[ LyHanSara ] Dâu Tây và Quýt Đắng
7.
Cơn mưa kéo dài đến tối muốn , Sara đã được xếp cho một căn phòng để ngủ lại qua đêm . Bên ngoài mưa như trút nước , từng cơn sét như xé toạt màn đêm , ánh đèn vẫn còn sáng từ trên tầng lầu nhìn xuống phòng khách thấy Thảo Linh đang bế em gái trên tay cười đùa vui vẻ . Từ nãy đến giờ chị ấy luôn tay luôn chân chưa nghỉ tí nào mà không hề thấy chị than thở một lời . Càng nhìn càng không thể dứt ra , sao Thảo Linh có thể hút mắt người đến thế được vậy ? "Giờ Gấu đi ngủ nhá ? Khuya rồi mai em có muốn đi chơi với Cún không ?""Dạ có !""Ừm , vậy ngoan nghe lời ngày mai chị ở nhà chị chỡ em sang nhà Cún chơi có chịu không ?""Mai chị hai nghỉ ạ ?""Ừm""Yeah ! Vậy em đi ngủ "Bế Ánh Sáng vào phòng , con bé gan dạ chưa bao giờ sợ sấm sét , có lúc chỉ nhớ chị mà sang phòng đòi ngủ cùng thôi . Đắp chăn gọn gàng phải tận mắt nhìn thấy em mình vào giấc mới an tâm ra khỏi phòng . Ra khỏi đó liền thấy Sara ở không xa liền bước tới gần em . "Tối ngủ có gì thì sang gọi chị , phòng chị ở đây này ""Em cảm ơn ""Cảm ơn gì chứ ? ""Không có chị , em không biết phải làm sao nữa""Người quen nhau cả "[...]Đêm khuya tối muộn , bão vẫn không ngớt mà tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn , giấc ngũ chập chờn Sara run sợ cuộn chặt mình trong chăn , mỗi lần sấm chớp xoẹt ngang là tim em như muốn tắt nghẽn , cả cơ thể không có cảm giác an toàn chỉ dám thút thít vì không có gì trấn an . Căn phòng rộng và tối tâm , tiếng ù ù bên ngoài cửa càng làm nỗi sợ của em dân trào , có ai không ? Làm ơn đó , em không muốn việc này tiếp tục đâu , em sợ lắm . Không để em một mình lâu hơn , một hơi ấm khác ập đến ôm em từ đằng sau cẩn thận bao gọn Sara vào vòng tay to lớn . Là mùi hương quen thuộc , em chỉ cần có cái ôm này mà thôi . Trấn an tâm can rối loạn , Sara nép sâu vào lòng cô không chút khoảng cảnh , để em gối đầu lên cánh tay , tựa cầm lên bờ vai bé nhỏ đang không ngừng run lên . Bàn tay cứng cáp đan vào người bạn bé nhỏ lạnh ngắt của nó . Tấm chăn được em mở ra , tuy không thể thấy mặt người nhưng em vẫn không thể nào quên sự đặc biệt từ vòng tay ấy . Đôi mắt nhắm nghiền chẳng lo sợ , sấm gào thét ư ? Cứ để nó làm loạn , có Trần Thảo Linh bên cạnh em rồi . Nín khóc hẳn , cả hai cùng nhau chìm vào giấc ngủ sâu . Em bước vào cõi mộng , giấc mộng vàng với vườn cỏ xanh , cánh đồng ngập tràn hoa loa kèn trắng xoá thanh khiết , bóng lưng ở phía xa làm đôi chân em duy chuyển , em cố chạy thật nhanh nhưng vẫn không thể chạm vào người ở phía xa . Tại sao chứ ? Em chỉ muốn vớ tới bóng lưng ấy thôi mà , nhưng có lẽ khoảng cách giữa hai người họ dường như dài đến vô tận , cho dù em có theo đuổi nó đến cùng cực đi nữa thì vẫn mãi mãi không thể trao nó một cái ôm . Cô đơn và lẽ lôi là thứ em cảm nhận được từ người đó , chỉ muốn tới thật nhanh cất lời làm tri kỷ . ________Yên lành trong vòng tay cô , trời sáng Sara thật không muốn thức dậy , hơi ấm còn đó , vẫn nắm chặt tay vẫn ôm lấy em . Khẽ nâng mi mắt , ánh sáng mặt trời chói lọi đánh thức em khỏi mộng say . Lờ mờ sau một đêm thì rượu trong người đã tan biến , lấy lại được con người bình thường , giật mình nhìn trên nhìn dưới muốn nhanh chống về nhà và tính sổ con bạn đáng đồng tiền bát cháo Nguyễn Hoàng Ly của mình . Nhưng định ngồi dậy bước xuống giường thì đã bị cánh tay kéo về chỗ cũ . "Mới sáng em định về sao ?" Chất giọng còn say ngủ vang lên sau tai , Sara ngại ngùng đến nổi không thể kiểm soát được khuôn mặt đang nóng dần . "Vâng" rụt rè."Mấy giờ rồi ?" Nói nhưng mắt vẫn nhắm nghiền."bảy giờ ạ " Nghe xong không đáp lời , chắc còn đang mê ngủ ."Chị dậy từ lúc nào thế ?""Mười lăm phút trước""Chút nữa chị đưa em về , ở đây chút đã . "Không vội từ chối đâu , tại em cũng thích cảm giác được chị ôm thế này . Nó kì lạ lắm , chưa bao giờ em có một cái ôm như thế trước đây , cảm xúc và suy nghĩ đều biến mất , Sara hoàn toàn chìm trong sự an lành buổi sớm mai đầy nắng ấm . Từ lần đầu gặp mặt Thảo Linh đã để lại ấn tượng trong em vô cùng đặc biệt , không chỉ về ngoài hình mà cách chị tử tế với người khác . Có lẽ bố đã nói đúng khi trên thế gian này không ai hoàn toàn sẵn sàng lừa gạt con khi mới gặp mặt , nếu họ tử tế và đối sử với con như thể đã gặp nhau từ rất lâu thì đó không phải ngẫu nhiên đâu . Sợi dây liên kết giữa chúng ta mạnh mẽ đến mức khi đã đến lúc gặp gỡ thì cho dù có chạy nơi nào cũng không thoát khỏi . "Sara này , tối mơ thấy gì vậy ? ""Huh ? Em làm gì sao ?" Quay sang đối mặt với cô . "Không , chị chỉ hỏi thôi , tối tự dưng ngủ thì em lại khóc . Chị định gọi nhưng lại thôi "Im lặng không nói gì , Thảo Linh dụi mắt ngồi dậy , giờ mới thấy rõ khuôn mặt cô , em nheo mắt vì bàn tay đầy thẹo ló ra khỏi chăn . Cô bước xuống giường , nói lời tạm biệt rồi trở về phòng , trước khi đi còn không quên xoa đầu Sara như một thói quen thường ngày của mình làm với Ánh Sáng . Khi cô rời đi , Sara mới chớp lấy điện thoại gọi ngay cho Hoàng Ly . "Alo..""Mày còn ngủ hả !? Nói tao nghe tối qua mày ở đâu !?" "Gì...? Ý chết mẹ , tối qua tao gọi Dung đến đón , say quá nên về luôn đang ở nhà ""Hay quá ha , lát về mày chuẩn bị tin thần đi , nay bố mày không đem mày ra xử trảm bố không còn là con người nữa""Rồi giờ ở đâu tao đi rướt""Thôi khỏi , lát có người đi tao về , lo liệu cái thần hồn"Cúp máy cái rụp , sự phẫn nộ của người lửa dữ dội quá , sao với Hoàng Ly em không đối xử giống với Thảo Linh ấy , tình bạn này có chắc dài lâu rồi . Vệ sinh cá nhân đầy đủ , ngày nghỉ Thảo Linh cũng chỉ chọn cho mình bộ quần áo đơn giản gồm chiếc quần ống suông và phong trắng đeo vội đồ hồ rồi sang gọi Ánh Sáng dậy , con bé giống như chú gấu con thích ngủ đông trong tổ , một căn phòng màu trắng trong sáng , dáng người bé xíu bằng hạt đậu đang say giấc thì đột nhiên bị một bàn tay bế lên ôm vào lòng . Chóp mũi thẳng đứng cọ vào chiếc má trắng trẻo núng nính . Trong trên tay chị hai Gấu chỉ là gấu con bé tí , chắc chỉ lớn khi ở với bạn Cún trắng mà thôi . "Gấu dậy đi em , sáng rồi . Thức dậy chị đèo sang nhà Cún chơi nè , nhanh lên""Ưm..mấy giờ rồi ạ ?" "Gần tám giờ""Thật á !? " Hốt hoảng ngẩn đầu còn bù xù tóc dậy "Tất nhiên , mau đi thay đồ vệ sinh cá nhân không thôi bạn Cún mà giận là không chơi với em nữa đó"Nhắc đến bạn Cún sẽ giận thì Ánh Sáng đã nhanh chân muốn chị bế vào phòng tấm tắm rửa sạch sẽ thơm tho không quen xịt nước hoa loại dành cho em bé Thảo Linh đã mua lên người . Thấy chưa , đã bảo bạn Gấu con này tuy có đôi lúc ngang bướng nhưng lại ngơ ngơ thích bạn Cún . Bạn Cún Trần Thị Phương Thảo thôi ! Nay được chị hai cho mặc bộ đồ nhìn cưng gớm , cái bụng sữa suýt thì lòi ra tới nơi : "đã nói là nuôi vừa thôi , khéo quá lại béo ú ra " . Trích lời nguyên văn ông chú nào đó tên Xìn . Ba người chạm mặt nhau trên xe , Gấu ngước cặp mắt đen láy tròn xoe long lanh của mình lên nhìn Han Sara . Chị hai kiếm đâu ra người đẹp quá dợ ? Hay là mình nghỉ thích Cún năm phút được hong ? "Chị ơi , chị tên gì thế ạ ?" Nắm ngón tay út của Thảo Linh . "Chị tên là Han Sara , còn em ?" "Dạ em là Gấu "" À , thế Gấu mấy tuổi rồi ?""Năm nay Gấu trưởng thành òi nha , 4 chủi ! " Giơ bốn ngón tay núc ních của mình lên. "Con bé tên là Trần Lê Ngọc Ánh Sáng . ""Cái tên thật đẹp , có lẽ là viên ngọc quý của chị đúng không ?" "Có khi còn quý hơn cả chị" Lên xe ngồi ngay ngắn , chắc bạn nhỏ mến Sara quá rồi nên chuyển chỗ ngồi từ lòng Thảo Linh sang đùi Sara cho êm ái . Em trước giờ thì cũng mong có một người em đáng yêu thế này nhưng bố lại sợ mẹ đau nên không đẻ nữa , nhân dịp nựng cho đã . Từ góc nhìn này Sara có thể cái hai cái má tròn hơn cả bánh bao ló ra ngoài , thật muốn ngoạm một cái ghê . Bàn tay thì bé tẹo , chỉ nắm vừa ngón út của chị hai mình trông buồn cười gớm . Đứa nhỏ đang ngồi này khi chưa trưởng thành có khi địa vị còn cao hơn nhiều người. Ngồi ở ghế phụ lái , lâu lâu em lại lén lúc đánh đuôi mắt sang nhìn cô đang tập trung lái xe rồi nhìn lại Ánh Sáng , sao có thể giống nhau thế này được cơ chứ ? Cắt mặt bỏ sang à ? Chẳng biết ông bà Trần đẹp thế nào mà có thể tạc ra hai bức tượng đẹp hơn tranh vẽ cũng thật tài năng . Mắt mũi miệng , ngũ quan không lệch một li nào , tới cái chân mày còn giống nữa nói chi . Ai mà phúc phần lắm mới có thể buớc chân vào gia đình này đó .