LINGORM | NHÀ
CHƯƠNG 13: BẠN GÁI TÔI
Trường Thực Nghiệm Bắc Kinh vốn không thiếu drama. Nhưng để liên tục có người tỏ tình một cô gái trong hai ngày liền, thì quả thật... cũng nên xét trao bằng khen cho Trần Mỹ Linh vì "đóng góp đột xuất vào phong trào tình cảm học đường".Giờ ra chơi vừa bắt đầu chưa bao lâu, Trần Mỹ Linh mới từ căn-tin bước vài bước, tay cầm lon nước mơ đá, chưa kịp bật nắp đã bị ai đó chắn đường.Tin đồn buổi sáng chưa dứt thì hiện tại lại +1. Một nữ sinh lớp 11B3, cao ráo, gương mặt thanh tú, tóc chải gọn kiểu idol — nếu có nhạc nền thì chắc đang vang lên giai điệu của một bộ phim thanh xuân vườn trường."Trần Mỹ Linh""Ừm?" – Mỹ Linh nhướng mày, bắt đầu thấy... quen rồi."Mình... mình để ý bạn từ hôm khai giảng. Hôm qua thấy bạn post tus muốn tìm người hẹn hò. Mình biết bạn học giỏi, cũng đẹp. Mình muốn... làm bạn gái bạn!"Phía xa xa, F4 vừa mới mua bánh trứng muối xong, đứng chôn chân như tượng.Hứa Hằng: "Ê ê ê ê ê!!! Lại nữa hả trời? Đây là gì? Sáng chưa nghe tin Thánh Tôn hẹn hò cùng Quảng LingLing sao giờ lại còn...???"Vương Kỳ Vĩnh: "Ủa, chắc nghĩ là tin đồn nên thử ấy mà."Hứa Hằng: "Hoài vậy trời. Riết làm biếng qua hóng luôn á."Cao Uyển Thiên mắt không rời hiện trường, thì thầm:
"Khoan đã... cái bóng áo trắng đằng kia... Quảng LingLing???"Trong khoảnh khắc, từ phía cuối sân, Quảng LingLing bước ra từ dãy lớp học, bước chân thong dong, tay đút túi quần, ánh nắng xuyên qua mái che phía trên khiến tóc cô phản chiếu sắc hổ phách mờ mờ.Ánh mắt cô lướt ngang, dừng lại đúng chỗ Trần Mỹ Linh đang bị chặn đường.Không nhanh không chậm, cô tiến lại.Không nói một lời nào với nữ sinh vừa tỏ tình.Không liếc mắt tới F4 đang sững sờ bên kia.Chỉ thản nhiên rút trong túi ra một hộp sữa hạnh nhân, chìa ra trước mặt Trần Mỹ Linh:"Của em."Trần Mỹ Linh ngớ người.Nữ sinh tỏ tình đứng hình.
F4 đứng như tượng.
Nhóm bạn thân của Quảng LingLing – Lưu Mã Quỳnh, Tôn Yên Nhi, Từ Duy – há hốc miệng phía sau.Không ai kịp phản ứng.Chỉ có Trần Mỹ Linh, sau một giây tròn mắt, bật cười, tay vẫn cầm lon nước mơ đá, nhưng cũng đưa tay nhận hộp sữa từ cô:"Chị đang cắt ngang lời tỏ tình đấy."Quảng LingLing nhún vai:
"Không phải lỗi của tôi, là do em không từ chối nhanh hơn."Nữ sinh: "Ơ... hai người... đang quen nhau à?"Trần Mỹ Linh định nói gì đó nhưng Quảng LingLing đã nhàn nhạt lên tiếng trước:"Bạn gái tôi."Câu đó vừa buông ra, một đứa bên F4 — hình như là Vương Kỳ Vĩnh — rụng hộp bánh trứng muối.Còn phía nhóm bạn thân của Quảng LingLing, Từ Duy thở dốc:
"Chết rồi, chị Ling hôm nay không nhịn nữa..."Tôn Yên Nhi gật đầu như vỗ trống:
"Cái này... gọi là cảnh cáo chủ quyền đúng không?"Lưu Mã Quỳnh:
"Không. Cái này gọi là: 'Người của tôi, không ai được động."Nữ sinh kia đỏ mặt, líu ríu cúi chào:
"Xin lỗi... mình không biết... tạm biệt!"Cậu ta chạy mất, để lại hộp quà nhỏ đựng trong túi giấy xinh xinh bị gió thổi lăn về phía bụi cây.Trần Mỹ Linh nghiêng đầu, liếc Quảng LingLing:"Lần sau em nên dán bảng 'Đang có người chăm bữa sáng' lên người luôn không?"Quảng LingLing cười nhẹ, tay đút túi bước đi: "Tốt."F4 từ xa đồng loạt ngồi phịch xuống ghế đá:Hứa Hằng: "Tớ chịu. Cậu ấy không cần nói gì, mà tim tớ muốn nổ banh luôn."
Vương Kỳ Vĩnh:"Có ai chụp lại không? Tớ muốn làm nền điện thoại." Cao Uyển Thiên:"Ủa rồi Mỹ Linh có tim đập nhanh không vậy? Sao mặt tỉnh bơ thế kia?"Thật ra, Trần Mỹ Linh lúc ấy, cầm hộp sữa nhìn bóng lưng cô, khóe môi cong lên nhẹ tênh. Còn trái tim trong ngực, rõ ràng vừa bỏ lỡ một nhịp.
"Khoan đã... cái bóng áo trắng đằng kia... Quảng LingLing???"Trong khoảnh khắc, từ phía cuối sân, Quảng LingLing bước ra từ dãy lớp học, bước chân thong dong, tay đút túi quần, ánh nắng xuyên qua mái che phía trên khiến tóc cô phản chiếu sắc hổ phách mờ mờ.Ánh mắt cô lướt ngang, dừng lại đúng chỗ Trần Mỹ Linh đang bị chặn đường.Không nhanh không chậm, cô tiến lại.Không nói một lời nào với nữ sinh vừa tỏ tình.Không liếc mắt tới F4 đang sững sờ bên kia.Chỉ thản nhiên rút trong túi ra một hộp sữa hạnh nhân, chìa ra trước mặt Trần Mỹ Linh:"Của em."Trần Mỹ Linh ngớ người.Nữ sinh tỏ tình đứng hình.
F4 đứng như tượng.
Nhóm bạn thân của Quảng LingLing – Lưu Mã Quỳnh, Tôn Yên Nhi, Từ Duy – há hốc miệng phía sau.Không ai kịp phản ứng.Chỉ có Trần Mỹ Linh, sau một giây tròn mắt, bật cười, tay vẫn cầm lon nước mơ đá, nhưng cũng đưa tay nhận hộp sữa từ cô:"Chị đang cắt ngang lời tỏ tình đấy."Quảng LingLing nhún vai:
"Không phải lỗi của tôi, là do em không từ chối nhanh hơn."Nữ sinh: "Ơ... hai người... đang quen nhau à?"Trần Mỹ Linh định nói gì đó nhưng Quảng LingLing đã nhàn nhạt lên tiếng trước:"Bạn gái tôi."Câu đó vừa buông ra, một đứa bên F4 — hình như là Vương Kỳ Vĩnh — rụng hộp bánh trứng muối.Còn phía nhóm bạn thân của Quảng LingLing, Từ Duy thở dốc:
"Chết rồi, chị Ling hôm nay không nhịn nữa..."Tôn Yên Nhi gật đầu như vỗ trống:
"Cái này... gọi là cảnh cáo chủ quyền đúng không?"Lưu Mã Quỳnh:
"Không. Cái này gọi là: 'Người của tôi, không ai được động."Nữ sinh kia đỏ mặt, líu ríu cúi chào:
"Xin lỗi... mình không biết... tạm biệt!"Cậu ta chạy mất, để lại hộp quà nhỏ đựng trong túi giấy xinh xinh bị gió thổi lăn về phía bụi cây.Trần Mỹ Linh nghiêng đầu, liếc Quảng LingLing:"Lần sau em nên dán bảng 'Đang có người chăm bữa sáng' lên người luôn không?"Quảng LingLing cười nhẹ, tay đút túi bước đi: "Tốt."F4 từ xa đồng loạt ngồi phịch xuống ghế đá:Hứa Hằng: "Tớ chịu. Cậu ấy không cần nói gì, mà tim tớ muốn nổ banh luôn."
Vương Kỳ Vĩnh:"Có ai chụp lại không? Tớ muốn làm nền điện thoại." Cao Uyển Thiên:"Ủa rồi Mỹ Linh có tim đập nhanh không vậy? Sao mặt tỉnh bơ thế kia?"Thật ra, Trần Mỹ Linh lúc ấy, cầm hộp sữa nhìn bóng lưng cô, khóe môi cong lên nhẹ tênh. Còn trái tim trong ngực, rõ ràng vừa bỏ lỡ một nhịp.