LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng

PTNGBPN 25



- Tiểu Orm.. tỉnh lại.. xin nàng.. - Lingling Kwong run rẩy - Chỉ cần nàng tỉnh lại.. nàng muốn gì ta cũng đồng ý..

Đáp lại Lingling Kwong chỉ là một thân xác lạnh lẽo, Lingling Kwong đau đớn, nàng cứ thế ôm lấy Orm Kornnaphat ba ngày ba đêm mà khóc, nỗi bi thương của nàng xuyên thấu bầu trời của Vạn Thiên, khiến thiên địa cửu giới ba ngày ba đêm chìm trong u ám tột cùng.

- Chủ tử! - Đồng Lão nhẹ giọng gọi

- Đại nhân! - Tiểu Lân khẽ gọi

Lingling Kwong ngẩng lên nhìn Đồng Lão cùng Tiểu Lân, đôi mắt của nàng không còn một tia sáng như một kẻ mất đi linh hồn khiến cả hai người đau đớn, ba ngày ba đêm, lão đã dò xét toàn bộ cổ thư để tìm cách, sau đó Tiểu Lân đến tìm lão để xoa dịu sự thống khổ, vô tình nói cho lão một bí mật giúp cho lão tìm được cách rồi.

- Chủ tử, lão tìm được cách rồi! - Đồng Lão tiến đến ngồi cạnh Lingling Kwong nhẹ giọng nói

- Cách? - Lingling Kwong nhăn mặt

- Tái sinh tiểu thư! - Đồng lão nói ra 4 chữ khiến đôi mắt vốn dĩ mất đi ánh sáng nay lại có chút lấp lánh trở lại

- Lão nói đi! - Lingling Kwong đặt Orm Kornnaphat nằm xuống, ngồi thẳng nhìn Đồng Lão cùng Tiểu Lân

- Tiểu thư mang chân thân Hồ Ly? - Đồng lão muốn Lingling Kwong xác nhận

- Ngươi nói với Đồng Lão? - Lingling Kwong nhìn Tiểu Lân

- Phải! - Tiểu Lân gật đầu - Ta cảm nhận được huyết mạch uy áp từ chủ nhân, ta đoán ngài ấy chính là Thiên Hồ, chỉ là.. không biết là dạng nào..

- Cửu Vĩ Thiên Hồ! - Lingling Kwong cũng không lạ vì Tiểu Lân có thể cảm nhận được chân thân của Orm Kornnaphat, trong tứ linh, chỉ có Tiểu Lân được xem là gần giống với Orm Kornnaphat nhất rồi

- Cửu vĩ? - Đồng Lão có chút vui mừng - ..như vậy chẳng phải là Tiểu Thư có chín mạng sao?

- Ý lão là ta có thể tái sinh nàng ở một kiếp khác? - Lingling Kwong hỏi

- Nếu là người khác thì không thế, nhưng chủ tử thì có thể! Người biết rõ thân phận của người mà! - Đồng Lão gật đầu

- Phải..

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat, ngay khi nàng 20 tuổi, nàng biết rõ nàng chính là Thiên Đạo Chi Nữ vì vậy nàng có thể sử dụng lực lượng của chính mình để can thiệp vào dòng chảy của thiên đạo luân hồi, chỉ là Lingling Kwong biết được, nếu nàng can thiệp vào thiên đạo luân hồi, cái giá nàng phải trả sẽ cực lớn, nhưng vì Orm Kornnaphat nàng tình nguyện trả cái giá này.

Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat đi về cấm địa, đứng trước một mảng không gian méo mó đa sắc, Lingling Kwong thở ra, đây chính là nơi giao thoa không thời gian, nàng chỉ cần bảo vệ thần thức của Orm Kornnaphat, sau đó đưa thân xác của Orm Kornnaphat vào trong mảng không gian này, thiên đạo sẽ làm nhiệm vụ của nó, còn thần thức của Orm Kornnaphat sẽ được Lingling Kwong đánh dấu, nàng sẽ tìm được Orm Kornnaphat ở bất kì vị diện nào mà Orm Kornnaphat sẽ tái sinh, nhưng thời gian sẽ mất đúng bằng số tuổi mà nàng cùng Lingling Kwong chênh lệch nhau, là 7 năm.

Cái giá để nàng bước vào dòng sông luân hồi chính là lực lượng của nàng sẽ bị ăn mòn theo từng lần nàng ngâm trong nó, đến khi lực lượng của Lingling Kwong cạn kiệt, nàng sẽ hoàn toàn bị nhấn chìm trong dòng không thời gian vô tận, không thể tái sinh, không thể chết đi, vĩnh viễn không thể quay lại như trước, vĩnh viễn trôi lơ lửng ở các vị diện. Lingling Kwong không quan tâm bản thân, nàng hiểu rằng, nàng còn lại 8 lần để giải tà ấn cho Orm Kornnaphat, trước khi nàng bị chôn vùi mãi mãi.

- Chủ tử.. - Đồng Lão tuy không rõ Lingling Kwong sẽ phải đánh đổi điều gì nhưng Lão cảm nhận được đó là một việc hết sức nguy hiểm

- Các ngươi ở đây chờ ta và bảo hộ nơi này! - Lingling Kwong chỉ lạnh nhạt dặn dò

Sau đó nàng kết ấn, lực lượng nguyên thủy của nàng bùng lên bao lấy thân xác của Orm Kornnaphat cùng thần thức Orm Kornnaphat đang say ngủ đưa vào dòng luân hồi, Lingling Kwong hít một ngụm khí cũng nhấc chân bước vào, nàng sẽ dùng hết tất cả những thứ nàng có để hồi sinh nữ nhân nàng yêu thương.

Kiếp đầu tiên, Lingling Kwong tìm được Orm Kornnaphat, tà ấn đã có sẵn khi Orm Kornnaphat sinh ra khiến nữ nhân kia bị nhân loại cho là dị tộc, ghét bỏ đánh đập, may sao Lingling Kwong tìm thấy Orm Kornnaphat sớm, che chở bảo hộ cho nàng, trái tim Orm Kornnaphat lần nữa vì Lingling Kwong mà đập loạn.

Thế nhưng, Orm Kornnaphat tái sinh ở vị diện không thể tu luyện, ngay khi Orm Kornnaphat nói tiếng yêu với Lingling Kwong, trái tim nàng đau nhức vỡ vụn, Lingling Kwong lần nữa chứng kiến người mà nàng yêu thương một lần nữa lặng đi trước mắt nàng.

Lingling Kwong ôm thân xác Orm Kornnaphat quay về cấm địa trong sự ngỡ ngàng của Đồng Lão và Tứ Linh. Nàng lại chìm trong cảm xúc đau thương gần 10 ngày sau đó lại tiếp tục đưa Orm Kornnaphat vào luân hồi, lần này, Lingling Kwong lựa chọn một vị diện thuộc Yêu Giới.

Kiếp thứ hai, Orm Kornnaphat sinh ra là một tiểu công chúa của một vị diện cấp trung ở Yêu Giới, tà ấn vẫn theo nàng ngay từ khi sinh ra, Lingling Kwong cũng ở nơi đó chờ nàng, một lần nữa Lingling Kwong lại tìm đến Orm Kornnaphat, bên cạnh Orm Kornnaphat vui vẻ ở Yêu Giới, Orm Kornnaphat lại lần nữa rung động vì nàng, chỉ là Lingling Kwong không để Orm Kornnaphat nói yêu nàng, mà nàng cũng vậy, thế nhưng lần đầu tiên nàng hôn nữ tử kia, Orm Kornnaphat sau nụ hôn đó bị tà ấn kích hoạt, thổ huyết tẫn mạng trước mắt Lingling Kwong.

Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat, nước mắt không thể lau khô quay lại cấm địa, tang thương bao trùm lấy nàng, nhưng nàng không từ bỏ, kiếp thứ ba, Lingling Kwong lạnh nhạt với Orm Kornnaphat, nàng chỉ cần nhìn Orm Kornnaphat từ xa, Lingling Kwong sẽ không đến cạnh Orm Kornnaphat nữa, nàng cho rằng nàng là nguyên nhân khiến Orm Kornnaphat phải chết, cho đến khi Lingling Kwong ôm lấy thân thể lạnh lẽo của Orm Kornnaphat vì bị đồng môn hãm hại, trái tim nàng như vỡ ra, Lingling Kwong lần đầu tiên đại khai sát giới, này huyết tẩy cả một vị diện rộng lớn, khiến Thiên Đạo phẫn nộ, trút giận lên thân thể của Orm Kornnaphat.

Lingling Kwong vì bảo hộ Orm Kornnaphat chấp nhận sự trừng phạt của Thiên Đạo 7 ngày 7 đêm, cho đến khi tia sét cuối cùng đánh xuống, Lingling Kwong gục bên cạnh Orm Kornnaphat, cơ thể nàng không còn một chút lực lượng nào, chỉ còn đủ để ôm lấy Orm Kornnaphat quay về lại cấm địa.

Sau lần đó, Lingling Kwong phải mất thời gian hơn 3 tháng mới hồi phục, nàng dần dần hiểu được, nàng vốn là Thiên Đạo Chi Nữ, mọi thứ nàng làm không được hại đến nhân gian, hại chúng sinh vô tội, Lingling Kwong lần nữa ôm lấy Orm Kornnaphat bước vào dòng luân hồi.

Kiếp thứ tư, Lingling Kwong không bỏ mặt Orm Kornnaphat, nhưng nàng lại đối xử với Orm Kornnaphat cực kỳ lạnh nhạt, cuối cùng, vì để Orm Kornnaphat từ bỏ tư tâm với nàng mà đưa Orm Kornnaphat vào huyễn cảnh, trong huyễn cảnh Orm Kornnaphat chứng kiến Lingling Kwong ở bên cạnh một người khác, trái tim Orm Kornnaphat đau đớn, cuối cùng bi thương mà tẫn.

Lingling Kwong như phát điên ôm lấy nữ nhân nàng yêu như mạng, nàng làm mọi thứ, làm tất cả những gì nàng có, nhưng kết cục chỉ là trơ mắt nhìn Orm Kornnaphat vong mạng vì nàng. Lingling Kwong quay lại cấm địa, nàng không còn là nàng của nhiều năm trước, lúc này Lingling Kwong hoàn toàn lãnh đạm với thế gian, đôi mắt nàng không còn lấp lánh, chỉ một màu u tối, khí tức của nàng chỉ toàn tang thương cùng thống khổ.

Kiếp thứ năm cũng không khá hơn, nỗi nhớ nhung cùng tình yêu và khát vọng khiến Lingling Kwong bước đến cạnh Orm Kornnaphat, nàng dạy cho Orm Kornnaphat mọi thứ, giúp Orm Kornnaphat nâng cao lực lượng của bản thân chống lại tà ấn, cuối cùng thành công khiến tà ấn thức tỉnh muộn, nhưng kết quả vẫn không thay đổi, chỉ cần tình cảm của Orm Kornnaphat dành cho nàng dâng lên, Orm Kornnaphat sẽ bị tà ấn cắn nuốt.

Lingling Kwong cuối cùng cũng minh bạch, Tà ấn đó nhắm vào nàng, bởi vì kiếp thứ sáu của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong vô tình bị thương, máu của nàng rơi trên người Orm Kornnaphat, Lingling Kwong nhận ra, hắc khí của Tà Ấn tản đi không ít, thế nhưng, ngay khi Lingling Kwong muốn trút hết huyết khí vì Orm Kornnaphat, nữ nhân kia lại vì nàng mà tự vẫn

"Ta vĩnh viễn không muốn tổn thương tỷ.. "

Câu nói trước khi Orm Kornnaphat rời đi khắc sâu trong tâm can của Lingling Kwong khiến nàng đã bi thương lại càng thêm thống khổ, Lingling Kwong suýt chút nữa rời vào ma đạo nếu như Tam đại thần thú không màng Thiên Đạo Pháp Tắc đến ngăn cản Lingling Kwong, kết quả Rin, Ace và Pey bị Thiên Đạo trừng phạt trọng thương không thể biến về chân thân.

Trước khi Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat vào kiếp thứ 7, bọn người Luek tìm được cấm địa của nàng, một trận chiến long trời lở đất xảy ra, một mình Lingling Kwong đánh cho 6 tân đế tôn không còn manh giáp, Lingling Kwong như trút nỗi căm hờn lên bọn chúng, nếu không vì bọn chúng dự liệu đường thoát thì Lingling Kwong đã khiến lục giới thay đế vị lần nữa rồi.

- Nàng ta quá mạnh.. - Jawat gằn giọng

- Ngay cả Đế phụ cũng chết dưới tay nàng ta, chúng ta lúc này vẫn còn quá non nớt.. - Fen Huyễn Đễ nhẹ giọng nói

- Nàng ta hình như đang tìm cách hồi sinh Orm Kornnaphat! - Luek ánh mắt hung ác nói

- Ngươi có ý gì không? - Ruin hỏi

- Chúng ta có thể can thiệp vào việc này! - Luek âm thầm tính toán

- Vậy ngươi tính thế nào? - Ma Tôn Sakda nhìn Luek

- Chúng ta có thể ép Orm Kornnaphat giết chết Lingling Kwong! - Luek cười đầy hung ác

Cả đám người gật đầu, đây là một ý kiến hay, sáu kẻ bắt đầu lên kế hoạch can thiệp vào việc Lingling Kwong hồi sinh Orm Kornnaphat

Kiếp thứ 7, Lingling Kwong hiểu ra được nhiều thứ, nàng hiểu được tà ấn có thể bị trấn áp bởi Thanh khí của Lân thú, vì vậy nàng mang theo Tiểu Lân đi tìm Orm Kornnaphat, nàng phong ấn toàn bộ lực lượng của Lân Thú để tránh bị Thiên Đạo phát hiện, che lấp nó bằng khí tức của một loại yêu thú khác, để Tiểu Lân bên cạnh Orm Kornnaphat ngày ngày trấn áp Tà Ấn, mà nàng cũng rất quy củ, không quá kích thích Orm Kornnaphat, cứ như vậy, kiếp sống này chính là kiếp sống dài nhất mà Lingling Kwong được ở cạnh Orm Kornnaphat.

Cho đến một ngày, thiên địa trở nên u ám, vị diện mà hai nàng đang sinh sống nhận được một lời "sấm" từ bên trên rằng phải giết Lingling Kwong, đám người của tiểu thế giới trở nên điên cuồng vì các dị bảo được bọn lục đế thông qua vết nứt trao cho, chúng truy sát Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat. Ma tôn Sakda lợi dụng bí pháp để qua mặt thiên đạo pháp tắc, xuất hiện giữa chiến trường đánh lén Orm Kornnaphat, Lingling Kwong vì đỡ cho Orm Kornnaphat mà bị thương.

Orm Kornnaphat chứng kiến Lingling Kwong bị thương vì nàng, tình cảm bộc phát dữ dội, lực lượng nguyên thủy trào ra đánh lui Ma Tôn, ngay lúc đó tà ấn lại bị hắn kích phát khiến Orm Kornnaphat đau đớn, Lingling Kwong gào khóc xin nàng hãy giết mình nhưng Orm Kornnaphat vẫn một câu nói như trước

"Ta vĩnh viễn không bao giờ làm tổn thương tỷ!"

Một kiếm đâm xuyên trái tim đang vỡ vụn mà tẫn mạng, Lingling Kwong lần nữa đau đến phát điên, nàng mặc kệ thiên đạo pháp tắc truy sát Ma Tôn đến tận ma giới, ngày hôm đó Ma giới chìm trong biển máu vì chọc giận Chiến Đế Lingling Kwong, nàng đem toàn bộ ma giới cùng với Sakda giam cầm vĩnh viễn không thể thoát ra.

Lingling Kwong ngồi gục bên thân xác của Orm Kornnaphat, nàng khóc đến tê tâm liệt phế, rốt cuộc nàng phải làm như thế nào mới có thể cứu Orm Kornnaphat, nàng chỉ còn lại một lần duy nhất để thử, 8 kiếp trôi qua là 8 lần Lingling Kwong như chết đi sống lại vì cảnh tượng Orm Kornnaphat vì nàng mà tẫn mạng, tâm cảnh của Lingling Kwong gần như vỡ nát, mỗi ngày đối với nàng đều là dày vò thống khổ, thời gian bên cạnh Orm Kornnaphat mỗi kiếp sẽ chữa lành cho vết thương rỉ máu của nàng, nhưng rồi nó lại không thể kéo quá dài, chưa lần nào nàng có thể bảo hộ Orm Kornnaphat sống quá 20 năm. Lingling Kwong bất lực, nàng gào khóc thảm thiết.

- Chủ tử.. - Đồng lão không nhịn được đau đớn lên tiếng

Lingling Kwong không đáp lời, nước mắt nàng vẫn tiếp tục rơi xuống

- Người hãy dùng Vô Lượng Kính đi! - Đồng lão nhẹ giọng nói

Lingling Kwong lúc này mới ngẩn lên, nàng nhìn đồng lão nhăn mặt, lau đi nước mắt lắc đầu

- Không được! Lão biết rõ Vô Lượng Kính sẽ hút sạch tu vi của Lão mà!

Lingling Kwong gạt đi, nàng có khả năng thôi diễn tương lai, nhưng chỉ là tương lai của những người thấp hơn nàng, Lingling Kwong cũng chẳng có hứng thú mà thôi diễn. Còn để thôi diễn tương lai của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong phải sử dụng Vô Lượng Kính, mà Vô Lượng Kính để kích hoạt chính là cần khí tức của Thần Thụ tương ứng, bất kỳ Thần thụ nào tồn tại từ thời xa xưa đều có thể kích hoạt Vô Lượng Kính, mà Ngô Đồng Thánh Thụ chính là thần thụ tồn tại từ thời Viễn Cổ, sử dụng khí tức của Đồng Lão, có thể thôi diễn được tương lai của Orm Kornnaphat.

- Hãy để lão làm điều gì đó cho Tiểu thư! - Đồng lão cúi người bày tỏ thành ý

- Không được! - Lingling Kwong thẳng thừng từ chối, nếu dùng khí tức của Đồng Lão, thì Thần thức của Đồng Lão sẽ tan biến, chân thân của lão là cây Ngô Đồng kia cũng sẽ tàn lụi theo thời gian, nói cách khác, Đồng Lão muốn lấy mạng đổi mạng - Nếu phải đổi mạng, cũng phải là ta đổi cho nàng ấy, không phải lão!

- Chủ tử! - Đồng lão vẫn kiên trì - Ta tin tưởng chủ tử sẽ giữ lại được thần thức của lão!

- Lão... - Lingling Kwong nhíu mày

Một chủ một tớ đứng nhìn nhau cả nửa ngày, cuối cùng Lingling Kwong đành phải chấp nhận trước sự kiên trì của Đồng Lão.

Đứng trước Vô Lượng Kính, Lingling Kwong dẫn khí tức của Ngô Đồng Thánh Thụ vào bên trong, sau đó rút ra một giọt máu của Orm Kornnaphat, ngay khi Vô Lượng Kính khởi động, thần thức của Đồng Lão gần bị hút cạn, Lingling Kwong nhanh chóng kết ấn Hộ Thần bảo hộ tia thần thức của Đồng lão rồi đưa vào không gian của Vô Lượng Giới Chỉ, mượn một nhánh của Chân thân lão để nuôi dưỡng tia thần thức đó.

Lingling Kwong chăm chú ghi nhớ tất cả mọi thứ mà nàng thôi diễn, nhưng được một lúc Lingling Kwong cảm giác có kẻ đang dùng bí pháp nhìn trộm, nàng phát thần thức tấn công tứ phía, sau đó lập thêm một lớp kết giới, cùng lúc đó ở Yêu giới, Luek phun ra một ngụm máu.

Lingling Kwong tiếp tục nhìn Vô Lượng Kính thôi diễn, cho đến khi hình ảnh Orm Kornnaphat hóa thành Hắc Vũ Phượng Hoàng cùng lực lượng hỗn độn quá bá đạo khiến Vô Lượng Kính không thể tiếp nhận trực tiếp vỡ vụn, Lingling Kwong thu lại từng mảnh vỡ của nó, sau này được nàng chế tác theo hình dạng của Càn Khôn Kính ở Thiên Ấn.

- Sakda muốn Tiểu Orm nhập ma sao? - Lingling Kwong nhíu mày tự nhủ

Vậy ra Ma tộc đã có suy tính hàng ngàn năm rồi, đây là muốn tấn cấp thành Ma Thần sao, Lingling Kwong ngồi xuống bên cạnh Orm Kornnaphat, nàng bắt đầu suy tư sau hơn 3 ngày 3 đêm, cuối cùng một nụ cười nhàn nhạt đã lâu không thấy trên khuôn mặt xinh đẹp kia được xuất hiện. Lingling Kwong vuốt ve khuôn mặt như đang ngủ của Orm Kornnaphat

- Tiểu Orm.. lần này, đến phiên ta bảo hộ nàng.. - Lingling Kwong cúi xuống hôn lên trán của Orm Kornnaphat rồi đứng dậy đi ra ngoài

Nàng đến nhìn Tam Đại Thần Thú, lần trước vì ngăn nàng nhập ma bị Thiên Đạo đánh đến mức vẫn chưa thể về lại chân thân, Lingling Kwong bước đến chỗ chân thân của Đồng Lão, nàng vận khí đem nó thu nhỏ, rễ cây vốn ăn sâu ở cửu giới nay bị rút ra khiến cửu giới rung chuyển dữ dội, nhưng Lingling Kwong không còn quan tâm đến cửu đại vị diện này nữa.

Chân thân Đồng Lão nằm gọn trên tay của Lingling Kwong, nàng đến gọi Tiểu Lân, sau đó ôm lấy Orm Kornnaphat đứng trước lối vào của dòng chảy luân hồi.

- Đại nhân ngài muốn làm gì? - Tiểu Lân hỏi Lingling Kwong

- Chúng ta sẽ cùng đến một tiểu thế giới có tên là Thiên Ấn Đại Lục! - Lingling Kwong nhẹ giọng nói với Tiểu Lân

- Lần này sẽ cứu được chủ nhân sao? - Tiểu Lân lo lắng hỏi

- Ta sẽ cứu được nàng ấy.. - Lingling Kwong cười nói - .. nhưng phải có sự giúp đỡ của ngươi!

- Chỉ cần cứu được chủ nhân, ta sẽ chấp nhận hết! - Lân Thú kiên định nói

- Kể cả hy sinh mạng của ngươi sao? - Lingling Kwong nhướng mày

- Phải! - Lân Thú gật đầu

- Ta sẽ không để ai phải chết cả! - Lingling Kwong nói với lân thú nhưng cũng như nói với chính nàng

- Ngài muốn làm gì?

- Ta sẽ đem Nguyên Đan Phượng Hoàng Cửu Vũ bao lấy Nguyên Đan Cửu Vĩ Thiên Hồ của nàng ấy!

- Ngài điên rồi sao? Mất đi Nguyên Đan ngài sẽ không thể sống được!

- Ta muốn nàng ấy được sống! - Lingling Kwong cười nhìn Orm Kornnaphat

Một câu nói của Lingling Kwong khiến Lân thú im lặng, nó nhìn Lingling Kwong lại nhìn Orm Kornnaphat, nó không hiểu tình yêu là gì, nhưng nhìn cách Lingling Kwong và chủ nhân của nó sống chết vì nhau, Lân thú cũng có chút minh bạch

- Vậy ta sẽ giúp ngài! - Lân thú nhìn Lingling Kwong nói

- Ta vốn dĩ là Phượng, nàng ấy là Hồ ly, ta bay trên trời, nàng ở dưới đất, không thể hòa nhau, vì vậy, ta cần phải có một nguyên đan làm dẫn để chuyển nguyên đan của ta bọc lấy nguyên đan của nàng ấy, như vậy sau này, Tiểu Orm có thể hoàn toàn là một Phượng Hoàng Cửu Vũ chân chính! - Lingling Kwong khẽ nói

- Được! Ta làm thuốc dẫn cho ngài! - Lân Thú lắc mình trở về chân thân, nó đưa nguyên đan lên ngậm trên miệng hướng về phía Lingling Kwong mà nói

- Sau khi ta hoàn toàn chuyển giao nguyên đan cho nàng ấy, ngươi sẽ trở lại hình dạng ấu thú, ta sẽ bảo Pey bảo hộ ngươi, khi nào thần thức của ngươi thức tỉnh, hãy tìm ta, nàng ấy khi đó sẽ cần thanh khí của ngươi! - Lingling Kwong giải thích

- Ta nhớ rồi, Đại nhân! - Tiểu Lân gật đầu

Lingling Kwong kết ấn, lấy nguyên đan của Lân Thú ra khỏi miệng Tiểu Lân, sau đó nhanh chóng kết ấn bảo hộ thần thức của nó, khiến nó trở về hình dạng Ấu thú ngủ say trong một quả cầu, ngày sau, máu của Orm Kornnaphat sẽ giúp nó thức tỉnh.

Lingling Kwong nhìn viên nguyên đan có hình Huyễn Lân Thú trước mặt, nàng kết ấn đặt lên mi tâm, khuôn mặt từ từ trở nên đau đớn, Lingling Kwong mở mắt, một viên tròn trịa chín màu rực rỡ từ mi tâm nàng được rút ra, sau đó Lingling Kwong đặt lên trái tim rút ra một giọt máu đầu tim hòa vào nguyên đan, nàng cần tinh huyết để đánh lừa Tà Ấn, đó chính là lý do vì sao khi đến Thiên Ấn, Lingling Kwong chỉ còn có 2 giọt máu đầu tim mà thôi.

Cảm giác đau đớn cùng lực lượng bị rút đi khiến Lingling Kwong thống khổ tột cùng, nàng cố gắng chịu đựng, máu từ từ tràn ra từ khóe miệng, nàng cảm nhận được thức hải của nàng đang vỡ vụn, Nguyên đan chín màu phía trong là hình một con Phượng Hoàng Cửu Vũ đầy uy nghiêm từ từ được đưa vào mi tâm của Orm Kornnaphat, tìm đến chỗ nguyên đan của Cửu Vĩ Thiên Hồ mà bao bọc lấy bảo hộ, Lingling Kwong dùng Nguyên Đan của Huyễn Lân Thú vá lại lổ hổng giữa Phượng và Hồ thành công giúp Nguyên đan của nàng che đi khí tức Hồ ly của Orm Kornnaphat, đồng thời giúp Orm Kornnaphat chân chính có thể sử dụng được toàn bộ lực lượng của Phượng Hoàng Cửu Vũ.

Còn bản thân nàng, khi mất đi Nguyên Đan, thức hải Lingling Kwong trở thành một mảng hỗn độn, nàng chống đỡ dựa trên Viễn Cổ Chi Khí mà nàng có, cả người nàng từ Hỏa khí trở thành lạnh như Băng, hỏa tức Phượng Hoàng không còn, thay vào đó là băng khí vạn niên lạnh toát, bàn tay ngày xưa ấm áp nắm lấy Orm Kornnaphat, lúc này trở nên lạnh lẽo tột cùng, khuôn mặt của Lingling Kwong cũng trở nên lãnh đạm lạnh nhạt.

Lingling Kwong nhận ra lực lượng của nàng không còn quá nhiều, chỉ là lần này nàng sẽ dùng toàn bộ mọi thứ nàng có mà bày ra một trận địa để bảo hộ nữ nhân nàng yêu thương.

- Sakda ép nàng nhập ma! Lúc đó chính là lúc phong ấn Thiên Hồ của nàng bị phá vỡ! - Lingling Kwong dịu dàng vuốt ve khuôn mặt tinh xảo kia - Tiểu hồ ly của ta! Hãy bình an mà sống!

Lingling Kwong đưa thân thể của Orm Kornnaphat lần nữa trôi vào dòng luân hồi đích đến là Thiên Ấn Đại Lục, nơi đó có Tộc Thanh Loan, có thể giúp Orm Kornnaphat mượn nơi mà sinh, biến chuyển thành Phượng Hoàng, Lingling Kwong cũng mang chân thân của Đồng Lão cắm tại nơi đó, chờ một ngày Orm Kornnaphat mang thần thức của Đồng Lão đến để hòa vào chân thân. Sau đócòn nàng mang theo Tứ Linh đến Thiên Ấn, giao Huyễn Lân Thú cho Pey, sau đó chuyển kiếp thành Kwong Đại Tiểu Thư đại danh đỉnh đỉnh.

Lingling Kwong vì Orm Kornnaphat mà bỏ đi chân thân, đem nguyên đan của nàng trở thành tầng phong ấn, nếu Orm Kornnaphat nhập ma, nguyên đan của nàng sẽ hứng chịu toàn bộ ma khí lúc đó mà vỡ, khi ma khí đã tiêu tán, Orm Kornnaphat sẽ không bị đọa ma nữa. Lingling Kwong chính là vì nữ nhân mà nàng yêu tính toán hết thảy mọi nước cờ.

[Hiện tại - Chiến trường viễn cổ]

- Vậy ra.. nàng ta đã tính được bọn ta sẽ đến đây? - Jawat nhìn Orm Kornnaphat thuật lại mọi thứ theo ký ức của nguyên đan mà cắn răng phẫn hận

- Các ngươi vĩnh viễn ngu xuẩn! - Orm Kornnaphat nhàn nhạt nhìn đám người trước mắt - Từ Đế phụ các ngươi đến các ngươi, vĩnh viễn đều không thể thắng được tỷ ấy!

- Lingling Kwong ... - Sakda điên dại gào lên, hắn cùng Ma Tôn đời trước trăm tính vạn tính lại không thể tính thắng được một nữ nhân - Lingling Kwong!!!

"Bốp!" Một cái đuôi quét qua, Sakda bị đánh văng ra xa thổ huyết không thể gượng dậy

- Tên của nàng để cho ngươi gọi sao? - Orm Kornnaphat lạnh giọng

Chín cái đuôi trắng như tuyết ve vẩy giữa thiên địa, Orm Kornnaphat ngẩng lên nhìn mặt trăng đứng cạnh mặt trời phía trên, đôi mắt nhuốm đầy bi thương

- Ta chỉ nhìn nàng ấy vì ta mà tẫn một lần này, trái tim đã đau đến không thể chịu được .. - Giọng Orm Kornnaphat nhàn nhạt vang lên mang đầy đau đớn cùng thống khổ - .. nàng ấy đã nhìn ta rời đi tám lần rồi .. nỗi đau ấy.. phải như thế nào đây?

Orm Kornnaphat cúi đầu, một giọt nước mắt rơi xuống, nàng quay sang nhìn đám người phía trước

- Lòng tham của các ngươi đã khiến bao nhiêu người đau khổ! - Orm Kornnaphat gằn từng chữ - Các ngươi vốn dĩ không xứng đáng với Đế vị này!

- Ngươi.. không thể giết chúng ta! - Jawat gằn giọng - Ta là Tiên Đế ngươi..

"Rầm!!"

Một tiếng dẫm chân vang lên, chỉ thấy một thân hình tuyết trắng khổng lồ, chín đuôi che lấp cả bầu trời phía trên, Orm Kornnaphat trong hình dạng Cửu Vĩ Thiên Hồ một chân dẫm nát Jawat, nàng mang theo hỗn độn chi khí, một cú dẫm đạp lúc nãy hoàn toàn hủy luôn thần thức của Jawat, từ giờ phút này, Tiên giới đã không còn người được gọi là Tiên Đế Jawat nữa

Đám người còn lại lạnh sống lưng, Orm Kornnaphat đây chính là tàn nhẫn cực điểm, nàng không khiến chúng trả giá bằng những đòn đánh hay chiêu thức, mà nàng lại dùng phương pháp trực tiếp nhất, dẫm chết chúng như thể nói cho chúng biết rằng, bọn chúng chỉ là sâu kiến dưới chân nàng, còn nàng, mới là tồn tại tuyệt đối.

Từng tiếng dẫm đạp vang lên, phía dưới xuất hiện 6 vũng máu dưới đất của chiến trường Viễn Cổ thế nhưng lại bị một luồng gió thổi qua, mang theo đất cát che lấp đi sáu bãi huyết sắc đó như thể chôn vùi sự tồn tại của sáu kẻ từng cho rằng bản thân cao cao tại thượng, lúc này ngay cả một mảnh thi thể cũng không được giữ lại. Orm Kornnaphat nhấc chân, bàn chân Thiên Hồ không lưu lại một vết tích dơ bẩn nào khác, vẫn trắng hồng không tì vết.

Orm Kornnaphat trở lại nhân dạng nhìn lên bầu trời, bi thương chồng chất bi thương, thống khổ bao trùm thống khổ

- Lingling .. không có tỷ.. ta làm sao sống tốt được đây..

END CHAP 25

Au: mọi người còn ổn hông?

Chương trước Chương tiếp
Loading...