LingOrm | Phụ tẫn nhân gian, bất phụ nàng (FULL)
PTNGBPN 40 (HOÀN)
Hai nữ nhân thiên tiên nắm tay nhau trở lại cấm địa, khuôn mặt già nua của Đồng Lão cùng với bốn nữ tử xinh đẹp không giấu được sự vui mừng, nước mắt dàn dụa trên khuôn mặt, Tám Đầu Huyễn Long Hỗn Mang Đế Tôn cũng khóc đến mức Lingling Kwong bĩu môi nói rằng hắn khóc thật sự rất xấu, đám người mừng mừng tủi tủi vây lấy Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat cười cười nói nói không để hai nàng rời đi.Lingling Kwong tuyên bố muốn thành thân cùng Orm Kornnaphat, mà tiểu hồ ly cũng cười dịu dàng đồng ý, Hỗn Mang Đế Tôn lập tức đứng dậy muốn chủ trì hôn lễ lại bị Đồng Lão kéo xuống nói rằng Lão mới đúng bối phận chủ trì, kết quả một cây Thần Thụ cùng với Tám đầu rồng cãi nhau, rồi kéo nhau ra một góc đánh đấm tranh giành, cuối cùng chẳng ai thắng lợi, mang mặt sưng húp quay lại, đám người Tứ Linh thấy hai khuôn mặt quen thuộc lúc này lại không có hình thù gì chỉ biết ôm bụng cười ra nước mắt. Hai lão đầu đấu đá với nhau mấy ngày inh ỏi làm phiền giấc ngủ trưa của Orm Kornnaphat, nàng nổi đóa lôi cả hai lại thuyết cho một trận, sau đó chỉ thị Lingling Kwong phải xử lý việc này, nếu còn ồn ào nữa, nàng sẽ để Lingling Kwong ngủ trên Thần Thụ dài dài. Lời răn đe của lão bà khiến Lingling Kwong rén ngang, nàng quay sang nhìn hai lão đầu mặt lạnh như tiền, yêu cầu cả hai ngừng ngay việc tranh giành, nàng sẽ tự xử lý, hai lão chỉ được sắp xếp các việc quanh hôn lễ, cấm không được cự cãi, vì tương lai sau này của nàng, Lingling Kwong sẽ không để ai làm phiền giấc ngủ của Orm Kornnaphat nữa.Tin tức Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat thành thân lan truyền rất nhanh ở Cửu giới, đây dường như là một sự kiện quan trọng đối với toàn bộ tộc nhân của Đại Vị Diện, rất nhanh, ngày vui cũng đã đến.Giữa Vạn Thiên Vị Diện, nhật nguyệt đồng quy, tinh hà đảo chuyển, thiên địa linh quang đan xen vẽ nên một cảnh tượng thần thánh vô song, toàn bộ vạn vạn tộc nhân của Cửu Giới, từ Ma tộc thâm sâu, Nhân tộc phồn hoa, Tiên tộc thanh khiết, đến Huyễn tộc huyền bí, tất thảy đều cúi đầu thành tâm chúc phúc. Một hôn lễ như thế, trăm vạn năm cũng chỉ có một lần, dành cho hai tồn tại cấp thần chí tôn của Đại Vị Diện, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat.Hỗn Mang Đế Tôn đứng sừng sững giữa không trung, khí tức cuồn cuộn như sóng dữ vỗ bờ, ánh mắt thâm trầm đầy uy nghi, dưới sự thống lĩnh của hắn, muôn vạn sinh linh của Cửu Giới đồng loạt quỳ xuống, phát ra lời chúc vang vọng thiên địa, linh lực tuôn trào kết thành vầng sáng rực rỡ bao phủ cả không gian.Cao xa rực rỡ, Tứ Linh đã có mặt chờ đợi, Mộc Long cao ngạo, Tử Phụng kiêu hãnh, Thanh Quy trầm tĩnh, Huyễn Lân thanh khiết cùng với Ngô Đồng Thần Thụ uy nghiêm, từng cánh hoa Ngô Đồng chao nghiêng trong gió, hoà cùng linh quang rực rỡ của thiên địa, tựa như lời chúc phúc từ chính bản nguyên của thế giới.Lăng không mà đến, hai nữ tử khoác hỷ phục đỏ rực, mười ngón tương khấu bước giữ thiên địa bao la, tựa như thần nữ hàng lâm, hỷ bào phấp phới theo gió, ánh mắt giao nhau, thâm tình khắc sâu vào linh hồn.Hai bóng hình kiều diễm, dung nhan kinh tâm động phách, Lingling Kwong cao quý thanh lãnh, mái tóc đen tuyền vấn cao, điểm xuyến bằng trâm cài tinh xảo tựa ngân hà lấp lánh, Orm Kornnaphat đứng bên cạnh, suối tóc bạch kim được vấn gọn, đôi mắt hổ phách sắc sảo càng lộ rõ nét kiêu hãnh.Viễn Cổ Thần Tộc đã bị diệt, mà Orm Kornnaphat cũng chỉ sinh ra từ Hỗn Độn xa xăm, hai nàng không có Cao Đường, cũng không có ràng buộc thế tục, chỉ có Thiên Địa bao la đang ôm ấp lấy hai bóng hình tuyệt mỹ, Lingling Kwong quay sang đối diện với Orm Kornnaphat cười ngọt ngào, thời khắc này nàng đã chờ đợi ngàn ngàn vạn vạn năm dài đăng đẵng, mà đôi đồng tử hổ phách kia đồng dạng thâm tình nhìn nữ tử trước mặt hôm nay vận hỷ phục đỏ chói lọi vì nàng, mà nở một nụ cười hạnh phúc.- Ta yêu nàng, Tiểu Orm... - Lingling Kwong khẽ thì thầm- Ta yêu tỷ, Tỷ tỷ.. - Orm Kornnaphat khẽ đáp lạiHai nữ nhân quay ra, đứng thẳng người nhìn toàn bộ mảng Thiên Địa trước mắt, nhân duyên này có lẽ là trời sinh, đất định, nhưng kiên trì giữ lấy chính là hai nàng, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat chắp tay hướng Thiên Địa rộng lớn mà cúi người.Nhất bái Thiên Địa - đại đạo chứng minh, khắc ghi nhân duyên vĩnh hằng.Một bái được hoàn thành, trên trời dưới đất phát sinh dị tượng, chỉ thấy Cửu thải quang mang trải rộng toàn bộ bầu trời của Vạn Thiên, dưới mặt đất trăm ngàn loại hoa đua nở, hương thơm ngào ngạt bao lấy Cửu Thiên.Nhất bái đã thành, Lingling Kwong quay sang nhìn Orm Kornnaphat, nụ cười xinh đẹp cùng lúc nở trên môi, chắp tay cúi đầu.Thê Thê giao bái - từ nay về sau, cùng nhau vượt qua thiên kiếp vạn nạn, bất ly bất bỏ.Bái lạy thê tử, nhận lấy nhân duyên vĩnh hằng, tiếng Phượng Hoàng Cửu Vũ ngâm vang thánh thót, một tiếng hống cao hứng uy nghiêm của Cửu Vĩ Thiên Hồ rền vang Đại Vị Diện, giữa không trung phủ bởi cửu thải quang mang rực rỡ, một thân ảnh hồ ly chín đuôi trắng muốt đang vui vẻ quấn lấy một hình ảnh phượng hoàng chín cánh, tinh hà luân chuyển ánh sáng rực rỡ muôn màu.Hai luồng quang mang từ trên cao chiếu rọi xuống chỗ của hai nữ tử tuyệt thế đứng đối diện nhau, Lingling Kwong đan tay Orm Kornnaphat nhận lấy sự chúc phúc của Thiên Đạo, đôi mắt chỉ chứa đựng hình ảnh của đối phương. Dưới sự chúc phúc của toàn thể Vạn Thiên Vị Diện, hai nữ tử trao nhau một nụ hôn ước định một đời một kiếp, duy nhất một người. Từ thời khắc này, Lingling Kwong sẽ mãi mãi thuộc về Orm Kornnaphat, và Orm Kornnaphat sẽ mãi mãi thuộc về Lingling Kwong, không xa không rời, dù có luân hồi chuyển kiếp vạn vạn lần, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat cũng sẽ tìm thấy nhau, nắm lấy nhân duyên thuộc về hai nàng mà trân quý nó. Thế gian gói gọn trong một chữ "tình"...***[Một thời gian dài vài năm sau]- Nhị chủ tử.. người hãy đi tắm đi ạ.. - Rin chạy theo một bé gái 3 tuổi đang đeo một cái yếm màu đỏ thêu hình phượng hoàng- Không muốn! - Bé gái mắt màu hổ phách chu chu môi lắc đầu đáng yêu- Muội đi tắm đi, nếu để nhị mẫu thân biết muội không chịu tắm rửa, chắc chắn sẽ đánh mông muội! - Một bé gái đang đu đưa trên cây Thần Thụ mắt nâu trong veo, khoác bạch y phẳng phiu nhìn đứa trẻ bằng tuổi mình bên dưới giọng trong veo nói- Mẫu thân nói hai ngày nữa mới về, cùng Đại mẫu thân đi dạo nhân gian rồi! Ta mới không sợ bị đánh mông! - Bảo bảo mắt hổ phách chu môi cãi lại- Gan lớn rồi sao? - Một giọng trong trẻo vang lên khiến bé gái vừa ương bướng kia lập tức chui ra sau lưng Rin nấp, chỉ hé cái đầu nhỏ nhìn về phía hai thân ảnh cao cao đang đi đến- Con.. không có... - Cái đầu nhỏ lí nhí trả lời- Con lại không chịu đi tắm? - Nữ nhân vận hồng y lắc mình đã chụp lấy đứa bé ngay khi đứa nhỏ muốn trốn đi- Con muốn tắm chung với tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ chê con bẩn, không muốn tắm với con.. - Đứa nhỏ ủy khuất, mắt ngần ngận nước, chuẩn bị khóc- Tiểu Lian? - Bạch y nữ tử bước đến nhìn lên nhánh cây Ngô Đồng Thần Thụ cất tiếng- Mẫu thân chẳng phải đã dạy, thân thể nữ tử quý hơn vàng ngọc sao, con không muốn ai nhìn thấy thân thể của con cả, kể cả đó là thân muội muội cũng không được! - Đứa bé lạnh nhạt đáp lại- Tiểu Arn, để Rin tắm cho con đi! - Bạch y nữ tử nhăn trán thở dài- Không muốn, muốn mẫu thân tắm! - Arn ôm lấy chân hồng y nữ tử nũng nịu không buông- Lian! - Bạch y lần nữa lên tiếng- Con biết rồi.. - Tiểu bảo bảo vận bạch y lắc mình đến cạnh tiểu bảo bảo chỉ có một cái yếm đỏ nắm lấy cổ tay bé gái kia kéo đi- Tỷ tỷ chịu tắm cho muội rồi sao? - Arn cười tươi- Ta không muốn bị gõ trán! - Lian nhàn nhạt đáp- Chứ không phải muốn tắm cho muội sao? - Arn chu môi tiếp tục hỏi- Ta không tắm cho muội, thì Nhị mẫu thân phải tắm, nhưng như vậy thì bình giấm lớn kia sẽ tính sổ lên đầu chúng ta đó, muội da thịt dày không sợ đau nhưng ta thì có, mặt xinh đẹp nếu trán bị sưng sẽ xấu lắm! - Lian nói cả một câu dài rồi mặc kệ thân muội muội đang bị kéo đi càm ràm, một mạch đi thẳng.- Tỷ thật sự bị con gọi là bình giấm lớn rồi kìa! - Orm Kornnaphat nhìn hai bóng lưng nhỏ nhắn rồi lại nhìn Lingling Kwong cười cườiLingling Kwong đứng nhìn nữ nhi của nàng bước đi, một câu lại một câu nhắm thẳng đến nàng mà nói, khóe môi giật giật, trán phủ đầy hắc tuyến, không nói nên lời, mà hồng y nữ tử bên cạnh lại nhìn nàng cười một cách bất thiện, đầy trêu chọc.- Ta không thèm chấp nhất.. - Lingling Kwong nói một câu rồi hậm hực phất tay áo quay lưng điOrm Kornnaphat nhìn bóng lưng đang hờn dỗi kia, lại nhìn bóng lưng nhỏ nhắn khác, nàng khẽ cười, thật sự rất giống nhau, như một bản sao hoàn mỹ, chỉ khác là Lingling Kwong chân thân là Phượng Hoàng, còn Lian Kwong chân thân lại là Hồ ly mà thôi, Orm Kornnaphat lại nhìn tiểu bảo bảo yếm đỏ, nàng ngẫm nghĩ sau đó bước đến chỗ Lingling Kwong - Arn sao lại không giống ta một chút nào vậy? - Đôi mắt hổ phách nghiền ngẫm - Lúc tụ hình có sai chỗ nào không?- Sao lại không giống nàng? - Lingling Kwong liếc Orm Kornnaphat - Là một khuôn của nàng đúc ra đấy! - Ta như thế bao giờ? - Orm Kornnaphat liếc lại Lingling Kwong chu môi phản bác- Ngày nàng còn bé, ta không tắm cho nàng thì nàng khiến gà bay chó chạy, rối ren cả một vùng, tiểu Arn chỉ có nháo như vậy là ít hơn nàng rồi! - Lingling Kwong không cho là đúng nói- Tỷ bất mãn lắm à? - Orm Kornnaphat đứng lại lạnh giọng- Ta.. ta không có! - Lingling Kwong lập tức đứng lại, cười cười nhìn Orm Kornnaphat dỗ dành- Ta mà không nháo ngày đó, thì làm sao câu được thê tử hả? - Orm Kornnaphat đưa tay nâng cằm của Lingling Kwong lắc nhẹ trêu chọc- Được rồi.. được rồi.. sợ nàng rồi ... - Lingling Kwong cười yêu chiều- Nhưng tỷ nói thử xem, sao Lian lại giống tỷ như vậy chứ... - Orm Kornnaphat thở dài- Có lẽ vì là do ta sinh nên như vậy, Arn do nàng sinh nên mới giống nàng đó! - Lingling Kwong nghĩ nghĩ- Hồ ly phải câu nhân, Lian lại lãnh đạm xa cách... - Orm Kornnaphat thở dài - .. sao chẳng giống Hồ ly tí nào, ngược lại tiểu Phượng hoàng kia thì kinh diễm bức người, thật sự là ngoài dự đoán..- Được rồi, nàng đã than thở việc này cả 3 năm rồi đấy.. - Lingling Kwong cười khổ - .. tiểu bảo bảo sẽ có phúc khí của tiểu bảo bảo, chúng ta chỉ cần chăm sóc và dạy dỗ chúng là được, lớn lên rồi, chúng sẽ tự đi con đường của chúng thôi, được không? - Biết rồi.. không nói nữa! - Orm Kornnaphat vươn vai - Ta muốn đi tắm! - Để ta tắm cho nàng! - Lingling Kwong đưa tay ôm lấy eo thon kéo lại, một sợi tơ tình dâng lên trong sóng mắt- Sắc lang.. - Orm Kornnaphat hơi đỏ mặt, nữ nhân này chỉ cần có cơ hội là sẽ đè ép nàng mà yêu thương, bạch y lãnh đạm khi xưa đã hoàn toàn thay đổi rồi- Ta là Phượng hoàng, không phải sói! - Lingling Kwong không cho là đúng nói- Nhưng lúc này tỷ rất giống! - Orm Kornnaphat đưa tay véo nhẹ má của Lingling Kwong cười cười- Nàng nói sao thì là vậy! - Lingling Kwong cười vui vẻ rồi ôm Orm Kornnaphat đi thẳngTiếng cười lanh lảnh vang dội cả cấm địa đang được bao phủ bởi một màu hạnh phúc.Ngày đó, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat phát hiện tia Thiên Đạo chi khí của Lingling Kwong khi đi vào thân thể của Orm Kornnaphat bằng hình thức đặc biệt kia sẽ kết hợp với khí tức của Orm Kornnaphat, sau đó ôm lấy nguyên đan của nàng, rồi từ từ hình thành một nguyên đan nhỏ bên trong nguyên đan của Orm Kornnaphat. Đồng dạng, tia Hỗn độn chi khí cũng khiến một tiểu nguyên đan được thành hình bên trong nguyên đan Phượng Hoàng của Lingling Kwong. Sau đó một thời gian, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat phát hiện tiểu nguyên đan đã phát ra sự sống, đây là một trường hợp hy hữu không có trong điển tịch, Lingling Kwong nghiền ngẫm một thời gian liền có thể kết luận, đây cũng giống như tộc nhân của nhân giới mang thai vậy, Orm Kornnaphat đang mang đứa con của Lingling Kwong, đồng dạng nàng cũng đang giữ lấy đứa con của Orm Kornnaphat. Từ đó, mỗi ngày hai nàng đều phải nuôi dưỡng tiểu nguyên đan bằng khí tức của chính mình, đúng 8891 ngày sau, tiểu nguyên đan đã to lên gần bằng với nguyên đan bản thể, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat phải kết trận để tách nguyên đan ra khỏi bản thể, quá trình rút nguyên đan thật sự rất đau đớn, Lingling Kwong đã từng làm một lần, nhưng lần này còn đau hơn gấp bội, bởi vì phải tách tiểu nguyên đan ra khỏi. 9 ngày 9 đêm trôi qua, Lingling Kwong mới tách xong tiểu nguyên đan ra khỏi rồi bọc lại bằng Thiên Đạo Chi Khí, sau đó Orm Kornnaphat cũng thành công tách viên nguyên đan nhỏ nhắn kia và bao bọc bằng Hỗn Độn Chi Khí.Cửu Thải Lôi Vân vần vũ Thiên Địa đúng 9 ngày 9 đêm, lôi kiếp song song đánh ra liên tục, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat phải vận khí bảo hộ cho hai viên nguyên đan một trắng một đỏ, sau đó, dưới quang mang của Thiên Đạo chúc phúc, hai tiểu nữ hài xinh xinh thành hình.Lian Kwong - Cửu Vĩ Huyết Hồ, sinh ra trong vầng sáng huyết sắc chói lọi, chín đuôi đỏ thẫm vẫy động, khí tức Thiên Đạo bao phủ cả bầu trời, một tiếng hống non nớt nhưng mang theo uy áp chí cao vang lên, lập tức khiến không gian Vạn Thiên chấn động, từng đạo vết nứt hư không hiện ra như thể không thể chịu nổi sự xuất thế của một sinh mệnh cường đại đến thế.Arn Kornnaphat - Cửu Vũ Bạch Phượng, toàn thân trắng như tuyết, chín cánh mở ra tựa như che phủ cả thiên địa, một tiếng phượng ngâm thanh khiết nhưng lại chấn nhiếp vạn vật, từng luồng Hỗn Độn Chi Khí lan tỏa khiến mặt đất Đại Vị Diện nứt toác, như thể mọi quy tắc cũ kỹ đều đang bị phá bỏ để nghênh đón một tồn tại mới.Lingling Kwong và Orm Kornnaphat thở dài nhìn hai tiểu nữ hài trước mắt, dù đã biết trước huyết mạch hai đứa nhỏ sẽ không tầm thường, nhưng khi chứng kiến khoảnh khắc này, đáy lòng hai nàng vẫn dâng trào cảm xúc mãnh liệt. Lingling Kwong bước tới nhẹ nhàng đưa tay chạm vào cái đầu nhỏ đầy lông mềm mại của Lian Kwong, trong đôi mắt phượng chứa đựng sự dịu dàng hiếm thấy, bên cạnh, Orm Kornnaphat khẽ cười, vuốt ve đôi cánh nhỏ bé nhưng đã mang theo uy thế kinh thiên của Arn Kornnaphat.Nhưng thời gian không chờ đợi, thiên địa rung chuyển dữ dội, chỉ trong nháy mắt, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat liếc nhìn nhau, lập tức hành động, cả hai đồng thời vận lực lượng, một người điều chỉnh Thiên Đạo, một người thao túng Hỗn Độn, nhanh chóng dựng kết giới bao phủ Vạn Thiên, vá lại những vết rạn trên không trung và đại địa, nếu không, chỉ sợ sự xuất thế của hai tiểu bảo bảo sẽ khiến cả Đại Vị Diện lâm vào hỗn loạn.Khi tất cả đã ổn định lại, Lingling Kwong đưa mắt nhìn hai sinh linh nhỏ bé trong lòng mình, ánh mắt có chút phức tạp, cuối cùng, nàng khẽ thở dài, bàn tay kết ấn, từng đạo phong ấn huyền ảo hiện ra, bao bọc lấy hai tiểu bảo bảo giúp chúng hóa thành nhân dạng, nàng cần phong ấn đi phần lớn sức mạnh nguyên thủy của cả hai, đợi đến khi chúng đủ trưởng thành để kiểm soát sức mạnh rồi mới có thể tháo gỡ.Orm Kornnaphat lặng lẽ nhìn Lingling Kwong, đôi mắt hổ phách minh bạch điều Lingling Kwong nghĩ, nàng nhanh chóng bước đến, cùng Lingling Kwong hoàn thành phong ấn, sau đó, hai nàng nhẹ nhàng ôm lấy hai bảo bảo vào lòng, đôi mắt tràn đầy mẫu tính ngắm nhìn hai đứa trẻ trước mặt, nụ cười thập phần hạnh phúc nở trên môi, dù bản thân các nàng có bá đạo như thế nào, thực lực khủng bố ra sao, thì lúc này, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat cũng chỉ là những mẫu thân lần đầu được bế con mình trên tay, cũng chính là đang ấp ôm kết tinh tình yêu của cả hai.- Cảm ơn nàng vì đã đến! - Lingling Kwong ôm lấy Arn nhìn Orm Kornnaphat đầy thâm tình- Cảm ơn tỷ vì tất cả! - Orm Kornnaphat bế Lian trong tay cũng cười ngọt ngào nhìn Lingling Kwong Hồng y rực rỡ bước một bước đến bên cạnh bạch y, bóng hai nàng in sâu xuống mặt đất đầy hoàn mỹ, một nhà bốn người từ thời khắc này sẽ cùng nhau viết lên những đoạn ký ức mới đầy tươi đẹp và hạnh phúc.Quá khứ đã ngủ yên, tương lai vẫn chưa đến, hiện tại chính là thứ đáng trân quý nhất nhân sinh này.Mang theo sứ mệnh hiện thế, nhưng lại vì nàng mà khuynh đảo nhân gian..."Phụ tẫn nhân gian.. bất phụ nàng...!"-HOÀN-Au: Cuối cùng cũng đã hoàn rồi, đã kết rồi, hạnh phúc ngập tràn!Cảm ơn rdrs đã theo dõi hành trình của LingOrm trong thế giới tiên hiệp, huyền huyễn này nhé! Khap khun na kha~SW