LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng (FULL)

PTNGBPN 39 (H)



Lingling Kwong đè ép Orm Kornnaphat dưới thân, cả ngàn vạn năm từ khi hiện thế đến lúc minh bạch tình cảm dành cho nhau, thời gian hai nàng thật sự thân mật chỉ là một giọt nước trong đại dương mênh mông của thời không đăng đẵng, nỗi nhớ nhung, niềm khát khao bùng phát, tất cả dâng trào chuyển thành hơi thở nóng bỏng lấp đầy cả một khoảng không rộng lớn trong động phủ.

Lingling Kwong phất tay, lập tức tảng bạch ngọc thay thế bởi một chiếc giường êm ái, nàng không muốn nữ nhân của nàng phải nằm trên một tảng đá cứng rắn, Lingling Kwong sợ Orm Kornnaphat bị đau, cũng muốn nữ tử kia được thoải mái hơn.

Orm Kornnaphat nhận ra Lingling Kwong đổi lại một chiếc giường, nàng nhoẻn miệng cười, nữ nhân này đã hiểu phong tình hơn rồi, nàng vòng tay ôm lấy cổ Lingling Kwong kéo xuống, tặng cho người phía trên một nụ hôn mềm mại, hé mở hàm răng ngọc đưa chiếc lưỡi xinh xắn đi vào bên trong, mời gọi chiếc lưỡi đinh hương của Lingling Kwong ghé thăm nơi trú ngụ của nàng, Orm Kornnaphat tham lam hút lấy ngọt ngào từ Lingling Kwong, hơi thở nữ tử băng lãnh thường ngày lúc này lại nặng dần theo từng cái động chạm môi lưỡi của nàng.

- Orm.. - Lingling Kwong rời khỏi đôi môi trái tim đỏ mọng để lại một sợi chỉ bạc lấp lánh, giọng khàn khàn gọi tên Orm Kornnaphat

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat thở gấp, da thịt mịn màng của Lingling Kwong đang chà sát lên thân thể không một mảnh vải của nàng, xúc cảm mềm mại đến tan ra làm trái tim Orm Kornnaphat loạn nhịp

- Nàng thật đẹp.. - Lingling Kwong tay vén đi sợi tóc đang làm loạn trên khuôn mặt nữ nhân kia, nhìn sâu vào đôi mắt hổ phách kia thì thầm

- Tỷ cũng rất đẹp.. - Orm Kornnaphat cười ngọt ngào, đưa tay vuốt ve nốt ruồi đẹp đẽ trên gò má tinh xảo kia khẽ nói

Lingling Kwong nhoẻn miệng cười, nàng từ từ cúi xuống lần nữa hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, cả thân người không giữ lại sức nặng trực tiếp đè lên Orm Kornnaphat, cảm giác mịn màng bên dưới khiến Lingling Kwong theo bản năng vô thức chuyển động ma sát nhẹ nhàng, cả hai nữ nhân đều không thể chịu được đụng chạm mà tách nhau ra thở gấp.

Môi nhanh chóng hôn lên cần cổ trắng nõn của Orm Kornnaphat, tham lam hít lấy hương khí ngọt ngào của nữ nhân dưới tân, bàn tay thon dài của Lingling Kwong vuốt ve từ phía dưới eo thon của tiểu Hồ ly rồi dừng lại ở ngọn đồi cao đang có một hạt trân châu nhô lên, ngón tay mảnh khảnh nhanh chóng giữ lấy hạt ngọc đỏ hồng đó nhẹ nhàng âu yếm khiến Orm Kornnaphat cảm nhận như từng tia lôi điện đang chạy quanh ngõ ngách của thân thể, nàng cong người thở gấp.

Mà Lingling Kwong cũng không rảnh rỗi, nàng nhanh chóng trượt xuống, ngậm lấy hạt hồng đậu còn lại mà thưởng thức, cảm giác tròn nhỏ đang ở trong khoang miệng, chạm với đầu lưỡi mềm mại của nàng, một xúc cảm vi diệu dâng lên, Lingling Kwong như nhập ma, chuyên tâm gặm cắn con thỏ nhỏ, một tay thì nâng niu nắn bóp con thỏ còn lại, từng động tác của Lingling Kwong rơi xuống thân thể là Orm Kornnaphat lại cong người thở vội

- Tỷ tỷ.. - Giọng mũi nức nở

- Ừ.. - Giọng trầm khàn từ tính

- Khó chịu.. - Tiếng nức nở đứt quãng

- Chỉ mới như vậy nàng đã không chịu được? - Từng tiếng trầm ấm vang bên tai

- Tỷ xấu.. ức hiếp ta.. - Nức nở tăng lên vì bàn tay không an phận đang từ từ trượt xuống phía dưới

- Nhưng nàng rất thích được ta ức hiếp.. phải không? - Ấm áp nỉ non thì thầm vào tai, môi đỏ miết lấy vành tai nhỏ nhắn khiến nó phiếm hồng

- Không.. không có.. - Hơi thở đứt quãng, cánh tay ôm lấy cánh tay phía trên vừa chạm vào đóa hoa bên dưới

- Nơi này.. đã ướt lắm rồi.. - Có chút ý cười nhưng lại đầy sự nóng bỏng

- Vì.. - Tiếng nức nở cắt đi câu nói

- Vì gì? - Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đóa hoa đang đẫm sương, khơi gợi nụ hoa phải lộ ra không trung mà chào đón chủ nhân thật sự của nó

- Vì tỷ.. - Bàn tay mảnh khảnh bóp chặt bắp tay nhỏ nhắn, hơi thở có chút không theo quy luật, từng dòng nước ấm đang dâng trào

- Ta như thế nào? - Hai ngón tay không e ngại miết lấy nụ hoa đã không còn e ấp làm nữ nhân phía dưới cong người run nhè nhẹ

- Tỷ cứ như vậy.. ta không chịu được.. - Đôi mắt hổ phách tràn đầy tơ tình, môi mỏng được hàm răng trắng bóc cắn nhẹ, hình ảnh câu nhân đập thẳng vào đại não của nữ nhân đang du sơn ngoạn thủy phía trên

- Nàng như thế này.. người không chịu được là ta mới đúng! - Liếm liếm môi nuốt khan một ngụm, cảm nhận mềm mại cùng ướt át phía dưới, thân nhiệt nóng bỏng, hương thơm ngọt ngào cùng thanh lãnh trộn lẫn vào nhau khiến lòng người say đắm

- Tỷ.. - Nức nở thành từng tiếng yêu kiều

- Sao.. - Dịu dàng nhưng lại cám dỗ

- Ta khó chịu.. - Sóng mắt câu dẫn, cả người cong lên, nơi sâu thẳm kia đang run lên nhè nhẹ, sẵn sàng dâng hiến toàn bộ sự ngọt ngào cùng ấm áp cho ái nhân

- Vì sao lại khó chịu? - Mắt nâu đầy ý cười, ngón tay vẫn trêu chọc không thôi

- Tỷ.. - Đôi mắt hổ phách nheo nheo, mím môi rồi lại chu chu đáng yêu - Trêu ta sao?

- Vậy thì sao? - Dòng nước bên dưới dâng lên từng đợt, đóa hoa cũng đã run rẩy khó nhịn

Orm Kornnaphat nheo nheo mắt, nàng là hồ ly, không phải Lingling Kwong, nữ nhân này muốn trêu nàng sao, để xem hôm nay ai mới là người không chịu được, nghĩ rồi, trong khi Lingling Kwong đang tận hưởng cảm giác của chính mình, Orm Kornnaphat kẹp lấy người Lingling Kwong sau đó lật một cái, ngay lập tức Lingling Kwong không kịp trở tay nằm dưới thân Orm Kornnaphat

- Orm? - Lingling Kwong ngẩng ra, nữ nhân này muốn làm gì vậy

- Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat leo lên người Lingling Kwong nàng cúi xuống hôn lên cổ nữ nhân kia, khiến Lingling Kwong rùng mình, thở vội, đây là điểm nhạy cảm của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat biết rất rõ thân thể của Lingling Kwong hơn cả chính nàng.

- Orm.. - Lingling Kwong thở gấp, nàng không nghĩ chỉ trêu Orm Kornnaphat một tí thì thiên tính hồ ly của Orm Kornnaphat lại trỗi dậy, đôi mắt hổ phách tràn ngập tơ tình, hơi thở nóng bỏng

- Ta xem tỷ có chịu được không? - Orm Kornnaphat đầy ý cười nhìn Lingling Kwong

Lingling Kwong ngẩn ngơ theo từng động tác của nữ nhân bên trên, da thịt trắng nõn phiếm hồng, tóc bạch kim xõa dài ra phía sau, trước ngực hai ngọn núi sừng sững nhô cao xinh đẹp, đường thắt eo đầy quyến rũ, bụng nhỏ phẳng lì mê người, nàng đưa mắt tiếp tục dời xuống phía dưới, đóa ra run rẩy đang rỉ ra từng giọt sương trong suốt xinh đẹp từ từ rời khỏi động phủ nhỏ nhắn kia mà rơi thẳng xuống bụng phẳng của nàng, hình ảnh tuyệt mỹ khiến Lingling Kwong muốn đui mù, nàng thở gấp, máu huyết sôi sục trong người.

Orm Kornnaphat nuốt một ngụm nước bọt, biến chuyển của Lingling Kwong làm nàng rất hài lòng, nhưng sự thiêu đốt trong thân thể cũng khiến nàng không mấy dễ chịu, Orm Kornnaphat cầm lấy bàn tay đang đặt ngay eo nàng của Lingling Kwong, dưới cái nhìn chăm chú của nữ nhân bên dưới, nàng nhanh chóng xoay bàn tay xinh đẹp kia lại, rất nhanh, hai ngón tay thon dài mảnh khảnh của Lingling Kwong lập tức được đóa hoa ướt đẫm của nàng chiếm lấy, động phủ nhỏ nhắn được lấp đầy, Orm Kornnaphat ngâm ra một tiếng rồi phủ phục lên người Lingling Kwong thở gấp.

Lingling Kwong nuốt khan, sự ấm áp siết chặt ngay lập tức làm đại não nàng mị đi, thân hình nóng như lửa của Orm Kornnaphat phủ lên thân thể nàng càng làm Lingling Kwong hít thở không thông, một Orm Kornnaphat động tình khiến Lingling Kwong càng không thể giữ nổi mình.

- Ta đúng là không chịu được! - Giọng khàn đầy mê tình vang lên

- Ưm.. - Không thể đáp lại vì hai ngón tay kia đang khuấy động bên trong nơi sâu thẳm đầy ngọt ngào kia

- Nàng đè lấy tay ta.. - Trầm ấm thì thầm bên tai - .. ta không thể động..

- Tỷ.. - Nức nở thở gấp, giọng có chút khao khát

- Nàng động đi.. - Câu dẫn dụ dỗ nhẹ nhàng

- Ta.. - Một tiếng rên yêu kiều cắt đứt một câu khi ngón tay kia lại cử động bên trong sơn động

- Ngoan.. - Dụ dỗ, nỉ non bên tai

- Ưm.. - Không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng yêu kiều ngắt quãng

Đôi môi xinh đẹp gặm cắn cần cổ mảnh khảnh, từng nhịp điệu bắt đầu được hình thành, cánh tay đang rảnh rỗi ôm lấy người phía trên giữ lấy buộc nữ nhân kia ép sát vào thân thể của nàng, mật ngọt tràn ra ướt đẫm một vùng bụng bằng phẳng, sự va chạm được tưới tắm bằng dòng nước ngọt ngào tạo nên những âm thanh nóng bỏng vang dội cả không gian.

- Ah.. - Giọng mũi ngân lên một nhịp khi nữ nhân bên dưới đột nhiên trượt xuống, đem một bên bạch thỏ ngậm lấy, tay rời khỏi eo thon nắm lấy hạt hồng đậu xinh xắn còn lại mà âu yếm

- Đừng dừng lại.. - Nhận ra nữ nhân phía trên đang ngừng lại, môi rời khỏi hạt trân châu khẽ nói, tay bên dưới lần nữa chủ động uyển chuyển

Tiếng rên rỉ mềm mại thay cho lời đáp, nữ nhân phía trên cố gắng chống đỡ sự công phá toàn diện của nữ tử bên dưới, toàn bộ những nơi nhạy cảm đều bị chiếm lấy một cách dịu dàng nhưng đầy khao khát, từng đợt sóng tình va đập vào nơi sâu thẳm của linh hồn, Orm Kornnaphat tiếp nhận yêu thương của Lingling Kwong mà thở gấp.

Lingling Kwong đột nhiên ngừng lại, ngón tay thon dài cũng rời khỏi nơi sâu thẳm của ái nhân, Orm Kornnaphat ngẩn ra không hiểu Lingling Kwong đang muốn làm gì, chỉ trong chốc lát, Lingling Kwong đã đặt Orm Kornnaphat nằm xuống, tấm lưng trơn bóng mịn màng phơi bày trước mắt Lingling Kwong, đường siết lưng xinh đẹp câu nhân, đôi mắt nâu trong veo vẽ theo lưng ong của Orm Kornnaphat mà xuống dưới ngừng lại ngay cặp mông tròn trịa trắng nõn xinh đẹp, nàng không nhịn được đưa tay nắn bóp

- Lingling .. - Orm Kornnaphat không nghĩ Lingling Kwong khi động tình sẽ sắc như vậy, nàng là hồ ly mà cũng có chút không kịp tiêu hóa

- Ta đã muốn như thế này ngay từ khi nhìn thấy lưng của nàng.. - Lingling Kwong cúi xuống hôn như mưa lên tấm lưng trắng hồng mịn màng không tì vết kia

- Tỷ.. - Orm Kornnaphat rùng mình, đóa hoa lại tuôn ra một đợt mật ngọt ấm nóng, Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat không thể thở được

- Ngoan .. để tỷ tỷ yêu thương nàng..

Một câu nói ra khiến Orm Kornnaphat rơi vào mê tình, tim đập loạn chờ đợi sự yêu thương của Lingling Kwong, nữ nhân kia liền từ phía sau gặm cắn gáy ngọc của Orm Kornnaphat, tay đang từ mông tròn của nàng, lần nữa trượt xuống, không chút trúc trắc, hai ngón tay nhanh chóng đi vào nơi quen thuộc lúc này, nhẹ nhàng khám phá.

Lingling Kwong thở nhẹ thỏa mãn, nàng yêu chết Orm Kornnaphat, lúc này nàng chỉ muốn khảm Orm Kornnaphat vào tận xương tủy, mang dấu ấn của nàng đến đặt hết ở những nơi sâu thẳm nhất của Orm Kornnaphat, muốn chiếm hữu từng ngõ ngách linh hồn và cả thân thể của nữ tử mà nàng yêu.

Lingling Kwong thở nặng nề bên tai Orm Kornnaphat, nàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Orm Kornnaphat, môi hôn lên từng tấc da thịt sau lưng Orm Kornnaphat, tay vẫn chuyển động nhịp nhàng, cảm nhận đóa hoa xinh đẹp kia đang từ từ siết lấy nàng, siết ngón tay nàng đến phát đau nhưng Lingling Kwong không dừng lại mà còn tăng tốc.

Tiếng rên rỉ kiều mị vang vọng, rót vào tai Lingling Kwong như ma chú, khiến nàng càng chạm vào Orm Kornnaphat càng hăng say, Lingling Kwong để lại từng ấn ký đỏ rực trên tấm lưng trắng nõn nà đó, nơi động phủ kia, từng trận co rút đang đến, một tiếng ngân dài vang bên tai, đóa hoa kia run rẩy, cả thân hình xinh đẹp bên dưới cũng run từng đợt, bàn tay thon dài ấn nhẹ rồi dừng lại để nơi ấm áp kia siết chặt lấy nàng, để nàng cảm nhận từng đợt sóng yêu thương đang tràn ra khỏi hang động, để ấn ký của nàng được in hằn ở nơi sâu thẳm nhất của nữ tử nàng yêu.

Đột nhiên ánh mắt Lingling Kwong lóe lên, không biết nàng đã nghĩ điều gì, ngay khi đợt co rút đang tiến đến dồn dập, Lingling Kwong nhẹ vận khí, từ hai ngón tay mảnh khảnh đang chôn bên trong Orm Kornnaphat xuất ra một tia Thiên Đạo Chi Khí, nhanh chóng chiếm lấy nơi tư mật kia, rồi từ đó hòa vào máu huyết của nữ tử bên dưới, xông thẳng lên trên chạm đến thức hải của Orm Kornnaphat, trên mi tâm của Orm Kornnaphat lóe lên một ấn phượng hoàng rồi tắt ngấm, mà đóa hoa kia cũng từ từ thôi run rẩy, mật sương cũng ngừng tuôn trào, đôi mắt hổ phách cũng bớt đi một vài sợi tơ tình, hơi thở cũng từ từ ổn định.

Lingling Kwong nhẹ nhàng rời khỏi đóa hoa kia, giúp Orm Kornnaphat trở người, khuôn mặt tinh xảo nổi lên một rặng mây đỏ xinh đẹp, nàng cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng đang thở gấp kia, khiến Orm Kornnaphat lần nữa như hết dưỡng khí, phải khẽ đẩy Lingling Kwong ra mà thở vội

- Tỷ.. - Orm Kornnaphat nhăn mặt, nàng nhận ra Lingling Kwong đã đẩy một tia Thiên Đạo chi khí vào trong người nàng

- Sao vậy? - Lingling Kwong cười cười

- Tia khí tức kia.. - Orm Kornnaphat đưa tay chỉ lên trán, một ấn phượng hoàng lần nữa lóe lên

- Ta chỉ là.. cao hứng quá... - Lingling Kwong bất chợt lo lắng, nàng chưa từng cân nhắc xem Thiên Đạo Chi Khí cùng với Hỗn Độn Chi Khí có bài xích nhau không, nàng liền chồm người dậy nhanh chóng vận khí muốn kiếm tra cho Orm Kornnaphat lại bị nữ nhân kia giữ lại lần nữa lật người đè Lingling Kwong dưới thân

- Tỷ không biết hành động vừa rồi sẽ như thế nào sao? - Orm Kornnaphat nheo nheo mắt hỏi

- Không.. ta chỉ là.. không kiềm được nên.. - Lingling Kwong thật thà lắc đầu, nàng dường như đoán được có một chuyện gì đó đã xảy ra vì hành động của nàng vừa rồi

- Không biết? - Orm Kornnaphat nhướng mày

- Ta thật sự không biết.. - Lingling Kwong ánh mắt đầy lo lắng nhìn Orm Kornnaphat - .. có chuyện gì vậy? Có nguy hiểm đến nàng không?

- Muốn biết sao? - Đôi đồng tử hổ phách đầy ý cười nhìn Lingling Kwong

- Ừ.. - Lingling Kwong gật đầu, không hề biết chuẩn bị bị tiểu hồ ly nuốt lấy

- Vậy ta sẽ cho tỷ cảm nhận cho rõ ràng..

Orm Kornnaphat vừa dứt câu liền không để Lingling Kwong phản ứng, nàng phủ lên đôi môi đỏ mọng kia một nụ hôn, Lingling Kwong khao khát nàng bao nhiêu thì nàng cũng không kém cạnh mà muốn chiếm lấy nữ tử thanh lãnh kia.

Ngón tay thon dài vuốt ve vành tai nhỏ nhắn rồi đến cần cổ mảnh khảnh, Lingling Kwong run lên từng hồi, đôi môi bị Orm Kornnaphat chiếm lấy, còn tay nữ tử kia thì một tay vuốt ve cổ nàng, một tay đang nắm lấy khỏa to tròn của nàng mà nắn bóp, đôi khi còn để lòng bàn tay ma sát với hạt trân châu hồng hồng của nàng khiến Lingling Kwong cong người bị động đón nhận từng đợt âu yếm của Orm Kornnaphat

- Thích không? - Giọng trong trẻo thường ngày lúc này lại trầm trầm đầy mị hoặc

- Thích.. - Thanh lãnh thường ngày thay vào là một sự yêu kiều khó thấy

- Nơi này cũng đã ướt rồi .. - Ngón tay thon dài trượt xuống tách mở hai chân rồi vuốt khẽ đóa hoa e lệ kia

- Ưm.. - Dung nhan băng lãnh lúc này phủ kín một tầng nóng rực

- Ta sẽ hảo hảo yêu thương tỷ.. - Giọng câu dẫn bức người vang lên thì thầm bên tai - .. tỷ tỷ..

Một từ "tỷ tỷ" quen thuộc lúc này lại ám muội tột cùng, như ma chú rơi vào tai Lingling Kwong, khiến nàng động tình, cả người dâng lên tầng tầng lớp lớp sự nóng bỏng, hơi thở cũng vội vàng gấp gáp, đại não mong chờ sự đụng chạm của Orm Kornnaphat, trái tim cùng linh hồn cũng chờ đợi sự lấp đầy của nữ tử nàng yêu, Lingling Kwong mơ màng nhìn Orm Kornnaphat đang chiều chuộng nàng, bên dưới ngày càng tràn ra nhiều sương tình trong suốt.

Orm Kornnaphat gặm cắn hai hạt đậu xinh đẹp nhưng nàng lại thấy không đủ, nàng muốn hơn thế, một đường hôn xuống, trên đường trượt xuống không quên để lại từng ấn ký đỏ rực trên da thịt trơn bóng mịn màng kia, nàng dừng lại trước đóa hoa yêu kiều, ngắm nhìn nó đang e lệ, ngại ngùng chào đón nàng, nụ hoa cũng đã vươn ra, đứng thẳng chờ đợi, phủ bên ngoài là một lớp mật ngọt bóng mượt.

Orm Kornnaphat hoàn toàn ngẩn ngơ ngắm nhìn một Lingling Kwong xinh đẹp kiều mị như thế này, nàng không thể kiềm lại tình cảm cùng sự khao khát mãnh liệt trong lòng, ngay lập tức, cúi xuống ngậm lấy nụ hoa nhỏ xinh xắn kia, ngay khi chiếc lưỡi nhỏ nhắn của nàng nếm được mùi vị ngọt ngào chỉ thuộc về nữ tử nàng yêu, thì Lingling Kwong cũng cong người rên lên một tiếng

- Orm.. - Lingling Kwong đưa tay muốn đẩy Orm Kornnaphat ra lại bị nữ nhân kia giữ lại

- Nằm yên.. - Orm Kornnaphat ngừng lại một chút, bá đạo lên tiếng

- Đừng.. - Giọng nức nở - .. bẩn lắm..

- Không bẩn.. - Chiếc lưỡi lần nữa lướt qua nụ hoa khiến chủ nhân nó run rẩy - .. rất ngọt..

- Ưm.. - Không thể từ chối, chỉ có thể ngâm lên một tiếng rồi tiếp nhận sự yêu chiều

Đôi môi hôn lấy nụ hoa xinh đẹp, khẽ vuốt ve nó bằng chiếc lưỡi mềm mại, cẩn thận không làm đau đóa hoa kia, chiếm lấy hết sự ngọt ngào thanh lãnh của nữ nhân kia, từng tiếng hôn nhẹ vang vọng, tiếng nuốt khẽ từng ngụm cũng vang lên, chủ nhân đóa hoa run rẩy thở gấp, từng đợt cảm xúc xa lạ mà quen thuộc khiến nàng nằm trên mây trôi bồng bềnh giữa thiên địa.

Dòng nước ấm tràn ra càng nhiều, chiếc lưỡi hồng xinh cũng dừng lại, Orm Kornnaphat trườn lên người Lingling Kwong, ngón tay thon dài lần nữa tách mở nơi sơn động kì bí kia, môi mang theo mật ngọt không phải của nàng hôn xuống, buộc chủ nhân của vị ngọt đó cùng nàng nếm trải kết tinh của yêu thương, ngay lúc đó, hai ngón tay cũng không rảnh rỗi, lập tức tiến vào khám phá nơi hang sâu kia, cảm nhận sự siết chặt khó khăn, nhưng không dừng lại, chỉ động một cái đã hoàn toàn chiếm lĩnh, lấp đầy nữ nhân mà nàng yêu.

- Có đau không? - Dịu dàng hỏi

- Không.. - Mềm mại đáp lại

- Vậy ta động nhé.. - Lần nữa dịu dàng

- Được.. - Gật đầu đáp ứng

- Ta yêu tỷ! - Khẽ thì thầm lời yêu thương

- Ah... - Một lời yêu cũng muốn đáp lại nhưng bất thành vì cảm giác mãnh liệt đánh thẳng vào linh hồn

Orm Kornnaphat ôm lấy Lingling Kwong, tay chuyển động nhịp nhàng, ngắm nhìn nữ tử dưới thân vì nàng mà bày ra một bộ dáng động tình, yêu mị, đôi mắt hồ ly khắc sâu hình ảnh này vào tâm trí, nàng càng yêu càng say, tốc độ cũng tăng lên, thiên tính hồ ly bộc phát, một hơi thở ngọt ngào mê đắm tràn ngập không gian, bao lấy Lingling Kwong, khí tức hồ ly khiến Lingling Kwong mê muội, lí trí hoàn toàn vụt tắt, Lingling Kwong ôm lấy Orm Kornnaphat phía trên như phao cứu sinh, môi mấp máy từng tiếng rên rỉ theo từng nhịp cánh tay của Orm Kornnaphat, mà hơi thở nữ tử bên trên cũng càng lúc càng nặng nề, Orm Kornnaphat thở dốc theo từng tiếng yêu kiều của Lingling Kwong, đôi mắt hổ phách trong veo đã chuyển thành mắt hồ ly dày đặc tơ tình.

Orm Kornnaphat hôn lên đôi môi đang hé mở của nữ tử bên dưới, nuốt lấy ngọt ngào của Lingling Kwong, tay không chậm lại một nhịp nào, thẳng đến khi bàn tay ôm lấy nàng của Lingling Kwong siết lại, Orm Kornnaphat tách khỏi đôi môi của nữ nhân kia, mắt chuyên chú ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ bừng lên, một tiếng ngân nga kiều mị vang vọng, nơi động phủ kia từng sự mềm mại co rút, siết chặt lấy ngón tay thon dài của Orm Kornnaphat, cảm xúc mãnh liệt làm nàng như ngừng thở, Lingling Kwong run rẩy từng hồi ôm chặt lấy Orm Kornnaphat.

Orm Kornnaphat không thể chịu được sự mềm mại nóng ấm đang siết lấy nàng, liền bật lên một tiếng rên rỉ, ngay khi Lingling Kwong vừa bước đến đỉnh vu sơn, Orm Kornnaphat xuất ra một tia Hỗn Độn chi khí xông thẳng vào nơi sâu thẳm nhất của Lingling Kwong chiếm lấy, rồi trượt một đường lên thẳng thức hải của Lingling Kwong, Lingling Kwong cảm nhận tia khí tức của Orm Kornnaphat đang len lỏi chiếm lấy từng ngõ ngách của nàng, rung động mãnh liệt như lúc Orm Kornnaphat chiếm lấy đóa hoa kia khiến Lingling Kwong càng thêm chìm đắm trong cảm xúc yêu thương mà Orm Kornnaphat mang lại, nàng ôm chặt lấy Orm Kornnaphat không buông, cho đến khi cảm giác mãnh liệt kia qua đi, Lingling Kwong mới từ từ buông Orm Kornnaphat ra, một ấn ký Cửu Vĩ Thiên Hồ nhàn nhạt xuất hiện trên trán của Lingling Kwong.

- Thoải mái không .. tỷ tỷ? - Orm Kornnaphat giọng mềm nhũn gọi Lingling Kwong, nàng từ từ rút tay ra khỏi nữ nhân kia

- Tiểu hồ ly này.. - Lingling Kwong hơi đỏ mặt nhìn Orm Kornnaphat

- Cảm nhận được khí tức của ta chứ? - Orm Kornnaphat nhướng mày hỏi

Lingling Kwong gật đầu, nàng hiểu được cảm giác mãnh liệt như thế nào rồi, vậy nên lúc nãy Orm Kornnaphat mới phản ứng như vậy

- Ngoài việc đó ra, tỷ không cảm thấy gì sao? - Orm Kornnaphat nheo nheo mắt hỏi, có lẽ nữ nhân này mất đi Viễn Cổ Chi Khí nên sẽ không nhạy cảm với khí tức như trước nữa

Lingling Kwong nghe Orm Kornnaphat nói xong, liền ngưng lại một nhịp nàng vận khí luân chuyển một vòng trong thân thể, sau đó mở to mắt nhìn Orm Kornnaphat

- Phát hiện ra rồi? - Đôi đồng tử hổ phách đầy ý cười nhìn Lingling Kwong

- Đã phát hiện ra rồi! - Lingling Kwong gật đầu cười cười - Vậy nên...

- Vậy nên? - Orm Kornnaphat tròn mắt nhìn Lingling Kwong

Lingling Kwong cười đầy ẩn ý, lật một cái đặt Orm Kornnaphat ở dưới thân

- Vậy nên ta muốn một tiểu phượng hoàng! - Lingling Kwong hôn lên cổ Orm Kornnaphat biểu thị cho sự khao khát của chính nàng

- Tỷ sao lại xấu như vậy chứ.. - Orm Kornnaphat đỏ mặt nhìn Lingling Kwong

- Đỏ mặt rồi? - Lingling Kwong đầy ý cười nhìn Orm Kornnaphat, lúc này nàng nằm dưới liền bị trêu đến mặt đỏ tim đập, lúc này lại là Orm Kornnaphat bị trêu, hóa ra vị trí công thụ chính là vi diệu ở điểm này sao

- Nghĩ gì đó! - Orm Kornnaphat nhận ra Lingling Kwong đang nghiền ngẫm liền hỏi

- Nghĩ là một đời này muốn đè nàng dưới thân! - Lingling Kwong thành thật nói ra ý nghĩ vạn niên công của mình

- Tỷ làm được sao? - Orm Kornnaphat chu chu môi, thật ra nàng chỉ nói vậy thôi, từ khi yêu Lingling Kwong, thiên tính hồ ly đã nói cho nàng biết, nàng sẽ là tiểu mỹ thụ của Lingling Kwong cả đời rồi

- Nàng nghĩ xem, lão bà của ta! - Lingling Kwong không giấu được ý cười

- Ai là lão bà của tỷ! Ta và tỷ còn chưa thành thân đâu! - Orm Kornnaphat chu chu môi, mặt đỏ lên, trái tim tràn đầy hạnh phúc

- Sau khi ăn no, quay về ta sẽ ra lệnh chuẩn bị cho hôn lễ của ta và nàng! - Lingling Kwong thì thầm đầy dụ hoặc

- Ăn no? - Orm Kornnaphat nhận ra hơi thở của Lingling Kwong dần nặng nề, đôi mắt nâu kia cũng đang từ từ dấy lên tơ tình

- Ta muốn một Tiểu Phượng hoàng.. - Lingling Kwong khẽ nói, rồi gặm cắn cần cổ của Orm Kornnaphat

- Ta cũng muốn một Tiểu hồ ly đáng yêu.. - Orm Kornnaphat ngửa cổ để Lingling Kwong hôn lên giọng mềm mại nói

- Được.. chúng ta sẽ có một cặp bảo bảo đáng yêu.. nhưng trước đó.. phải để ta ăn no đã.. như vậy mới có bảo bảo được.. - Giọng trầm khàn dụ hoặc

- Tỷ.. thật sắc.. - Giọng mềm nhũn

- Chính nàng khiến ta như vậy... - Ấm nóng dâng tràn

- Tỷ.. - Hơi thở dồn dập

- Ngoan.. để ta yêu nàng, lão bà của ta..

Lingling Kwong hôn trượt xuống bên dưới, nàng cũng muốn nếm lấy mật ngọt của nữ nhân nàng yêu thương, nàng đem toàn bộ ngọt ngào của Orm Kornnaphat nuốt xuống, tham lam đòi hỏi sự đáp lại của nữ tử dưới thân.

Nơi động phủ tràn ngập linh khí, hai nữ tử xinh đẹp quấn lấy nhau không rời, từng tiếng yêu kiều vang vọng, mềm mại đối mềm mại, mật ngọt hòa cùng nhau, dòng suối trong veo cùng tràn về một điểm, trái tim và linh hồn hợp thành một khối, không thể tách rời.

Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat trân quý từng khoảnh khắc bên nhau, như thể bù đắp lại cho toàn bộ sự thống khổ, bi thương trong quá khứ, từ thời khắc này, một bạch y cùng một hồng y sẽ mãi mãi bên nhau, tình yêu của hai nàng sẽ trường tồn theo thiên địa.

Một chữ "tình" làm mềm mại thế gian...

END CHAP 39

Au: Thở hơi lên, thở hơi lên, thở hơi lên...

Do fic này hai đứa được mukbang ít quá, với ngọt cũng ít nên phá lệ cho H đậm đà nha =)))

Muốn có Tiểu bảo bảo liền có Tiểu bảo bảo, muốn có đám cưới liền có đám cưới nha! Sắp hoàn rồi! Hì hì!

Chương trước Chương tiếp
Loading...