LINGORM | NHÀ

CHƯƠNG 17: KHÔNG CÒN LÀ BÍ MẬT



Trong không khí náo nhiệt của sân trường Thực Nghiệm Bắc Kinh, những lời đồn về cặp đôi Quảng LingLing – Trần Mỹ Linh như bầy chim sẻ buổi sớm, ríu rít khắp ngõ ngách lớp học. Tin tức truyền miệng lan còn nhanh hơn cả tốc độ chạy deadline bài tập.

Nhưng ở một góc lớp 11A1, có một người không hề chia sẻ niềm vui đó—Vương Như, Từ Yến,Cao Quý Anh.

Vương Như nắm chặt cuốn sách Toán nâng cao, nhưng rõ ràng chẳng đọc nổi chữ nào. Mắt cô ta long lên sòng sọc, sống mũi phập phồng như sắp bùng nổ. Những lời thì thầm khắp nơi như lưỡi dao nhỏ, từng chút từng chút một, cứa vào trái tim của ba người ngồi đó.

Vương Như: "Không còn cách nào để ngăn cản sao?"

Từ Yến: "Muốn ngăn cản thì phải tìm được người có quyền lực hơn."

Cao Quý Anh: "Ai?"

Từ Yến: "Mẹ của chị Quảng."

Vương Như không chịu nổi.

Và khi tức giận, người ta thường... mất lý trí.

Không kịp suy nghĩ gì thêm, cô ta đứng phắt dậy, hất tung ghế ra phía sau, rồi bước thẳng về hướng 11A1, hai người còn lại cũng đứng dậy chạy theo.

Ngay tiết sinh hoạt cuối tuần, cô Tôn Quý Anh – giáo viên chủ nhiệm lớp 11A1, vừa mới đặt chân vào lớp thì bất ngờ, ba bóng người chạy xộc vào: Vương Như, Từ Yến, Cao Quỳnh Anh.

Ngay khoảnh khắc ba cô gái Vương Như – Từ Yến – Cao Quỳnh Anh đẩy cửa lớp 11A1 xông vào như một cơn lốc mùa hạ, cả lớp đang chuẩn bị sinh hoạt cuối tuần liền dừng hết động tác.

Mắt mọi người đổ dồn về phía ba người.

Ở hàng ghế cuối lớp, nhóm F4 vẫn ngồi lười biếng như mọi khi.

Trần Mỹ Linh đặt cằm lên mu bàn tay, mắt nheo nheo nhìn lên bảng, trong khi Hứa Hằng búng tay tách một tiếng, ngả lưng ra ghế rồi thì thầm:

"Gì vậy? Đừng nói méc mẹ chồng cậu nha Mỹ Linh – "Chuyến này ông nội cậu vô trường lần 2 quá"

Cao Uyển Thiên chống cằm, ngậm ống hút trà sữa, phồng má rút ra rồi rỉ tai:

"Tình yêu mới nhú mà hôm nay phải lụi tàn sao?"

Vương Kỳ Vĩnh lôi điện thoại ra, bật chế độ quay video, ghé sát vào camera:

"Xin chào! sau đây F4 xin kính mời quý vị theo dõi màn tố tình gay cấn nhất học kỳ."

Khi ba cô kia chỉ vào mặt Trần Mỹ Linh và đồng thanh tuyên bố:

"Cô Tôn! Trần Mỹ Linh đang... hẹn hò với con gái cô!!"

Cả lớp im phăng phắc.

Và sau một nhịp tim ngừng đập, bùm! – như tiếng pháo hoa nổ giữa ban ngày, cả lớp hà hốc miệng đồng thanh:

"CÁI GÌ???"

Một học sinh bàn đầu thốt lên:

"Quảng học tỷ với Trần Mỹ Linh? Hẹn hò thật á?!"

"Trời đất! Có ai xác minh chưa?!"

"Tôi tưởng tin đồn, ai ngờ tới tận tai người nhà!"

Người thì chồm ra khỏi bàn, người thì đập tay vào bàn gào:

"Đây không phải phim đâu đúng không? Là thật hả?!"

"Phim ngôn tình giữa đời thực là đây chứ đâu!"

Có vài đứa bật khóc thật, vừa lau nước mắt vừa lẩm bẩm:

"Chị LingLing sắp bị mẹ đánh rồi sao?..."

"Kỳ này cô Tôn chuyển trường cho chị LingLing, vậy là hết được thấy học tỷ rồi..."

Và đúng lúc ấy...

Tôn Quý Anh thản nhiên đáp:

"Ừ. Cô biết rồi."

...

Toàn lớp như bị sét đánh ngang tai.

Một giây sau:

"HẢAAAAAAAAAAAAAAA?!?!?!"

Tiếng "Hả" vang lên to và đều đến mức khiến cả lớp bên cạnh cũng giật mình.

Tôn Quý Anh ung dung kéo ghế, ngồi xuống bàn giáo viên như thể vừa xác nhận hôm nay trời nắng đẹp. Giọng cô bình thản như đang giảng bài:

"LingLing đã nói chuyện với gia đình từ hôm trước."

Có đứa đập đầu xuống bàn, có đứa la trời, đứa khác thì quay ra bạn cùng bàn hét:

"Trời ơi má ơi, mẹ bạn gái xác nhận rồi kìa!"

"Vương Như tưởng đi méc, ai ngờ được chứng nhận!"

Ở bàn cuối, Hứa Hằng cười đến cong cả người, đập vai Mỹ Linh:

"Cậu đỉnh thật đó, mới hẹn hò ngày thứ 3 mà được vợ về nhà trình diện mẹ chồng rồi!"

Vương Kỳ Vĩnh lẩm bẩm:

"Cậu nói mau, cậu đi ra mắt khi nào. Dám giấu bọn tớ hả?..."

Cao Uyển Thiên thì thở dài đầy "ngưỡng mộ":

"Chồng yêu mẹ chồng thương là đây sao..."

Trong góc lớp, Vương Như tái mặt, cả người run lên, nhưng không còn gì để nói. Không khí đảo chiều chóng mặt như thể kẻ chủ mưu lại trở thành diễn viên phụ trong vở diễn của người khác.

F4 thì cười như mở hội ngồi ở bàn cuối đập tay nhau, cười nghiêng ngả giữa cơn bão bàn tán.

Và giữa lớp học huyên náo như vỡ chợ. 

Trần Mỹ Linh như chết lặng, bạn gái mình còn điên hơn mình. 

Trần Mỹ Linh chỉ ngồi yên, tay vẫn giữ nguyên trang sách đang mở.

Sau đó khóe môi cô, khẽ nhếch lên khi nào cũng không hay. Một nụ cười cực nhẹ, cực kiêu, nhưng lại khiến tim người đối diện lỡ một nhịp.

Chương trước Chương tiếp
Loading...