LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng

PTNGBPN 23



Sau ngày đó mối quan hệ của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat tiến thêm một bước mới, Tứ Linh cùng Ngô Đồng Thánh Thụ rất dễ bắt gặp cảnh Orm Kornnaphat hôn lên má Lingling Kwong, hay Lingling Kwong sẽ vì tiểu hồ ly càm ràm mà hôn lên đôi môi nhỏ nhắn kia. Ban đầu, khi chứng kiến cảnh đó, hàm của năm người như muốn rơi xuống đất sau đó ngẩn ngơ cả một ngày trời, cuối cùng Đồng Lão là người tỉnh lại đầu tiên mang tình cảnh nói cho bốn thần thú có chút ngốc kia, từ đó bọn họ mới hiểu, cẩu lương nay đã lên một tầm cao mới, có chút gia vị hơn rồi.

- Ngày mai là thú triều lần cuối rồi, sẽ rất hung hiểm! - Lingling Kwong vuốt ve mái tóc mềm mại của nữ nhân đang nằm bên cạnh

- Ý tỷ muốn nói gì? - Orm Kornnaphat nắm lấy bàn tay ấm áp của Lingling Kwong, đôi mắt đầy dịu dàng - Ta sẽ không để tỷ đi một mình! Càng hung hiểm, ta càng muốn ở cạnh tỷ!

- Được rồi! - Lingling Kwong cười gật đầu - Theo ý nàng!

Orm Kornnaphat gật đầu sau đó tiến đến hôn lên môi Lingling Kwong, Lingling Kwong cũng không ngại ngùng nhanh chóng đáp lại Orm Kornnaphat, cho đến khi cả hai không còn thở được mới quyến luyến rời nhau ra.

Lingling Kwong đưa tay vuốt ve khuôn mặt Orm Kornnaphat có chút ửng hồng, đôi môi vừa bị nàng hôn có chút sưng đỏ, nhoẻn miệng cười, sau đó đặt lên trán Orm Kornnaphat một nụ hôn dịu dàng

- Ngủ đi, Tiểu hồ ly của ta! - Lingling Kwong kéo chăn đắp lên cho Orm Kornnaphat

- Ngủ sao? - Orm Kornnaphat chu chu môi bộ dáng thập phần bất mãn

- Phải rồi! Ngày mai còn phải dậy sớm đi đón thú triều, nàng phải ngủ đủ giấc mới được! - Lingling Kwong khó hiểu nhìn Orm Kornnaphat - Đắp chăn lại kẻo lạnh!

- Không lạnh! Không đắp! - Orm Kornnaphat đạp chăn tung ra, cả một thân hình đầy mê hoặc hiện ra, nàng khoác lên một mảnh vải mỏng manh có chút xuyên thấu, bên trong là một cái yếm đỏ xinh đẹp đang che đậy hai khỏa bồng đào xinh xắn, da thịt trắng nõn nà mịn màng không tì vết khiến nữ nhân trước mặt có chút hít thở không thông

- Ngoan nào! Đắp lại! - Lingling Kwong nuốt khan một ngụm sau đó lần nữa lấy chăn kiên trì phủ lên thân hình cực phẩm quyến rũ kia

- ... - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong chu chu môi, tiểu phượng ngốc này thật sự không hiểu ý của nàng hay sao vậy. Từ ngày xác định mối quan hệ của hai nàng, Lingling Kwong chỉ dừng lại ở mức hôn Orm Kornnaphat, khiến Orm Kornnaphat có chút nóng nảy.

Lingling Kwong nhìn bộ dáng dục cầu bất mãn của Orm Kornnaphat liền khó hiểu, sao Orm Kornnaphat lại nhìn nàng như kiểu ủy khuất thế kia, nàng chỉ muốn nữ nhân này không nhiễm hàn khí thôi mà.

Orm Kornnaphat chăm chú quan sát khuôn mặt Lingling Kwong, duy nhất một biểu cảm mờ mịt không rõ, nàng liền thở dài sau đó chui vào chăn hậm hực ôm Lingling Kwong nhắm mắt ép bản thân đi vào giấc ngủ. Orm Kornnaphat có chút bất mãn nhưng nàng hiểu rằng nàng yêu phải một tảng băng ngàn năm, khác với nàng, người đã dạo chơi nhân giới, kinh qua tất cả mọi thứ gọi là tình ái của nhân loại, Lingling Kwong vốn dĩ không có tơ tình, việc nói tiếng yêu Orm Kornnaphat rồi hôn nàng là cả một sự dụng tâm của Orm Kornnaphat rồi, giờ mà bảo tảng đá này hiểu được thứ nàng muốn còn khó hơn tiến đến Thập cấp chân thân, thôi vậy, Orm Kornnaphat tự nhủ, nàng xác định cả đời này sẽ ngủ chay bên cạnh Lingling Kwong rồi.

Lingling Kwong thật sự mờ mịt không hiểu, nàng không biết thứ Orm Kornnaphat đang trông chờ là gì, mà hơn thế, bản thân nàng cũng có chút mong đợi không rõ, chỉ là nàng không biết đó là gì, mỗi khi hôn Orm Kornnaphat, khí tức của nàng sẽ trở nên nóng cháy khiến trái tim nàng run lên khó nhịn, nhưng Lingling Kwong không biết làm sao để thôi đi cảm giác khó chịu đó, vì vậy nàng tiếp tục hôn Orm Kornnaphat, nhưng càng hôn thì cảm giác sôi sục đó càng bức nàng phát điên, vì thế, Lingling Kwong tự nhủ nàng chỉ nên hôn Orm Kornnaphat có chừng mực.

Nếu Orm Kornnaphat biết được suy nghĩ của Lingling Kwong chắc hẳn sẽ tức mình mà cắn lưỡi mất thôi.

Sáng hôm sau hai nữ nhân một bạch y một hồng y ngồi trên Phượng Hoàng Cửu Vũ cùng Tứ Linh rất nhanh có mặt ở chiến trường. Lingling Kwong nhíu mày nhìn một sự hỗn loạn đầy mùi máu tanh phía dưới, Thú Triều lần này lại diễn ra sớm hơn dự tính, nàng nhìn Orm Kornnaphat ra hiệu sau đó sáu người nhanh chóng gia nhập chiến trường. Tứ Linh tản ra, đi cứu giúp những người đang gặp nguy hiểm, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat nhanh chóng tiến đến các con Hung Thú dẫn đầu cho từng đợt, hai nàng phối hợp với nhau rất nhịp nhàng không có chút trúc trắc nào.

Cả đám người Cửu tộc thấy hai luồng quang mang trắng đỏ liền có thêm khí thế, qua từng lần Thú Triều, bọn chúng vô tình đã đặt Lingling Kwong và Orm Kornnaphat vào một vị trí cao cao tại thượng không thể đánh đổ, khi hai nàng xuất hiện đều giúp chúng tăng thêm sĩ khí mà đối đầu với Thú Triều.

Trải qua một ngày dài cuối cùng đợt cuối của thú triều cũng đến, Lingling Kwong bạch y đã nhuộm loang lổ vệt máu của Hung Thú, Orm Kornnaphat đồng dạng cũng vương lại huyết sắc trên hồng y, tất cả người của Cửu tộc đều mệt mỏi, ngay cả Tứ Linh cũng phải nuốt vội Thú đan để hồi phục khí lực, duy chỉ có Lingling Kwong là không có chút gì suy yếu, ngược lại, Orm Kornnaphat không dùng được chân thân thật sự của nàng nên không thể hồi phục kịp thời.

- Tiểu Orm, nàng ở đây, Hung Đế để ta giải quyết! - Lingling Kwong nhanh chóng đứng cạnh Orm Kornnaphat, nắm lấy tay nàng truyền cho nàng khí tức của Phượng Hoàng giúp cho Orm Kornnaphat nhanh chóng khôi phục

- Ta không sao! Có chút mệt thôi! - Orm Kornnaphat lắc đầu từ chối

- Nuốt tạm cái này đi! - Lingling Kwong lấy ra một viên Thú Đan 7 cấp thiên, sau đó vận khí thanh lọc rồi đưa cho Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat không từ chối nàng nhanh chóng nuốt xuống trước bao nhiêu con mắt thèm thuồng của các đế vị khác. Lingling Kwong không thèm để ý đến bọn người kia, nàng chăm chú vận khí truyền cho Orm Kornnaphat giúp nũ nhân của nàng nhanh chóng hấp thụ Thú Đan để hồi phục.

Trong khi Orm Kornnaphat đang hồi phục, một tiếng gầm vang vọng làm rung chuyển toàn chiến trường, Lingling Kwong nhíu mày nhìn Orm Kornnaphat vẫn đang hấp thụ thú đan, đối với nàng an nguy của nử tử này mới là quan trọng nhất.

- Hắn đến rồi! Hung Đế Tứ Đầu Bạo Hổ! - Đám người Cửu đế tôn siết chặt nắm đấm, bọn họ đang trong hình thái chân thân nhưng chỉ nghe tiếng gầm của Hung Đế thôi cũng đã thấy áp lực, đám người đó tự hiểu rằng, không một ai trong số bọn chúng có thể đối đầu trực diện với Hung Đế, thậm chí, nếu liên thủ, cũng chưa chắc chiếm được thượng phong.

- Ta ổn rồi! - Ngay khi tiếng gầm thứ hai vang lên, Orm Kornnaphat cũng từ từ mở mắt gật đầu với Lingling Kwong, nàng đã hồi phục gần như 9 phần rồi

- Nàng ở đây cùng với Tứ Linh giải quyết đám lâu la! Hung Đế có một sát chiêu chính là cái bóng của hắn! Phải cẩn thận! - Lingling Kwong dặn dò

- Không được! Ta đi cùng tỷ! - Orm Kornnaphat nhăn mày, nàng rất lo lắng cho Lingling Kwong

- Tiểu Orm nghe ta! Nàng hiện tại không dùng được chân thân chân chính sẽ không thể đối phó hắn, ở đây có Tứ Linh, ta mới yên tâm đi tiêu diệt kẻ kia! Được không? - Lingling Kwong nắm tay Orm Kornnaphat đầy lo lắng nói

- ... - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong sau đó mím môi miễn cưỡng gật đầu - Được! Tỷ cẩn thận!

- Ngoan lắm! Đợi ta! - Lingling Kwong cười dịu dàng nhìn Orm Kornnaphat sau đó truyền âm cho Tứ linh ra lệnh bảo vệ Orm Kornnaphat rồi mới vận khí hướng đến chỗ Hung Đế Tứ Đầu Bạo Hổ.

Giữa chiến trường hỗn loạn, khí tức đáng sợ của Hung Đế Tứ Đầu Bạo Hổ tràn ngập không gian, áp lực từ thân hình khổng lồ của nó làm mặt đất rung chuyển, bốn cái đầu dữ tợn, mỗi cái mang một ánh mắt đỏ rực như máu, Hung Đế phát ra tiếng gầm vang dội, khiến mọi sinh linh xung quanh run rẩy, bộ lông đen tuyền ánh lên vẻ sắc lạnh, khí tức bao quanh lởn vởn luồng sức mạnh tăm tối của thời kỳ viễn cổ sơ khai, biểu thị rõ sự tàn bạo và hủy diệt của nó.

Lingling Kwong đứng đối diện, ánh mắt thanh lãnh nhưng sắc bén, mang theo uy nghiêm của Viễn Cổ Chi Khí, khí tức từ nàng không chỉ thanh thuần mà còn mang sức mạnh nguyên thủy của tạo hóa áp đảo sự hung tàn của Hung Đế. Hung Đế gầm lên, cả bốn cái đầu đồng loạt phun ra bạo khí hòa lẫn vào nhau tạo nên một đòn chứa đầy khí hủy diệt cuốn thẳng đến Lingling Kwong. Nàng khẽ lướt, bản mệnh kiếm một đường chém tới, tạo ra một vệt sáng chói lòa, kiếm khí xé đôi không gian, ngăn cản luồng sức mạnh khổng lồ từ đối phương.

Bạo Hổ không dừng lại, thân hình khổng lồ của nó lao tới, từng bước chân giẫm nát mặt đất thành từng mảng vụn, vồ lấy Lingling Kwong, nhưng nàng chỉ nhẹ nhàng xoay mình, lướt qua cú chụp như một làn gió, đồng thời kiếm của nàng vạch ra một đường nhanh chóng để lại một vết thương sâu trên một trong bốn cái đầu của nó.

Hung Đế đau đớn gầm rú, nhưng không lùi bước, ba cái đầu còn lại đồng loạt tấn công, móng vuốt sắc bén như những thanh đao khổng lồ vung xuống. Lingling Kwong nhanh chóng vận Viễn Cổ Chi Khí tạo nên một khiên chắn bao bọc lấy nàng, cản lại những đòn tấn công đầy hung hiểm của Bạo Hổ, tay vẫn vung bản mệnh kiếm phản đòn, mỗi một lần vung kiếm đều tạo nên những vết rách lớn trên thân thể khổng lồ của Hung Đế.

Cuộc chiến diễn ra với tốc độ và sự tàn khốc ngày càng tăng, khí tức Viễn cổ từ Lingling Kwong và bóng tối từ Hung Đế đối đầu dữ dội, khiến không gian xung quanh rung chuyển, dù bị thương nhưng Hung Đế vẫn tiếp tục tấn công điên cuồng, cho đến khi nó bị Lingling Kwong cầm kiếm xuyên qua bả vai nó, đau đớn cùng phẫn nộ khiến nó bùng lên sức mạnh cuối cùng đánh bật Lingling Kwong lui về sau.

Hung Đế nhìn Lingling Kwong sau đó nó lại liếc mắt nhìn về phía Orm Kornnaphat đang chiến đấu với đám lâu la của nó gần đó, Hung Đế tuy linh trí không bằng nhân loại, nhưng nó ở cấp đế cũng đã sinh ra linh tính, nó cảm nhận được, bạch y nữ tử đáng sợ trước mắt rất lo lắng cho hồng y nữ nhân kia, Bạo Hổ vận khí, từng luồng khí đen bao vây lấy nó, chỉ trong chớp mắt nó đánh ra sát chiêu, cái bóng của nó nhanh chóng lao tới chỗ Orm Kornnaphat.

- Tiểu Orm cẩn thận! - Lingling Kwong hét lên

Lingling Kwong tuy biết rằng Hung Đế có sát chiêu nhưng nàng không hề nghĩ được nó lại có thể nhận ra Orm Kornnaphat là điểm chí mạng của nàng mà tấn công, Lingling Kwong suy đoán có thể do vừa rồi khí tức của nàng còn lưu lại trên người Orm Kornnaphat mới khiến Hung Đế để ý tới, Lingling Kwong cắn răng vận toàn bộ khí tức nàng có nhanh chóng lao đến chỗ Orm Kornnaphat, mong muốn cản lại đòn tấn công kia.

Orm Kornnaphat nghe được tiếng hét của Lingling Kwong, nàng trước đó cũng có đề phòng theo lời dặn của Lingling Kwong vì vậy ngay khi nhận ra Hung Đế tấn công nàng, Orm Kornnaphat liền nhanh chóng vận khí đón lấy

"Hự!"

Ngay khi Orm Kornnaphat muốn đón lấy đòn kia lại bị một đòn đánh từ bên cạnh khiến nàng loạng choạng, một đòn không làm nàng bị thương nhưng lại khiến nàng mất đi thế chủ động, Orm Kornnaphat liếc nhanh về hướng vừa đánh lén nàng, đáy mắt dâng lên một tia sát khí, nhưng nàng không còn kịp nghĩ gì thêm, bởi vì trước mặt một cú trảo khổng lồ đã đến nơi che lấp cả thân hình nhỏ bé của nàng, Orm Kornnaphat nhắm mắt chuẩn bị nhận lấy đòn tấn công đó.

- Tiểu Orm!

Orm Kornnaphat rơi vào một cái ôm ấp áp nhưng nhanh chóng bị dư chấn đẩy lùi ra sau

- Nàng có sao không?

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat trong lòng lo lắng hỏi, chỉ mới cái chớp mắt trước thôi, nàng đã sợ hãi tột cùng, khi thấy Orm Kornnaphat chuẩn bị bị móng vuốt khổng lồ kia chộp lấy, máu huyết trong người Lingling Kwong như đông cứng lại, nàng đốt cháy toàn bộ khí tức của bản thân mà bay đến, ôm lấy Orm Kornnaphat vào lòng, đỡ cho nữ nhân kia một đòn hiểm

- Tỷ.. bị thương? - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đang thập phần lo lắng cho nàng gằn từng chữ

Mùi máu của Lingling Kwong rơi vào trong khứu giác, Orm Kornnaphat từng nếm vị máu của Lingling Kwong vì vậy nàng rất mẫn cảm với điều này, đôi mắt hổ phách của Orm Kornnaphat từ từ chuyển sang màu đỏ khi nàng thấy bả vai của Lingling Kwong từ từ rỉ ra từng giọt huyết sắc như những đóa bỉ ngạn đang nở rộ trên thân ảnh bạch y kia. Khí tức Orm Kornnaphat bùng lên biểu thị nàng rất phẫn nộ.

- Tiểu Orm! Khoan.. - Lingling Kwong không kịp nói gì đã thấy một luồng gió lướt qua, Orm Kornnaphat đứng trước mặt nàng đã không còn thấy bóng dáng, Lingling Kwong vội vàng quay lưng nhìn về phía kia

"Rầm!" Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, một cảnh tượng đầy kinh diễm diễn ra trước mắt, chỉ thấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của nữ tử vận hồng y đang đặt lên cổ của Hung Đế ép nó nằm xuống đất, thân hình nàng so với Hung Đế nhỏ gấp bội lần nhưng khí tức của nàng đè lên nó như thái sơn khiến nó không thể vùng vẫy hay phản kháng

- Súc sinh nhà ngươi dám làm nữ nhân của ta bị thương? - Orm Kornnaphat gằn từng chữ, đồng tử của nàng từ từ biến đổi thành đồng tử hồ ly

Lingling Kwong thầm nhủ không hay, nàng nhanh chóng ra lệnh cho Phượng Hoàng Cửu Vũ bằng bí pháp để nó quay lại mi tâm của Orm Kornnaphat bọc lấy khí tức Cửu Vĩ Thiên Hồ đang từ từ bộc phát kia, sau đó nhanh chóng đuổi đến chỗ của Orm Kornnaphat.

"Bốp!"

- Ta cho ngươi làm nàng bị thương này! - Orm Kornnaphat đưa bàn tay nhỏ nhắn lên, một đường đánh xuống, tát thẳng lên mặt một cái đầu của Hung Đế khiến nó bay cả răng nhanh đau đớn gầm lên

Lingling Kwong vừa đến nơi thì đứng hình với hành động của Orm Kornnaphat, nàng đứng sững người nhìn Orm Kornnaphat đang phát tiết lên con bạo hổ bốn đầu kia mà không dám lên tiếng.

"Bốp!"

- Ta cho ngươi gầm này! - Lại một cú vả như trời giáng lên một cái đầu khác, răng nanh lại bay ra

"Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!..."

Cả chiến trường lúc này lặng như tờ nhìn về một góc kia, nơi đó có một nữ tử nhỏ bé đang đè một con hổ bốn đầu liên tục đưa tay lên hạ tay xuống, Orm Kornnaphat càng đánh càng hăng, Lingling Kwong chỉ biết nuốt khan từng ngụm đứng bên cạnh, nàng vốn dĩ lo lắng Orm Kornnaphat sẽ mất lí trí mà bùng phát khí tức của Thiên Hồ, nhưng nữ nhân này chỉ mở ra một ít lực lượng của Cửu Vĩ sau đó nhờ Phượng Hoàng Cửu Vũ vừa quay về bao lấy nguyên đan mà tạo ra một khí tức giả khiến cho không ai phát hiện ra ngoài Lingling Kwong.

Lingling Kwong nhìn Hung Đế bị Orm Kornnaphat đánh cho mặt mũi sưng vù khiến nàng cảm thấy bản thân hai bên má cũng ê rát, tự nhủ rằng ngày tháng sau này sẽ không bao giờ chọc giận Orm Kornnaphat, mà Tứ Linh còn run hơn Lingling Kwong, nhất là Tam Đại Thần Thú tự nhủ trong lòng rằng vị trí của Orm Kornnaphat sẽ vượt qua cả Lingling Kwong.

- Tha.. tha cho ta.. - Hung Đế không còn chút cao ngạo nào từ từ cất tiếng nói

- Ngươi biết nói? - Orm Kornnaphat ngừng lại cánh tay đang muốn hạ xuống

- Ta ... ta biết! - Hung Đế bốn mặt đều sưng vù, đôi mắt có chút ủy khuất nhìn Orm Kornnaphat, nó là Hung thú cấp Đế hiển nhiên là có thể nói chuyện, chỉ là nó luôn khinh thường nhân loại nên không muốn nói tiếng người mà thôi - Tha cho ta!

Orm Kornnaphat nheo nheo mắt nhìn Bạo Hổ trước mặt khiến nó rụt cổ sợ hãi, nó sợ hãi đôi đồng tử hồ ly màu đỏ kia như thể nó đang gặp Vương của nó, uy áp khiến nó không dám động, thà là Orm Kornnaphat giết nó, còn đằng này, nàng lại dày vò tâm cảnh của nó, lại còn có uy áp đáng sợ như vậy, ở Hắc Ám Viễn Cổ, ngoài vị kia ra, nó chưa từng sợ ai như thế này, vậy mà lúc này, Orm Kornnaphat còn cho nó một cảm giác sợ hãi khiếp đảm hơn vị kia nữa.

Orm Kornnaphat buông Hung Đế ra, nàng cảm nhận được nó sợ nàng còn hơn cả sợ cái chết, đôi mắt chớp một cái trở lại màu hổ phách quen thuộc, lắc lắc cổ tay, Orm Kornnaphat mới cảm nhận có chút ê buốt, lần sau đánh người sẽ không dùng tay nữa, như vậy sẽ hơi đau.

- Tha cho ngươi rồi ngươi lại đến đây giết người? - Orm Kornnaphat lạnh giọng hỏi

- Không.. ta sẽ nghe theo lời của ngài! - Hung Đế ngồi dậy chuyển sang tư thế quỳ phục cúi đầu trước Orm Kornnaphat - Xin cho ta được theo hầu ngài!

Một đám người trố mắt nhìn, ngay khi Hung Đế quỳ với Orm Kornnaphat thì đám lâu la cũng quay về phía nàng mà quỳ xuống bái nàng.

Lingling Kwong cũng nheo nheo mắt, nàng biết Orm Kornnaphat vốn là Thần Thú nhưng để thu phục cả Hung Thú đến từ Hắc Ám Viễn Cổ, xem ra thân phận thật sự của Orm Kornnaphat không phải là Thần Thú bình thường.

Orm Kornnaphat im lặng nhìn thân hình khổng lồ phía trước, nàng có cảm giác rằng khí tức của nàng có thể trấn áp được Hung thú đến từ khe nứt viễn cổ này, nàng quay sang đã thấy Lingling Kwong đứng nhìn nàng, Orm Kornnaphat lắc người đến bên cạnh Lingling Kwong

- Tỷ có sao không? - Orm Kornnaphat dịu dàng hỏi như thể sát thần ban nãy đánh cho Hung Thú cấp đế phải xin tha không phải là nàng

- Ta không sao! - Lingling Kwong cười cười nhìn Orm Kornnaphat

- Có thể thu nhận chúng không? - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong chờ đợi Lingling Kwong quyết định

- Theo ý nàng! - Lingling Kwong sủng nịnh nhìn Orm Kornnaphat

- Được! - Orm Kornnaphat gật đầu quay lại nhìn Bạo Hổ, đưa tay ngoắc nó tỏ ý bảo nó đến gần

Bạo hổ bốn cái mặt sưng vù, trên bả vai viễn cổ chi khí của Lingling Kwong đang ăn mòn khiến nó đau đớn nhưng vẫn cố gắng lết tới chỗ của Orm Kornnaphat.

Nàng đưa tay kết ấn, bắn ra một tia khí tức chín màu đi vào mi tâm của bạo hổ, xóa bỏ luồng khí tức đang ăn mòn nó của Lingling Kwong, khóa chặt linh hồn của nó, sau đó chỉ thấy thân hình của Bạo hổ nhỏ dần lại, một luồng sáng từ thân nó phát ra, Lingling Kwong liền ôm lấy Orm Kornnaphat lui lại một khoảng cách an toàn, ánh sáng chín màu quấn lấy bạo hổ sau đó vang lên một tiếng, một thân ảnh nhỏ hơn gấp mấy lần và chỉ còn lại một cái đầu nhưng khí tức lại hung mãnh hơn trước đó gấp bội.

Bạo hổ đi đến chỗ Orm Kornnaphat, quỳ xuống cung kính với nàng

- Cảm tạ ân điển của Điện Hạ! - Nó đã xem Orm Kornnaphat là vương của nó

- Ngươi sao còn lại mỗi một đầu rồi? - Orm Kornnaphat ngạc nhiên nhìn nó

- Nó tấn cấp rồi! - Lingling Kwong giải thích

- Còn có thể tấn cấp? - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong tròn xoe mắt

- Có vẻ như khí tức của nàng sẽ giúp Hung thú tấn cấp, ban nãy nó có bốn đầu nhưng là chỉ ở tám cấp đế, giờ đã thành chín cấp Đế rồi, nếu tiếp tục tu luyện đến thập cấp sẽ chuyển sang cấp Thánh, tương đương với Cửu cấp chân thân của Cửu giới! - Lingling Kwong nói đủ để nàng và Orm Kornnaphat nghe, vì việc khí tức của Orm Kornnaphat có thể giúp chân thân tấn cấp chính là khiến nữ nhân kia gặp nguy hiểm

- Ngươi mang thuộc hạ của ngươi trở về! Ngày sau nếu cần ta sẽ gọi ngươi! - Orm Kornnaphat cảm giác rằng lúc nào đó nàng sẽ cần đến nó liền ra lệnh như vậy

- Vâng thưa Điện Hạ! - Bạo hổ phát ra khí tức, toàn bộ hung thú còn lại ở thú triều đều nhanh chóng rút về khe nứt, nó cúi đầu cung kính với Orm Kornnaphat một lần nữa rồi cũng biến mất sau khe nứt

- Các ngươi cứ như vậy mà thả chúng đi? - Luek nhăn mặt nhìn Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đang đi tới

"Chát!"

Một tiếng thanh thúy vang lên khiến tất cả đều sững người, Orm Kornnaphat lắc lắc cổ tay, đúng là không nên đánh người bằng tay không, cũng ê lắm, nàng nghĩ nghĩ.

- Ngươi dám đánh ta? - Luek gầm lên

"Chát!"

Một tiếng thứ hai vang lên, lần này không phải Orm Kornnaphat ra tay, nàng quay sang nhìn Lingling Kwong đang cô đọng khí tức thành một mũi kiếm sắc bén kề lên cổ của Luek, giọng không chút độ ấm vang lên

- Yêu Hậu! - Lingling Kwong gằn từng chữ - Ngươi nên nhớ vị trí hôm nay của ngươi là do ta ban cho! Năm đó nếu ta không giết ả kia thì ngươi vĩnh viễn đừng hòng ngồi lên vị trí này, ngươi không phải đã quên kết cục của các tỷ tỷ của ngươi sao?

Luek cắn răng nhịn lại phẫn nộ nhìn Lingling Kwong, ả ta hiểu lời Lingling Kwong nói là đúng, vốn dĩ Yêu Hậu đời trước nuôi đám tỷ muội ả chỉ để đến khi đủ lớn sẽ rút lấy huyết mạch và yêu đan mà hấp thụ, các tỷ tỷ đều mang danh là người kế vị nhưng đều chết trước khi có thể ngồi lên ngôi đế, nếu không có sự kiện tại Vạn Thiên Đại Điện năm đó, ả là kẻ chết tiếp theo rồi.

- Thế nhưng ngươi dám tính kế đánh lén người của ta? - Lingling Kwong giọng đầy sát ý, lúc nãy chính Luek đã đánh ra một đòn làm Orm Kornnaphat phân tâm, suýt chút nữa bị Bạo Hổ làm bị thương nếu như nàng không đến kịp

- Ta.. ta không có .. ta chỉ muốn giúp đỡ nàng ta! - Luek chột dạ nói

- Giúp? Ngươi nghĩ ta mù sao? - Lingling Kwong cười nhạt

- Ngươi.. ngươi muốn gì? - Luek nuốt ngụm khí, ả cảm nhận được khí tức tử vong đang bao lấy ả

- Xin Chiến Đế nguôi giận! - Một đám người của Yêu Giới đồng loạt quỳ xuống van xin Lingling Kwong

Chiến Đế chính là sau đợt thú triều thứ hai tất cả đám người Cửu giới đều thống nhất gọi Lingling Kwong như vậy, nhưng một tồn tại độc nhất vô nhị tại cửu giới, một chiến thần bất diệt, không thể đánh ngã.

Lingling Kwong nheo mắt nhìn đám người đang quỳ lại nhìn Luek, nàng không nói gì, vận khí, hai đường kiếm khí sắc bén bay xoẹt qua Luek khiến ả ta đau đớn gầm lên, chỉ thấy một tiếng rơi xuống, hai cánh của ả bị Lingling Kwong chặt đứt.

Luek gục xuống, phía sau đầy máu, ả ta nhìn hai cánh của chính mình dưới đất cắn răng nhịn lại phẫn hận bởi ả ta biết rằng ả không đấu lại Lingling Kwong, nếu lấy cứng chọi cứng hôm nay đừng hòng toàn mạng

- Ngươi cũng đủ ác! - Lingling Kwong thu lại khí tức - Vốn dĩ chỉ có bốn cánh, lại có thể cắn nuốt luôn thân xác của mẫu thân ngươi mà mọc thêm hai cánh nữa, giờ ta chỉ trả lại bộ dáng vốn có của ngươi, còn hai cái cánh kia, là do ta ban cho thì bây giờ ta lấy lại nó!

Lingling Kwong gằn từng chữ nhìn Luek đang gục trước mặt vì đau đớn, đôi mắt nàng hằn lên từng tia sát khí

- Ngươi nhớ cho kỹ! Bởi vì hôm nay Yêu Giới không có hậu nhân kế vị ta mới vì yên bình của Yêu Giới mà tha cho ngươi một mạng! - Lingling Kwong lạnh giọng - Lần tới nếu ngươi còn tà ý lên người của ta, đừng nói là một yêu giới, toàn bộ cửu giới ta đều có thể san phẳng!!

Lingling Kwong nói xong khí tức bùng lên như một lời cảnh cáo khiến tất cả những kẻ ở đó đều cúi gầm mặt không dám ngước lên, đây chính là nàng đang giết gà dọa khỉ, kẻ nào dám làm tổn thương Orm Kornnaphat, Lingling Kwong sẽ khiến kẻ đó phải khóc hận.

Lingling Kwong quay lại nắm lấy tay Orm Kornnaphat thong thả rời khỏi chiến trường, tứ linh tiếp tục nhiệm vụ tản ra thu thập Thú Đan, Hỗn Mang Đế Tôn nhìn Luek chán ghét xong phất tay áo bỏ đi, tất cả các đế vị còn lại cũng lảng tránh ả ta quay về ra lệnh cho tộc nhân của mình thu dọn chiến trường, đám người Yêu giới nhìn thấy Lingling Kwong đã biến mất trong tầm mắt mới dám bước đến đỡ lấy Luek đã ngất đi vì đau đớn nhanh chóng về Yêu Giới chữa trị.

Đó là lần cuối cùng Lingling Kwong và Orm Kornnaphat xuất hiện trước toàn thể Cửu giới.

***

Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat quay về động phủ. Ngay sau khi tẩy rửa, vết thương của Lingling Kwong vẫn rỉ máu, Lingling Kwong nằm trên giường lớn, chỉ còn lại một cái yếm, nàng nằm xấp xuống khiến hai khỏa bồng đào bị đè ép có chút biến dạng nhưng vẫn căng tròn xinh đẹp, Orm Kornnaphat ngồi bên cạnh cầm khăn mỏng lau đi vết máu vừa rỉ ra, mày nhăn lại thành một đường

- Tại sao lại không ngừng chảy máu vậy? - Orm Kornnaphat lo lắng hỏi

- Khí tức hắc ám của hung thú sẽ khiến cho vết thương lâu lành hơn, nàng cứ để một lát, sau khi máu chảy ra cùng với khí của Hung đế sẽ tự nhiên lành lại! - Lingling Kwong dịu dàng trả lời, một trảo của Bạo Hổ cắt lên vai của nàng, phía trước cũng có ba đường tuy không sâu như phía sau lưng nhưng cũng đang rỉ từng giọt xuống mảnh vải trắng phía dưới.

- Tỷ không thể thanh lọc khí tức này sao? - Orm Kornnaphat nhíu mày

- Không thể, ta tuy sở hữu viễn cổ chi khí, nhưng không thể thanh lọc khí tức từ Hắc ám viễn cổ, chỉ có Hỗn Độn chi khí mới có thể, nếu nói thẳng ra thì khí tức Hắc Ám này sẽ ăn mòn ta nhanh hơn, cũng giống như khí tức của ta ăn mòn Hung Đế vậy... - Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích - .. chỉ là Bạo Hổ vốn dĩ yếu hơn ta thế nên đối với ta vết thương này không có nguy hiểm, nàng đừng quá lo lắng!

Orm Kornnaphat nhìn vết thương được nàng lau đi lại rỉ máu, trái tim đầy đau đớn khó chịu, men theo vai của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat đoán được một phần vai phía trước bị Bạo Hổ chụp lấy cũng đang rỉ máu, đáy lòng nàng đau xót, nữ nhân nàng xem như tâm can bảo bối lúc này lại vì nàng mà bị thương, máu đang chảy ra như những mũi dao cứa sâu vào linh hồn của nàng.

Nàng nghe Lingling Kwong nói xong sau đó nghĩ nghĩ gì đó, liền ném đi mảnh vải trắng đã thấm ướt màu huyết sắc sang một bên, Orm Kornnaphat kết ấn tạo nên 9 lớp kết giới tách biệt nơi này với bên ngoài, sau đó lắc mình trở về chân thân chân chính.

- Tiểu Orm? - Lingling Kwong cảm nhận được khí tức của Cửu Vĩ Thiên Hồ liền nhỏm lên, một thân ảnh trắng như tuyết đang ve vẩy chín cái đuôi xinh đẹp, đôi đồng tử màu hổ phách đang nhìn nàng

- Nằm yên! - Orm Kornnaphat trong hình dạng hồ ly khẽ lên tiếng

Nàng cúi xuống chỗ vết thương của Lingling Kwong, linh tính cho nàng biết được nàng có thể giúp Lingling Kwong chữa lành vết thương này, Orm Kornnaphat đưa lưỡi nhỏ xinh chạm vào một mảng huyết nhục kia, nhẹ nhàng từ từ lướt nhẹ, vị máu của Lingling Kwong từ từ thấm vào yết hầu của nàng, đôi mắt màu hổ phách dần dần chuyển sang màu đỏ, hương vị máu của Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat có chút trầm mê, nhưng khiến nàng mê đắm hơn chính là mùi hương thanh lãnh cùng xúc cảm mềm mại của nữ tử bên dưới.

Orm Kornnaphat chuyên tâm giúp Lingling Kwong gạt đi khí tức của Hung Đế, nàng có thể thấy được vết thương từ từ khép miệng lại, Orm Kornnaphat có chút vui mừng, nàng đoán đúng được rằng bản thân nàng có thể bài trừ khí tức của Hắc Ám Viễn Cổ, vì mơ hồ sâu trong tâm thức nàng có một lời nhắc nhở, nàng chính là Hỗn Độn Chi Thú, Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Lingling Kwong cảm nhận được hắc ám khí tức từ từ bị thanh lọc, đáy lòng có chút suy đoán, dựa trên tất cả những hiểu biết của nàng, chỉ có người nắm giữ Hỗn Độn Chi Khí mới có thể thanh lọc Hắc ám viễn cổ, vậy nên, Orm Kornnaphat chính là Hỗn Độn Chi Thú rồi, Lingling Kwong nghĩ đến đây, nàng lại suy tư hơn, chợt bên tai vang lên một giọng nói thập phần mị hoặc

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nhẹ gọi Lingling Kwong

- Ừ.. - Lingling Kwong đáp lại giọng nói ngọt ngào của Orm Kornnaphat, không hiểu sao một từ tỷ tỷ của Orm Kornnaphat lúc này khiến cho nàng có chút ngứa ngáy trong lòng

- Phía sau đã lành rồi.. - Orm Kornnaphat khẽ nói

- Cảm ơn nàng.. - Lingling Kwong gật đầu, nàng cảm nhận được vết thương phía sau đã hoàn toàn khép miệng

Orm Kornnaphat chớp chớp đôi đồng tử hồ ly nhìn tấm lưng trơn bóng của nữ tử phía dưới, có trời mới biết khi chạm vào da thịt Lingling Kwong, nàng đã cố gắng khắc chế như thế nào để không chiếm lấy nó làm của riêng, trái tim nàng sôi sục từng đợt khí nóng, Orm Kornnaphat không còn có thể tỉnh táo được nữa, đôi mắt của nàng dường như đang dấy lên từng sợi tơ tình nồng đậm, Orm Kornnaphat lắc mình trở về lại nhân dạng

- Vậy.. - Orm Kornnaphat cúi xuống khẽ nói bên tai Lingling Kwong - .. vẫn còn phía trước..

- ... - Lingling Kwong cứng người, Orm Kornnaphat thổi khí bên tai khiến trái tim nàng run rẩy - .. chắc .. chắc là để nó tự lành đi.. chỉ còn một .. một chút vết thương ngoài da thôi..

Orm Kornnaphat nheo nheo mắt nhìn Lingling Kwong đang lắp bắp, nữ nhân này hôm nay muốn trốn sao, không có đường đâu, Orm Kornnaphat cười thập phần mị hoặc, nàng đưa tay vận khí lật Lingling Kwong lại

Lingling Kwong không nghĩ Orm Kornnaphat sẽ đem nàng lật lại liền có chút bất ngờ, đến khi nàng định thần lại thì một mỹ cảnh yêu kiều đập vào mắt khiến nàng có chút hít thở không thông.

Nữ nhân xinh đẹp đến kinh tâm động phách, đôi đồng tử đã trở lại màu hổ phách đầy mê hoặc, khuôn mặt trắng hồng, đôi môi đang cười với nàng đầy quyến rũ, mà phía sau Orm Kornnaphat là chín đuôi hồ ly trắng như tuyết, mượt mà vờn vũ trên không, Lingling Kwong đứng hình ngắm nhìn Orm Kornnaphat ở hình dạng nửa người nửa hồ ly, nàng cảm nhận như trái tim ngừng đập vì vẻ đẹp câu nhân của Orm Kornnaphat.

- Tỷ tỷ..

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đang ngắm nàng đến ngẩn ra, đôi mắt nâu kia đang từ từ bị tình cảm vây lấy, Orm Kornnaphat cười cười hài lòng hé mở đôi môi đỏ mọng gọi Lingling Kwong hai tiếng "tỷ tỷ", nàng cảm nhận được khí tức của Lingling Kwong có chút run rẩy, không còn bình lặng như thường ngày, nữ nhân này tâm cảnh đã rung động đến mức nào mới khiến khí tức cũng bị ảnh hưởng theo như vậy.

- Tiểu.. Orm.. - Lingling Kwong như nhập ma khẽ đáp lại Orm Kornnaphat, nàng không hề ý thức được rằng phía trước nàng chỉ là một mảnh yếm trắng mỏng manh, đôi bạch thỏ trưởng thành đang đứng cao chào đón Orm Kornnaphat.

Orm Kornnaphat không đáp lại, nàng cúi xuống đặt môi lên vết thương của Lingling Kwong nhẹ nhàng hút lấy tinh huyết đang rỉ ra, lưỡi ngọc từ từ chạm lên miệng vết thương mà xoa dịu nó, Lingling Kwong nuốt khan một ngụm khí, cảm giác Orm Kornnaphat liếm vết thương cho nàng lúc này hoàn toàn khác với ban nãy, tay Lingling Kwong siết chặt mảnh vải bên dưới đến biến dạng, trái tim nàng nóng rực, từng dòng khí như dung nham đang thiêu đốt linh hồn nàng, gào thét rằng nó muốn Lingling Kwong làm điều gì đó để xoa dịu nó, nhưng nàng lại không biết phải làm gì.

Orm Kornnaphat ngồi thẳng dậy nhìn Lingling Kwong phía dưới, nàng cười thập phần câu nhân, một giọt tinh huyết còn vương lại trên khóe môi, Orm Kornnaphat khẽ đưa lưỡi ngọc ra liếm lấy nó rồi nuốt xuống, hành động của Orm Kornnaphat đập vào đại não của Lingling Kwong khiến Lingling Kwong không còn một chút lí trí nào

- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong đưa tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử phía trên, giọng khàn khàn ấm áp gọi Orm Kornnaphat

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đang từ từ bị mê tình cuốn lấy, nàng nở nụ cười hài lòng

Orm Kornnaphat nhẹ nhàng cởi ra lớp xiêm y mỏng manh bên ngoài chỉ chừa lại một cái yếm màu đỏ đang ôm lấy hai quả bồng đào của nàng, phía sau chín chiếc đuôi hồ ly vẫn ve vẫy đầy mê hoặc, tóc đen dài xõa ra phía sau lưng, đôi vai trần lộ ra trong không khí khiến Lingling Kwong lần nữa ngẩn ngơ.

Orm Kornnaphat cúi xuống phủ lên đôi môi của Lingling Kwong bằng đôi môi đỏ mọng của chính nàng, Lingling Kwong mê đắm trong sự chiều chuộng của Orm Kornnaphat, nàng đưa tay ôm lấy Orm Kornnaphat lại chạm vào một mảng da thịt trơn bóng đàn hồi khiến nàng yêu thích không muốn rời, Lingling Kwong hôn Orm Kornnaphat mỗi lúc một sâu hơn, hai tay ôm lấy nữ tử nàng yêu, bàn tay nhẹ vuốt dọc theo đường sống lưng của Orm Kornnaphat lại chạm phải một thứ mềm mại êm ái, nàng liền vuốt ve nó..

- Tỷ.. tỷ.. - Orm Kornnaphat rời khỏi đôi môi của Lingling Kwong, run rẩy gọi, hơi thở nàng có chút gấp gáp, nóng bức phả vào tai Lingling Kwong.

Orm Kornnaphat không thể nhịn được mà ôm lấy Lingling Kwong thở có chút nóng bỏng, nàng cảm nhận được bàn tay mảnh khảnh kia đang vuốt ve đuôi của nàng, Orm Kornnaphat cắn môi, nàng có chút khó nhịn, đáng ra nàng nên thu đuôi lại, lúc này Lingling Kwong vuốt ve nó thập phần dịu dàng khiến Orm Kornnaphat run lên từng đợt, nếu đêm nay Lingling Kwong không chiếm lấy nàng, Orm Kornnaphat sẽ bị bức điên mất.

- Tỷ.. tỷ.. - Orm Kornnaphat lần nữa gọi Lingling Kwong, giọng có chút nức nở

- Ừ.. - Lingling Kwong không biết phải làm như thế nào, nhưng nàng biết nàng yêu thích cảm giác được vuốt ve Orm Kornnaphat, nàng cảm nhận được trái tim nàng khao khát chạm vào nữ nhân này

- Ta.. khó chịu.. - Orm Kornnaphat nhăn mặt, nàng biết Lingling Kwong vốn dĩ không biết về ái dục thế gian, mà nàng ban đầu cũng như thế, nhưng khi đã biết bản thân yêu nữ nhân này, Orm Kornnaphat đã bổ túc kiến thức bằng hàng loạt dị bản từ nhân giới, vì vậy, so với Lingling Kwong, Orm Kornnaphat về phương diện này cũng có chút gọi là hiểu biết hơn.

- Ta.. phải làm sao.. - Lingling Kwong có chút quẫn bách, nàng ôm lấy Orm Kornnaphat chặt hơn, tay vuốt ve đuôi của Orm Kornnaphat cũng có chút gấp gáp hơn, nàng cảm nhận được nữ tử phía trên đang rất nóng, nàng vốn dĩ thiên tính hỏa nhưng lúc này vẫn không chịu được cái nóng trong tâm của nàng và cái nóng từ Orm Kornnaphat tỏa ra

- ... - Orm Kornnaphat cắn răng nhịn lại cảm giác muốn phát hỏa, nàng thầm than trong lòng, có nữ tử nào lần đầu tiên phải hướng dẫn nữ nhân mình yêu chiếm lấy mình như thế nào như nàng không chứ, Orm Kornnaphat muốn đạp Lingling Kwong khỏi giường nhưng nàng lại ngừng lại, vì ngày tháng sau này không phải ngủ chay, mất mặt một lần cũng không sao cả

- Tiểu Orm? - Lingling Kwong không hề biết rằng Orm Kornnaphat đã có ý định đạp nàng xuống giường, vẫn khàn khàn gọi nữ nhân kia, tay vẫn không dừng lại du ngoạn trên tấm lưng trơn bóng cùng vuốt ve cái đuôi mềm mại kia

- Tỷ.. có muốn gì không? - Orm Kornnaphat ngẩng lên nhìn Lingling Kwong, khẽ liếm môi, nàng có chút xấu hổ nên gò má ửng hồng

- Có.. - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat đang đỏ mặt, nàng lập tức ngẩn ra gật đầu theo bản năng

- Tỷ.. muốn gì.. - Orm Kornnaphat cúi gần xuống, hương khí ngọt ngào tỏa ra bao lấy Lingling Kwong, giọng đầy câu dẫn

- Ta .. không biết.. - Lingling Kwong thành thật đáp, khiến Orm Kornnaphat muốn thổ huyết nhưng đành nhịn lại, ai bảo nàng yêu phải khúc gỗ chứ

- Tỷ không muốn chạm vào ta sao? - Orm Kornnaphat thu lại chín đuôi, cầm lấy tay Lingling Kwong đặt lên một bên tiểu bạch thỏ của nàng

Lingling Kwong không đáp, nàng cảm nhận được sự đàn hồi dưới lòng bàn tay khiến nàng mê mẩn, hạt hồng đậu thức giấc khẽ chạm vào xúc giác của nàng làm nàng say mê, Lingling Kwong nhẹ nhàng tăng lực, chỉ thấy Orm Kornnaphat nhắm mắt thở ra một tiếng đầy yêu kiều, đáy mắt Lingling Kwong lóe lên như đã hiểu được thứ nàng muốn, một tay đặt lên eo Orm Kornnaphat nhẹ nhàng lật người, mang nử tử kia đặt dưới thân.

- Ta.. biết mình muốn gì rồi.. - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat dưới thân cười đầy tình ý

- Tỷ.. muốn gì.. - Orm Kornnaphat vòng tay ôm lấy cổ Lingling Kwong, đôi mắt hổ phách trong veo thường ngày lúc này đã nhuốm đầy tình ái

- Ta.. muốn nàng..

Lingling Kwong khẽ nói, sau đó dịu dàng hôn xuống đôi môi đỏ mọng kia, bàn tay cũng tăng lực hơn, Lingling Kwong nhanh chóng kéo xuống lớp vải mỏng đầy vướng víu đang che lấp tiểu bạch thỏ xinh đẹp kia, sau đó yêu thích không rời, nâng niu nó, rồi lại cúi xuống ngậm lấy hạt ngọc hồng hồng kia mà nếm lấy vị da thịt của nữ nhân nàng yêu.

Lingling Kwong chăm chú dạo chơi trên từng tấc da thịt của Orm Kornnaphat, khiến lửa tình ngày càng bùng phát, nàng cũng cảm giác khô nóng khó nhịn, đến mức khí tức tỏa ra bên ngoài làm nóng cả một vùng không gian rộng lớn.

- Tỷ.. ta khó chịu..

Orm Kornnaphat cong người, nữ nhân kia hoàn toàn không biết phải làm gì, chỉ chăm chú trêu đùa hai tiểu bạch thỏ của nàng, chăm chú đốt lửa khiến nàng càng lúc càng nóng bức khó nhịn mà không hề biết phải dập lửa như thế nào, Orm Kornnaphat cắn răng nhịn lại cảm giác muốn đạp Lingling Kwong một cái

- Ta.. phải làm sao.. - Lingling Kwong ngẩn ra nhìn Orm Kornnaphat, nàng cảm nhận được Orm Kornnaphat đang rất khó chịu, mà nàng cũng như vậy, khô nóng trong lòng bức nàng muốn điên lên, chỉ là nàng thật sự không có kinh nghiệm trong phương diện này

- ... - Orm Kornnaphat cắn cắn môi sau đó chỉ biết cười khổ, đây là ý trời trêu người đúng không, sao nữ nhân thập toàn thập mỹ như Lingling Kwong lại có mặt ngốc đến vậy chứ

- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong cảm nhận được Orm Kornnaphat vừa khó chịu vì cảm giác khô nóng như nàng, cũng vừa đang nhịn lại không đánh nàng, Lingling Kwong có chút quẫn bách nhìn Orm Kornnaphat cầu cứu - Ta.. thật sự không biết phải làm sao cả..

- Tỷ tỷ.. ngốc.. - Orm Kornnaphat cắn cắn môi hờn dỗi

- Ừ.. ta ngốc nhưng ta yêu nàng.. - Lingling Kwong nhẹ giọng dỗ dành Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat nghe Lingling Kwong dịu dàng dỗ dành nàng liền chu chu môi đầy ý cười, cảm giác bất đắc dĩ kia cũng không còn, nàng yêu nữ nhân này, vì Lingling Kwong mà câu dẫn nữ tử này cũng không có gì lạ cả, huống hồ đây là hạnh phúc nửa đời còn lại của nàng, Orm Kornnaphat không tính toán nữa liền ôm lấy Lingling Kwong kéo xuống khẽ nói bên tai nữ nhân phía trên

- Ta dạy tỷ!

Orm Kornnaphat nói xong, mặt có chút ửng đỏ nhưng nàng đã quyết tâm, đêm nay nếu không dạy được Lingling Kwong thành tài, Orm Kornnaphat sẽ tự nguyện ngủ chay cả đời.

Lingling Kwong có chút mong đợi, nàng để Orm Kornnaphat dẫn dắt, nữ nhân kia nắm lấy tay nàng từ từ đưa xuống phía dưới, Lingling Kwong theo hướng dẫn của Orm Kornnaphat mà chạm vào, ngón tay nhanh chóng cảm nhận được một mảng ướt át đầy mê luyến.

Xúc giác cảm nhận dòng nước ấm áp đó truyền lên đại não của Lingling Kwong khiến nàng có chút thỏa mãn, vậy ra, đây là thứ nàng muốn, Lingling Kwong cuối cùng cũng minh bạch, nàng không chỉ muốn bên cạnh Orm Kornnaphat, nàng không chỉ muốn hôn Orm Kornnaphat, nàng không chỉ muốn ôm Orm Kornnaphat, Lingling Kwong còn muốn chiếm lấy Orm Kornnaphat, muốn Orm Kornnaphat vĩnh viễn chỉ thuộc về nàng.

- Tiểu Orm.. nàng vĩnh viễn là của ta! - Lingling Kwong hôn lên môi Orm Kornnaphat nhẹ nhàng nói

- Lingling Kwong, ta vĩnh viễn là của tỷ! - Orm Kornnaphat ôm lấy cổ Lingling Kwong xác nhận

Ngay khi lời vừa nói ra, Lingling Kwong không còn chút mờ mịt nào, nàng từ từ chiếm lấy điều nàng muốn, từ từ chiếm lấy tất cả những thứ Orm Kornnaphat có, Lingling Kwong buộc Orm Kornnaphat phải khắc ghi toàn bộ dấu ấn của nàng trong tâm trí Orm Kornnaphat. Mà Orm Kornnaphat đồng dạng ôm lấy Lingling Kwong, mang trái tim, linh hồn và cả thể xác giao cho nữ nhân mà nàng yêu, cuối cùng, nàng cũng đã thuộc về Lingling Kwong.

Lingling Kwong chuyên chú yêu thương Orm Kornnaphat, chuyên chú chiếm lấy Orm Kornnaphat, một không gian chỉ toàn là khí tức nóng bỏng tràn ngập, Lingling Kwong không biết đủ, nàng liên tục âu yếm nữ tử kia, mà Orm Kornnaphat cũng đồng dạng thuận theo Lingling Kwong, chỉ cần Lingling Kwong muốn, Orm Kornnaphat sẽ nhu thuận đồng ý.

- Tiểu Orm .. - Lingling Kwong khẽ gọi Orm Kornnaphat, vỗ về hơi thở cho nữ tử vừa vì nàng mà nở rộ thêm lần nữa, Lingling Kwong cười đầy hạnh phúc nhìn Orm Kornnaphat

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong nàng khẽ nuốt một ngụm, tuy đã thuộc về Lingling Kwong, khô nóng trong người đã vơi đi không ít, thế nhưng nàng vẫn chưa thật sự thỏa mãn, Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong vuốt ve tấm lưng thẳng tắp mịn màng của Lingling Kwong

Lingling Kwong nằm trên người Orm Kornnaphat cảm nhận bàn tay mảnh khảnh đang vuốt ve lưng của nàng, khí tức trong người Orm Kornnaphat vẫn nóng rực, đôi mắt có chút khát vọng đối với nàng, Lingling Kwong khẽ liếm môi lại thấy Orm Kornnaphat nuốt khan một ngụm, nàng khẽ cười

- Tiểu hồ ly.. - Lingling Kwong cúi xuống giọng đầy từ tính

- Tỷ.. tỷ.. - Orm Kornnaphat không nghĩ Lingling Kwong lại bày ra một bộ dáng câu dẫn như thế này, không phải nói quyến rũ câu nhân là thiên tính của hồ ly sao, sao tiểu phượng hoàng lại có thể học được vậy

- Nàng.. - Lingling Kwong nhẹ thổi khí bên tai Orm Kornnaphat - ..đói rồi phải không?

Orm Kornnaphat cảm nhận phòng tuyến lí trí của nàng hoàn toàn sụp đổ, ôm lấy Lingling Kwong lăn một cái liền áp nữ nhân kia dưới thân, ngắm nhìn thân thể như bạch ngọc của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat thầm than yêu nghiệt, nữ nhân này may là mang chân thân phượng hoàng, nếu đổi lại là hồ ly, chắc hẳn sẽ khiến nhân sinh điên đảo.

- Lingling .. - Orm Kornnaphat gọi tên Lingling Kwong

- Ừ..

- Tiểu hồ ly của tỷ.. - Orm Kornnaphat hôn lên cổ Lingling Kwong, nàng cảm nhận nữ nhân kia run lên một nhịp, môi mỏng vẽ lên một nụ cười hài lòng - .. đói rồi..

- Được... đến đây.. - Lingling Kwong vòng tay ôm lấy Orm Kornnaphat - Ta sẽ cho nàng ăn no!

Lingling Kwong nói xong liền hôn lên đôi môi của Orm Kornnaphat, để mặc cho bàn tay Orm Kornnaphat chạy loạn trên người nàng, để cho Orm Kornnaphat tưới tắm những nụ hôn đầy yêu thương khắp cơ thể của nàng, để cho Orm Kornnaphat khắc từng ấn ký lên thân thể như ngọc của nàng.

Tiểu Hồ Ly thập phần hạnh phúc, nàng chờ đợi khoảnh khắc này đã rất lâu, Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong, dịu dàng yêu chiều nữ nhân nàng xem như tâm can bảo bối, cẩn thận bước vào từng ngõ ngách linh hồn của Lingling Kwong, cẩn thận chiếm lấy trái tim băng lãnh kia khiến nó tan ra đập từng hồi nóng bỏng vì nàng, Orm Kornnaphat cẩn thận tìm đến nơi sâu thẳm nhất của Lingling Kwong, khoảnh khắc nàng chiếm lấy toàn bộ mọi thứ của nữ nhân nàng yêu, Orm Kornnaphat không thể nhịn lại được cảm xúc đầy hạnh phúc, chín đuôi hồ ly trắng muốt một lần nữa bung ra ve vẩy giữa không trung.

Trong không gian rộng lớn nhưng không hề lạnh lẽo, một thân ảnh xinh đẹp phía sau là chín chiếc đuôi mềm mại đang chuyên chú thưởng thức bữa ăn tinh thần của chính nàng, xoa dịu cảm giác nóng bức bên trong nàng, Orm Kornnaphat một lần lại một lần khiến Lingling Kwong nở rộ vì nàng.

Một đêm đầy hạnh phúc..

END CHAP 23

Au không có viết H, không cần chờ chap H của Au :D

Chương trước Chương tiếp
Loading...