LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng
PTNGBPN 24
Thời gian từ lúc kết thúc Thú Triều lần cuối đến khi Orm Kornnaphat tròn 20 tuổi chỉ mất nửa năm, trong nửa năm này Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat không rời khỏi động phủ, mỗi ngày đều vui vẻ trải qua những điều hạnh phúc cùng nhau, ban ngày sẽ cùng thưởng trà đàm đạo, trêu chọc tứ linh và đồng lão, đều đặn phát cẩu lương cho đám người kia, tối đến lại cùng nhau làm nhăn giường đến gần sáng mới chịu ngừng lại, ngày tháng trôi qua êm đềm cùng bình yên.- Ngày mai chúng ta sẽ đến lôi vực! - Lingling Kwong ôm Orm Kornnaphat, tay vuốt ve tấm lưng mềm mại trơn bóng của nữ tử trong lòng- Được! Orm Kornnaphat gật đầu, mắt lim dim nặng trĩu, nàng vòng tay ôm lấy eo thon, chạm vào da thịt trần trụi của Lingling Kwong yêu thích xoa xoa, sau đó vùi mặt vào hai khỏa to tròn kia hít dài một hơi lưu lại hương khí thanh lãnh trong tâm thức, rồi mới thỏa mãn đi vào giấc mộng. Lingling Kwong cũng ôm lấy Orm Kornnaphat hôn lên tóc nữ nhân kia, rồi ôm nàng nhắm mắt ngủ say.Các nàng với Tứ Linh cùng nhau đi đến lôi vực, một mảng thiên địa u tối, từng tia sét đánh xuống rầm rầm tạo nên những âm thanh ghê người, từng đợt lôi điện như xé rách mảng không gian trước mặt- Đi thôi, chúng ta cần vào trung tâm của Lôi vực! - Lingling Kwong nhẹ giọng nói, nhìn lôi điện ở khu vực ngoài có vẻ hung hãn nhưng đối với các nàng hoàn toàn không thể gây ra thương tích gì, thứ nàng cần nằm sâu bên trong lôi vựcSáu người cùng nhau tiến vào lôi vực, ngay khi đến bên trong, áp lực từ lôi điện tản ra xung quanh bóp méo cả vùng không gian rộng lớn- Chủ tử, lôi điện ở đây hình như cũng không đủ để giúp tiểu thư tẩy rửa Phượng Hoàng chân thân! - Rin nhẹ giọng nói, ngoài Lingling Kwong không một ai biết Orm Kornnaphat có chân thân là Phượng Hoàng, hoặc có lẽ vẫn còn một người biết- Một lát nữa Cửu vân lôi kiếp sẽ đến, đó mới là thứ chờ đợi chúng ta! - Lingling Kwong giải thích, sau đó nàng quay qua nhìn Orm Kornnaphat giọng đủ lớn chỉ để hai người nghe được - Dù bất cứ tình huống gì xảy ra, thứ nàng cần làm là chuyên tâm hấp thu Cửu vân lôi kiếp, tiểu Phượng sẽ gánh lấy lôi điện, nàng phải nhân lúc đó hấp thụ cho Thiên Hồ! - Tiểu Phượng gánh lấy lôi kiếp? Có làm sao không? - Orm Kornnaphat nhíu mày, nàng chưa từng thấy cửu vân lôi kiếp nhưng chắc hẳn nó không tầm thường, để chân thân của Lingling Kwong thay nàng gánh lấy khiến Orm Kornnaphat có chút không an lòng- Không sao! Lôi sinh Hỏa, sẽ không có chuyện gì! - Lingling Kwong xoa đầu Orm Kornnaphat trấn an - Ngược lại nếu Thiên Hồ hấp thu trực tiếp Lôi kiếp, nàng sẽ bị phản phệ, vì Tiểu hồ chưa vẫn ở trạng thái phong ấn.- Ta hiểu rồi, nhưng tỷ phải cẩn thận! - Orm Kornnaphat nắm tay Lingling Kwong đầy lo âu, nàng có cảm giác không tốt, nhưng không biết nguyên nhân từ đâu, linh tính hồ ly cho nàng biết, hôm nay đi kèm với lôi kiếp chính là sát kiếp, chỉ là Orm Kornnaphat không muốn nói cho Lingling Kwong nghe, bởi vì nàng sợ nữ nhân kia sẽ vì nàng mà chịu tổn hạiLingling Kwong gật đầu, nàng bấm tay tính toán, chờ đợi một lúc khi thời cơ đã tới, Lingling Kwong vận khí bay đến trung tâm của lôi vực, từng dòng lôi điện nhận ra có kẻ xâm nhập liền hung hãn đánh xuống nhưng khi gần chạm đến người Lingling Kwong lại bị bật ra, chúng càng tức điên lên thi nhau từng dòng mạnh mẽ đánh xuống nhưng vẫn bất thành. Lingling Kwong không để ý đến những tia sét đang phẫn nộ kia, nàng bắt đầu kết ấn, tay vẽ pháp trận, rất nhanh một trận pháp xuất hiện giữa thiên địa, ngay khi trận pháp hoàn thành, không gian lại bị bóp méo đến kinh người, những tia sét đánh xuống khi nãy biến mất, không gian lặng như tờ sau đó từ từ u ám ghê rợn, mây đen vần vũ kéo đến, từ từ chuyển màu thành cửu thải- Tiểu Orm! - Lingling Kwong gọi lớn, rất nhanh thân ảnh của Orm Kornnaphat xuất hiện bên cạnh nàng - Cẩn thận! Orm Kornnaphat gật đầu, đôi mắt hổ phách nghiêm túc nhìn đám mây chín màu phía trên mỗi lúc một lớn hơn từ từ che lấp một khoảng trời rộng lớn, Lingling Kwong để Orm Kornnaphat ở giữa trận pháp sau đó quay lại chỗ gần đó quan sát. - Đến đi! - Orm Kornnaphat môi mỏng khẽ mở, gằn từng chữ, lần độ kiếp này nàng sẽ vượt quaCửu thải lôi vân có linh tính, nó nhận ra có kẻ đang khiêu khích uy mãnh của nó, lập tức tạo ra một tiếng gầm rú vang vọng không trung, ánh sáng chín màu lóe lên rực rỡ. Tia sét đầu tiên giáng xuống, ánh sáng đỏ rực như dung nham bùng cháy, đôi cánh Phượng Hoàng dang rộng, vỗ mạnh, tạo ra cơn lốc lửa thanh tẩy, đối đầu với dòng sét hủy diệt, lửa và sét va chạm, cả không gian bùng nổ, mặt đất rung chuyển.Tia sét thứ hai, ánh sáng xanh lục tượng trưng cho sức mạnh cây cối, giáng xuống như một con rắn khổng lồ lao thẳng vào Orm Kornnaphat, Phượng Hoàng lắc mình hóa thành một vầng sáng vàng kim chắn trước người nàng, triệt tiêu toàn bộ lực lượng mà lôi kiếp đánh ra.Từng tia lôi điện tiếp theo lần lượt giáng xuống, mỗi tia mang một nguyên tố và sắc thái khác nhau, như thử thách toàn diện ý chí và sức mạnh của nàng. Tia sét xanh lam như đại dương cuồng nộ, tia ánh vàng như thanh kiếm sắc bén, và tia tím như cơn bão linh hồn, mà Phượng Hoàng Cửu Vũ kiên trì đón đỡ từng lần Lôi kiếp đánh ra, nó chỉ có một mục tiêu duy nhất là bảo vệ Orm Kornnaphat, để Orm Kornnaphat thông qua sự thanh lọc của nó mà chiếm lấy lực lượng của Thiên Địa, tẩy rửa cho Thiên Hồ.Một bên Orm Kornnaphat đang độ kiếp, Lingling Kwong cũng không nhàn nhã, Phượng Hoàng Cửu Vũ là chân thân của nàng, mỗi lần thay Orm Kornnaphat nhận một tầng lôi kiếp chính là bản thân nàng đang hứng chịu toàn bộ sát thương, Lingling Kwong vận khí bảo hộ nguyên đan, nếu để nguyên đan của nàng nứt vỡ sẽ không thể duy trì được chân thân mà che chở cho Orm Kornnaphat.Lingling Kwong cảm nhận được lôi khí xâm nhập muốn xé rách từng ngõ ngách thân thể của nàng, mặt không biến sắc, Lingling Kwong vận khí chống lại luồng lôi khí kia, viễn cổ chi khí nhanh chóng tấn công làm tiêu tán toàn bộ lôi khí xâm nhập. Lingling Kwong chuyên chú nhìn về phía Orm Kornnaphat, đã là lôi kiếp đợt thứ 7 rồi, nàng vẫn duy trì cảnh giác, lôi kiếp càng về sau càng hung hãn, chỉ cần sơ sót, Orm Kornnaphat sẽ bị đánh không còn manh giáp.Đợt thứ 8 qua đi, sắc mặt cả hai nàng ngưng trọng cùng nhau xuất ra toàn bộ lực lượng đón đầu đợt lôi kiếp cuối cùng. Cả bầu trời như bùng cháy trong ánh sáng cửu sắc, tia lôi điện cuối cùng không chỉ mạnh mẽ mà còn mang theo ý chí của thiên đạo, nhắm thẳng vào linh hồn của Orm Kornnaphat. Orm Kornnaphat hít sâu, đôi đồng tử chuyển thành đồng tử hồ ly đỏ rực như máu, khí tức dần dần chuyển hóa thành Hỗn Độn chi khí chờ đợi một đợt tẩy rửa cuối cùng. Lingling Kwong kết ấn, chân thân Phượng Hoàng Cửu Vũ vỗ cánh mạnh mẽ, tạo nên một vòng xoáy thần lực, lao thẳng lên trời đối đầu với thiên lôi.Khoảnh khắc va chạm, cả thiên địa rung chuyển, ánh sáng chói lòa khiến mọi thứ như ngừng lại. Khi khói bụi tan đi, Orm Kornnaphat xuất hiện giữa bầu trời, thân hình tỏa ra hào quang chín màu rực rỡ, khí tức của nàng hoàn toàn được gột rửa, từng tia hỗn độn chi khí bao quanh nang rồi bùng phát ra không trung, lan xa đến vạn dặm lôi vực. Sâu bên trong Orm Kornnaphat, Cửu Vĩ Thiên Hồ được Cửu Thải Lôi Kiếp tẩy rửa, giờ phút này nó trở thành một thực thể thần thánh đích thực, Hỗn Độn Chi Thú.Lingling Kwong nhìn lôi kiếp qua đi, nàng thu tay thở phào nhẹ nhõm, một đòn cuối kia khiến Lingling Kwong chịu tổn thương không nhẹ, lực lượng của Thiên Đạo vẫn rất bá khí, tu vi của nàng hiện tại muốn chống đỡ mà không hợp nhất với chân thân có chút quá sức, Lingling Kwong cảm nhận bên trong tàn dư của tia lôi kiếp thứ 9 vẫn còn đang càn quét kinh mạch của nàng, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat vẫn còn đang nhắm mắt hấp thu lôi khí, nàng cắn răng chịu đựng sự tàn phá của tàn dư kia, nơi nào nó cứa rách, Lingling Kwong lại vận khí chữa lành, nàng cứ đứng yên chịu đựng như vậy cho đến khi dư khí tắt hẳn, khuôn mặt nàng cũng trở nên tái nhợt. - Tỷ tỷ! - Orm Kornnaphat sau khi cảm nhận Thiên Hồ hoàn toàn tấn cấp, nàng mở mắt nhìn về phía Lingling Kwong liền cau mày, khí tức của nữ nhân kia sao lại suy yếu như vậy, đáy lòng lo lắng muốn đi đến chỗ Lingling Kwong"Đùng đoàng..!"Một tia sét màu đỏ mang theo hắc khí vỗ mạnh xuống chỗ Orm Kornnaphat buộc nàng lui lại, Lingling Kwong cũng nhận ra, hai nàng bốn thần thú nhìn lên bầu trời, ánh mắt Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat ngưng trọng, mày nhíu lại thành một đường, Lingling Kwong không còn chần chừ nàng kết ấn thu lại khí tức của Phượng Hoàng Cửu Vũ để Nguyên Tức cùng Hình Đan nhanh chóng hòa vào nhau, một lực lượng đến từ Viễn Cổ tràn ra trong thân thể Lingling Kwong, lập tức hồi phục nguyên khí cùng vết thương của nàng.Mà Orm Kornnaphat nhìn đám mây màu đỏ đan xen với màu đen đầy quỷ dị trên đầu, cảm nhận Lingling Kwong vừa phải thu hồi Nguyên tức của Phượng Hoàng Cửu Vũ, nàng cũng không chần chừ, Hỗn Độn Chi Khí dâng lên, bao bọc lấy cơ thể của nàng, cả nàng cùng Lingling Kwong đều biết đây là biểu thị cho điều gì."Sát kiếp" Lingling Kwong cũng Orm Kornnaphat không hẹn cùng nhau nghĩ đến, Lingling Kwong lăng không muốn đến cạnh Orm Kornnaphat, sát kiếp không có điểm dừng, hắc huyết lôi kiếp sẽ liên tục xả xuống cho đến khi người độ kiếp tẫn mạng tan vong mới ngừng lại, muốn hóa giải nó phải đánh tan được hắc huyết lôi vân phía trên, để làm được điều này cần phải mượn lực lượng của thiên địa, vì vậy Lingling Kwong buộc phải thu lại Nguyên tức của Phượng Hoàng Cửu Vũ, bởi vì khi nàng ở trong chân thân mới có thể miễn cưỡng mượn lực lượng của Viễn Cổ Thiên Địa mà đối đầu với sát kiếp này.Lingling Kwong đạp không mà đến, nhưng đi đến giữa chừng lại bị một khí tức hung mãnh đánh tới buộc nàng lui lại, Lingling Kwong nhìn phía trước lại nhìn về phía Tứ Linh, một vài thân ảnh xuất hiện, đáy mắt Lingling Kwong dâng lên từng tia sát ý- Đám Đế Tôn các ngươi thật sự chán sống rồi! - Lingling Kwong gằn lên từng chữ, sát ý hòa vào Viễn Cổ Chi Khí khiến đám người kia run rẩy nhưng bọn chúng có chuẩn bị mà đến, sẽ không thua kém Lingling Kwong về khí thế- Lingling Kwong, ngoan ngoãn chịu trói! Phượng Hoàng Cửu Vũ hay Viễn Cổ Chi Khí đều nên giao nộp cho chúng ta đi! - Tiên Đế cười cười đầy bất thiệnLingling Kwong không đáp lời, ánh mắt của nàng nhìn phía sau, Orm Kornnaphat đang tự mình đối đầu với sát kiếp, Lingling Kwong trực tiếp xuất kiếm đánh tới. Trung tâm lôi vực một cảnh tượng hỗn loạn kinh khủng, Orm Kornnaphat đối đầu với Hắc huyết sát kiếp, Tứ Linh đang bị Huyễn Đế cùng Quỷ Vương vây đánh, Lingling Kwong bị Tiên, Thần, Ma cùng với Linh, bốn đế vị chặn đường. Yêu Hậu Luek bị Lingling Kwong cắt cánh vẫn chưa hồi phục vì vậy ả không thể tham gia trận chiến này, Hỗn Mang Đế cùng Nhân Vương vốn không hề biết đến ngày này cũng không có mặt. - Thật không thể tin được, nàng ta một đấu với bốn Đế Vị vẫn có thể chiếm được thượng phong? - Tiên Đế vừa bị đánh bật ra lau đi vết máu căm phẫn nói- Nữ nhân này không thể giữ lại! - Thần Vương ánh mắt hung ác nhìn Lingling KwongCả đám đế vị đều cùng một suy nghĩ, Lingling Kwong quá mạnh, lưu lại nàng chính là lưu lại một nguy cơ cho quyền lực của bọn chúng, tất cả đều biến chuyển về chân thân."Phụt.." Một tiếng thổ huyết vang khẽ nhưng lại thành công khiến Lingling Kwong phân tâm, nàng nhíu mày nhìn Orm Kornnaphat, nữ nhân của nàng vừa bị một tia hắc huyết lôi điện va phải, Lingling Kwong lo lắng đến loạn tâm, sát ý nàng ngày càng nồng đậm- Ta không sao! - Orm Kornnaphat nhẹ giọng truyền âm cho Lingling Kwong, trấn an nữ tử kiaNàng ngẩng đầu nhìn lôi vân màu đỏ như máu pha trộn với từng tia khí tức màu đen, sắc mặt ngưng trọng, Orm Kornnaphat cảm nhận được sát kiếp như có hàng ngàn sợi xích đang quấn lấy Thiên hồ bên trong nàng khiến nàng hoàn toàn không thể hóa chân thân mà đón đầu, nàng chỉ có thể lấy nhục thân ở nhân dạng mà hứng chịu- Sát kiếp này là do các ngươi bày trò? - Lingling Kwong nhận ra tình trạng của Orm Kornnaphat có chút không đúng, vốn dĩ sát kiếp đến không có ảnh hưởng đến chân thân, nhưng nàng cảm nhận khí tức Hồ Ly của Orm Kornnaphat bị khóa chặt không thể hóa hình, Lingling Kwong liếc mắt nhìn đám người Thân Vương gằn từng chữ- Muốn trách thì trách các ngươi quá nghịch thiên đi! - Thần Vương chỉ nói một câu sau đó cầm kiếm lao tớn- Đáng chết! - Lingling Kwong gầm lên phẫn nộ, nàng bộc phát toàn bộ lực lượngKhí tức Viễn Cỗ ngập tràn trong mảng thiên địa tạo thành một vòng xoáy nguyên khí khổng lồ, thân ảnh bạch y nhỏ nhắn biến mất trong vòng xoáy đó, một ánh sáng chín màu chiếu rọi giữa trung tâm vòng xoáy, rất nhanh biến mất, một bóng dáng uy nghi rực rỡ thần thánh xuất hiện, nó khiến tất cả mọi sinh linh trong thiên địa muốn bái lạy nó, kể cả sáu kẻ được mang danh cửu đại đế tôn cũng không ngoại lệ- Phượng Hoàng Cửu Vũ.. - Bọn chúng lắp bắp - Tại sao lại.. Lingling Kwong trong chân thân Phượng Hoàng, đôi mắt lạnh nhạt nhìn chúng sinh đầy cao ngạo, Orm Kornnaphat cũng ngẩng ra trong giây lát, nàng biết Lingling Kwong là Phượng Hoàng Cửu Vũ, nhưng thời khắc chứng kiến nữ nhân của nàng trong chân thân chân chính khiến Orm Kornnaphat trái tim đập mạnh mẽ- Thật đẹp.. - Orm Kornnaphat lẩm bẩm..Một Phượng Hoàng Cửu Vũ chân chính khác hẳn với khí tức Phượng Hoàng mà Orm Kornnaphat từng bộc lộ, tiếng phượng ngâm vang vọng làm rung chuyển cả Cửu giới, đây chính là Quân lâm thiên hạ.- Lingling Kwong vậy mà lại là Phượng Hoàng Cửu Vũ! Chết tiệt! Nàng ta đã qua mặt chúng ta! - Tiên Đế cắn răng giận dữ- Vậy còn Orm Kornnaphat? Không lẽ có đến hai Phượng Hoàng? - Ma Tôn nhăn trán- Không thể! - Linh Tôn bác bỏ- Hừ! Nghĩ nhiều làm gì, hai kẻ mang chân thân Phượng Hoàng thì càng tốt cho chúng ta! - Thần Vương hừ lạnh, bọn chúng dùng sát kiếp trận lên Orm Kornnaphat vì vậy nàng không biến ra được chân thân, bọn chúng cũng không thể thăm dò- Một đám ngu xuẩn! - Lingling Kwong trong chân thân lạnh lùng nói, uy áp đè ép bọn người kia khiến chúng khó xoay sở- Huyễn Đế, Quỷ Vương nhanh chóng giải quyết đi! - Tiên Đế cảm nhận được bọn chúng không có phần thắng liền gầm lên- Ngươi nghĩ rằng đối đầu với Tứ Linh là chuyện đùa à? - Quỷ Vương gầm lên- Nói nhảm! - Tứ Linh trong chân thân đồng loạt tấn côngGiữa chiến trường mịt mù, bốn kẻ mạnh nhất của các giới - Tiên Đế, Thần Vương, Linh Tôn, và Ma Tôn - đồng loạt lao vào tấn công Lingling Kwong trong chân thân Phượng Hoàng Cửu Vũ. Mỗi người bọn chúng đều mang theo sức mạnh tuyệt đỉnh, khí tức tỏa ra tràn ngập không gian, tạo thành một trận cuồng phong đáng sợ.Tiên Đế dẫn đầu bằng những luồng kiếm khí sắc bén lao tới như ánh chớp, muốn xuyên phá phòng ngự của Lingling Kwong. Thanh kiếm của Thần Vương bùng lên ánh sáng vàng kim, nhát chém từ hắn mang theo sức mạnh của núi non, mỗi đường kiếm đều muốn chém rách không gian. Linh Tôn từ xa, triệu hồi hàng ngàn rễ cây khổng lồ, mỗi rễ cây như một ngọn roi thép cuốn lấy Phượng Hoàng Cửu Vũ, muốn trói chặt nàng. Trong bóng tối, Ma Tôn ẩn mình, phóng ra từng luồng sương máu và bóng tối tà ác, như muốn ăn mòn ánh sáng thần thánh từ Lingling Kwong.Lingling Kwong không nao núng, chín cánh phượng hoàng rực sáng chói lòa, bùng lên những đợt lửa thần tím ngắt bao quanh lấy nàng, như một bức tường lửa không thể xuyên phá, mỗi lần Tiên Đế lao tới, kiếm khí sắc bén bị lửa thần đốt tan trong chớp mắt, đòn tấn công dồn dập của Thần Vương bị đôi cánh vĩ đại cản phá, mỗi lần va chạm là một lần ánh sáng vàng kim và tím ngắt bùng nổ, tạo nên những vụ nổ khiến mặt đất rung chuyển. Từ phía sau, rễ cây của Linh Tôn cuốn chặt lấy chân nàng, nhưng ngọn lửa tím chỉ cần một giây quét qua đã thiêu rụi toàn bộ. Ngay khi bóng tối của Ma Tôn lan đến, Lingling Kwong vỗ mạnh đôi cánh, tạo ra một cơn lốc xoáy thanh tẩy, xé toạc màn sương máu, ép Ma Tôn lùi lại.Cuộc chiến càng lúc càng dữ dội, bốn kẻ liên tục phối hợp, kiếm khí và đòn công phá vàng kim dồn ép từ cả hai phía, Lingling Kwong đáp trả bằng những đợt lửa thần, chín cánh phượng hoàng tỏa ra ánh sáng bao phủ cả không gian, mỗi lần vung lên là một luồng sức mạnh Viễn Cổ Chi Khí ép bốn kẻ mạnh nhất phải lùi bước.Tứ phương không ngừng bị bóp nát bởi sự va chạm giữa ánh sáng thần thánh và bóng tối tà ác. Lingling Kwong đứng giữa tâm điểm của cơn bão sức mạnh, khí tức của nàng càng lúc càng tràn ra mênh mông, tử diễm thần thánh lan tỏa khắp không gian, thách thức sức mạnh của cả bốn người liên thủ.- Tử Diễm Liên Hoa Chuyển! - Lingling Kwong nhẹ giọng, chiêu thức mang theo sức mạnh của nàng bùng nổLingling Kwong, trong chân thân Phượng Hoàng Cửu Vũ, nàng khép chín cánh lại, lấy nàng làm trung tâm, một ngọn tử diễm bùng lên, xoáy tròn như một cơn lốc, tụ hội xung quanh nàng, mỗi tia lửa đều tỏa ra sức mạnh nguyên thủy, như thể muốn bóp nghẹt mọi sự sống.Ngọn lửa tím dần biến hóa, từ xoáy lửa thành một đóa sen khổng lồ, từng cánh hoa được tạo nên bởi ngọn lửa thần thánh, lung linh nhưng nguy hiểm mang theo sức mạnh từ Viễn Cổ Chi Khí muốn thanh tẩy toàn bộ thế gian.- Cản nàng ta lại! - Thần Vương gầm lên, nếu để Lingling Kwong hoàn tất chiêu thức, bọn chúng chắc chắn phải chếtCả đám người kia sử dụng hết tất cả lực lượng mà bọn chúng có, ngay cả Huyễn Đế cùng Quỷ Vương cũng mặc kệ Tứ Linh mà lao đến chỗ Lingling Kwong hòng ngăn cản nàng ra chiêu, chỉ là uy áp của Tử Diễm Liên Hoa Chuyển quá kinh khủng khiến 6 kẻ kia không thể đến gần Lingling Kwong.Đóa sen lửa bắt đầu xoay tròn, tốc độ ngày càng nhanh, tỏa ra những tia lửa tử sắc cắt ngang không gian, sức mạnh từ đóa hoa khiến không gian rung chuyển, mặt đất nứt toác, bầu trời phía trên bị xé tan bởi luồng sáng rực rỡ, mỗi cánh sen rơi xuống là một vụ nổ, xóa sổ mọi thứ trong tầm với, nghiền nát tất cả những gì cản đường. Thiên Địa ảm đạm trước Tử Diễm Liên Hoa, mà ngay cả Hắc Huyết Lôi Vân cũng có chút e dè hơi thở thần thành từ đóa sen kia khiến nó ngưng trệ lôi điện trong chốc lát. Lục Đế gầm lên, toàn bộ lực lượng được giải khai đón lấy đóa sen màu tím đẹp đẽ nhưng mang theo hơi thở tử vong kia. Đóa sen xoay đến đỉnh điểm, nó đột ngột thu lại toàn bộ năng lượng, rồi bùng nổ trong một luồng sáng tử sắc, lan tỏa khắp chiến trường, dư chấn quét sạch mọi thứ, ép sáu kẻ mạnh nhất cửu giới lùi ra xa, mỗi người đều trọng thương trở về nhân dạng, máu tươi nhỏ giọt, khí tức suy yếu đến cực điểm, thời khắc này bọn chúng đến gần với cánh cửa diêm la chỉ đếm bằng hơi thở.Lingling Kwong đứng giữa ngọn lửa bập bùng, chín cánh phượng hoàng rực rỡ, ánh mắt lạnh lẽo nhưng uy nghiêm, như một vị thần không ai dám xâm phạm, đây chính là sức mạnh tuyệt đối, khiến tất cả đều phải cúi đầu.Ánh mắt nàng đầy sát khí, một lần nữa chín cánh giang rộng muốn xé nát đám người phía trước lại bị một tiếng đùng đoàng ghê rợn khiến nàng đình chỉ động tác- Giết bọn chúng! - Lingling Kwong nhìn Lục Đế sau đó nhìn Tứ Linh ra lệnhTứ Linh tuy mang thương tích nhưng hoàn toàn có thể hoàn thành yêu cầu của Lingling Kwong, bốn thần thú gầm lên lao tới đám người Lục Đế Tôn, Lingling Kwong quay người bay đến chỗ Orm Kornnaphat, Orm Kornnaphat tay lau đi vệt máu trên khóe môi do đòn lôi kiếp vừa rồi, ánh mắt kiên định chờ đợi lôi kiếp kế tiếp giáng xuốngMọi thứ chỉ diễn ra trong chớp mắt, cùng một lúc. Lingling Kwong trong chân thân Phượng Hoàng Cửu Vũ, toàn thân bao bọc bởi Viễn Cổ Chi Khí lao thẳng lên chỗ Huyết Hắc Lôi Vân muốn đánh tan nó.Tứ Linh lao đến chỗ Lục Đế mang theo sát ý tiễn đám người kia đi chầu Diêm VươngOrm Kornnaphat chụp lấy tia lôi kiếp vừa giáng xuống.- Ngay lúc này! Nhanh!Lingling Kwong vừa chạm đến Hắc Huyết Lôi Vân liền nghe thấy tiếng của Thần Vương, nàng quay lại, mắt mở lớn. Đòn đánh của Tứ Linh bị phản phệ khiến bốn người Rin, Ace, Pey và Tiểu Lân bay ngược ra đập mạnh xuống đất thổ huyết.Một tia hắc khí mang theo hơi thở tà ác từ Ma Tôn bắn thẳng ra hướng đến chỗ Orm Kornnaphat, nhằm ngay trái tim nàng mà đến.- TIỂU ORM!! - Lingling Kwong la lớnOrm Kornnaphat cảm thấy đau nhói ngay tim nàng, một luồng khí tức tà ác biến thành một cái cọc cắm sâu vào trái tim khiến Orm Kornnaphat đau đớn thổ huyết, tay buông lỏng khiến tia huyết lôi nàng đang nắm lấy đánh thẳng vào người, Orm Kornnaphat gục xuống, nhăn mặt thống khổ- Khốn kiếp! Lingling Kwong không còn giữ được bình tĩnh, nàng đánh tan Huyết Hắc Lôi Vân, phá tan sát trận, bay đến chỗ Orm Kornnaphat hóa thành nhân dạng ôm lấy Orm Kornnaphat- Tiểu Orm! - Lingling Kwong run rẩy ôm lấy Orm Kornnaphat- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat có chút suy yếu mở mắt nhìn Lingling Kwong, trái tim đau đớn đến tột cùng, cả người như bị xé rách, nàng phun ra một ngụm máuOrm Kornnaphat cảm nhận chỗ ngực trái nóng lên như thiêu đốt, đưa tay ôm lấy, Lingling Kwong run rẩy nâng tay vén vạt áo hồng y ra, trước mảng da thịt trắng như tuyết, một tà ấn hình một cái cọc có một con Hắc xà quấn lấy, đang cắm thẳng vào tim Orm Kornnaphat.Lingling Kwong run rẩy, nàng cảm nhận được khí tức tà ác đến từ Hắc Ám Viễn Cổ trong tà ấn này, nàng không thể thanh lọc được, mà Orm Kornnaphat cũng không tự mình thanh lọc được, Orm Kornnaphat chỉ có thể sử dụng Hỗn Độn Chi Khí mà thanh lọc cho người khác, không thể tự mình làm, Lingling Kwong có thể thanh lọc tất cả chỉ trừ khí tức đến từ Hắc Ám Viễn Cổ.Orm Kornnaphat cắn răng nhịn lại cảm giác bị xâu xé trong tim, nhìn về phía bọn người Thần Vương, đáy mắt tràn đầy tia phẫn hận.Lingling Kwong nhìn theo hướng của Orm Kornnaphat, đáy mắt chỉ toàn là sát ý, Lingling Kwong đỡ Orm Kornnaphat tựa vào một tảng đá, nàng vận khí bay đến chỗ đám người kia.Đám người Thần Vương được bọc trong một pháp bảo bảo hộ được gọi là Thiên Mang Hộ Thuẫn, vòng bảo hộ này sẽ phản lại toàn bộ sát thương nếu có người tấn công nó, đó chính là lý do Tứ đại thần thú bị phản phệ mà trọng thương- Ngươi muốn phá vỡ Hộ thuẫn này sao? - Tiên Đế nhìn Lingling Kwong cười cười - Quá ấu trĩ rồi! - Các ngươi cho rằng các ngươi là thông minh nhất sao? - Lingling Kwong cười lạnh, nàng lắc tay một thanh trường kích màu vàng kim xuất hiện trong tay - Thiên Hoàng Trường Kích? - Thần Vương ngẩn ra, tại sao thần khí sắc bén nhất lại trong tay Lingling Kwong- Một hộ thuẫn cứng rắn nhất và một trường kích sắc bén nhất.. - Lingling Kwong vung tay đem trường kích bổ xuống - .. ta xem các ngươi trốn như thế nào!! "Rầm rầm!!" Tiếng nứt vỡ kinh người vang lên, Lingling Kwong không bị phản phệ, chỉ thấy trường kích màu vàng gãy nát mà hộ thuẫn kia cũng nứt vỡ thành từng mảng.- Không hay! Mau rút! - Ma Tôn gầm lên Đám người Lục Đế Vị thiêu đốt cả sinh mệnh lực để tháo chạy, nhưng bất thành, ngay khi hộ thuẫn lộ ra, chỉ thấy một ngọn lửa tím ngắt vây lấy bọn chúng, thiêu đốt thân thể cùng thần thức của chúng tan thành khói bụi, từ ngày hôm nay, bọn chúng không còn tồn tại, ngay cả tái sinh cũng không thể. Lingling Kwong giải quyết xong Lục đế liền quay lại chỗ Orm Kornnaphat, ôm lấy nữ nhân kia lắc mình biến thành chân thân nhanh chóng quay về động phủ, tứ đại thần thú cũng nhanh chóng đi theo.- Chủ tử! Đồng Lão cảm nhận được khí tức Phượng Hoàng của Lingling Kwong liền lo lắng, lão có thể vươn rễ đến tất cả ngõ ngách của Cửu giới chỉ trừ Lôi vực và những nơi có kết giới, lão vốn dĩ là Ngô Đồng Thánh Thụ vì vậy Lingling Kwong là Phượng Hoàng lão tất nhiên biết, lão cũng biết Lingling Kwong trao nguyên tức cho Orm Kornnaphat, nhưng lúc này Lingling Kwong lại về lại chân thân, Đồng Lão biết đã có chuyện lớn xảy ra- Chúng ta bị đánh lén! - Lingling Kwong nhanh chóng giải thích cho Đồng lão, sau đó đặt Orm Kornnaphat lên một nhánh cây Ngô Đồng, nàng muốn mượn lực lượng của Đồng lão cùng thiên địa mà thanh tẩy tà ấn cho Orm KornnaphatLingling Kwong gần như tiêu tán hết sức mạnh, mà Đồng Lão cũng vậy, nhưng không làm tà ấn của Orm Kornnaphat lay chuyển. Lingling Kwong cắn môi, nàng vận khí muốn dùng sinh mệnh lực lại bị Orm Kornnaphat cản lại- Đừng! - Orm Kornnaphat vừa tỉnh lại đã thấy Lingling Kwong muốn dùng sinh mệnh lực đế phá giải tà ấn cho nàng liền đưa tay ngăn cản - Ta không sao! Orm Kornnaphat đặt tay lên tà ấn, cảm nhận nó an tĩnh đến kỳ lạ, sau đó nhìn Lingling Kwong, lại tự cảm nhận- Sao vậy? - Lingling Kwong lo lắng- Nó không có động tĩnh nào cả! - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong nhẹ giọng- Sao lại như thế? - Rin, Ace và Pey cũng thập phần lo lắng- Chủ nhân, người cảm nhận lần nữa xem! - Tiểu Lân bước lên- Thật sự không có động tĩnh! - Orm Kornnaphat nhăn mặt xác nhận lần nữa- Nếu có vấn đề gì thì phải nói cho ta biết ngay nhé! - Lingling Kwong nắm tay Orm Kornnaphat đầy lo lắng- Được! - Orm Kornnaphat gật đầu nhìn Lingling Kwong- Các ngươi mau đi chữa thương, tin tức lục đế bị ta giết chết sẽ mau chóng lan ra, rất nhanh cửu giới sẽ xem chúng ta là kẻ thù, nơi này không thể lưu lại! - Lingling Kwong quay sang nhìn Tứ Linh nói- Vâng! - Tứ đại thần thú nhanh chóng quay về cấm địa của mình mà hồi phục- Tỷ muốn làm gì? - Orm Kornnaphat hỏi Lingling Kwong- Ta sẽ cắt đứt kết nối giữa nơi này và cửu giới, chúng ta sẽ trôi trên dòng không gian của Vạn Thiên Vị Diện! - Lingling Kwong cười cười - Ta cũng muốn làm điều này lâu lắm rồi, chỉ là phải chờ nàng độ kiếp xong!- Được! Tỷ đi đâu ta theo đó! - Orm Kornnaphat cười cười ôm lấy Lingling Kwong đáy lòng nàng tràn ra sự hạnh phúc, chợt.."Hự.. phụt!" Orm Kornnaphat buông Lingling Kwong ra phun ra một ngụm máu, trái tim đau đến khó nhịn, đáy mắt nàng hoàn toàn bị che lấp bởi sự thống khổ- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong lo lắng ôm lấy Orm Kornnaphat- Tỷ.. - Orm Kornnaphat nắm chặt vạt áo của Lingling Kwong, hương thơm thanh lãnh thường ngày lúc này lại như hàng ngàn mũi kiếm từng đường từng đường xé rách trái tim nàngOrm Kornnaphat mơ hồ nhận ra điều gì đó nhưng nàng không chấp nhận, nếu bắt nàng quên đi tình cảm mà nàng dành cho Lingling Kwong, Orm Kornnaphat thà rằng chấp nhận vong mạng, Orm Kornnaphat càng cố chấp, tình cảm càng mãnh liệt dâng lên, đau đớn cũng theo đó mà vây lấy nàng.Lingling Kwong cảm nhận khí tức tà ác bốc lên ngùn ngụt, nàng không biết vì sao tà ấn lại kích hoạt, Lingling Kwong vận khí áp chế nó nhưng bất thành, Orm Kornnaphat đau đớn trong vòng tay nàng, Lingling Kwong chỉ biết ôm lấy Orm Kornnaphat, còn nữ nhân của nàng lại đau đến ngất đi, nước mắt Lingling Kwong rơi xuống- Rốt cuộc ta phải làm sao.. - Lingling Kwong nức nở nhìn Orm Kornnaphat hôn mê vì đau đớnOrm Kornnaphat một lần nữa tỉnh lại là chuyện của ba ngày sau, tứ linh cũng hồi phục vết thương, lo lắng cho nàng, Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong vì lo lắng mà bộ dáng không còn phong thái tao nhã hằng ngày, chỉ mới ba ngày, Lingling Kwong dường như không còn chút sinh khí nào.- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat vuốt ve khuôn mặt của Lingling Kwong, trái tim lại bắt đầu đau nhói, nhưng nàng cố gắng nhịn xuống - Sao lại tiều tụy thế này?- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong đôi mắt đầy bi thương nhìn Orm Kornnaphat, tay chạm lên bàn tay trên má nàng khẽ gọi- Ta không sao! - Orm Kornnaphat nhịn lại cảm giác đau đớn cười nhợt nhạt trấn an Lingling Kwong - Đừng lo..- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat mặt không còn chút huyết sắc, trái tim nàng đau đơn ôm lấy nữ nhân nàng yêu vào lòng- Tỷ.. - Orm Kornnaphat nhắm mắt một giọt nước mắt rơi xuống, mặc kệ trái tim cùng thân thể đang vỡ nát, Orm Kornnaphat cố chấp ôm lấy Lingling Kwong - Ta.. - Tiểu Orm? - Lingling Kwong khẩn trương buông Orm Kornnaphat ra, nàng sợ hãi tột cùng vì vừa rồi nàng cảm nhận được sinh mệnh của Orm Kornnaphat cực kỳ mỏng manh trong vòng tay nàng - Tỷ.. tỷ.. - Orm Kornnaphat đau đến mức mồ hôi rỉ ra, tà khí ăn mòn từng ngõ ngách trong trái tim nàng - Rốt cuộc phải làm như thế nào .. - Lingling Kwong hoảng loạn - Nói cho ta biết.. ta phải làm sao.. - Tỷ.. không cần làm gì cả.. - Orm Kornnaphat dịu dàng, đôi mắt hổ phách chăm chú nhìn Lingling Kwong như muốn khắc ghi khuôn mặt này vào trong thần thức, nàng mãi mãi không muốn quên đi Lingling Kwong - Nàng ... đừng làm ta sợ.. - Lingling Kwong cảm nhận được sinh mệnh của Orm Kornnaphat ngày càng mỏng manh, Lingling Kwong vận khí truyền cho Orm Kornnaphat đều bị đánh bật ra, ngay cả nguyên tức phượng hoàng cũng không thể xâm nhập vào- Lingling .. - Orm Kornnaphat vuốt ve gò má của Lingling Kwong, chạm vào nốt ruồi trên má, nhẹ mỉm cười, mặc kệ trái tim đang vỡ nát, Orm Kornnaphat nâng người đặt lên đôi môi kia một nụ hôn sau đó nở một nụ cười thập phần hạnh phúc - Ta... yêu tỷ! Orm Kornnaphat nói xong một tiếng yêu Lingling Kwong là lúc Tà ấn hoàn toàn bộc phát, nó xé nát toàn bộ kinh mạch của Orm Kornnaphat khiến nàng thống khổ tột cùng, Orm Kornnaphat mắt mỗi lúc một mờ đi, nàng cảm nhận được khí tức tử vong đang bao lấy mình, Orm Kornnaphat cố gắng dùng một tia thanh tỉnh cuối cùng để nắm lấy bàn tay ấm áp kia. Một đời này của Orm Kornnaphat hạnh phúc nhất chính là được gặp gỡ, được ở bên cạnh, được yêu Lingling Kwong và được Lingling Kwong yêu.- Không! Tiểu Orm.. Không được! - Lingling Kwong nhận ra Orm Kornnaphat đang dần dần tàn lụi trong vòng tay nàng, Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat khóc rống lên đau đớn - KHÔNG!!!!! Tiếng gào thét thống khổ của Lingling Kwong làm rung chuyển cả cửu giới, mà Tứ Linh cũng Đồng lão cũng đau đớn khó nhịn, Tiểu Lân hóa thành chân thân gầm rú thống khổ. Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat không còn hơi thở, nước mắt rơi xuống như mưa, nữ nhân nàng yêu như tâm can bảo bối lúc này hoàn toàn lạnh lẽo trong ngực nàng. END CHAP 24