LINGORM | NHÀ
CHƯƠNG 16: SÁNH ĐÔI
Từ cổng trường, Quảng LingLing và Trần Mỹ Linh cùng nhau bước vào.Một người áo sơ mi trắng thẳng nếp, váy xám gọn gàng, đôi chân dài thoáng lướt qua nền gạch sân như mang theo cả gió xuân. Người kia tóc đen cột hờ, tay đút túi váy đồng phục, vẻ mặt thảnh thơi đến mức như thể hôm nay không phải thứ hai đầu tuần mà là chiều thứ bảy không cần làm bài tập. Hai người không nói gì, nhưng dáng đi sóng vai ấy khiến từng ánh mắt xung quanh không thể không dõi theo."Ê... ê! Có phải... là chị Quảng không vậy?""Quảng LingLing đó! Nhưng... bên cạnh là ai?""Trần Mỹ Linh của lớp 11A1 đó má ơi!""Khoan đã... hai người đó... đi cùng nhau từ ngoài vào hả?"Từng lời thì thào nhỏ vụn trong gió sớm, như sóng nhỏ dập dờn, lan khắp sân trường. Không ai dám gọi to, cũng không ai dám chen lại gần. Tựa như ai cũng hiểu—cảnh tượng này không dễ thấy, mà nếu không nhìn kỹ, sẽ vụt qua như giấc mơ mùa thi đầy stress.Trần Mỹ Linh vừa đi vừa đưa mắt nhìn quanh, rõ ràng đang tận hưởng không khí xôn xao xung quanh. Khóe môi cô cong nhẹ, vẻ tinh quái lướt qua ánh mắt: "Quảng LingLing, thật ra chị hẹn em đi chung để chị công khai à? Chị nhìn kìa, ai cũng muốn ăn thịt em...em bước đi hết nổi luôn rồi..huhu"Quảng LingLing khẽ nghiêng đầu, ánh nắng hắt lên đôi mắt cô khiến chúng càng sâu thẳm: "Chị cõng em nha."Mỹ Linh bật cười khúc khích: "Đừng điên. Chị cõng em trước mặt cả trường thử coi. Bảo đảm ngày mai em có fanclub riêng luôn.""Chị sẽ lo giấy phép cho em biểu diễn." – Quảng LingLing đáp thản nhiên.Trên hành lang lớp 11A1, Hứa Hằng là người đầu tiên phát hiện ra tình hình. Cô cô giật nhẹ tay Vương Kỳ Vĩnh, suýt rớt cả hộp sữa đậu nành: "Kỳ Vĩnh! Nhìn kìa, hai người đó... hai người đó... cùng nhau tới trường thật rồi kìa!"Cao Uyển Thiên bên cạnh cũng ngừng gặm bánh mì, ánh mắt sáng rực: "Tớ biết ngay mà! Trần Mỹ Linh không muốn thiên hạ thái bình mà.""Không phải tớ, là Quảng LingLing..." – Mỹ Linh vừa đến cửa lớp đã chen ngang, cười tươi rói như vừa thả một quả bom khói.Cả F4 im bặt.Và rồi—"Aaaaaaaaaaaa!!!""Trần Mỹ Linh!! Mới sáng sớm cậu phát cơm chó. Cậu phát điên thật à!!!"Tiếng hét như ong vỡ tổ khiến lớp trưởng lớp bên cạnh chạy sang ngó nghiêng. Còn Mỹ Linh thì ngồi xuống chỗ bàn mình với vẻ bình thản của người đã tiên đoán được mọi thứ.Mấy nam sinh lớp bên cạnh thì nhỏ giọng: "Hình như... tụi mình nên bỏ ý định tỏ tình vào ngày lễ trắng tới.""Ừ, nhìn cảnh kia đi, mình còn muốn trắng cả năm luôn..."Các nhóm tám chuyện rôm rả không còn bàn về đề thi Toán hay suất học bổng nữa. Chủ đề chính là: "Hai người họ chính thức rồi đúng không?"Và thế là, chỉ trong vài tiếng đồng hồ, cả trường Thực Nghiệm Bắc Kinh như sôi lên. Có kẻ cá cược họ sẽ công khai yêu đương, có người lập topic phân tích ai là người "tấn công" ai là người "bị cắn". Lớp 11A1 được ví như thánh địa, nơi diễn ra "lịch sử tình cảm cấp ba đáng xem nhất thập kỷ".Chuông vừa reo, Trần Mỹ Linh chưa kịp với tay lấy hộp sữa thì đã bị Hứa Hằng kéo tay áo giật giật như đòi nợ."Trần. Mỹ. Linh." – giọng Hứa Hằng kéo dài như dây thun, mắt nhìn thẳng – "Cậu khai thật đi. Không thì bọn tớ cho cậu biết tay."Mỹ Linh chống cằm, cố giấu nụ cười tinh quái: "Khai gì cơ? Tớ có phạm tội đâu?""Phạm! Tội che giấu bạn thân, sao không nhắn group thông báo trước một tiếng!" – Cao Uyển Thiên dựng ngược tập lý, như thể đang họp khẩn hội đồng kỷ luật."Đúng đó! Cậu biết không, hồi sáng có bạn lớp bên định tỏ tình chị LingLing, vừa định nhét thư vô ngăn bàn thì thấy hai người sóng đôi vào trường... Thế là xé luôn bức thư, khóc đi vệ sinh!" – Vương Kỳ Vĩnh kể như thật, giọng thương cảm nhưng mặt lại sáng rỡ vì... hóng chuyện vui."Có cả đoạn clip tụi mình quay lúc cậu và chị ấy đi qua sân trường. Trong nắng. Gió thổi tóc bay. Slow motion y chang phim thanh xuân vườn trường luôn á!" – Hứa Hằng hí hửng giơ điện thoại, định bật lên cho cả lớp xem.Mỹ Linh vội giật xuống: "Cái đó mà phát tán ra là tớ 'đưa đơn thôi học' thiệt á. Xoá liền cho tớ!""Ồooooo..." – Cả nhóm kéo dài tiếng như một dàn đồng ca."Thế tức là... hai người thiệt không? Bọn tớ chọc chơi cậu định quen thiệt à? Hở? Hở?" – Uyển Thiên chồm qua bàn, đôi mắt như phát sáng.Trần Mỹ Linh ngậm ống hút, chậm rãi hút một hơi, rồi ngước mắt nhìn bạn bè. Nụ cười của cô không hẳn là khẳng định, cũng chẳng phải phủ nhận. Nhưng chỉ một câu thôi, cũng đủ khiến cả F4 gào rú:"Thuận theo tự nhiên.""TRỜIIIIIIIIIIIIIII ƠIIIIIIIIIIIIIIIIIII—!!!"Tiếng hét vang xa đến tận hành lang.Cùng lúc đó, bên lớp 12A1.Lưu Mã Quỳnh đang ngồi vắt chéo chân cạnh bàn Quảng LingLing, gương mặt nghiêm trọng như chuẩn bị thẩm vấn tội phạm cấp quốc gia."Cậu mang được người về nhà rồi hả?"Quảng LingLing không ngẩng đầu khỏi vở Sinh học, chỉ "ừ" một tiếng nhàn nhạt."'Ừ' là sao? Là thật? Hay là không phủ nhận mà cũng không xác nhận?" – Từ Duy ngồi bên cạnh nôn nóng hỏi.Tôn Yên Nhi nghiêng đầu, chống tay: "Tụi tớ cần câu trả lời chính thức để còn chuẩn bị... gửi lời chia buồn cho những người theo đuổi cậu."Cuối cùng, Quảng LingLing đặt bút xuống, giọng đều đều: "Chúng tớ đang hẹn hò."Ngay lúc ấy, điện thoại rung nhẹ. Mã Quỳnh nhìn xuống, là tin nhắn từ... lớp 11A1:[Lớp 11A1: Có tin cực hot!!! Mỹ Linh thừa nhận với nhóm F4 người tỏ tình trước là Quảng đại tỷ của các chị!!!]"Trời ơi... LingLing thổ lộ trước hả?!" – Mấy cô bạn đồng loạt quay qua nhìn cô.Lúc này, Quảng LingLing... hơi ngẩng đầu, khoé môi cong lên rất nhẹ."Ừ. Tớ thích em ấy trước."Đám bạn chết lặng trong vài giây.Rồi—"Aaaaaaaaaaaaaaaaaa——!!!""LingLing thừa nhận rồi trời ơi bà con ơi——!!!""Phải lưu nhật ký ngày hôm nay lại!!! Học bá Quảng thừa nhận crush người ta trước!!!""Trường Thực Nghiệm Bắc Kinh hôm nay rúng động rồi!!!"Sau giờ ra chơi, hai lớp như hai ổ kiến bị đổ đường mật.Trần Mỹ Linh đi ngang sân sau, thấy Quảng LingLing đang đứng dưới gốc cây, ánh hoàng hôn đổ lên đôi vai cô. Cô chạy tới, dúi nhẹ lon nước vào tay cô."Tin đồn hôm nay phát tán chóng mặt lắm đó." – Mỹ Linh cười, nghiêng đầu nhìn cô."Ừ. Chị nghe rồi." – Quảng LingLing đưa tay xoa tóc cô."Chị thích em khi nào?""Chị cũng không nhớ rõ nữa... chỉ biết là lúc nhận ra thì em đã ở trong tim chị rồi.""Thế chị đã nhìn trộm em bao nhiêu lần?""Lúc em không để ý, chị đã nhìn em vô số lần."– Giọng cô hơi trầm nói chuyện thản nhiên như mặt trời mọc hay lặn.Mỹ Linh cắn môi cười. Trong lòng như có trăm con bướm đang bay tán loạn.