LINGORM | NGHE NÓI CHỊ THÍCH HẠT NHÂN [HOÀN]

CHƯƠNG 10: QUYỀN LỰC TRONG TAY



Tiếng máy đo nhịp tim vẫn đều đặn vang lên trong căn phòng trắng toát, nhưng không có gì làm dịu bớt nỗi lo lắng đang dâng lên trong lòng Trần Mỹ Linh. Quảng LingLing nằm đó, yên lặng như thể thời gian đã ngừng lại. Sắc mặt nàng nhợt nhạt, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, như thể cánh cửa của thế giới này đã khép lại với nàng. Viên đạn đã được lấy ra, nhưng vết thương vẫn quá sâu, sức sống trong nàng như đang lặng lẽ rời xa.

Trần Mỹ Linh khoanh tay đứng bên giường, đôi mắt lạnh lẽo không rời khỏi người phụ nữ mà nàng luôn nghĩ mình không bao giờ có thể yêu. Quảng LingLing vốn luôn là người cứng rắn, lạnh lùng và kiêu ngạo, nhưng giờ đây, cô lại nằm bất động, như một người không thể tự bảo vệ mình. Cái cảm giác ấy cứ quấn lấy trái tim nàng, không thể gạt bỏ.

Lý Mẫn bước vào, mang theo một xấp tài liệu. Gương mặt cô ấy căng thẳng, lo âu không che giấu được.

"Quảng tổng vẫn chưa tỉnh sao?" Lý Mẫn hỏi, giọng không giấu nổi sự lo lắng.

Trần Mỹ Linh lắc đầu, không nói gì. Nàng nhìn Quảng LingLing, cảm giác như tất cả sự bối rối, giận dữ và đau đớn trong lòng nàng bỗng nhiên dâng trào.

Lý Mẫn thở dài, đặt tập hồ sơ xuống bàn. "Chúng ta có một vấn đề lớn."

Mỹ Linh quay lại nhìn cô ta, ánh mắt sắc lạnh, như thể mọi thứ xung quanh đã không còn quan trọng nữa. "Nội bộ 2L Corp bắt đầu tranh quyền đoạt vị rồi à?"

Lý Mẫn xiết chặt tay, giọng nghiêm trọng. "Không chỉ là tranh giành bình thường. Trương Khải và Đổng Hạo đã ra mặt đối đầu nhau. Cả hai đều muốn kiểm soát 2L Corp trong lúc Quảng tổng hôn mê."

Trần Mỹ Linh cười khẩy. Không có gì bất ngờ cả. 2L Corp không chỉ là một tập đoàn tài chính, nó là một đế chế ngầm với quyền lực kéo dài đến từng góc khuất. Khi kẻ đứng đầu mất đi, những con sói bắt đầu cắn xé nhau.

"Vậy cụ thể thế nào?" Trần Mỹ Linh hỏi, vẫn không thể che giấu sự chán ghét của mình đối với những cuộc đấu đá vô nghĩa này.

Lý Mẫn ngồi xuống, giọng trầm trọng: "Trương Khải đang lôi kéo các cổ đông trung thành với Quảng tổng để củng cố quyền lực. Hắn muốn chiếm ghế Chủ tịch tạm thời. Trong khi đó, Đổng Hạo không có nhiều ảnh hưởng về tài chính nhưng lại kiểm soát lực lượng an ninh nội bộ. Hai phe đang âm thầm đấu đá, chỉ còn chờ một cơ hội để bùng nổ."

Trần Mỹ Linh không nói gì, chỉ lặng lẽ lật giở tập tài liệu.

"Còn cô thì sao? Cô đứng về phía nào?" Lý Mẫn nhìn nàng, ánh mắt kiên quyết.

Mỹ Linh liếc cô ta một cái rồi cười nhạt. "Cô nghĩ tôi sẽ tham gia vào những trò đấu đá nội bộ này sao?"

Lý Mẫn không nao núng. "Tôi đứng về phía Quảng tổng."

Mỹ Linh quay lại nhìn Quảng LingLing, một nụ cười lạnh lẽo nở trên môi. "Nghe hay đấy, nhưng người mà nàng trung thành lại đang nằm trên giường bệnh, chưa biết sống chết thế nào."

Cô đặt tập tài liệu xuống, giọng nói sắc lạnh: "Còn tôi, tôi không quan tâm đến mấy trò đấu đá đó. Nhưng nếu bọn họ dám làm loạn, tôi sẽ là người dập tắt nó."

Lý Mẫn không phản bác, chỉ im lặng đẩy một tập tài liệu khác đến trước mặt Trần Mỹ Linh.

Mỹ Linh nhìn nàng, sắc mặt trở nên nghiêm túc. "Cái gì đây?"

Lý Mẫn trả lời ngay, giọng điềm tĩnh: "Di nguyện của Quảng tổng."

Mỹ Linh nhíu mày. "Di nguyện? Chị ấy chưa chết."

"Đúng vậy, nhưng chị ấy đã dự đoán trước tình huống xấu nhất có thể xảy ra. Đây là kế hoạch mà chị ấy để lại trước khi đến điểm hẹn với cô."

Lý Mẫn đẩy tập tài liệu về phía nàng. Trần Mỹ Linh cầm lên, lật qua vài trang. Ánh mắt nàng trở nên sắc bén ngay lập tức.

Hợp đồng ủy quyền.

Theo văn bản này, Quảng LingLing đã chính thức chuyển giao quyền điều hành tạm thời của 2L Corp cho Trần Mỹ Linh, trong trường hợp cô bị thương nặng hoặc không thể tiếp tục quản lý công ty.

"Quảng LingLing điên rồi sao?" Mỹ Linh ngỡ ngàng khi đọc tài liệu. Nàng chưa từng nghĩ rằng Quảng LingLing lại giao phó một đế chế quyền lực như vậy cho mình.

2L Corp —nó là một đế chế ngầm không chỉ tập trung sản xuất vũ khí công nghệ cao, một mạng lưới quyền lực trải rộng khắp các lĩnh vực lớn nhất. Quyền kiểm soát công ty này không phải là một trò đùa và giờ đây, Trần Mỹ Linh lại phải gánh vác nó.

Lý Mẫn khẽ lên tiếng: "Đây là lựa chọn của Quảng tổng."

"Nhưng tại sao là tôi?" Trần Mỹ Linh không thể tin vào mắt mình. "Các người không sợ tôi sẽ chiếm luôn 2L Corp sao?"

Lý Mẫn không chút do dự, thản nhiên đáp: "Cô có thể thử."

Trần Mỹ Linh bật cười khẩy. Quả thật, cô và Quảng LingLing giống nhau, đều đầy kiêu hãnh, đầy quyết tâm. Nàng nhìn vào gương mặt yên lặng của Quảng LingLing trên giường bệnh, không khỏi thở dài. Mặc dù Quảng LingLing không còn tỉnh táo để điều hành, nhưng quyền lực mà cô giao cho nàng vẫn không thể bị coi nhẹ.

Nàng nhẹ nhàng lật qua trang tài liệu cuối cùng, đôi mắt nàng dừng lại ở chữ ký của Quảng LingLing.

"Được thôi." Mỹ Linh nói, giọng chắc nịch. "Tôi sẽ quản lý 2L Corp, nhưng khi chị ta tỉnh lại, tôi sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời."

Lý Mẫn mỉm cười: "Chúng tôi sẽ chờ xem."

Và ngay lúc ấy, vận mệnh của 2L Corp đã nằm trong tay Trần Mỹ Linh. Nàng sẽ không để bất kỳ ai làm loạn, không để bất kỳ ai coi thường quyền lực của mình. Nhưng trong lòng, có một sự đau đớn thầm lặng mà nàng không thể thừa nhận: những kẻ gây ra chuyện này, sẽ phải trả giá—và Quảng LingLing, người có thể có tất cả mọi thứ, ngoại trừ sự tổn thương này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...