên . Thề rằng nếu cô ta dám biến mất khỏi tầm mắt , nàng sẽ lật tung cả thế giới này lên để lôi ả trở lại .

Phía bên kia .

Trong căn phòng lộng lẫy nhưng chìm trong bóng tối , chỉ ngai vàng đỏ rực giữa gian phòng là tâm điểm . Trên đó , một người phụ nữ ngồi vắt chéo chân với tư thế đầy tự tin , một tay đặt hờ lên cây gậy quyền uy , chân thản nhiên dẫm lên khối vàng ròng như thể đang giẫm nát cả thế giới dưới chân mình . Nụ cười của cô ta vang vọng khắp không gian , ngạo mạn và đầy thách thức . Ánh mắt lạnh lùng ấy , ngạo nghễ như thể không có gì trên đời này đáng để sợ hãi . Lyhan Romanov . Một cái tên đủ khiến kẻ khác hoặc run rẩy hoặc khát khao chinh phục .

Có thể nói , cô chính là kẻ ban phát tự do , nơi kẻ yếu không còn phải cúi đầu chịu đựng sự chèn ép . Cô trao cho họ vũ khí , ý chí và lý do để đứng dậy bảo vệ những gì thuộc về mình . Như cách năm xưa khi cha cô đã trao cho cô khẩu súng đầu tiên khi vừa tròn mười tuổi , cùng một lời dặn: " Hãy bóp cò nếu con căm ghét một ai đó ."  Và cô đã làm đúng như thế . Viên đạn xuyên qua ông ngay tức khắc . Không thương tiếc , không run sợ , máu lạnh và tuyệt tình . Từ khoảnh khắc ấy , cô đã học cách tự mình đứng trên đỉnh nơi không ai dám chạm vào .

Cô khinh thường những kẻ yếu đuối , chỉ biết sống bám và trông chờ vào sự bảo vệ của người khác . Sống như vậy thì có ích gì ? Chi bằng nhường cơ hội đó cho những kẻ xứng đáng hơn . Lý tưởng mà Romanov theo đuổi là một thế giới không có chỗ cho sự thiên vị , nơi sức mạnh và ý chí mới là thước đo duy nhất .

Nhưng đó chỉ là những lời mật ngọt Lyhan cố ý gieo vào tai bọn chúng . Trong một thế giới giả tạo như thế này , có mấy câu là thật lòng ? Chiến tranh mới là câu trả lời , nó giải quyết tất cả hoặc nó sẽ kéo tất cả trở về thời kỳ sơ khai .

Trong một thế giới nơi ai cũng khao khát khoác lên mình danh hiệu anh hùng , Lyhan chọn trở thành phản diện . Không phải vì cô sinh ra để tàn ác , mà bởi cô đã nhìn thấu bộ mặt giả dối của thứ gọi là "chính nghĩa" . Cô chấp nhận để bản thân bị khắc vào lịch sử như kẻ điên loạn , kẻ mang tư tưởng bị bóp méo , kẻ châm ngòi cho chiến tranh , chỉ để đốt sạch lớp vỏ hào nhoáng và phơi bày sự thối nát bên trong . Rồi nếu thế giới này phải chìm trong máu , thì đó sẽ là máu của vạn vật chứ không riêng ai .

Tận hưởng vũ khúc chiến tranh , từng nhịp trống đẫm máu như tiếng tim thế giới đang hấp hối . Vẫy vùng trong vòng tay lạnh lẽo của tử thần , nơi từng hơi thở đều nặng mùi tro tàn . Bất lực trước dòng chảy nghiệt ngã của số phận , chỉ có thể nhìn tất cả bị cuốn trôi . Và đó... chính là khúc nhạc định mệnh mà Lyhan Romanov mang đến , một bản giao hưởng đẫm máu , đẹp đẽ và tàn khốc đến nghẹt thở .

Liệu rằng hai kẻ đối lập nhau , có thể một lần nữa đứng chung dưới bầu trời này ? Hay sẽ mãi mãi chỉ là những đường thẳng song song , nhìn thấy nhau ở phía chân trời nhưng chẳng bao giờ chạm được ? Trong cơn gió lạnh của chiến tranh , ngay cả hy vọng cũng trở thành thứ xa xỉ .





Chương trước Chương tiếp
Loading...