[ LyHanSara ] Dâu Tây và Quýt Đắng
6.
Chuyện là hôm nay thì đã qua sinh nhật tuổi mười tám được hai tháng , nên bạn nhỏ Hoàng Ly nảy ra ý định khá sáng suốt chính là rủ Han Sara đi nếm mùi đời . Đó chính là Club , Sara cũng đồng ý luôn bởi vì bố mẹ chưa về nên bung xoã miễn là trong mức độ không gây hại gì đến bản thân . Họ chọn một Club nhỏ ít người chủ yếu đến uống rượu và thưởng nhạc , đèn sáng và không chập chờn và vô cùng lành mạnh cho đôi bạn mới lớn . Váy quần xúng xính xinh đẹp , họ vào quán đến quày order món uống với người pha chế , nêu lên nhu cầu của mình về mức cồn cho phép và chờ đợi . Giờ này đã tám giờ tối , và biết đấy thủ đô thì chưa ngủ sớm bao giờ . Đồ uống cuối cùng cũng lên đầy đủ , Sara là người nhấp môi đầu tiên . Vị cồn đắng nhẹ trên đầu lưỡi , hương kem béo ngậy hoà với nhau tạo nên một mùi vị tuy nghe có kì lạ nhưng khá ổn cho người lần đầu uống cồn . Mới đầu còn e ngại chỉ dám thử mấy loại nhẹ thế mà càng uống càng hăng , loại rượu cũng dần thay thế bằng loại mạnh hơn . Nhiều mùi vị độc đáo thiếu điều họ đã gần như thử hết tất cả món trong menu của quán . Đầu óc quay cuồng , tiếng cười nói vang vọng , từ đâu một cơn trào ngược xuất hiện , Sara phải vội bịch miệng chạy ra khỏi quán .Đến một đoạn khá vắng người gần đó em mới dám trút hết nhưng thứ trong bụng ra , cảm giác nóng ran từ vòm họng , cơn say sẩm khiến đầu óc em mờ mịt phải ngồi xuống vệ đường để trấn tỉnh nếu giờ đứng lên mà đi chắc ngã cả ra đường . Nay Thảo Linh được hôm về sớm , giờ đang trên đường về nhà với em gái , đồ tươi để nấu bữa tối đã được chất đầy phía sau ghế lái vừa lái vừa tủm tỉm cười vì không biết lát Gấu sẽ cảm thấy thế nào khi cô về sớm lại còn nấu một bữa thật thịnh soạn , nghĩ tới thôi đã thôi thúc cô nhanh về nhà rồi , đúng là một gã cuồng em gái , khác xa với điều khi sáng cô làm với Nam Phong . Đang chạy trên đường tự dưng mấy hạt nước từ trên trời rơi xuống , ôi trời lại mưa mất tiêu . Mưa từ từ lớn dần , đến đoạn đường nhất định ánh mắt đột nhiên va phải một cô gái đang ngồi gật gù trên vệ đường , trời mưa sao không biết vào nhà ? Mà trông quen thế nhỉ ? Phía Hoàng Ly giờ thì cũng say khướt quên trời quên đất , chỉ nhớ gọi Trần Thị Dung đến đón còn Sara bạn mình thì vứt xó , tình bạn như nồi nước sôi thật sự . Thôi chả cần bạn nữa , vì khi ngước mặt lên đã có chiếc ô che cho em rồi . Ánh đèn đường hắt từ phía sau làm người đó thêm rực rỡ , người làm em ngẩn ngơ trước sắc đẹp ấy . Chẳng biết có phải định mệnh không nhưng tại sao ông trời lại cho em gặp được Thảo Linh vào lúc này . "Sao lại ngồi đây ?" Cô ngồi xổm xuống nhưng vẫn cao hơn em đang ngồi trên bậc thềm , giọng nói thanh tao nhẹ nhàng cùng ánh mắt sâu tựa giếng cổ . "Chị giúp em gọi phụ huynh nhé ? Em tên là gì ?""Han Sara ạ " lần đầu tiên gặp người lạ mà em không có cảm giác dè chừng , đưa chiếc điện thoạt đã bấm số của bố trong túi xách cho Thảo Linh . Nhận lấy điện thoại , nhìn số có hơi quen mắt , hình như là của chú Han mà nhỉ ? Vậy thì ra đây là đứa con gái mà chú ấy hay kể cô nghe . Chú Han cô nhắc đến đang làm ở bộ phần thiết kế , đã xun nghỉ một vài ngày người quen nên cô đã chính tay ký đơn nữa mà . "Ơ con gái gọi bố có chuyện chi ? ""Chú Han đấy ạ ?""Ủa , Linh đấy à , sao tự nhiên lại giữ điện thoại con chú thế ? Hai đứa đi chung sao ?""Dạ đâu có đâu , cháu đang đi thì gặp em ấy trên đường cháu chỉ muốn gọi để xác minh thôi ""À , vậy cũng tốt nhờ cháu đưa con bé về giúp chú nha""Vâng"Cúp máy nghiêng đầu nhìn khuôn mặt đang say khướt kia , quần áo thì ướt đẫm đột nhiên lại bật khóc . Ơ , sao lại khóc rồi cô còn chưa làm gì em mà ? Vội vàng lao nước mắt ngắn nước mắt dài , đưa Sara cầm hộ cái ô cởi áo khoác của mình khoác lên cho em , kích cỡ này khiến em như đang bơi trong chiếc áo , mùi thơm hoa cỏ pha lẫn mùi hoa lily đặc trưng , cũng là hương thơm mà lần đầu em đã nghe được lúc ở siêu thị , tao nhã và nhẹ nhàng khắc hoạ đúng chất chủ nhân sở hữu nó . Cẩn thận cởi đôi giày cao gót đã làm trày phần gót chân của em , đứng dậy và khom lưng bế Sara lên tay đi đến xe hơi đặt em gọn gàng vào ghế phụ . Còn mình cũng nhanh chóng ngồi vào ghế lái trở về nhà , nhưng với tình hình say quên trời quên đất , chỉ nhớ mỗi tên thế này thì có lẽ không thể hỏi thêm gì khác , để chắc thì cứ hỏi thêm lần nữa cái đã . "Nhà em ở khúc nào Lý Nam Đế vậy ?" Rồi ngủ luôn , vừa quay sang đã thấy gục đầu vào cửa say sưa , bất lực thở dài đưa tay đỡ đầu em quay sang bên trái , đành chịu thôi . Lăng bánh về dinh thự , cái dinh thự đầu ngõ thường xuất hiện trong mấy bữa cơm hàng sớm thuộc loại : " mày nhìn con nhà người ta đi !? Mày làm cả đời bằng được cái cổng cái nhà đó chắc tao mừng hết lớn"Về tới nhà , cổng tự động mở ra chào đón chủ nhận của nó về nhà . Sara nhỏ người nên dễ dàng bế lên tay , nãy giờ ngủ không biết có mơ gì không mà lại sụt sùi mít ướt , quen biết gì không mà gục đầu vào lòng người ta vậy bà nhỏ ? "Hic.."Để Sara ngồi xuống ghế sô pha , nói với giúp việc pha một ly nước chanh nóng giúp giải rượu . "Được rồi..sao lại khóc , em tủi sao ?" Khụy một gối trước mặt , vén mái tóc ướt ra sau giúp em .Lắc đầu ngoe nguẩy ."Hic..hức""Không sao , không sao chị đã gọi cho bố em rồi , ông ấy không mắng em đâu""T-thật không ạ ?""Haha thật , hoá ra là sợ bố mắng " xoa đầu em , nhận đấy ly nước từ tay giúp việc cảm nhận nhiệt độ ly rồi mới đưa cho Sara . "Uống cho tỉnh táo chút đi , nếu không ngại thì cứ ở lại nhà chị một đêm . Sáng chị đưa em về sớm ""Cảm ơn chị""Ừm , ngồi đây chị đi chuẩn bị đồ cho em , mặc đồ ướt sáng lại bệnh chú Han lại mắng chị đó""Chị biết bố em ạ ?""Ừm , bố em làm ở Tập đoàn chị mà , chú ấy sáng chủ nhật nào chẳng rũ chị đi đánh cờ ở công viên . Còn hay khoe khoang về em nữa đó"Đi lên phòng mình , con gái với nhau chắc em ấy không ngại mặc đồ của cô đâu nhỉ , tủ quần áo toàn những cái áo đơn giản một màu , cô ít hay mặc áo tay ngắn nên tủ quần áo chiếm phần lớn là áo tay dài , chọn một chiếc áo thun tay dài và quần ngắn mang xuống cho Sara . "Đây , đi tắm nhá bác giúp việc đã chuẩn bị nước nóng rồi cứ tự nhiên không sao hết""Vâng " ngoan ngoãn cầm quần áo đi vào nhà tắm giành cho khách . Hơi nóng phà vào mặt , thiết kế rộng rãi và tối giản màu trắng đèn vàng tạo cảm giác ấm cúng , đầy đủ đồ dùng khác nhau . Cởi bỏ bộ váy đã ướt sũng của mình , bước vào bồn tắm nước ấm đã có sẵn . Cảm giác thoải mái làm sao , đầu óc vẫn còn đau nhức nhưng đã tỉnh táo vài phần , sữa tắm là loại đắt tiền mùi thơm dễ chịu không nồng hắc có lẽ chị ấy là một người thích những gì đơn giản chứ không đơn dịu . Trong lúc chờ em tắm xong , Thảo Linh cũng tranh thủ thay quần áo sau đó xuống bếp đeo tạp về vào và nấu ăn . Cũng đã gần chín giờ , Ánh Sáng đang chơi với mấy món đồ yêu thích của mình ở phòng riêng chờ cô nấu ăn . Đấy , cuộc sống của cô là vậy , Ánh Sáng thích món cô nấu nhưng cô lại ít khi rảnh rỗi hay về sớm . Sáng đi làm , chiều về đã tối đen nó như một quy luật và là một vòng lập kéo dài không biết đến khi nào mới kết thúc , cô chỉ muốn nó yên bình trôi qua mà chẳng có thêm biến cố gì nữa , mái ấm nhỏ gồm cô và em gái sẽ vẫn mãi tồn tại trong ngôi nhà này . Ra khỏi phòng tắm , đầu tóc Sara đã khô vì máy sấy tóc có sẵn . Vô tình bắt gặp dáng vẻ chăm chú nấu ăn của Thảo Linh ở bếp làm em chú tâm đến , hương thơm từ các món ăn . Tự hỏi sao trên đời lại có người như thế này nhỉ ? Khuyết điểm đâu rồi ? Chị ta cất đâu rồi ? "Em ngồi xuống ăn tí cháo thịt cho tỉnh rượu , không biết có hợp khẩu vị không nữa " để tô cháu xuống bàn ăn , cười cười nhìn em . Ngoan ngoãn ngồi xuống bàn , vừa ăn cháo vừa nhìn cô nấu ăn , tấm lưng ấy vững chãi quá , là nữ nhân nhưng đôi vai ấy đã gánh gồng rất nhiều thứ , người trưởng thành vết tích thời gian đường như chưa hiện hữu trên khuôn mặt trẻ đẹp đó . Từ cách nói chuyện và giọng nói khiến em không chút đề phòng , một suy nghĩ chợt loé lên em muốn ôm lấy cô từ đằng sau , không biết cảm giác đó sẽ như thế nào nhỉ ?