LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng

PTNGBPN 22



Cả ngày loay hoay ở Vạn Thiên Đại Điện, về đến nơi Orm Kornnaphat lại nháo thành một đoàn đòi phải được ngủ cùng Lingling Kwong với lý do nàng bị Yêu Hậu đánh một đòn bị đau nhức cả người, muốn được Lingling Kwong dỗ dành, mà nữ tử kia cũng không thể làm khác đành chiều theo ý Orm Kornnaphat. Thế nhưng, Orm Kornnaphat được đằng chân lân đằng đầu, lại náo loạn muốn Lingling Kwong cho nàng cùng tắm rửa kết quả bị Lingling Kwong ngõ trán đuổi ra ngoài chỉ biết ấm ức ôm lấy Lân Thú chu chu môi kể lể.

- Tỷ tỷ! - Orm Kornnaphat nằm lăn trên giường lớn nhìn Lingling Kwong chỉ khoác lớp trung y bước đến bên giường

- Sao vậy? - Lingling Kwong ngồi xuống nhìn Orm Kornnaphat đang tròn mắt nhìn nàng

- Tỷ tỷ không thức tỉnh được chân thân.. - Orm Kornnaphat chu chu môi đôi mắt có chút buồn buồn - .. có phải là vì đã chuyển chân thân cho muội phải không?

- Tại sao muội lại nghĩ như vậy? - Lingling Kwong nhướng mày nhìn Orm Kornnaphat

- Tuy muội thức tỉnh được Phượng Hoàng Cửu Vũ nhưng muội không có cảm giác huyết mạch tương thông với nó.. - Orm Kornnaphat ngồi dậy, xòe lòng bàn tay trái ra nơi đó một tiểu Phượng Hoàng chín cánh đang bay lượn, sau đó lại xòe lòng bàn tay phải, một thân ảnh trắng như tuyết đang say ngủ, chín cái đuôi đặt để thoải mái xung quanh - .. khác với Tiểu Hồ, muội lại cảm nhận được huyết mạch tương liên..

- Có thể là do muội mới thức tỉnh cho nên mới thấy xa lạ thôi! - Lingling Kwong cười nhẹ

- Không phải, Tiểu Phượng nói cho muội biết, tỷ mới là chủ nhân thật sự của nó! - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong

- Dù như vậy thì bây giờ nó là của muội! - Lingling Kwong xoa đầu, tiểu hồ ly này rất thông minh

- Nhưng không có chân thân.. - Orm Kornnaphat giọng đầy buồn phiền

- Tỷ không sao cả! - Lingling Kwong cười nói - Tỷ cho muội là khí tức của Phượng Hoàng Cửu Vũ, còn Nguyên Đan vẫn ở trong người của tỷ, vì vậy tỷ vẫn có thể dùng lực lượng của Tiểu Phượng khi cần!

- Nguyên Đan? - Orm Kornnaphat tròn mắt nhìn Lingling Kwong, nàng chưa từng nghe tới Nguyên Đan

- Thật ra cái gọi là Chân Thân chỉ đơn giản là Nguyên Đan của mỗi người thuộc Cửu giới.. - Lingling Kwong từ từ giải thích, nàng đôi khi cũng không rõ nhưng những kiến thức kể cả công pháp tu luyện hay tất cả mọi thứ thuộc Vạn Thiên Vị Diện đều như được khắc sâu trong tâm thức của nàng, chỉ cần Lingling Kwong dụng tâm, nàng sẽ có câu trả lời, kể cả đó là những điều chưa từng có ai biết đến

- Giống như Yêu Đan của Yêu Giới sao? - Orm Kornnaphat nghĩ nghĩ

- Yêu Đan là một cách gọi, Chân Thân cũng là cách gọi, hay giả như Nhân Giới dùng Ấn ký vậy, đều là một cách gọi của Nguyên Đan mà thôi.. - Lingling Kwong đầy kiên nhẫn từ từ nói - Nguyên Đan gồm hai phần, Nguyên Tức và Hình Đan, người mất đi cả khí và hình của Nguyên Đan sẽ tổn thương căn cơ mất hết lực lượng, sẽ như một phàm nhân không thể tu luyện!

Orm Kornnaphat chăm chú lắng nghe lời Lingling Kwong nói, nàng thật sự rất lo lắng khi biết được Lingling Kwong đã mang Nguyên Tức Phượng Hoàng Cửu Vũ trao cho nàng.

- Năm xưa khi phát hiện ra muội, để đánh lừa Cửu giới, tỷ đã dùng Nguyên Tức của tỷ bọc lại Nguyên Đan của muội, sau đó dùng bí pháp phong ấn Nguyên Đan của muội để nó ngủ say!

- Vậy khi nào nó sẽ không bao giờ tỉnh lại phải không?

- Không, nếu như muội muốn, nó vẫn có thể tỉnh lại, Nguyên Tức của tỷ không thể hoàn toàn trấn áp Nguyên Đan của muội được! Hơn nữa hiện tại, thứ mà muội sử dụng chỉ là khí tức của Phượng Hoàng Cửu Vũ, không phải chân chính là nó, vậy nên muội không thể phát huy hết sức mạnh của tiểu Phượng!

- Vậy nếu gặp nguy hiểm, muội sẽ biến lại thành Tiểu Hồ sao?

- Tỷ sẽ không để muội gặp nguy hiểm! - Lingling Kwong xoa đầu Orm Kornnaphat cười nói

- Tại sao cửu giới lại coi muội là kẻ thù? - Orm Kornnaphat nằm lên đùi Lingling Kwong, giọng không giấu được sự hụt hẫng, nàng từ khi sinh ra, chỉ có hôm nay mới khiến cửu giới gà bay chó chạy, trước giờ nàng chưa từng làm lại một ai cả

- Tỷ đang điều tra về lời sấm truyền nhưng vẫn chưa có tin tức gì.. - Lingling Kwong vuốt ve mái tóc mềm mại của Orm Kornnaphat - .. nhưng ngày nào còn tỷ, muội sẽ không gặp bất kỳ hao tổn gì, tin tỷ!

- Muội tin tỷ! Cả cuộc đời của tiểu Orm sẽ chỉ tin một mình tỷ tỷ! - Orm Kornnaphat quay lại ôm lấy eo của Lingling Kwong, vùi mặt vào vùng bụng của nữ nhân kia hít lấy hương khí thanh lãnh cười thập phần vui vẻ

- Tiểu Hồ Ly! - Lingling Kwong nhột liền lạnh giọng - Không được nháo! Nếu không tỷ sẽ tống muội ra ngoài đấy!

- Biết rồi! Chỉ ôm có một cái liền không cho.. - Orm Kornnaphat ngồi dậy chu chu môi tỏ vẻ ủy khuất - .. tỷ tỷ chỉ biết la muội thôi!

- Nha đầu này.. - Lingling Kwong nhìn bộ dáng của Orm Kornnaphat có chút bất lực nhưng rồi cũng đành cười nhẹ dỗ dành Orm Kornnaphat - Được rồi đi ngủ đi!

Lingling Kwong đặt Orm Kornnaphat nằm xuống bên cạnh nàng, đắp chăn cho nữ nhân kia sau đó chính mình cũng nằm xuống lại bị Orm Kornnaphat nhanh chóng ôm lấy, nàng trừng mắt nhìn Orm Kornnaphat lại bắt gặp ánh mắt van xin long lanh đáng yêu, Lingling Kwong đành bất lực cười cười cũng ôm lấy Orm Kornnaphat đi vào giấc mộng đẹp.

Hai người, bốn thần thú, một thần thụ ngày ngày bên cạnh nhau nhưng không hề nhàm chán, thời gian trôi rất nhanh, Orm Kornnaphat cũng đã 19 tuổi, chỉ còn một năm nữa Lingling Kwong sẽ đưa nàng đến Lôi Vực giúp nàng thông qua Phượng Hoàng Cửu Vũ mà tẩy lễ cho Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Mỗi ngày trôi qua đối với họ đều rất vui vẻ, Orm Kornnaphat được Lingling Kwong chỉ dạy hết toàn bộ những thứ mà Lingling Kwong biết, hơn nữa, nàng cũng đã đọc hết toàn bộ điển tịch trong tàng thư các của Lingling Kwong, tất cả mọi thứ của Cửu giới, Orm Kornnaphat đều biết, những thứ Cửu giới không biết nàng cũng biết. Mỗi ngày nàng lại mạnh hơn, Orm Kornnaphat có thể điều khiển cả Phượng Hoàng chi khí mà Lingling Kwong cho nàng lẫn Thiên Hồ chi khí vốn thuộc về nàng, nhưng khi chưa được Lingling Kwong cho phép, Orm Kornnaphat sẽ không tự ý hiện thân Cửu Vĩ Thiên Hồ. Cuộc sống cứ trôi đi bình yên như thế, đôi khi rảnh rỗi, nàng sẽ cùng với Tứ Linh dạo chơi Nhân Giới.

Lingling Kwong không thích náo nhiệt nên không thường xuyên rời khỏi, nếu có chỉ là giúp cho Hỗn Mang Đế Tôn giải quyết Hung thú quấy phá. Tuy đã đoạn tuyện quan hệ với Hỗn Mang Giới, nhưng Lingling Kwong không bỏ mặc hoàn toàn, mấy năm gần đây Hung Thú đột nhiên tăng lên, tấn công các Vị Diện, mà Hỗn Mang Giới lại là nơi được bảo hộ tốt nhất, vì có Lingling Kwong.

Cho đến một lần, Thú Triều đột nhiên xảy đến, Cửu đại vị diện rơi vào hiểm cảnh, tất cả Cửu Đế Tôn đều chỉ chống đỡ đến hơn 50 đợt, mà Thú Triều thường sẽ xảy ra đủ một trăm đợt, đợt sau hung bạo hơn đợt trước. Khi toàn thể cửu tộc không còn cách nào đành phải đến cầu cứu Lingling Kwong, nàng chỉ lạnh nhạt tiễn khách, sau đó, đích thân Cửu đại đế tôn đến gặp nàng, Lingling Kwong lại chỉ đưa ra một yêu cầu, Thú Triều sẽ có 10 lần xảy đến, nàng sẽ giúp Cửu Giới chống chọi với 10 lần này, đổi lại, Vô Lượng Tứ Bảo phải thuộc về nàng, khiến cho tất cả Đế Vị đều phẫn nộ rời đi, tự mình chống chọi với Thú Triều, cuối cùng thành công chịu được 1 lần đó, nhưng nhân số tổn thất trầm trọng, rất nhanh Thú Triều lần hai lại đến, lần này, Cửu giới chỉ cầm cự được đến đợt thứ 30.

- Không thể chống đỡ nữa! Mau đi gọi nàng ta đến đi! - Tiên Đế gầm lên

- Nhưng cái giá là Vô Lượng Tứ Bảo! - Yêu Hậu lúc này là Luek nhăn mặt

- Ngươi giữ thứ đó có dùng được không? Từ lúc Viễn cổ sơ khai đến nay chưa có ai sử dụng được chúng, bây giờ lấy về ngươi tháo được cấm chế sao? - Huyễn Đế nhìn Luek nhăn mặt

- Nhanh đi! - Linh Tôn gầm lên - Các ngươi còn chần chừ thì Cửu giới chỉ còn lại mảng hoang địa thôi!

- Ta đi cùng ngươi gọi Lingling Kwong! - Ma Tôn nhìn Hỗn Mang Đế Tôn ra hiệu

Bảy người còn lại chống đỡ, hai người đi cầu viện Lingling Kwong

- Về đi! Chủ tử ta không đi! - Rin lạnh nhạt nói

- Tại sao? Chúng ta đã mang Vô Lượng Tứ Bảo tới đây rồi! - Ma Tôn gằn giọng không giấu được phẫn nộ, Lingling Kwong đây là trở mặt sao

- Chủ tử ta nói, Vô lượng tứ bảo là giao dịch lần trước! Lần này.. - Rin nhếch mép nhìn Ma tôn - .. tất cả Thú đan của hung thú đều thuộc về bọn ta!

- Các ngươi!!! - Ma Tôn phẫn nộ, phải biết tiêu diện Hung Thú sẽ có Thú Đan, đó là thứ có thể giúp tộc nhân hồi phục lại hoặc tăng tiến tu vi, Thú triều đợt trước, bọn hắn lấy được 1 viên Thú Đan Địa thất cấp cùng nhau sử dụng lại chữa lành vết thương rất nhanh, hơn nữa còn có chút tăng tiến thực lực, Lingling Kwong muốn lấy hết toàn bộ Thú đan, đây là công phu sư tử ngoạm sao, ăn một lần một miếng lớn như vậy

- À cũng không phải toàn bộ, chỉ là toàn bộ Địa nhất cấp cho tới Thiên cửu cấp thôi! Còn Huyền Hoàng chúng ta không cần! - Rin cười đầy đắc ý

- Ngươi.. Ngươi.. - Ma Tôn nghiến răng

- Không đồng ý thì quay về! - Rin quay lưng lại biểu thị tiễn khách, sau đó nàng chỉ dùng nửa khuôn mặt nhìn Ma Tôn - Nên nhớ, giá lần sau cao hơn lần trước!

- ... - Ma Tôn im lặng nhìn Hỗn Mang Đế Tôn lại thấy hắn không phản ứng gì, Hỗn Mang Đế Tôn không thèm xen vào chuyện của đám người này, hắn đích thực là ủng hộ Lingling Kwong

- Ngươi nhìn ta làm gì? - Hỗn Mang Đế Tôn nhàn nhạt hỏi

- Ngươi còn không mau nói với nàng ta?

- Ta không có ý kiến, toàn bộ Thú đan do Hỗn mang giới diệt được sẽ đáp ứng yêu cầu của Lingling Kwong - Hỗn Mang Đế Tôn nhìn Rin nói, sau đó lại quay qua nhìn Ma Tôn - Ngươi tiếp tục cố chấp thì mạng để cầm lấy Thú đan cũng không có đâu

Nói rồi Hỗn Mang Đế Tôn quay lưng rời đi, hắn đã nói với Rin hắn chấp nhận giao dịch, vì vậy hắn tin tưởng Lingling Kwong sẽ không để Hỗn Mang Giới bị Thú Triều dẫm đạp, việc của hắn chính là nghênh đón từ xa, chặn được bao nhiêu đợt sẽ chặn bấy nhiêu đợt.

Ma Tôn nhìn Hỗn Mang Đế Tôn rời đi, cúi gầm mặt im lặng sau đó ngẩng lên nhìn Rin

- Được! Thành giao!

- Ngươi quay về đi! Chúng ta sẽ đến sau! - Rin không nhìn Ma Tôn lạnh lùng tiễn khách

Ma Tôn nhìn thân ảnh Rin biết mất sau kết giới, ánh mắt thập phần hung ác phẫn nộ phất tay áo quay về chiến trường.

- Chủ tử! Đã giao dịch xong! - Rin cúi đầu cung kính

- Ta biết rồi! - Lingling Kwong cười cười hài lòng

- Tỷ lấy Thú đan làm gì? Thứ đó tỷ đâu có dùng được? - Orm Kornnaphat lười biếng nằm dài trên ghế tựa nhìn Lingling Kwong, Lingling Kwong chuyển Nguyên tức Phượng Hoàng cho nàng, bản thân chỉ tu luyện bằng Viễn Cổ Chi Khí mấy thứ Yêu Đan, Thú Đan không hoàn toàn phù hợp với Lingling Kwong

- Ta không dùng được nhưng muội và Tứ Linh có thể dùng! - Lingling Kwong cười cười

- Muội sao? - Orm Kornnaphat ngẩng ra

- Phải! Cửu Vĩ Thiên Hồ vốn là Thần thú viễn cổ, có thức ăn nào tốt hơn Thú đan của viễn cổ hung thú chứ! - Lingling Kwong đứng dậy vươn vai đi đến chỗ Orm Kornnaphat đưa tay đỡ lấy nữ nhân kia đứng dậy - Đồng dạng, Tứ Linh cũng cần khí tức Viễn cổ!

- Vậy ra là vì muội sao? - Orm Kornnaphat đứng dậy đưa mặt sát vào với khuôn mặt của Lingling Kwong, hương khí tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào khó cưỡng

Lingling Kwong nhìn khuôn mặt Orm Kornnaphat phóng đại trước mắt nàng, đôi mắt hổ phách trong veo đang từng đường nét của nàng bên trong, đôi môi anh đào vẽ lên một đường cong đầy hoàn mỹ, khí tức ngọt ngào quyến rũ không thể che giấu theo thiên tính của Thiên Hồ khiến Lingling Kwong có chút đắm chìm bên trong nó, hồng y nữ tử trước mắt, hai năm qua luôn quấn quanh nàng, đôi lúc vô tình hay cố ý lại tiến gần sát nàng, khiến nàng đôi lúc cảm thấy trái tim nàng có chút cảm giác rung động khó hiểu.

- Phải.. vì muội.. - Lingling Kwong giọng đầy từ tính khẽ nói với Orm Kornnaphat, môi vẽ lên một nụ cười xinh đẹp, đáy mắt chỉ toàn là tia sủng nịnh dành cho nữ nhân trước mắt nàng

- Tỷ vì muội làm nhiều thứ như vậy .. - Orm Kornnaphat lại lấn lên một chút khoảng cách của hai nàng dường như chỉ cách nhau một nắm tay - .. muội làm sao để báo đáp đây..

- Muốn báo đáp sao..? - Lingling Kwong không giấu đi ý cười, khoảng cách gần đến mức nàng có thể hít lấy hương khí ngọt ngào của Orm Kornnaphat, đôi mắt nâu lúc này lại có chút thâm tình dâng lên

- Phải.. muội muốn.. - Orm Kornnaphat tiến lại gần hơn, nàng nghiêng mặt khẽ nói vào tai của Lingling Kwong, giọng thập phần câu nhân nhẹ nhàng vang lên - .. lấy thân báo đáp..

Bốn chữ rơi vào tai Lingling Kwong khiến nàng vô thức nuốt khan một ngụm khí, đáy lòng như có từng đợt lông vũ xẹt qua khiến trái tim nàng ngưa ngứa, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat lui lại trước mắt, đôi đồng tử hổ phách nhìn nàng chứa đầy hàm ý yêu thương, đôi môi đỏ mọng vẫn chứa đầy ý cười.

Orm Kornnaphat không chờ Lingling Kwong phản ứng, tinh nghịch nhìn nữ nhân kia một cái sau đó cười tươi quay lưng đi khiến Lingling Kwong đơ ngay tại chỗ, Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat chỉ biết phì cười, nữ nhân này, lại trêu chọc nàng rồi. Hai năm qua, chỉ cần có thể, Orm Kornnaphat sẽ trêu chọc trái tim của Lingling Kwong như vậy, mà Lingling Kwong ban đầu còn mù mịt không hiểu, dần dần về sau lại bị Tiểu Hồ Ly từng bước từng bước gieo cho nàng những tia cảm xúc yêu thương.

Cuối cùng, Lingling Kwong nhận ra, nàng đã có tơ tình, mà chủ nhân của sợi tơ tình đó lại chính là Orm Kornnaphat, chỉ là Lingling Kwong không nói ra, bởi vì, nàng nghĩ, Orm Kornnaphat thiên tính hồ ly có lẽ chỉ xem chuyện trêu chọc thế nhân làm niềm vui, Lingling Kwong chưa từng nghĩ Orm Kornnaphat nghiêm túc với nàng, dù vậy, Lingling Kwong vẫn chấp nhận để Orm Kornnaphat thoải mái làm theo ý mình, còn nàng chỉ cần được ở bên cạnh bảo hộ Orm Kornnaphat là đủ, bởi vì, Lingling Kwong luôn dùng lý trí để quan sát nhân sinh, cũng chính là dùng lý trí để khống chế chính mình.

Orm Kornnaphat quay đi môi nở nụ cười đầy hài lòng, hai năm trước, sau nhiều lần dạo chơi Nhân Giới, chứng kiến hết thảy những thứ gọi là ái dục của nhân tộc, nàng cuối cùng đã minh bạch cảm xúc của nàng dành cho Lingling Kwong là gì, nàng hiểu được năm đó nàng chính là ghen tuông, ghen vì Jawat nhìn Lingling Kwong như vậy, nàng hiểu được từ khi nàng dành cho Lingling Kwong tiếng nói đầu tiên trong thiên địa, khi nàng nếm vị máu của Lingling Kwong lần đầu, chính là nàng đã đặt Lingling Kwong vào trái tim.

Chỉ là nữ nhân kia không có tơ tình, Orm Kornnaphat hiểu được nếu Lingling Kwong không có tơ tình, dù làm bao nhiêu chuyện thì Lingling Kwong cũng sẽ không hiểu cái gì gọi là tình yêu, vì vậy, hai năm trước, nàng biết rõ bản thân có thiên tính hồ ly, sức quyến rũ của nàng vốn dĩ đã không ai có thể cưỡng lại, huống hồ là nàng chủ động câu dẫn. Từ lúc đó, Orm Kornnaphat bắt đầu quấn lấy Lingling Kwong, mỗi ngày sẽ luôn tìm cách khiến nữ nhân kia động tâm với nàng, cuối cùng, nàng cũng đã thành công gieo một sợi tơ tình mỏng manh vào trái tim nữ nhân kia, lúc này, thứ nàng cần làm chính là tiếp tục nuôi dưỡng nó, và đợi đến lúc nó quấn lấy trái tim Lingling Kwong, cũng là lúc nữ nhân kia sẽ thuộc về nàng.

Tứ linh nhìn một màn mỹ nhân vờn nhau trước mắt chỉ biết cúi đầu cười cười, hai năm qua chủ tử của Tam đại thần thú từ một tảng băng không hiểu được ái tình thế thái lại từ từ tan chảy vì chủ nhân của Lân thú, người trong cuộc có thể không nhận ra, nhưng họ là kẻ đứng ngoài đều thấy rõ được mọi thứ, Đồng Lão là người phát hiện đầu tiên khi Lingling Kwong trong một lần tu luyện bị loạn tâm, Lão vì lo lắng cho Lingling Kwong mà giúp nàng ổn định tâm cảnh, lúc đó lão vô tình phát hiện một hạt giống tơ tình được gieo xuống, sau đó Lão chỉ tủm tỉm cười cả một đoạn thời gian khiến ai cũng nghĩ lão có vấn đề, cuối cùng, lão kín đáo nói với Tứ Linh, từ đó bốn thần thú một thần thụ nhàn nhã quan sát chuyện tình cảm của hai nữ nhân khuynh quốc khuynh thành, ngày tháng không hề nhàm chán khi một người trước giờ luôn một biểu cảm lạnh lùng khó gần lại vì một người khác lộ ra hàng ngàn biểu cảm động thái khác nhau. Thứ họ cần là chủ nhân của họ cảm thấy hạnh phúc, và họ cũng sẽ hạnh phúc như vậy.

- Đi thôi! - Lingling Kwong thu lại nụ cười quay sang nhìn Rin sau đó vận khí muốn rời đi

- Khoan đã! - Orm Kornnaphat cất tiếng

- Sao vậy? - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat chờ đợi

- Muội đi với tỷ! - Orm Kornnaphat bước tới đưa bàn tay mảnh khảnh đan lấy bàn tay ấm áp của Lingling Kwong cười thập phần vui vẻ

- Sẽ rất nguy hiểm! - Lingling Kwong không bài xích Orm Kornnaphat, nàng nắm lại bàn tay nhỏ nhắn kia giọng đầy quan tâm

- Có tỷ nên muội không sợ! - Orm Kornnaphat ôm lấy cánh tay Lingling Kwong khiến nó bị kẹp bởi hai khỏa mềm mại của nàng, nhướng mắt cười thập phần xinh đẹp

- Được.. vậy.. vậy đi thôi! - Lingling Kwong cảm nhận được cánh tay đang chạm phải sự mềm mại khó cưỡng, nàng lại nuốt một ngụm, không tự nhiên quay đi tránh đi ánh mắt đang cười của Orm Kornnaphat, có chút lắp bắp nói

Tứ Linh cùng Đồng Lão nhìn Lingling Kwong lần nữa bị Orm Kornnaphat trêu đến đỏ mặt lắp bắp không hẹn mà cùng nhau cúi đầu thật sau cười tủm tỉm, cẩu lương này ăn bao nhiêu năm rồi vẫn ngon như vậy.

Orm Kornnaphat nhìn vành tai của Lingling Kwong từ từ phiếm hồng khiến lòng nàng đầy vui vẻ, băng sơn vạn niên này phải từ từ khiến nó tan chảy, không thể quá vội vàng được

- Đi thôi! - Orm Kornnaphat buông cánh tay Lingling Kwong ra, tinh nghịch chạy tới chỗ kết giới sau đó quay lại đưa tay về phía của Lingling Kwong chờ đợi

Lingling Kwong mỉm cười bước đến nắm lấy tay Orm Kornnaphat, sau đó cùng Tứ Linh rời đi hướng đến chiến trường.

[Thú Triều]

- Nàng ta khi nào mới tới vậy? - Quỷ Vương bị một con Hung Thú đánh bật lại, cắn răng nhịn lại đau đớn nhìn Ma Tôn

- Chắc sắp rồi! - Ma Tôn bị hai con Hung Thú vây lấy chật vật chống trả

- Nàng ta tính đến nhặt xác chúng ta sao? - Huyễn Đế gằn từng chữ, hắn cảm giác lực lượng của hắn không còn bao nhiêu

- Nữ nhân đúng thật không đáng tin! - Tiên Đế gằn từng chữ

- Nữ nhân nếu không đáng tin thì nam nhân càng không đáng tin! - Một giọng thanh lãnh vang lên giữa chiến trận, từng chữ mang theo khí tức viễn cổ đầy uy áp khiến cho cả Hung thú cũng khựng lại run rẩy

Tiên Đế nhìn lên cao, nhăn mặt, Lingling Kwong lại cư nhiên phản bác hắn như thế, đáy mắt có chút hung ác nhìn Lingling Kwong, nhưng động tác tiếp theo của nàng khiến hắn nhanh chóng thu lại toàn bộ cảm xúc của mình, bởi vì, hắn nhận ra, Lingling Kwong của lúc này, hắn không thể đấu lại.

Chỉ thấy trên trời, một trắng một đỏ xuất hiện, bạch y nữ tử đưa tay kết ấn, khí tức viễn cổ tràn ngập chiến trường, từng sợi khí tức biến thành một thanh kiếm, nàng phất tay, vạn kiếm trút xuống xuyên qua cơ thể của Hung Thú ăn mòn chúng khiến chúng đau đớn rồi tẫn mạng, Tiên Đế đồng tử co rụt lại khi thấy một viễn cảnh như vậy, thật ra thứ khiến hắn cảm thấy thua kém không phải là việc Lingling Kwong có thể hóa hình linh khí thành vạn kiếm, mà là cách nàng khống chế nó, tất cả kiếm khí mà nàng trút xuống chỉ nhắm vào Hung Thú và đúng chỗ yếu hại của chúng, hoàn toàn không vô tình trúng một tộc nhân nào của Cửu giới, Lingling Kwong đã hoàn toàn khống chế Viễn Cổ chi khí đến mức lô hỏa thuần thanh.

- Toàn bộ rút về, nơi này để lại cho ta! - Giọng Lingling Kwong vang vọng chiến trường

Tất cả tộc nhân của Cửu giới khi thấy Lingling Kwong xuất hiện như một vị thần cứu lấy chúng khiến bất giác trong tâm đều sinh ra cảm giác kính ngưỡng, bọn chúng dường như đã quên, đây là nữ tử từng bị bọn chúng khinh miệt vì không có chân thân.

Lingling Kwong tỏa ra Viễn Cổ Chi Khí uy nghiêm, khí tức mạnh mẽ như cột trụ trời đẩy lùi bóng tối, thanh kiếm trong suốt trên tay nàng chém xuống, tạo ra những luồng sáng xé toạc thú triều, khiến hàng loạt Hung Thú tan biến thành tro bụi. Bên cạnh nàng, Orm Kornnaphat trong chân thân Phượng Hoàng Cửu Vũ, chín cánh bừng sáng rực rỡ, mỗi cú đập tạo thành cơn lốc lửa thiêu rụi cả một mảng thú triều, khiến chúng gào thét trong đau đớn.

Tứ Linh cũng nhanh chóng gia nhập, Long lao thẳng vào giữa bầy thú, đôi mắt xanh lá ánh lên vẻ kiêu hùng, từng nhát vung của móng vuốt khổng lồ tạo thành rãnh sâu trên mặt đất, quét sạch Hung Thú như cỏ dại. Lân uyển chuyển nhưng hung mãnh, mỗi cú húc từ cặp sừng sáng rực kim quang là một cơn bùng nổ xóa sổ toàn bộ kẻ thù trước mặt. Phía sau, Quy như một pháo đài bất diệt, lớp giáp xanh mượt phản chiếu ánh sáng mênh mông, từng dòng nước từ chân nàng tạo thành lũ quét cuốn trôi thú triều. Phụng, với ngọn lửa tím thần thánh, bay lượn trên không trung, mỗi ngọn lửa rơi xuống đều khiến mặt đất bùng nổ trong biển cháy, mở đường cho đồng đội phía trước. Cả đội hình phối hợp nhịp nhàng, mỗi đòn tấn công đều hoàn hảo và mạnh mẽ đẩy lùi từng đợt thú triều ập đến, rất nhanh đã gần đến đợt cuối của thú triều.

- Các ngươi giải quyết mấy con tiểu thú, ta đi giải quyết Hung Vương! - Lingling Kwong nói với Tứ Linh quay sang nhìn Orm Kornnaphat - Muội ở đây giúp Tứ Linh!

- Không, muội muốn đi cùng tỷ! - Orm Kornnaphat nhăn mặt, nàng không muốn tách khỏi Lingling Kwong, dù nữ nhân kia có mạnh như thế nào thì hiện tại Phượng Hoàng Nguyên Tức đang ở chỗ nàng, nếu Lingling Kwong cần dùng sẽ không có, nàng phải ở cạnh Lingling Kwong

- Được, đến đây! - Lingling Kwong nhìn đôi mắt hổ phách kia đang đầy kiên định, nàng cũng không cản Orm Kornnaphat nữa, đưa tay chờ Orm Kornnaphat

Orm Kornnaphat lắc mình nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Lingling Kwong sau đó cùng nhau lao thẳng đến chỗ Hung Vương, chỉ qua nửa canh giờ liền nghe một tiếng rống rung động cả chiến trường, đám hung thú đột nhiên hoảng sợ hỗn loạn mất đi ý chí chiến đấu, mặc cho người khác chém giết, nhìn đám hung thú trước mắt loạn thành đoàn, tất cả đều hiểu được Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đã tất sát Hung Vương rồi.

Quả nhiên, sau khi tiếng rống kia chấm dứt, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đã trở lại trong tầm mắt tất cả, trên tay Lingling Kwong là một viên Thú Đan Địa Cửu cấp khiến người khác đỏ mắt.

- Rin! - Lingling Kwong đưa viên Thú đan 9 cấp địa cho Rin, Rin nhanh chóng thu hồi vào nạp giới sau đó tiếp tục chiến đấu.

Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat ngồi trên lưng Phượng Hoàng Cửu Vũ nhìn xuống chiến trận như hai tồn tại thần thánh quan sát nhân sinh, Hung Vương đã tử, lúc này Cửu tộc nhân lần nữa tràn ra dọn dẹp chiến trường. Rất nhanh một mảng yên tĩnh được trả lại cho phần thiên địa này, Lingling Kwong nhìn chiến trường đã được dọn xong, thần thức phóng ra xa xác định thú triều đã ngừng hẳn sau đó liền tương thông tâm thức ra lệnh cho Phượng Hoàng Cửu Vũ quay về, không cấp cho chúng Cửu tộc một lời nào.

- Mang thù lao về cho đầy đủ nhé, tiểu Lân! - Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong không muốn nói chuyện với đám người kia, nàng liền cất giọng không giấu được vẻ châm chọc khiến cả đám người chỉ biết cắn răng nuốt lại cục tức

- Tiểu Lân đã biết! - Lân thú nhìn Long Quy Phụng nhe răng cười tươi, cả bốn thần thú đều hiểu ý nhau hóa thành luồng khí bốn màu tản ra bốn phía của chiến trường nhanh chóng thu gom toàn bộ Thú Đan từ Địa nhất cấp trở lên.

Đám người Cửu tộc chỉ có thể đứng yên mà nhìn toàn bộ cao cấp Thú Đan rơi vào tay đám người Rin, ngày hôm nay, chúng trực tiếp minh bạch, cái gì gọi là sức mạnh tuyệt đối, những thứ diễn ra trước mắt càng khiến đám người Tiên Đế, Thần Vương đỏ mắt vì sức mạnh, Lingling Kwong càng mạnh, bọn chúng càng muốn sở hữu sức mạnh đó. Ác tâm từ từ được nuôi lớn.

Lingling Kwong nắm tay Orm Kornnaphat quay về động phủ đã thấy Đồng Lão đứng đợi cung kính cúi chào hai nàng, Lingling Kwong gật đầu sau  đó bước vào trong.

- Ta phải đi tắm đây! - Lingling Kwong nhìn trên người bạch y đã loang lổ vệt máu đen của hung thú khiến nàng có chút chán ghét

- Muội cũng phải đi tắm! - Orm Kornnaphat nhăn mũi, nàng vốn dĩ là Thiên Hồ nên khứu giác nhạy hơn người thường, mùi tanh tưởi của tà khí khiến nàng có chút buồn nôn

- Ừ! Nhanh đi thôi! - Lingling Kwong cười gật đầu

- Khoan đã! - Orm Kornnaphat giữ lấy Lingling Kwong

- Sao vậy? - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat, nàng lại thấy đôi mắt Orm Kornnaphat tinh nghịch, đáy lòng có chút cảnh giác, Orm Kornnaphat lại muốn trêu nàng rồi

- Muội muốn tắm cùng với tỷ! - Orm Kornnaphat khẽ nói

Từ năm nàng 10 tuổi Lingling Kwong đã cho xây thêm một phòng tắm riêng cho nàng, từ đó nàng không còn được tắm cùng Lingling Kwong nữa, nàng lại muốn được tắm cùng Lingling Kwong, có lần nàng đi rình Lingling Kwong tắm, kết quả bị phát hiện, từ đó mỗi lần đi tắm Lingling Kwong đều giăng ra 9 lớp kết giới, Orm Kornnaphat mỗi ngày một mạnh hơn liền phá vỡ được kết giới nhưng lại bị Lingling Kwong trừng mắt cảnh cáo khiến nàng không thể làm gì, Orm Kornnaphat hiểu được, kết giới khó giải nhất chính là phòng tuyến trái tim Lingling Kwong.

- ... - Lingling Kwong nheo nheo mắt nhìn Orm Kornnaphat, tiểu hồ ly này lại muốn bày trò gì đây

- Hôm nay muội đã giúp tỷ đấu Thú Triều, có phải là nên trả công không? - Orm Kornnaphat ánh mắt đầy tâm cơ

- Trả công? Là muội tự đi theo mà! - Lingling Kwong phì cười

- Tỷ tỷ chẳng thương muội! - Orm Kornnaphat chu chu môi

- ... - Lingling Kwong có chút thúc thủ, sao nói môt hồi lại thành ra nàng không quan tâm Orm Kornnaphat rồi

- Tỷ tỷ... - Orm Kornnaphat tròn xoe mắt nhìn Lingling Kwong, bộ dáng như cún con đáng yêu

- Không được!! - Lingling Kwong nhăn mặt

- Tại sao? - Orm Kornnaphat chu môi ủy khuất

- Muội đã lớn rồi! Nữ nữ thọ thọ bất thân! - Lingling Kwong nghiêm túc nói

- Là nam nữ mới thọ thọ bất thân! - Orm Kornnaphat bĩu môi - Nữ nữ mà thọ thọ cái gì?

- Muội.. - Lingling Kwong thừa nhận nàng không bao giờ cãi thắng Orm Kornnaphat

- Không biết, hôm nay tỷ phải cho muội tắm cùng tỷ! - Orm Kornnaphat bộ dáng không hòa hoãn khiến Lingling Kwong có chút đau đầu

- Đã lớn như thế này rồi làm sao lại tắm cùng tỷ được? - Lingling Kwong có chút quẫn bách

- Hay là..  - Orm Kornnaphat lóe lên một ý nghĩa, nàng bước đến gần Lingling Kwong, nói khẽ vào tai nữ nhân kia - ..  tỷ tỷ có ý gì mới không muốn tắm cùng muội..

- Nói.. nói linh tinh.. - Lingling Kwong bị Orm Kornnaphat thổi khí vào tai lại nghe một câu thập phần ám muội khiến nàng lắp bắp

- Không có.. - Orm Kornnaphat giọng tăng thêm phần mị hoặc - .. vậy tại sao không tắm cùng muội?

- Tỷ..

- Chúng ta đều là nữ nhân.. - Orm Kornnaphat càng nói càng đậm ý câu dẫn - .. không có gì phải bận tâm cả..

- ... - Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat, tiểu hồ ly này lại trêu đùa nàng rồi

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat lần nữa thổi khí vào tai Lingling Kwong, nàng nghe được Lingling Kwong vừa nuốt khan một ngụm

- Được! Là do muội muốn nhé! - Lingling Kwong hít một ngụm, tiểu hồ ly này hôm nay phải được dạy dỗ, nếu không Orm Kornnaphat sẽ trêu nàng đến phát điên mất.

Lingling Kwong nắm lấy tay Orm Kornnaphat kéo đi đến phòng tắm, Orm Kornnaphat nhìn theo bóng lưng bạch y kia khẽ nở nụ cười đầy hài lòng, sợi tơ tình kia nàng chắc chắn phải khiến nó ngày càng quấn chặt trái tim Lingling Kwong, để nữ nhân trước mặt nàng vĩnh viễn thuộc về nàng.

Orm Kornnaphat theo sau Lingling Kwong bước vào trong, vẫn cảnh vật quen thuộc năm xưa, nàng nhoẻn miệng cười thong thả theo sau bạch y nữ tử kia cho đến khi một cái hồ hiện ra trước mắt, khói bốc lên mờ ảo còn có hương thơm nhàn nhạt khuấy động tâm cảnh của Orm Kornnaphat, nàng bước đến bên cạnh hồ ngồi xuống, đưa tay cảm nhận được dòng nước nóng ấm mền mại bên dưới. Orm Kornnaphat nhìn lên Lingling Kwong vừa bước tới đang đứng yên nhìn nàng

- Tỷ tỷ sao lại nhìn muội như vậy? - Orm Kornnaphat ý cười đầy mặt

- ... - Lingling Kwong không đáp, nàng có chút hối hận khi lôi tiểu hồ ly này vào đây rồi, lúc này phải làm như thế nào đây

- Sao vậy? - Orm Kornnaphat đứng dậy đi đến chỗ của Lingling Kwong khẽ hỏi

- Không.. không có gì.. - Lingling Kwong có chút bối rối liền bước qua Orm Kornnaphat muốn xuống dưới hồ

- Khoan đã! - Orm Kornnaphat bước đến bên thành hồ nhìn theo Lingling Kwong phì cười - Tỷ định để vậy mà tắm sao? Không thay đồ ra à?

- ... - Lingling Kwong nhắm chặt mắt sau đó quay lại nhìn Orm Kornnaphat vẻ mặt không còn chút lạnh lùng nào thường ngày, nàng mím môi trực tiếp nhấc chân - Hay là muội tự tắm đi, tỷ sẽ tắm sau!

- Không được! - Orm Kornnaphat nhanh tay giữ lại Lingling Kwong đang muốn rời đi

- Muội tự tắm đi! - Lingling Kwong không quay lại muốn thoát ra khỏi tay Orm Kornnaphat

- Không! - Orm Kornnaphat dùng lực kéo Lingling Kwong về phía sau

Lingling Kwong vốn dĩ quẫn bách muốn rời đi, Orm Kornnaphat lại dùng lực kéo nàng lại khiến nàng trong tích tắc không kịp phản ứng liền trượt ngã xuống, mà Orm Kornnaphat cũng không nghĩ Lingling Kwong lại trượt như vậy theo bản năng bước tới muốn đỡ lấy Lingling Kwong, ma xui quỷ khiến thế nào nàng cũng trượt theo Lingling Kwong, cuối cùng chỉ nghe một tiếng rơi xuống nước rất rõ. Lingling Kwong ở cạnh Orm Kornnaphat sẽ theo thói quen không sử dụng khí mà Orm Kornnaphat cũng đồng dạng như vậy, thế nên bây giờ cả hai nàng đều ướt sũng dưới hồ.

- Muội có sao không? - Lingling Kwong ổn định lại liền quay sang xem Orm Kornnaphat như thế nào

- Muội không sao, tỷ như thế nào? - Orm Kornnaphat cũng lo lắng nhìn Lingling Kwong

- Tỷ không sao! - Lingling Kwong lắc đầu

Sau đó cả hai nàng mới ý thức được tình hình hiện tại, hình ảnh có chút ám muội, y phục vì nước làm ướt mà ôm sát thân thể của cả hai, những đường cong mềm mại đều được ôm lấy, phô diễn trong tầm mắt đối phương, Lingling Kwong liếm liếm môi nàng cảm nhận trái tim đập liên hồi, hơi thở có chút nóng gấp.

Orm Kornnaphat bản tính thiên hồ trời sinh nhưng lúc này nàng cũng thập phần ngại ngùng, lại thấy Lingling Kwong liếm môi khiến cho mặt nàng nóng lên, nữ nhân thanh lãnh thường ngày sao lúc này lại làm ra hành động câu dẫn như thế, Orm Kornnaphat khẽ cắn môi.

- Muội.. muội tắm đi.. - Lingling Kwong nhìn thấy Orm Kornnaphat cắn môi, nàng khẽ nuốt một ngụm khí, trái tim trong ngực ngày càng đập loạn, đáy lòng thấy không ổn, Lingling Kwong trực tiếp trốn chạy, nàng nói một câu sau đó quay lưng muốn rời khỏi

- Đứng lại đó! - Orm Kornnaphat nhăn mày lạnh giọng khiến Lingling Kwong giật thót đứng yên tại chỗ, nữ nhân này đến lúc này còn muốn trốn sao, nghĩ cũng đừng nghĩ - Tỷ muốn đi đâu?

- Tỷ.. tỷ ra ngoài cho muội tắm! - Lingling Kwong không dám quay lại nhìn Orm Kornnaphat chỉ biết đứng yên trả lời, nàng không biết vì sao lúc này nàng không dám cãi lời Orm Kornnaphat

- Tại sao không tắm cùng muội? - Orm Kornnaphat cảm thấy xiêm y ướt đẫm bám lấy người khiến nàng khó chịu, liền từ từ cởi ra vứt ra sau, chỉ chừa lại một cái yếm đỏ che đi hai tiểu bạch thỏ đã trưởng thành

- Có.. có chút bất tiện.. - Lingling Kwong vẫn không dám quay lại nhìn Orm Kornnaphat

- Bất tiện? - Orm Kornnaphat nheo mắt, nàng bơi ra trước mặt Lingling Kwong - Bất tiện chỗ nào?

Đại não Lingling Kwong ngừng hẳn, Orm Kornnaphat bơi ra trước mặt nàng, nữ nhân kia trưởng thành thập phần xinh đẹp lúc này chỉ vỏn vẹn còn lại một cái yếm đỏ che chắn cho khỏa mềm mại trước ngực, làn da trắng nõn mịn màng như ngọc lộ ra trước tầm mắt Lingling Kwong, đôi mắt hổ phách lúc này đầy dịu dàng nhìn nàng, đôi môi đỏ mọng khiến người khác muốn âu yếm, lần đầu tiên Lingling Kwong cảm nhận được lý trí của nàng không tồn tại, Lingling Kwong ngẩn người nhìn ngắm Orm Kornnaphat.

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong đang ngắm nàng đến ngẩn ra, trái tim bất giác run rẩy, cảm xúc dâng lên, nàng chưa từng có cảm xúc mãnh liệt như thế này trước đây, nữ tử băng thanh ngọc khiết thường ngày lúc này lại dùng một đôi mắt đầy tình ý nhìn nàng, từng tấc linh hồn nàng gào thét rằng nó không chờ được nữa, Orm Kornnaphat không đợi được nữa, nàng thật sự mất kiên nhẫn rồi.

Orm Kornnaphat không thể chịu được cảm xúc trong lòng, nàng cảm nhận nếu còn chờ đợi bản thân nàng sẽ nổ tung vì tình cảm mãnh liệt này, Orm Kornnaphat đưa tay choàng lấy cổ Lingling Kwong, nhanh chóng lấp lên đôi môi mà nàng khao khát bấy lâu, ngay khi môi nàng chạm đến môi Lingling Kwong, Orm Kornnaphat ngừng lại thở có chút gấp gáp, nàng hơi lui lại, sẵn sàng chấp nhận kết cục Lingling Kwong sẽ đẩy nàng ra.

Thứ chờ đợi Orm Kornnaphat lại là một bàn tay mảnh khảnh phía dưới nước giữ lấy thắt lưng nàng, một bàn tay khác lại giữ lấy gáy của nàng không cho phép nàng lui lại, một lực không quá mạnh bạo, cực kỳ nhẹ nhàng nhưng lại khiến nàng không thoát ra được, buộc Orm Kornnaphat một lần nữa dâng hiến đôi môi nàng cho nữ tử trước mặt.

Lingling Kwong không nghĩ Orm Kornnaphat sẽ hôn nàng, nhưng khi xúc cảm mềm mại ngọt ngào vừa chạm lên đầu môi rồi lại nhanh chóng muốn rời đi khiến nàng có chút loạn trí, Lingling Kwong không nghĩ gì cả, nàng biết trái tim nàng muốn gì, nàng biết sợi tơ tình này buộc chặt tâm can nàng là của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong thuận theo bản tâm, đem Orm Kornnaphat giữ lại, hôn nữ tử kia có chút say mê cùng đầy sự trân quý

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat bị Lingling Kwong hôn đến thần hồn điên đảo mới được buông ra, nàng khẽ cất tiếng gọi Lingling Kwong

- Ừ.. - Lingling Kwong trả lời như nhập ma, trái tim nàng đập loạn trong ngực, mùi hương ngọt ngào của Orm Kornnaphat khiến nàng mê đắm

- Lingling Kwong... - Orm Kornnaphat đưa tay vuốt ve khuôn mặt nữ nhân trước mắt, ngón tay nàng vỗ về nốt ruồi xinh đẹp kia, đôi môi khẽ gọi, đây là lần đầu tiên nàng gọi tên Lingling Kwong

- Tiểu Orm.. - Lingling Kwong để cho Orm Kornnaphat vuốt ve khuôn mặt nàng, trái tim mềm nhũn khi Orm Kornnaphat gọi tên nàng, cái tên này người khác đã gọi nàng rất nhiều lần, nhưng vì sao từ miệng Orm Kornnaphat lại mang cho nàng một cảm giác khó tả, Lingling Kwong dường như chỉ muốn một mình Orm Kornnaphat gọi tên nàng mà thôi

- Lingling Kwong .. ta yêu tỷ! - Orm Kornnaphat cuối cùng cũng không thể chờ được mà nói ra tình cảm của nàng, trái tim nàng đập loạn trong ngực, bàn tay vuốt ve khuôn mặt Lingling Kwong có chút run rẩy, đôi đồng tử màu hổ phách nhìn Lingling Kwong mong đợi một câu trả lời

- Ta.. - Lingling Kwong đưa tay nắm lấy bàn tay có chút run run kia, sau đó đưa tay vén một sợi tóc đang làm phiền khuôn mặt xinh đẹp có chút mong chờ kia, đôi mắt cười đầy dịu dàng nhìn Orm Kornnaphat, môi vẽ lên một đường cong hoàn hảo, giọng đầy từ tính khẽ vang lên - Ta yêu nàng, Orm Kornnaphat..

Trong không gian đầy mờ sương, giữa hồ nước hai thân ảnh trao nhau sự dịu dàng và tình yêu nồng đậm của chính mình, mặt nước không còn trong veo mà từ từ chuyển sang chín màu rực rỡ, từ mi tâm của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat xuất ra một luồng khí bay lên không trung.

Phượng Hoàng Cửu Vũ cùng Cửu Vĩ Thiên Hồ đang vây quanh nhau, một sợi tơ tình màu đỏ rực xuất hiện nối giữ mi tâm tiểu phượng hoàng cùng tiểu hồ ly, sợi dây nối liền hai thân ảnh đỏ rực lấp lánh kim quang sau đó biến mất. Thời khắc hai chân thân của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat được tơ tình buộc vào nhau, cũng chính là lúc tình cảm của hai nàng được xác lập, tâm linh tương thông.

Từ hôm nay, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat chính là một đôi bích nhân vĩnh viễn không thể tách rời.

END CHAP 22

Chương trước Chương tiếp
Loading...