LingOrm | Believe Me (FULL)

BELIEVE ME - CHAP 14



Lingling Kwong sau khi được Orm Kornnaphat ân xá thì ngoan ngoãn tập trung hồi phục sức khỏe, ra viện, cô dành thời gian tập vật lý trị liệu cho tay trái vì vết cắt ngày đó tổn thương đến gân và dây thần kinh, Lingling Kwong cũng đến phòng tập trở lại, cô bỏ hẳn không uống rượu, quay lại cuộc sống nghiêm túc giữ sức khỏe như ngày xưa, cô không muốn trở thành một sâu bệnh hay sâu rượu mà ở cạnh Orm Kornnaphat.

"Chị đến rồi!"

"Đợi em một lát, em gần xong rồi!"

"Là chị đến sớm, em cứ thong thả nhé!"

Orm Kornnaphat đọc tin nhắn nở nụ cười vui vẻ, Lingling Kwong từ khi ra viện ngày nào cũng đến đưa đón cô đi làm không quản nắng mưa, Orm Kornnaphat cảm giác rằng, Lingling Kwong lúc này còn cưng chiều cô nhiều hơn ngày xưa nữa, khiến trái tim cô thật sự mềm mại, không thể ngăn được rung động.

Trang điểm xong cầm lấy túi xách, bộ dáng vui vẻ chào mọi người đang ngồi ăn sáng rồi đi làm, ba mẹ và Arn chỉ biết cười theo vì bảo bối của họ lúc này như một thiếu nữ mới biết yêu, dạo trước, Lingling Kwong đã đến gặp riêng ba người, người kia trong trí nhớ của họ luôn là bộ dáng cao ngạo đầy tự tin, lúc đó lại cúi đầu xin lỗi, mong họ sẽ cho cơ hội để theo đuổi Orm Kornnaphat, cả ba người đều biết những gì Lingling Kwong đã tự mình trả ra nhưng họ vẫn không thể không lo lắng, tuy thế, họ cũng biết không thể thay Orm Kornnaphat quyết định, vì vậy đã nói với Lingling Kwong, bọn họ sẽ theo ý muốn của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong cười rộ lên cảm ơn rồi mới rời đi. Lúc này, nhìn thân ảnh tươi tắn kia, cả ba đều nhìn nhau gật đầu cười cười.

Lingling Kwong thấy bóng dáng của Orm Kornnaphat liền nổ máy chạy tới dừng trước mặt Orm Kornnaphat, người kia nhanh chóng mở cửa lên xe.

- Sao chị cứ phải đợi ở xa rồi mới chạy tới vậy? Chị có thể vào nhà đợi em mà! - Orm Kornnaphat vừa cài dây an toàn vừa nói

- Có chút không tiện! - Lingling Kwong chỉ cười đáp lại, rồi cầm một ly cà phê đưa cho Orm Kornnaphat - Cà phê của em đây!

Orm Kornnaphat không nói gì nhận lấy, Lingling Kwong đưa đón cô đi làm, nhưng là một chiếc xe sang trọng khác, không phải chiếc xe yêu thích của Lingling Kwong, cũng chưa từng lộ mặt ra ngoài

- Đưa em đi ăn sáng rồi đến công ty nhé! - Lingling Kwong chăm chú lái xe nói với Orm Kornnaphat

- Được! Đến chỗ cũ đi, em muốn ăn ở đó! - Orm Kornnaphat đề nghị Lingling Kwong đến quán quen thuộc của cả hai, thay vì cứ đưa cô đến mấy quán xa lạ

- À... - Lingling Kwong có chút ngập ngừng

- Sao vậy? Chị không thích sao? - Orm Kornnaphat nhíu mày

- Không phải, em đừng hiểu lầm... - Lingling Kwong lập tức giải thích - ...chỉ là hiện tại danh tiếng của chị không tốt lắm, có thể hạn chế cùng em xuất hiện được không? Chị sợ sẽ ảnh hưởng đến em...

Lingling Kwong nhẹ giọng giải thích cho Orm Kornnaphat, cô mong người kia hiểu rằng cô chỉ muốn tốt cho Orm Kornnaphat, chứ không phải không muốn đi ăn tại những nơi quen thuộc cùng người kia, Lingling Kwong không dám công khai theo đuổi Orm Kornnaphat vì sợ rằng bản thân sẽ lại khiến Orm Kornnaphat vướng phải thị phi không hay.

Orm Kornnaphat nheo nheo mắt, quả nhiên cô đoán không sai, người này vẫn tự ti không dám bước ra ánh sáng, đôi mắt hổ phách lóe lên vài tia tính toán sau đó gật đầu

- Vậy theo ý chị đi! - Orm Kornnaphat cười nói

- Được! - Lingling Kwong vui vẻ quay xe đến một địa điểm cô đã chọn sẵn, đảm bảo sự an toàn và riêng tư cho Orm Kornnaphat, đồ ăn cũng rất ngon

Sau khi ăn sáng, Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat đến công ty, nhìn Orm Kornnaphat vào công ty rồi, Lingling Kwong mới lái xe về nhà, đổi lại chiếc xe yêu thích của chính cô, đến công ty làm việc.

Vì Orm Kornnaphat không muốn Lingling Kwong ở xa, hơn nữa, Lingling Kwong còn phải đổi xe liên tục nên cuối cùng phải thuận theo ý muốn của người kia, chọn lại một căn nhà khác, gần Sethratanapong cũng gần Thanakorn, sự kiện kia làm cho Sasina hết sức lo lắng, cô không cho phép Lingling Kwong ở xa Thanakorn nữa.

Lingling Kwong chăm chú làm việc, tuy rằng AW đã không còn như xưa nhưng Lingling Kwong sẽ cố gắng phục hồi nó, vì không thể trở thành kẻ tay trắng mà muốn ở cạnh Orm Kornnaphat được, cô ít nhất phải môn đăng hộ đối với Orm Kornnaphat, dù rằng bây giờ điều này có chút khó khăn, nhưng Lingling Kwong không từ bỏ.

[Trưa]

"Em muốn đi ăn trưa cùng chị!"

Orm Kornnaphat nhắn cho Lingling Kwong một cái tin, mỗi ngày đều là Lingling Kwong sắp xếp người mang thức ăn trưa đến cho Orm Kornnaphat, hôm nay cô muốn cùng người kia ăn trưa.

"Đợi chị sang đón em!"

Rất nhanh đã có tin nhắn trả lời, Orm Kornnaphat nhoẻn miệng cười vui vẻ, cô nhấn điện thoại gọi

- Sein! Giúp tôi làm một việc!

Sau khi trao đổi với Sein xong Orm Kornnaphat cũng cầm áo khoác và túi xách rời đi, cô không mặc áo khoác mà lại cầm trên tay, bước xuống đã thấy một chiếc xe xa lạ trước mặt, Lingling Kwong hạ kính nhìn Orm Kornnaphat cười với người kia, Orm Kornnaphat nhướng mày, cô biết Lingling Kwong sẽ lái xe của mình đi làm, cố ý bất ngờ yêu cầu ăn trưa vì muốn Lingling Kwong lái xe đi đón cô. Lingling Kwong không muốn người khác biết hai người đang dây dưa với nhau, nhưng Orm Kornnaphat thì ngược lại, cô muốn cả thế giới biết cả hai đang có gian tình. Vậy mà người này lại có thể tìm ngay một chiếc xe khác để đón cô, Orm Kornnaphat nheo nheo mắt, để xem Lingling Kwong giấu được bao nhiêu lâu.

Lingling Kwong ngồi trong xe chờ Orm Kornnaphat lên xe lại thấy người kia đứng yên không nhúc nhích, liền quay ra nhìn Orm Kornnaphat khó hiểu, chỉ thấy người kia đưa lên hai tay không rảnh rỗi, một tay cầm túi xách, một tay cầm áo khoác, Lingling Kwong cười khổ, Orm Kornnaphat muốn cô xuống xe mở cửa cho Orm Kornnaphat, người này muốn công khai rằng cả hai đang có mờ ám hay sao vậy, ở đây là trước K:S, có bao nhiêu ánh mắt đó, nhưng nhìn trời trưa đang nắng, cô không nỡ để người cô yêu chịu đựng, Lingling Kwong lấy ra một cái ô, mở cửa xe bước xuống, bật ô lên che đi bản thân, hành động của Lingling Kwong khiến Orm Kornnaphat tức hộc máu, vậy mà cũng nghĩ ra được.

Orm Kornnaphat leo lên xe nhìn Lingling Kwong nhanh chóng bước vào, đạp ga rời đi, mặt cô xụ xuống

- Sao vậy? - Lingling Kwong nhận ra tâm trạng của Orm Kornnaphat liền hỏi

- Không vui! - Orm Kornnaphat phồng má mím môi

- Có chuyện gì sao? - Lingling Kwong vẫn ngô ngố chưa nhận ra

- Chị không muốn công khai với em hả? - Orm Kornnaphat nổi đóa

- Không.. không phải mà.. - Lingling Kwong cười khổ, cô chọc giận Orm Kornnaphat rồi, phải nhanh chóng dỗ dành nếu không sẽ không ổn mất

- Vậy tại sao xe chị thì chị không lái lại lấy xe của Pey, đến nơi thì cũng phải che che chắn chắn mới chịu xuất hiện? - Orm Kornnaphat nhìn nội thất là biết xe của Pey

- Chị... chị... - Lingling Kwong có chút không biết trả lời như thế nào

Sáng nay cô đã nói với Orm Kornnaphat rồi, nhưng chắc do cô nói khó hiểu quá nên Orm Kornnaphat chưa hiểu được ý của cô

- Xin lỗi em, nhưng không phải như em nghĩ đâu... - Lingling Kwong từ tốn giải thích cho Orm Kornnaphat - ... tuy rằng đã qua một thời gian, nhưng mà hiện tại danh tiếng của chị vẫn còn rất xấu, nếu như biết em qua lại với chị trong lúc này sẽ không tốt cho em, cho chị thêm một thời gian nữa, chị đang xử lý rồi.. được không?

Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong im lặng không nói, bộ dáng vẫn đang rất giận

- N'Orm... năn nỉ em đó... một thời gian nữa thôi.. nha...

- Được! - Orm Kornnaphat gật đầu tha cho Lingling Kwong

Lingling Kwong cười rộ lên vui vẻ, sau đó tập trung lái xe, Orm Kornnaphat ngắm sườn mặt người bên cạnh, trong lòng vừa vui vừa xót xa, từ khi nào Lingling Kwong đã trở thành một người nhút nhát như vậy, ngày xưa, Lingling Kwong sẽ không phải là người nhìn sắc mặt của người khác mà sống, nhưng lúc này, người kia lại rất cẩn thận theo dõi cảm xúc của cô, nếu cô vui, Lingling Kwong sẽ vui, nếu cô không vui, Lingling Kwong lập tức xin lỗi và dỗ dành, Orm Kornnaphat thở dài, quay mặt nhìn ra ngoài, Lingling Kwong mất hết tự tin khi yêu cô rồi.

Lingling Kwong lại không nhận ra được điều đó, cô chỉ nghĩ bản thân có lỗi, khó khăn lắm mới được Orm Kornnaphat cho một cơ hội, cô sợ mình làm không tốt, một lần nữa sẽ mất đi Orm Kornnaphat nên mới cẩn thận từng li từng tí, không hề phát hiện sự tự ti của chính mình.

Cả hai ăn trưa xong, Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat về công ty rồi cũng quay lại làm việc, cô vẫn đang tìm đối sách để cứu vãn hình ảnh của AW và cả của cô, nếu không cô không thể ở cạnh Orm Kornnaphat được, hoặc là cô sẽ trực tiếp rời khỏi thương trường, lui về phía sau, làm hậu phương cho Orm Kornnaphat, Lingling Kwong nghĩ nghĩ.

[Buổi tối]

Orm Kornnaphat ngồi trên giường xem ipad nói chuyện điện thoại với Sein

- Em thấy như thế nào?

- Được lắm! Rất đẹp, góc cũng rất tốt!

- Vậy em muốn quy mô như thế nào?

- Càng rầm rộ càng tốt!

- Được!

Orm Kornnaphat tắt điện thoại, lướt nhìn hình ảnh, môi mỉm cười hài lòng, cô biết Lingling Kwong yêu cô nên cẩn thận mà bước đến không muốn làm cô tổn thương nữa, nhưng cô cũng yêu người kia rất nhiều, cô không muốn nhìn thấy sự tự ti của người con gái đó, Orm Kornnaphat sẽ cấp cho Lingling Kwong dũng cảm để từng bước bước đến bên cạnh cô.

[Sáng hôm sau]

Lingling Kwong đưa Orm Kornnaphat đi làm sau đó về đổi xe rồi đến công ty, đang làm việc thì Pey gõ cửa thần sắc hốt hoảng đi vào

- Kwong tổng, chị xem tin tức chưa?

Lingling Kwong ngẩng ra, lắc đầu, sau đó quay sang máy tính mở trang tin tức chuyên dụng, đồng tử lập tức co rút

"CEO K:S cùng CEO AW gương vỡ lại lành?"

"Tình yêu sẽ vượt qua được sự lừa dối?"

Từng cái tít trên các bài viết khiến lòng Lingling Kwong phát lạnh, hình ảnh hôm qua cô đưa Orm Kornnaphat đi ăn trưa rồi đón Orm Kornnaphat tan ca, tiếp theo là vài hình ảnh sáng nay đều lộ ra trên truyền thông, các góc chụp cũng rất nhạy cảm, cả hai nhìn rất thân mật, hơn nữa, ánh mắt của cô và Orm Kornnaphat dành cho nhau không hề che giấu tình cảm, Lingling Kwong mím môi, cô nhấc điện thoại gọi cho Orm Kornnaphat

- N'Orm, em xem tin tức chưa? - Giọng Lingling Kwong có chút mất bình tĩnh

- Rồi! - Orm Kornnaphat lạnh lùng nói với Lingling Kwong

- Nghe chị giải thích, đây không phải chị làm đâu, chị sẽ cho người liên hệ tháo xuống ngay! - Lingling Kwong thầm than không ổn, cô lo rằng Orm Kornnaphat nghĩ đây là chiêu trò của cô

- Chị dám?

- Hở..?

- Lingling Kwong, lần này chị xử lý không đúng thì đừng nhìn mặt em nữa!

Nói xong lập tức cúp máy, Lingling Kwong không kịp phản ứng, mặt cứng đờ, ngơ ngẩn

- Kwong tổng! - Pey lên tiếng

- Sao vậy?

- Sein vừa nhắn cho em, nói rằng đã sắp xếp họp báo chiều nay cho chị rồi! - Pey cười cười, cô đoán được người phía sau bức màn này là ai rồi

Lingling Kwong lúc này liền hiểu ra, nở nụ cười, trái tim tràn đầy sự hạnh phúc, cô gái nhỏ của cô lại dụng tâm như vậy, nếu Orm Kornnaphat đã cho Lingling Kwong cơ hội, cô mà không nắm bắt được lần này thì tự bản thân cô còn nói muốn bên cạnh Orm Kornnaphat kiểu gì chứ.

Rất nhanh Lingling Kwong đã thông qua cuộc họp báo, tuyên bố rằng một lần nữa sẽ theo đuổi Orm Kornnaphat

- Tôi đã yêu cô ấy 6 năm, vậy nên, lần này tôi sẽ không để mất cô ấy lần nữa!

- Cô yêu cô ấy tại sao lại lừa dối cô ấy? - Phóng viên hỏi tới

- Vì tôi ngu ngốc, không phân biệt được đúng sai, đã làm tổn thương người con gái tôi yêu, nhưng từ hôm nay, Lingling Kwong tôi sẽ không bao giờ làm cho Orm Kornnaphat phải khóc nữa, nếu có, thì đó phải là khóc vì hạnh phúc!

Orm Kornnaphat ngồi trước màn hình lớn xem trực tiếp buổi họp báo của Lingling Kwong, nở nụ cười hài lòng, nước mắt của hạnh phúc cũng rơi xuống, cô lau đi, nhìn Sein bên cạnh

- Đến em rồi đó, Korn tổng! - Sein cười cười đứng dậy

Orm Kornnaphat gật đầu, sửa soạn lại một chút rồi bước vào phòng livestream của công ty cô

"Korn tổng livestream kìa!"

Kênh live chuyên dụng của K:S bật lên, toàn bộ mọi người đều háo hứng truy cập, số lượng người theo dõi cả livestream họp báo của Lingling Kwong và của Orm Kornnaphat tăng vọt

Pey nhấn mở màn hình trong phòng họp báo theo trao đổi trước đó với Sein, Lingling Kwong ngẩng ra khi thấy Orm Kornnaphat đang ở trước màn hình, đám phóng viên cũng không hỏi Lingling Kwong nữa, mà chỉ tập trung vào biểu cảm của cô.

- Sawadee kha! Kornnaphat Sethratanapong kha! - Orm Kornnaphat chắp tay chào trước màn hình

- Korn tổng có xem họp báo của Kwong tổng, CEO của AW chưa? - Một MC nổi tiếng làm host hôm nay

- Tôi đã xem rồi! - Orm Kornnaphat gật đầu

- Kwong tổng nói rằng muốn lần nữa theo đuổi cô đấy! - MC cười nói - Chúng ta đang phát trực tiếp, chắc hẳn Kwong tổng cũng đang theo dõi, nhân đây, Korn tổng của chúng ta cho cô ấy câu trả lời luôn được không?

- Được chứ, tôi sẽ cho chị ấy và cả mọi người một câu trả lời! - Orm Kornnaphat gật đầu đồng ý

- Vậy ý của cô là như thế nào? Cô có tha thứ cho Kwong tổng và chấp nhận để cô ấy theo đuổi cô một lần nữa không?

- Nếu người cô yêu nói rằng muốn theo đuổi cô lần nữa, cô có đồng ý không? - Orm Kornnaphat hỏi ngược lại MC

Một câu của Orm Kornnaphat khiến bình luận bùng nổ

"Trời ơi.. Korn tổng sao lại ngọt ngào như vậy!"

"Ôi... sống tới hôm nay thật không uổng phí, tôi thấy được tổng tài truy thê rồi!"

"AAAAA! Mang lễ đường đến cho họ luôn đi!!"

"Không phải Lingling Kwong đã từng làm Korn tổng đau khổ sao? Không thể dễ dàng tha thứ như vậy được!"

"Lầu trên cuộc sống chắc bất ổn lắm hả?"

"Ừ phải đó, chắc cuộc sống biến cố lắm! Kwong tổng chân thành như vậy mà không tha thứ sao được? Hơn nữa không nghe Korn tổng nói gì hả? "Người tôi yêu" kìa!! Ôi tôi chết trong mật ngọt rồi!!"

"Tôi nghi ngờ hai CEO này đang công khai tán tỉnh và phát cơm chó cho chúng ta!"

"Cơm này ăn rất ngon! Tôi rất thích!"

"+1 nha lầu trên!"

"+1!"

....

Hàng loạt bình luận cảm thán nhảy liên tục trong khu vực bình luận, Orm Kornnaphat cười rộ lên đầy hạnh phúc, mà bên chỗ Lingling Kwong, người kia cũng không giấu được vui vẻ trong lòng, đôi mắt cười đầy hoàn mỹ, môi cong đầy đặn vẽ lên một đường bán nguyệt hoàn hảo

"Ôi.. hai đại mỹ nhân cùng cười, tim tôi không chịu nổi.."

"Đẹp đôi quá đi!"

"Nhanh đồng ý đi Korn tổng!"

"Korn tổng đồng ý nhanh đi!"

"Kwong tổng, chị có thể ngừng cười được không? Chị cười như vậy trái tim tôi muốn nổ tung luôn rồi!"

"Korn tổng nếu cô không cần Kwong tổng, có thể nào để chúng tôi không?"

"Này, lập line bạn gái Kwong tổng luôn sao?"

"Tham gia không?"

"Được! Ai bảo chị ấy đẹp như vậy!"

"Kwong tổng a~ nếu Korn tổng không cần chị, chị có thể nghĩ đến dàn hậu cung tụi em nhé!"

...

Từng dòng bình luận nhảy lên, Orm Kornnaphat đen mặt, sao tự nhiên cô lại như kiểu lấy đá đập vào chân mình vậy nè

- Thật xin lỗi! - Giọng của Lingling Kwong vang lên - Trái tim tôi đã có chủ rồi, tôi không thể tiếp nhận thêm một ai nữa, cả cuộc đời này, Lingling Kwong tôi chỉ yêu một người là Orm Kornnaphat thôi!

"Tôi chết đây... Ngọt quá rồi.. Người ta tỏ tình với nhau, nhưng người rung động là tôi..."

"Hậu cung có thời gian tồn tại ngắn nhất lịch sử! Haha!"

"Ôi.. Kwong tổng si tình..."

"Korn tổng nhanh đồng ý đi!"

"Cô ấy có đồng ý không thì cũng có một người yêu cô ấy suốt đời rồi kìa!"

"Tôi muốn thấy hai nữ thần yêu nhau!!"

"Nhanh đồng ý đi Korn tổng!"

"Kwong tổng à! Nếu cô rước được mỹ nhân về nhà, đừng quên công lao của chúng tôi nhé!"

- Nếu cô ấy đồng ý, toàn bộ áo thun của AW sẽ đồng giá 275 Baht trong vòng 1 tuần! - Lingling Kwong đọc bình luận xong liền lên tiếng

"Korn tổng, nhanh nhanh đồng ý đi! Phúc lợi này thật quá hấp dẫn rồi!"

"Nhanh đồng ý đi Korn tổng!"

Hàng loạt bình luận lại nổi lên, AW là một thương hiệu thời trang nội địa nổi tiếng, áo thun có chất liệu cao cấp, đường may tinh tế, mẫu mã đều rất đa dạng, thật sự được rất nhiều người yêu thích.

"Này! Sao lại là 275 Bath nhỉ?"

"Korn tổng sinh ngày 27/05"

"Trời ơi!! Tiểu thuyết không làm lại Kwong tổng luôn rồi!"

Orm Kornnaphat nãy giờ chỉ đọc bình luận rồi nghe Lingling Kwong nói, trái tim tràn ra sự hạnh phúc, đau khổ ba năm kia, từng vết cắt, từng vết xước dường như đang từ từ biến mất

- Korn tổng, ý cô thế nào? - MC nắm được thời cơ lên tiếng

- Áo thun của K:S cũng sẽ bán đồng giá 115 baht! - Orm Kornnaphat cười nói

Bình luận lại nhảy...

"Ôi tim tôi.."

"115 baht! Ôi tim tôi.. ôi nó không ổn"

"Tôi mới ngủ dậy, có vẻ đã ở lại lớp, cho hỏi 115 baht thì sao?"

"Kwong tổng sinh ngày 11/05!"

"Thôi, tôi xỉu đây!"

"Cho xỉu cùng với!"

"Xỉu hết đi, tôi ở lại xem hai nữ thần tuyên bố yêu nhau!"

"Tỉnh lại rồi!"

"Thật không có tiền đồ!"

...

Lingling Kwong nhìn Orm Kornnaphat trên màn hình cười ngọt ngào, trái tim cô cũng thật sự tan ra, sự tự ti từ từ biến mất, thay vào đó là tình yêu vô hạn đầy tự tin rằng sẽ mang lại hạnh phúc cho người kia

- Tôi vẫn chưa rõ ý cô cho lắm! - MC tiếp tục nói

Orm Kornnaphat không trả lời, cô lấy điện thoại nhấn gọi, trên màn hình thấy Lingling Kwong nhấc máy

- Nghe nói Kwong tổng muốn theo đuổi em phải không? - Orm Kornnaphat giọng ngọt ngào vang lên trong điện thoại

- Phải, em có thể cho chị một cơ hội không? - Lingling Kwong giọng đầy ý cười trả lời

- Em đồng ý! - Orm Kornnaphat cười rộ lên

- Cảm ơn em! Chị sẽ cố gắng! Chị yêu em! - Lingling Kwong nói một câu yêu với Orm Kornnaphat vào điện thoại, nhưng cũng chính là nói trên sóng livestream.

"Tim tôi.. rung động quá rồi..."

"Hai người phải hạnh phúc đó!"

"Hai người phải yêu nhau đến cuối đời đó!"

"Chúng tôi sẽ theo dõi hai người!"

"Chúng tôi chúc phúc cho hai người!"

"Mãi mãi hạnh phúc nhé!"

Hàng loạt bình luận chúc phúc nhảy trong kênh, Lingling Kwong cùng Orm Kornnaphat hướng màn hình cùng lúc nói một câu cảm ơn, sau đó buổi livestream cũng được kết thúc.

Truyền thông bùng nổ, mạng xã hội đẩy đề tài Lingling Kwong theo đuổi Orm Kornnaphat lên đầu thảo luận, có rất nhiều nội dung bàn luận xung quanh, nhưng phần lớn đều là chúc phúc cho hai người họ.

Orm Kornnaphat nhìn hiệu ứng liền hài lòng nở nụ cười, cô đoán rằng, sự tự ti của Lingling Kwong đã không còn nữa

"Cảm ơn em!"

Một tin nhắn được gửi đến, Orm Kornnaphat nhấn xem, là của Lingling Kwong, cô vẽ một đường cong ngọt ngào

"Đồ ngốc!"

Nơi sâu thẳm trong hai linh hồn, bóng tối đã từ từ tan biến, nhường chỗ cho ánh sáng soi rọi, trên tay là đóa hoa đã héo rũ, tưởng chừng đã khô cằn không thể nở lại, lúc này lại được ấm áp ôm lấy, chở che, hơi ấm len lỏi qua từng cánh hoa úa tàn giúp nó một lần nữa nở rộ, đóa hoa tình yêu của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat.

-END CHAP 14-

Au: Vào fic cũng phải phát cẩu lương mới chịu... hừ...

Chương trước Chương tiếp
Loading...