LINGORM | NHÀ

CHƯƠNG 19: CUỘC CHẠM MẶT BẤT NGỜ



Cuối tuần, sau bao lần bể hẹn, F4 hẹn nhau đi xem bộ phim hành động bom tấn đang hot khắp các rạp. Hứa Hằng là người lên kế hoạch, Cao Uyển Thiên lo đặt vé, Vương Kỳ Vĩnh lo chọn vị trí đẹp, còn Trần Mỹ Linh — người vốn vui vẻ hăng hái nhất — lại đột ngột nhắn vào group chat một câu cụt lủn:

"Xin lỗi các cậu, hôm nay tớ bận một chút, hẹn lần sau nha!"

F4 tròn mắt. 

Hứa Hằng lập tức nhắn lại: "Bận gì mà bận? Lên kèo cả tháng rồi đó?"

Cao Uyển Thiên thì để lại cái icon nghi ngờ: 😏

Vương Kỳ Vĩnh chỉ thả một dấu chấm lạnh lùng.

Nhưng Trần Mỹ Linh đã lặng lẽ offline, để lại sự ấm ức và một loạt nghi ngờ không lời của đám bạn.

Tại một rạp chiếu phim của trung tâm thương mại.

Trong khi F4 âm thầm khó chịu, thì Trần Mỹ Linh đang... thong dong đứng trước quầy vé cùng Quảng LingLing. Cả hai đều đeo khẩu trang, đội mũ, ăn mặc đơn giản. 

Mỹ Linh đứng trước quầy vui vẻ chọn bộ phim tình cảm nhẹ nhàng thay vì phim hành động mà F4 rủ.

"Em thích kiểu này hơn hả?" — Quảng LingLing cười, mắt cong cong nhìn Mỹ Linh

"Ò. Bớt đánh đấm, máu me cho nhẹ đầu." — Mỹ Linh khẽ nhướng mày, cười nhàn nhạt, ánh mắt dịu dàng chỉ dành riêng cho cô.

Hai người vào phòng chiếu.

F4 vừa đến rạp nhưng kịp thấy được 2 tấm lưng quen thuộc, bỏ vé phim đã đặt.

Hứa Hặn đến quầy đặt vé.

Hứa Hằng: "Chào chị, em muốn mua 3 vé phim mà hai người trước vừa mua."

Nhân viên bán vé ở quầy lễ tân ngạc nhiên: "Được, em muốn chọn vị trí nào."

Cao Uyển Thiên: "Bọn em muốn vị trí hàng ghế phía sau hai người con gái vừa mua vé."

Nhân viên quầy: "Được. Chị lấy cho em, 3 ghế hàng G số ghế G8, G9, G10".

Vương Kỳ Vĩnh: "Lấy 2 bỏng ngô 3 nước giùm em nha chị. Đi bắt ghen cũng phải no chứ." Vừa nói vừa rút ví tiền ra.

Cao Uyển Thiên: "Lần này bọn mình sẽ ghi vào nợ của Mỹ Linh."

Điện tắt. Phim bắt đầu.

Ở hàng ghế phía sau, F4 đã vào chỗ từ lúc nào.

Hứa Hằng vừa nhai bỏng ngô vừa càu nhàu: "Đúng là bày đặt bận. Mất tích mà dám xuất hiện ở đây..."

Cao Uyển Thiên thì ngồi chéo chân, nhai kẹo cao su nhóp nhép, ánh mắt nheo nheo nhìn cái dáng quen thuộc phía trước:

"Ê, tớ muốn ba mặt một lời liền."

Vương Kỳ Vĩnh tay cầm ly nước lạnh lùng đẩy mắt kính, liếc xuống: "Tớ muốn kết tuyên án tử liền."

"Thôi... coi phim đi..." — Hứa Hằng đành chịu thua nhưng vẫn ráng liếc liếc xuống hàng ghế trước.

Ở hàng trước

Mỹ Linh nghiêng đầu, khẽ dựa vào vai LingLing. Không khí trong rạp tối mờ, mùi bỏng ngô thoang thoảng, tiếng nhạc phim dìu dịu. Mỹ Linh chẳng màng đến ai nữa, trong lòng tràn đầy ấm áp.

"Chị..." — Cô thì thầm.

"Hửm?" — LingLing quay sang, ánh mắt dịu dàng, ánh sáng màn hình hắt lên nửa khuôn mặt cô càng khiến Mỹ Linh mê mẩn.

Không kìm được, Trần Mỹ Linh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má Quảng LingLing.

Yên lặng.

Bỗng nhiên, từ hàng ghế phía sau, Hứa Hằng la toáng lên:

"Aaaaaa!!! Bắt quả tang nhaaa!!!"

Tiếng hét vang lên giữa rạp phim tĩnh lặng, khiến vài người giật mình quay lại.

Cao Uyển Thiên nhịn không nổi cười khúc khích: "Trời đất ơi, bạn nhỏ này dám cho bọn tớ leo cây đi hẹn hò nha!"

Vương Kỳ Vĩnh khoanh tay, nghiêm giọng:
"Không ngờ nha, Mỹ Linh, tớ quay được rồi nha."

Trần Mỹ Linh lúc này mặt đỏ bừng, gương mặt vốn lanh lợi bỗng trở nên lúng túng, vội vàng rúc vào người LingLing, không dám quay lại. 

"Các cậu... sao ở đây..." — Mỹ Linh lắp bắp.

Quảng LingLing vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, chỉ u môi cười nhạt: "Ngồi xem tiếp đi, đừng làm ồn."

Cao Uyển Thiên cười đến gập bụng: "Trời ơi, nhìn mặt nó đỏ kìa! Cưng xỉu luôn!"

Hứa Hằng thì giả vờ khóc: "Mỹ Linh ơi là Mỹ Linh, cậu đổi tình nghĩa chị em mười mấy năm bằng nụ hôn vội sao?"

Cả nhóm cười nghiêng ngả, may mà phòng chiếu cũng không đông lắm. Mỹ Linh chỉ biết cắn môi, mặt nóng hừng hực, không dám ngẩng đầu.

Quảng LingLing đặt nhẹ tay lên vai cô, khẽ thì thầm: "Không sao, chị ở đây."

Tim Mỹ Linh lại loạn nhịp.

Còn F4 phía sau thì tiếp tục trêu chọc, nhưng rồi cũng thôi, để yên cho cặp đôi trước mặt tận hưởng bộ phim, thi thoảng vẫn nhịn không được nhướng mày cười.

Vừa ra khỏi rạp phim, không khí ngoài trời mát dịu hơn hẳn, nhưng mặt Trần Mỹ Linh thì vẫn còn... nóng rần rần. Cô vừa đi vừa cố né ánh mắt trêu chọc của F4, mà càng né thì tụi nó càng dí theo.

Hứa Hằng khoác vai Mỹ Linh, vừa cười vừa giả bộ thở dài:
"Mỹ Linh ơi là Mỹ Linh, hôn lén trong gặp chiếu phim. Chơi kỳ quá à nha~"

Cao Uyển Thiên liếc nhìn Quảng LingLing, ánh mắt nửa giỡn nửa thật:
"Chị LingLing bắt cóc bạn em, xem phim cũng xem rồi, hôn cũng hôn rồi, khi nào mới trả ạ.."

Vương Kỳ Vĩnh nhún vai, ra vẻ nghiêm nghị:
"Thôi tha cho cậu ấy đi, tội nghiệp. Nhìn mặt đỏ như gấc chín rồi kìa."

Mỹ Linh bặm môi, lườm cả ba đứa một cái rồi quay sang Quảng LingLing như cầu cứu.
"Chị, em không có thân, mà mấy bạn cứ theo giỡn hoài."

Quảng LingLing chỉ cười khẽ, giọng vừa dịu dàng mà vừa mang cái uy quen thuộc:
"Đừng chọc bạn gái chị ngại nữa."

Cả đám F4 im bặt đúng ba giây, rồi Hứa Hằng cười ré lên:
"Ôi trời đất ơi, 'Bạn gái chị ngại' aaa~"

Cao Uyển Thiên: "Ò, nhưng bạn gái chị vì để hôn chị nên cho bọn em leo cây ạ"

Vương Kỳ Vĩnh cũng khẽ nhếch môi: "Mỹ Linh... tớ cũng muốn được hôn a"

Mỹ Linh càng nghe càng muốn chui xuống đất cho rồi. Mặt cô đỏ bừng, môi mím chặt, lí nhí:
"Các cậu... đừng có chọc nữa mà..."

Quảng LingLing nhìn cái dáng lí nhí của Mỹ Linh thì không nhịn được bật cười. Cô đưa tay xoa nhẹ đầu cô bé của mình rồi xoay người lại, hướng về F4:
"Được rồi, không chọc nữa. Hôm nay chị mời. Đi ăn đồ nướng, giải hoà nha?"

Hứa Hằng mắt sáng rỡ: "Ơ thế thì còn gì bằng! Chị LingLing mà mời thì phải đi thoii!"

Cao Uyển Thiên gật gù: "Chuẩn. Đồ nướng, kem, trà sữa... tính hết vô hoá đơn nha chị đẹp!"

Vương Kỳ Vĩnh thì khoanh tay, nhưng khóe môi cũng cong lên: "Đi thì đi."

Mỹ Linh nghe thế mới dịu mặt, ánh mắt long lanh nhìn Quảng LingLing: "Chị...bị các cậu ấy lừa rồi."

Quảng LingLing véo nhẹ má cô, mỉm cười: "Chị bị lừa vì ai chắc em biết."

F4 ở sau hét lên một lượt:
"Trời đất ơi — ọe!!"

Cả nhóm cười vang, vừa trêu chọc vừa kéo nhau đến quán đồ nướng quen thuộc ở góc phố gần trường. Không khí cuối tuần nhộn nhịp, bàn ghế bày kín ngoài sân, mùi thịt nướng thơm lừng hòa với tiếng nói cười rôm rả.

Tối đó, dưới ánh đèn vàng nhạt, F4, Mỹ Linh và Quảng LingLing vừa ăn, vừa cười đùa, vừa kể chuyện trường, chuyện lớp, chuyện mấy đứa crush giấu kín... Không còn khoảng cách, chỉ còn lại những tiếng cười, vài câu cà khịa vui vẻ.

Hứa Hằng vừa nhay vừa nói: "Dù cậu có bồ nhưng không được bỏ bê bọn tớ nhé. Mỗi tháng một lần nhaaaa"

Trần Mỹ Linh: "Rõ rồi!!" Nói xong quay qua Quảng LingLing chu môi làm nũng đổi lại 2 cái lườm từ Vương Kỳ Vĩnh và Cao Uyển Thiên.

Hôm nay, giữa bàn tiệc nhỏ, lửa ấm, mồi ngon, câu chuyệncứ râm ran như những đợt gió mùa cũ. Bên cạnh là người mình thương vừa vặn cũngthương mình, là những kẻ tri kỷ đã cùng nhau đi qua bao năm tháng ngày vui cóbuồn có. Mọi thứ đều giản dị mà vừa vặn. 

Chỉ mong cuộc đời cứ chầm chậm như thếmà trôi, thời gian đừng vội tua nhanh qua ngày tháng thanh xuân ngắn ngủi này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...