LingOrm | Believe Me (FULL)
BELIEVE ME - CHAP 5
Lingling Kwong quay về nhà, cô thẫn thờ như người mất hồn, thậm chí cô không biết làm cách nào bản thân có thể về đến đây.Nhớ lại ánh mắt của Orm Kornnaphat, trái tim cô nhức nhối từng cơn, người con gái ngọt ngào trong ba năm đã trở nên trầm lặng, Orm Kornnaphat tĩnh lặng như một mặt hồ chết chóc, dường như ngay cả gió cũng không thể làm lay động mặt nước yên tĩnh kia, Lingling Kwong ngồi gục xuống đất, cô biết, tất cả là lỗi của cô, chính cô đã đẩy Orm Kornnaphat thay đổi như thế này, nếu không phải vì cô, nụ cười rạng rỡ sẽ vẫn luôn hiện hữu trên đôi môi đó.Trước khi Orm Kornnaphat xuất hiện, Sasina là tất cả những gì cô có, ba mẹ mất sớm, họ hàng không ai quan tâm, chỉ có ba mẹ Sasina là bạn thân của ba mẹ Lingling Kwong đã dang tay ôm lấy cô, cho cô hơi ấm tình thương của gia đình, đến năm cô 4 tuổi, Sasina chào đời, Lingling Kwong đã chứng kiến người kia lớn lên bên cạnh cô, có lẽ vừa là thương yêu vừa là biết ơn, Lingling Kwong đã ngộ nhận tình cảm dành cho Sasina là tình yêu đôi lứa.Năm Sasina vào đại học, Lingling Kwong nhận ra người con gái ấy có chút khác lạ, cô tìm hiểu và biết được Sasina cùng Arn đang trong mối quan hệ yêu đương, Lingling Kwong có chút buồn khổ, nhưng cô rất dễ dàng chấp nhận, cho đến một ngày, Sasina gặp tai nạn, sau khi phẫu thuật, Arn cả một tháng trời đều không xuất hiện, đến khi Sasina ra viện, thứ chờ đón cô là một lời chia tay của Arn.Chỉ một câu nói của chị gái Orm Kornnaphat, gia đình của Lingling Kwong gặp đầy biến động, Sasina đau khổ đến mức tìm tới cái chết nhưng bất thành, tất cả hy vọng ba mẹ dành cho Sasina đều sụp đổ, từ một người được kỳ vọng trở thành người thừa kế tiếp theo của Thanakorn thì lại phải điều trị tâm lý trong suốt một thời gian dài ở nước ngoài, ba mẹ Sasina đau buồn, thậm chí mẹ cô còn rơi vào trầm cảm, Lingling Kwong nhìn mọi thứ tốt đẹp bị phá vỡ, cô bắt đầu điều tra Arn Sethratanapong, thì người kia lại rất bình thản, Lingling Kwong đã phẫn nộ khi thấy nụ cười thoải mái của Arn khi bắt gặp Arn trong một bữa tiệc, trong lúc Sasina đang vật lộn giữa bóng tối và ánh sáng, thì kẻ gây ra điều đó lại thoải mái vui tươi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, từ lúc đó, Lingling Kwong đã muốn trả thù.Cô đã tìm hiểu tất cả về Sethratanapong, cô biết Arn có một người em gái ruột, Lingling Kwong bắt đầu lên kế hoạch, cô làm giả lại thân phận, tìm hiểu tất cả những thứ Orm Kornnaphat thích và không thích, bắt đầu kế hoạch tiếp cận người kia, cô muốn Arn sẽ phải trải qua thứ mà cô từng trải qua, nhìn em gái của mình đau khổ vì tình, Lingling Kwong đã nghĩ mọi việc sẽ nằm trong sự tính toán của cô, thế nhưng, trái tim rung động lại không để bàn tay nắm giữ.Lingling Kwong đã thấy hình Orm Kornnaphat, nhưng ngày cô gặp trực tiếp người kia Lingling Kwong mới hiểu được cái gì gọi là đẹp đến rung động lòng người, khi bàn tay mềm mại có chút lành lạnh nắm lấy tay cô, trái tim Lingling Kwong đã thịch lên một nhịp, từng ngày ở cạnh Orm Kornnaphat, Lingling Kwong bất giác cảm thấy vui vẻ.Và đêm đầu tiên cả hai quấn lấy nhau đó, cô đã không còn là chính mình, dục vọng nguyên thủy chưa bao giờ tìm đến cô trong suốt 29 năm cuộc đời, lần đầu tiên ập đến, khiến Lingling Kwong như cuồng si Orm Kornnaphat, một đêm đó cô áp Orm Kornnaphat không biết bao nhiêu lần, mà bản thân cũng tình nguyện để người kia đặt cô dưới thân, sau đó chính là 3 năm thời gian bên cạnh người kia, cùng ăn, cùng cười, Lingling Kwong khi đó đã nghĩ, thứ cô tham luyến là thân thể của Orm Kornnaphat, là sự đàn hồi, sự ấm nóng siết chặt dưới đầu ngón tay, là vị ngọt trên đầu lưỡi, cô không thừa nhận bản thân đã sa vào lưới tình với Orm Kornnaphat. Cho đến khi Lingling Kwong ngửa bài với người kia, thật ra cô đã từng ám thị với Orm Kornnaphat rằng, một ngày nào đó cô muốn trở thành một thành viên trong hội đồng quản trị của K:S, cô biết Orm Kornnaphat yêu cô, sẽ mang cổ phần tặng cho cô, mọi thứ đều là Lingling Kwong tính toán, và cô thật sự tính đúng, Orm Kornnaphat dâng tặng hết tất cả những gì người kia có cho cô, không chút nghĩ suy, để rồi, cô trao lại cho Orm Kornnaphat một vết thương sâu hoắm, một câu cô không yêu Orm Kornnaphat, một sự thật trần trụi rằng cô đến với người con gái đó là để trả thù, để đòi lại sự thương tổn mà Sasina phải chịu, rồi lạnh lùng để Orm Kornnaphat bước đi. Ba năm không có Orm Kornnaphat bên cạnh, tất cả những thói quen của cô đều là Orm Kornnaphat, khi nói chuyện với Sasina cô còn bất giác gọi nhầm tên của Orm Kornnaphat, cô tìm kiếm thông tin của người con gái đó, mỗi ngày thông tin mỗi ít dần, cô cho người tìm hiểu lại không có được một tin tức nào, Lingling Kwong ngày càng nóng nảy, cô biết bản thân đã gây ra cho Orm Kornnaphat những thứ gì, tình yêu, sự nghiệp và danh vọng, cô phá nát tất cả mọi thứ của Orm Kornnaphat.Lingling Kwong ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cảm giác ôm lấy Orm Kornnaphat không xa lạ, nhưng người được cô ôm trong lòng lại không mang chút quen thuộc nào, Lingling Kwong run rẩy, trái tim tràn ngập sự sợ hãi, cô sợ mất đi Orm Kornnaphat, sợ nhìn Orm Kornnaphat ở cạnh người khác, dù rằng cô biết, cô không có tư cách gì giữ Orm Kornnaphat, bản thân cô là kẻ làm sai, nhưng cô thật sự không chịu nổi tình yêu đang cắn chặt tâm can của chính mình, Lingling Kwong không thể chịu đựng được tình cảm nóng cháy đang thiêu rụi cô mỗi ngày"N'Orm.. chị phải làm sao mới có thể làm em quay trở lại bên cạnh chị..." Lingling Kwong gục mặt thì thầm một câu đầy sự hối hận, hình ảnh Orm Kornnaphat hiện lên trong tâm trí, nụ cười như thiên thần, đôi mắt hổ phách trong veo, Lingling Kwong siết chặt nắm đấm, nếu đã cho cô vô tình gặp lại người kia, lần này cô sẽ kiên trì giữ lấy, kiên nhẫn chữa lành vết thương cho Orm Kornnaphat, cô sẽ gánh chịu toàn bộ kết quả do mình gây ra"Chị sẽ làm mọi thứ... để em yêu chị thêm một lần nữa..."Một bên Lingling Kwong quyết tâm sẽ chạy theo Orm Kornnaphat, thì một bên Orm Kornnaphat đang thẫn thờ ngồi nhìn mặt dây chuyền mà cô đã cất đi ba năm trước."Tại sao.. chị lại xuất hiện vào lúc này.."Orm Kornnaphat khuôn mặt vô cảm nhưng đôi mắt đã nhuốm đầy màu bi ai, ba năm qua cô đã nghĩ trái tim đã bình yên, nhưng khi Lingling Kwong xuất hiện trước mặt, Orm Kornnaphat cảm nhận được một cơn bão đang đến muốn khuấy động mặt hồ tĩnh lặng, cô thở dài rồi nở nụ cười trào phúng"N'Orm, chị yêu em" Một câu yêu từ Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat phát đau, ngực thắt lại, cô làm tất cả cho người kia trong 3 năm cũng không nhận được một tiếng yêu, cách xa nhau 3 năm, Lingling Kwong lại quay lại nói với cô rằng người kia yêu cô, Orm Kornnaphat nhoẻn miệng cười nhạt, Lingling Kwong thật sự tự tin về bản thân quá rồi, rằng cô không thể buông được Lingling Kwong sao, người ta nói một lần bị rắn cắn cả đời sợ cành khô, làm sao cô có thể tin Lingling Kwong lần nữa, Orm Kornnaphat cầm lấy sợi dây chuyền bỏ vào một cái hộp đóng kín rồi cất đi."Niềm tin.. thật sự là thứ xa xỉ..."Cô thì thầm một câu rồi cười nhàn nhạt, nhìn bản thân trong gương như một con búp bê vô hồn cũ nát, Orm Kornnaphat bình lặng thưởng thức vết thương của chính mình.Tại sao cô không quấy không nháo không gào khóc, không phải là cô không muốn mà cô không còn sức lực để làm như vậy nữa, ngày Lingling Kwong nói rằng mọi thứ dành cho cô là lừa dối, tình cảm của họ là sự dối trá, Orm Kornnaphat như trút hơi thở cuối cùng trên cõi đời này rồi, ba năm thời gian, đổi lại một thân xác không còn hoàn hảo, một linh hồn tàn tạ, một trái tim rách nát, một người như thế làm sao có thể ở bên một ai nữa, đó là lý do cô từ chối tất cả những người đến nói yêu cô.Một Lingling Kwong đã làm rất nhiều thứ vì cô còn có thể phản bội cô, thì những người kia làm sao không thể, cuộc đời này, có ai chắc chắn rằng sẽ yêu ai mãi mãi, sẽ vì đối phương không mưu cầu không toan tính, từ ngày đó, Orm Kornnaphat đã không còn tin vào tình yêu nữa, mỗi khi có người đến cạnh cô, tiếp xúc với cô, Orm Kornnaphat luôn đặt một câu hỏi, người này muốn gì ở cô, cô có gì để đánh đổi với họ không, dần dần Orm Kornnaphat bài xích tất cả, cô đặt mọi thứ bên ngoài vùng an toàn của bản thân, ngay cả bạn bè Orm Kornnaphat cũng sẽ cẩn trọng, hoặc đôi khi cô còn hoài nghi chính người thân của mình, sẽ nghi hoặc lời chị gái cô nói, thậm chí, Orm Kornnaphat còn nghi ngờ chính mình.Orm Kornnaphat không phải không muốn tha thứ cho Lingling Kwong, mà là cô không biết vì sao phải tha thứ cho Lingling Kwong, người kia còn muốn gì ở cô khi tất cả mọi thứ cô có đã tan biến như bong bóng xà phòng theo mong muốn của Lingling Kwong rồi, Orm Kornnaphat tự nhận mình không còn gì để Lingling Kwong cần cả, vậy nên, cô không có lý do gì để Lingling Kwong bước đến bên cạnh cô lần nào nữa, dù rằng, Orm Kornnaphat biết rõ, cô vẫn yêu Lingling Kwong, tình yêu đó thậm chí càng ngày càng sâu đậm, nhưng cô không còn can đảm để sống trong tình yêu kia, cuộc đời cô, nếu không muốn phải khóc thêm lần nữa thì cô cần phải chôn sâu tình cảm nóng rực kia vào hố sâu không đáy, vĩnh viễn không để nó thức tỉnh...***Orm Kornnaphat tỉnh giấc sau một đêm, như mỗi sáng của 3 năm nay, cô không ngủ ngon, vẻ mặt cực kỳ mệt mỏi, Orm Kornnaphat bước vào phòng tắm, tắm qua một lượt để lấy lại sự thanh tỉnh rồi thay một bộ vest rời đi, hôm nay là ngày họp định kỳ của Sethratanapong đối với các chi nhánh nhượng quyền. - Em có muốn đi chung xe với chị không? - Arn đã chờ Orm Kornnaphat ở dưới nhà- Cũng được, hôm nay em cũng hơi mệt nên không muốn lái xe! - Orm Kornnaphat gật đầu đồng ýArn thấy em gái đồng ý đi cùng cô, tâm trạng cũng vui vẻ, Orm Kornnaphat cười ngọt với chị mình, cô biết Arn cũng chồng chất vết thương, cả hai chị em như đang cố gắng vỗ về vết xước cho nhau vậy, hai cô gái cười cười đi vào phòng ăn để ăn sáng cùng gia đình.Hai chị em có mặt ở công ty rất đúng giờ, họ đến đã thấy toàn bộ đại diện khách hàng nhượng quyền đã chờ sẵn, Orm Kornnaphat như thường lệ đi vào, đột nhiên cảm nhận một ánh mắt nóng rực, cô quay sang tò mò liền thấy Lingling Kwong đang ngồi chăm chú nhìn cô, Orm Kornnaphat theo phép lịch sự nở nụ cười gật đầu khiến Lingling Kwong mím môi tránh đi ánh mắt bình thản kia của Orm Kornnaphat, một Orm Kornnaphat như gần mà xa khiến Lingling Kwong nhói trong tâm, Lingling Kwong đã nhượng quyền một chi nhánh của Sethratanapong, bình thường là cấp dưới của cô đi họp, hôm nay, Lingling Kwong vì muốn gặp Orm Kornnaphat nên đã đích thân đến.Buổi họp nhanh chóng diễn ra, theo thường lệ những vấn đề từ khách hàng nhượng quyền cần được giải quyết được nêu ra và tìm giải pháp cho việc đó, Lingling Kwong cả buổi chỉ nhìn Orm Kornnaphat, người kia hoàn toàn không để ý đến cuộc họp, chỉ bấm điện thoại, Lingling Kwong nhíu mày, Orm Kornnaphat không quan tâm đến hiện trạng kinh doanh của Sethratanapong sao, rõ ràng những thứ cấp dưới của cô phát biểu đều đầy lỗ hổng.- Còn có ai có ý kiến gì không? - Arn lên tiếng, cô thở dài, một số vấn đề hôm nay không có giải pháp tốt, nếu cứ thế này sẽ trở thành vấn đề lớn mất.- Xin hỏi! - Lingling Kwong đưa tay giọng trầm ấm vang vọng đầy sức hút- Xin mời! - Arn sau này mới biết được một trong những khách hàng nhượng quyền lớn nhất của Sethratanapong là Lingling Kwong, cô muốn ngưng hợp đồng nhưng Lingling Kwong đã kí với thời hạn 5 năm, hiện tại vẫn còn 3 năm nữa.- Vấn đề của các bên khác tôi không biết, nhưng vấn đề của bên tôi rõ ràng là công ty có người có chuyên môn xử lý được, tại sao lại không xử lý mà lại đưa một người thiếu kinh nghiệm giải quyết vậy? - Lingling Kwong nhíu mày nhìn Arn rồi nhìn Orm Kornnaphat vẫn không quan tâm đến điều gìThương mại điện tử là thế mạnh của Orm Kornnaphat, tất cả những vấn đề về mảng nhượng quyền của Sethratanapong đang gặp phải chính là chuyên môn của Orm Kornnaphat, nhưng người kia hoàn toàn không để tâm, Orm Kornnaphat thật sự muốn nhìn Sethratanapong thất bại ở mảng này sao.- Ý cô như thế nào? - Arn lạnh giọng- Theo tôi biết Khun Orm Kornnaphat là một bậc thầy trong mảng thương mại điện tử, tại sao không thấy cô phát biểu điều gì vậy? Hay là công ty đang muốn đẩy chúng tôi vào tình trạng thua lỗ kéo dài rồi hủy hợp đồng trước thời hạn và phải đền bù hợp đồng? - Lingling Kwong lạnh lùng đội một cái nồi lên đầu Arn, cô muốn bức Orm Kornnaphat phải lên tiếng- Thật ngại quá Khun Lingling Kwong! - Arn cười như không cười nhìn Lingling Kwong, muốn lần nữa tổn thương em gái cô sao, không có cửa đâu - Chắc lần đầu tiên cô đi họp đúng không? - Phải! - Lingling Kwong cẩn trọng gật đầu- Vậy tôi giúp cô nói lại một thông tin! Khun Orm Kornnaphat đến đây với tư cách là trợ lý của tôi, vậy nên không có quyền hạn và trách nhiệm phải xử lý chuyên môn các vấn đề mà cô vừa nói! - Arn cười nhạt- Trợ lý sao? Tôi đâu thấy cô ấy ghi chép gì đâu nhỉ? - Lingling Kwong không chịu thua quay sang nhìn Orm Kornnaphat- Thời đại nào rồi mà còn phải ghi chép vậy? - Orm Kornnaphat nhàn nhạt lên tiếng, cô cầm chiếc điện thoại khác trên bàn, lật lại màn hình đưa lên, phần mềm đang ghi lại cuộc họp rồi chuyển thành văn bản, Lingling Kwong mím môi, vẻ mặt cực kỳ khó coi.- Lần sau hoan nghênh Khun Lingling Kwong đi họp nhiều hơn để nắm được cơ cấu của chúng tôi nhé! Khun Orm Kornnaphat không chịu trách nhiệm ở bất kỳ mảng nào của Sethratanapong cả! - Arn nói bình thường nhưng ánh mắt như tia lửa đạn bắn thẳng vào Lingling Kwong, như thể muốn nói, việc Orm Kornnaphat không được ngồi ở vị trí nào tại Sethratanapong chính là do lỗi của Lingling Kwong- Được! Tôi sẽ tham gia nhiều hơn! - Lingling Kwong biết ý của Arn, trong lòng đầy rẫy sự hối lỗi, nhưng vẫn bày ra một bộ dáng bình thảnOrm Kornnaphat thấy không còn ai chĩa mũi vào cô nữa thì lại cúi mặt xem điện thoại, thế giới ngoài kia ai muốn làm gì thì làm, cô không còn quan tâm nữa, Sethratanapong mất mảng nhượng quyền cũng không phải vấn đề lớn, đây chỉ là một mảng mới tinh mà chị hai cô muốn tiếp cận mà thôi.Buổi họp sau đó kéo dài thêm nửa tiếng rồi kết thúc, Orm Kornnaphat cùng Arn bước ra thang máy, họp cả buổi sáng, hai người có chút mất năng lượng nên đã nói với nhau cùng đi uống cà phê, Lingling Kwong nhìn theo bóng lưng của hai cô gái, nhấc bước đi theo.- Xin phép! - Lingling Kwong đưa tay cản lại thang máy của hai người rồi bước vào trong sự khó chịu của Arn cùng sự bình thản của Orm Kornnaphat- Khun Lingling Kwong không biết đây là thang máy dành riêng cho CEO sao? - Arn gằn từng chữ- Tôi cũng là CEO đấy! - Nhưng đây là Sethratanapong! Orm Kornnaphat đứng giữa nhìn chị cô cùng Lingling Kwong hai người chính là kiểu kẻ thù gặp nhau liền đỏ mắt, một câu lại một câu đối đầu, Orm Kornnaphat bước lui dựa vào thành thang máy, để cho hai bên cãi nhau, cô không nên xen vào, vì trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi như cô sẽ bẹp dí mất.- Tôi không muốn cãi với cô, tôi chỉ muốn thương lượng một sự hợp tác! - Lingling Kwong bực mình thở ra, người phụ nữ trước mặt này thật sự quá đanh đá, tại sao Sasina lại yêu chị ta nhiều như vậy chứ, nói về sự dịu dàng, Arn không bằng một góc của Orm Kornnaphat nữa, Lingling Kwong nhíu mày nhìn Arn- Hợp tác cái gì? Tôi không có hứng thú hợp tác với cô! - Arn cũng thở phì phò, tại sao cái người này lại là chị của người cô yêu vậy, Sasina dịu dàng bao nhiêu, thì Lingling Kwong lại chua ngoa bấy nhiêu- Lợi nhuận tôi chỉ lấy 4 phần! - Lingling Kwong đưa lên bốn ngón tay- Không hợp tác! - Không nghe tôi nói đã vội quyết định, cô có phải CEO không vậy?- Nói đi! - Tôi cần hợp tác với Sethratanapong mảng thương mại điện tử cho dự án mới! - Lingling Kwong ngửa bài, cô phá vỡ nguyên tắc của chính mình, lấy việc công vào việc tư, lấy dự án của công ty cô để tiếp cận Orm Kornnaphat - Và tôi muốn người phụ trách hợp tác với tôi lần này là Khun Orm Kornnaphat! - Cô đi mà nằm mơ! - Arn nổi đóa, muốn tiếp cận em gái cô sao, trò này của Lingling Kwong xưa rồi - Dù cô có đưa cho tôi 9 phần cũng đừng hòng tôi để em tôi làm việc với cô! - Cô... - Lingling Kwong mím môi kiềm lại sự giận dữ, cô muốn ở cạnh Orm Kornnaphat mà cứ gặp kẻ canh giữ như Arn Sethratanapong thì làm sao cô có thể truy lại người kia chứ- Kwong tổng! - Orm Kornnaphat nhìn thang máy đang gần xuống đến nơi lên tiếng - Cảm ơn lời đề nghị hợp tác của chị! - N'Orm... - Arn khẽ gọi, cô không muốn Orm Kornnaphat ủy khuất chính mìnhLingling Kwong vui mừng ra mặt chờ đợi sự đồng thuận của Orm Kornnaphat, còn Arn thì vừa bị Orm Kornnaphat ra dấu đừng lên tiếng, khuôn mặt có chút không vui- Tôi cũng không nghĩ bản thân đáng giá đến 4 phần lợi nhuận trong dự án hợp tác... - Nhàn nhạt lên tiếng, khuôn mặt vẫn treo lên một nụ cười - ... chỉ là như tôi từng nói, tôi không còn gì để có thể đánh đổi với chị nữa! Thương mại điện tử sao? Đã ba năm tôi không đụng vào rồi, nên là xin lỗi chị, tôi thật sự không biết hiện tại thị trường bên ngoài đang như thế nào nữa, không thể giúp được chị, chị có thể cân nhắc liên hệ giám đốc chuyên môn của Sethratanapong nhé!Lingling Kwong ngẩng ra nhìn Orm Kornnaphat, đó không phải là thứ Orm Kornnaphat thích nhất sao, ngày xưa bên cạnh nhau, ngoài việc điều hành công ty, Orm Kornnaphat còn đặc biệt học thêm các khóa học về lĩnh vực này, mỗi lần nói về thứ này, Orm Kornnaphat sẽ luôn vui vẻ, Lingling Kwong biết đó là đam mê của Orm Kornnaphat, vậy sao người này không còn hứng thú với nó nữa vậy, Lingling Kwong rối rắm nhìn Orm Kornnaphat, cô muốn mở lời thì thang máy lại mở ra, Orm Kornnaphat cười với Lingling Kwong một cái xã giao sau đó gật đầu lịch sự rồi bước ra trước.- Vì cô, em ấy đã mất tất cả, 3 năm qua đừng nói là lĩnh vực em ấy yêu thích, ngay cả cổ phần cũng phải giao ra gần như toàn bộ rồi! - Arn không vội bước đi, cô liếc nhìn Lingling Kwong gằn từng chữ - Oan có đầu, nợ có chủ, tôi là người làm sai với Sasina không phải là sai với cô, và em gái tôi càng không nên là người gánh chịu mọi thứ! Lingling Kwong, cô muốn tiếp cận em tôi sao? Nằm mơ đi! Arn để lại một câu sau đó đạp giày cao gót rời đi, Lingling Kwong muốn cái gì cô nhìn đã hiểu, bây giờ mới nhận ra em gái cô trân quý như thế nào với Lingling Kwong sao, muộn rồi, ngày Lingling Kwong trút giận lên đầu Orm Kornnaphat chính là đã định một đời này người kia đừng mong có được Orm Kornnaphat lần nào nữa, người sai là cô, không phải Orm Kornnaphat, nhưng cũng là sai với Sasina không phải với Lingling Kwong, hà cớ gì Lingling Kwong tính toán mọi thứ lên đầu của em gái cô vậy.Nếu Sasina tổn thương tình cảm, cô cũng tổn thương, cô biết Sasina từng tự vẫn nhưng không thành, thì trên cổ tay cô cũng đã có vài vết cắt mờ ảo, là cô sai với Sasina, cô sẽ tự mình bồi tội bằng một đời cô độc, nhưng em gái cô không có lỗi, vậy mà Lingling Kwong đã làm cho Orm Kornnaphat gần như mất đi tất cả, sự tàn nhẫn của Lingling Kwong đối với em gái cô còn hơn khi xưa cô đối với em gái Lingling Kwong, Arn càng nghĩ càng thêm hận Lingling Kwong, cô sẽ bảo vệ Orm Kornnaphat, sẽ không để Lingling Kwong lần nữa làm thương tổn Orm Kornnaphat, cho dù có phải trả giá như thế nào.Lingling Kwong đứng bất động trong thang máy, từng lời Arn nói như từng nhát dao đâm thẳng vào trái tim cô, Arn nói hoàn toàn đúng, mọi thứ đáng lẽ ra cô phải tính cho Arn Sethratanapong, nhưng cô lại đi trút giận lên một cô gái ngọt ngào vô tội kia, Lingling Kwong run rẩy đau đớn, cô chưa từng nghĩ việc cô làm lại gây cho Orm Kornnaphat một sự thương tổn lớn như vậy, ngày đó, Lingling Kwong chỉ đơn giản muốn để Arn nhận được sự đau đớn khi Orm Kornnaphat đau khổ vì tình, cô chưa từng nghĩ sẽ hủy hoại cả một đời của Orm Kornnaphat."Vậy ra... chị đã gây ra tội nghiệt lớn như vậy sao"Lingling Kwong thì thầm trong thống khổ, chỉ tiếc, hối hận muộn màng...-END CHAP 5-Au: Muốn truy thê sao? Không có cửa đâu!