LingOrm • | Bản Tình Ca Không Lời
28
___Vẫn là một buổi sáng như thường ngày, Lingling đang cùng Win Metawin và Sonya ngồi ăn bữa sáng cùng nhau. Lingling chăm chú ăn phần ăn của mình, chị mừng vì gã bạn trai không trò chuyện cùng mình vì anh ta đã quá đắm chìm vào cuộc trò chuyện với Sonya - người có chung sở thích giống mình. Lúc này, tiếng chuông cửa đột nhiên cắt ngang bữa ăn của bọn họ. " Để tớ mở cửa" Lingling toang ngăn lại khi Sonya đang muốn đứng dậy. Cánh cửa vừa mở ra, gương mặt thanh tú của Orm đã đập vào mắt Lingling. Cả hai vừa nhìn thấy nhau, đáy mắt đã không thể giấu được sự kinh ngạc. Lingling quay ngoắt vào phòng khách, nơi mà Win Metawin và Sonya vẫn đang trò chuyện cùng nhau. Chị nhìn lại người đang đứng trước mặt, vươn tay kéo cô vào một nụ hôn sâu. Orm mở mắt kinh ngạc vì kỹ thuật hôn của Lingling dường như đã lên một tầm cao mới. " Vậy ngọn gió nào mang em đến đây vậy?" Orm ra vẻ trầm tư:" Ngọn gió mang tên Lingling Kwong chăng...?" Nói xong, miệng đã toe toét cười. Lingling cười nhẹ, hôn nhanh lên môi người kia một cái rồi đi vào nhà." Xem ai đến này."Win cùng Sonya bất đắc dĩ phải ngừng cuộc trò chuyện của mình lại, nhìn thấy Orm bước vào phòng khách, vơi nụ cười tươi rói. " Chào buổi sáng hai người."" Chào buổi sáng Orm!" Sonya vừa nhìn thấy cô, đã niềm nở chào đón. Nhưng nhiệt tình nhất vẫn là Win Metawin, anh ta rời khỏi bàn ăn, đi đến trước mặt Orm. Cô chớp mắt nhìn anh, tự hỏi anh ta có ý định gì mà phải làm đến mức này. " Lâu rồi không gặp, anh Win. Xin lỗi vì hôm trước đã không đến đón anh..." Câu nói vừa dứt, Win Metawin đột nhiên kéo cô vào một cái ôm khiến hai người kia phải mắt chữ A, mồm chữ O. " Lâu rồi không gặp Orm, mừng vì em vẫn khỏe..." Orm trong vòng tay anh ta kinh hãi đến độ không dám thở mạnh. Đột nhiên cảm thấy gió lạnh phương nào thổi vào, Orm liếc mắt sang nhìn chị. Sonya quan sát biểu hiện của Lingling, không kiểm được mà bật cười." Anh Win à, sao anh lại ôm người con gái khác trước mặt Lingling vậy chứ? Mặt cậu ấy đen hơn cái đít nồi rồi kìa..." Win Metawin nghe xong chỉ cười, không vội vã buông Orm ra. Anh quay sang, nhìn thấy gương mặt không mấy hài lòng của Lingling mà cưng chiều cúi xuống hôn nhẹ lên đỉnh đầu chị." Lingling xem Orm như em gái của mình mà, cô ấy hoàn toàn ổn với điều đó mà, phải không Lingling?" Từ đầu đến cuối, ánh mắt của Lingling vẫn dán chặt lên người cô. Nghe xong những lời Win nói, sắc mặt chị càng sậm lại, ánh mắt toé lửa nhìn Orm." Phải rồi, bình thường cả mà. Hai người ôm nhau hoài cũng được, tôi không ý kiến gì đâu!" Nói rồi Lingling bực dọc bỏ vào nhà bếp.Win Metawin nhìn theo bóng lưng chị mà bật cười cưng chiều." Ăn phải dấm chua rồi. Orm à, chút nữa em nói đỡ anh vài câu nhé!" Orm chỉ có thể cười loà xoà cho qua chuyện, nhưng trong lòng như bão tố cuốn cuộn, run rẩy không thôi.
Orm đang rửa tay trong nhà tắm thì đột nhiên có người xuất hiện ở cửa khiến cô giật bắn người. Chưa kịp để Orm cất tiếng, người nọ đã dùng tay bịt miệng cô lại, đẩy cô vào sâu hơn vào bên trong, sau đó bản thân người nọ cũng đi vào, một tay luồn ra sau khóa chặt cửa. Gương mặt người kia đằng đằng sát khí, ngay cả một chữ cũng không cho cô nói. Bị dồn vào đường cùng, Orm ngã cả người vào cả chiếc bồn tắm, người kia cũng lao theo lao, ngồi trên người cô. Cuối cùng cũng được gỡ phong ấn, Orm vừa mới hé môi ra, còn chưa kịp phản ứng thì Lingling đã bất ngờ lấn tới, mạnh mẽ cướp đi hơi thở của cô trong một nụ hôn đầy ghen tuông và chiếm hữu. Không còn sự chậm rãi hay dịu dàng, nụ hôn này cuồng nhiệt như ngọn lửa bùng cháy, mang theo tất cả sự tức giận, đau lòng và nỗi nhớ mà chị đã kìm nén suốt những ngày qua.Lingling siết chặt gáy Orm, kéo cô sát vào mình hơn nữa, đầu lưỡi không chút do dự xâm nhập vào khoang miệng cô, càn quét tất cả, không để cô có cơ hội phản kháng. Nụ hôn không hề có khoảng trống để thở, chỉ có sự hòa quyện của hơi thở, của từng đợt cắn mút sâu sắc.Orm rùng mình, nhưng không né tránh. Ngược lại, cô vòng tay ôm chặt lấy eo Lingling, đáp lại bằng sự nhiệt tình không kém. Cô có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của chị, có thể cảm nhận được đầu lưỡi của Lingling đang khiêu khích, bá đạo quấn lấy lưỡi cô, dây dưa không dứt.Lingling không chỉ hôn đơn thuần, chị như đang trút hết sự ghen tuông vào từng cái cắn nhẹ trên môi cô, kéo lê những vết mút sâu đầy chiếm hữu. Mỗi lần Orm khẽ rời ra để hít thở, chị lại không cho phép, siết chặt cô hơn, dán môi mình lên môi cô như muốn nuốt trọn cô vào người.Orm không nhịn được mà bật ra một tiếng rên nhẹ khi bị Lingling cắn mạnh vào môi dưới. Cô mở mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm đang phủ đầy cảm xúc của chị. Có ghen tuông, có tức giận, nhưng trên hết... là sự khao khát." Chị ghen sao...?" Orm thở dốc, giọng khàn hẳn đi.Lingling không trả lời, chỉ giữ chặt lấy cô, lại cúi xuống cắn lấy môi cô lần nữa, nụ hôn lần này càng sâu hơn, càng mãnh liệt hơn. Chị muốn cô nhớ kỹ cảm giác này, muốn cô hiểu rõ—Orm chỉ thuộc về chị, không ai khác.Nụ hôn của Lingling ngày càng mạnh bạo, như muốn vắt kiệt hơi thở của Orm, ép cô hoàn toàn chìm trong thế giới của chị. Ngón tay chị siết chặt lấy vai cô, móng tay gần như ghim vào da thịt, mang theo sự ghen tuông điên cuồng không thể che giấu.Orm thở dốc, đầu óc cô quay cuồng trong hơi thở nóng bỏng của Lingling. Cô biết, chị đang tức giận, đang ghen, đang muốn chứng minh điều gì đó. Cô cảm nhận rõ từng cái siết chặt của Lingling trên người mình, từng nụ hôn ướt át dọc theo đường viền hàm, xuống cổ, như muốn khắc ghi dấu ấn." Anh ta lấy cái thá gì mà dám ôm em?" Lingling vừa dứt lời, đôi mắt tối sầm, rồi chẳng nói chẳng rằng cúi xuống cắn mạnh vào xương quai xanh của Orm, như một sự trừng phạt.Orm khẽ rên lên, bàn tay vô thức siết lấy eo chị, nhưng lại không đẩy ra mà kéo Lingling lại gần hơn." Chị không cần phải ghen..." Orm thì thầm, giọng nói khàn khàn quyến rũ " Em chỉ có một mình chị thôi."Lingling ngước lên, ánh mắt lóe lên một tia dao động, nhưng vẫn không buông Orm ra. Chị tiếp tục cúi xuống, hôn lên những nơi vừa mới để lại dấu vết, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy chiếm hữu." Vậy thì chứng minh đi, Orm..." Lingling thì thầm bên tai cô, giọng nói khàn khàn đầy mê hoặc.Orm nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của chị, hơi thở cả hai hòa quyện vào nhau. Không cần thêm lời nào nữa, cô siết chặt vòng tay, ngồi bật dậy, xoay chuyển tình thế lần này người chủ động là cô — trả lại tất cả những gì chị vừa làm với mình.
Theo như đã định sẵn như những lần trước, Lingling sẽ là người đầu tiên đi lên. Sonya đã trở lại phòng mình lúc nào, Win Metawin ngồi ở sofa, dường như đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Lingling nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh, bộ dạng bình thản, nhưng chưa từng xảy ra chuyện gì. Và rồi Win Metawin kết thúc cuộc trò chuyện, anh ta quay sang." Em còn nhớ anh Tay, trước đây mà anh từng kể không?" " Tay Tawan? Bạn học chung năm cấp 3 của anh á hả?" Lingling có từng gặp qua người này vài lần trước đây, nhưng đã rất lâu rồi không nghe thấy, kể từ khi Win Metawin qua bên nước ngoài làm ăn. " Tay mới gọi điện cho anh, nói cũng đã vài năm rồi không gặp mặt, nên đã mời chúng ta đi xem phim, em thấy sao?" " Anh ấy đã đích thân mở lời, sao em có thể không đi..." Lingling dối lòng đấy, chị chẳng muốn đi chút nào đâu." Mừng vì em không từ chối, nhưng mà... Tay nói rằng chúng ta cần rủ thêm một người đi cùng nữa, cậu ấy không muốn trở thành một con kỳ đà cản mũi..." Lingling bật cười vì lời nói đó, nhưng mà rủ ai bây giờ. Trong lúc chị đang bận lòng về việc trên thị Orm từ nhà dưới đi lên. Win Metawin thấy thế liền gọi cô" Orm, chiều mai em có bận gì không?" Cô kinh ngạc trước câu hỏi của anh ta, liếc mắt nhìn sang Lingling - cũng đang tò mò không biết Win Metawin có kế hoạch gì."...em không rõ, chắc là không..."Orm đáp lại với vẻ lưỡng lự. Và rồi Win Metawin cảm thấy bản thân như bắt được vàng, anh ta lập tức ngỏ lời mời cô đi cùng bọn họ. Cô không trả lời liền, thầm quan sát biểu hiện của Lingling. Orm nửa muốn đi nửa còn lại thì không." Lingling, em thấy sao về việc đó?" Đột nhiên Win Metawin quay sang, khiến Lingling giật bắn người. Chị nhìn cô rồi nhìn anh ta, vẻ mặt hơi mất tự nhiên. Rồi vài suy nghĩ xẹt qua tâm trí chị, Lingling liền nở nụ cười." Em sẽ rất vui nếu Orm đồng ý với lời mời đó..." Orm nghe xong, khoé môi liền nhếch lên, không ai thật sự hiểu ý nghĩa của nụ cười đó là gì." Nếu chị Lingling đã nói vậy, làm sao em có thể từ chối được đây?"
Giữa không gian yên tĩnh của thư viện, nơi chỉ có tiếng lật giở trang sách và những bước chân khe khẽ, Orm ép Lingling vào một góc khuất giữa những kệ sách cao ngất. Ánh sáng vàng nhạt phản chiếu lên gương mặt chị, làm nổi bật đôi mắt long lanh và bờ môi hơi hé mở vì nụ hôn vừa dứt." Em rất mong chờ buổi xem phim chiều nay." Orm thì thầm, hơi thở ấm nóng phả lên vành tai Lingling, khiến chị khẽ rùng mình.Lingling tựa lưng vào giá sách, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở gấp gáp. Đôi môi còn vương hơi ấm của nụ hôn trước, ánh mắt nửa mơ màng nửa quyến rũ nhìn Orm. " Chị còn mong chờ hơn cả em."Orm nhìn chị, ánh mắt say mê đến mức chính cô cũng không thể kìm chế. Cô không chờ thêm một giây nào nữa mà cúi xuống, đặt lên môi Lingling một nụ hôn sâu.
Không gian trong xe kín mít nhưng không ngột ngạt, tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên.
Orm ngồi ở hàng ghế sau, lặng lẽ dựa đầu vào cửa sổ xe, bên cạnh cô là Tay Tawan - người được giới thiệu là bạn học cấp 3 của Win. Nhưng từ lúc lên xe đến giờ, ngoài vài ba câu chào hỏi, Orm cũng không mấy quan tâm đến Tay, ánh mắt chỉ dõi theo người con gái ở ghế phụ. Lingling ngồi cạnh Win Metawin, bàn tay nhỏ nhắn bị anh ta nắm chặt trong lòng bàn tay to lớn. Hình ảnh đó như một ngọn núi lửa âm ỉ trong lòng Orm, từng đợt dung nham sôi sục, chỉ chực chờ bùng nổ.Cô cắn nhẹ môi, ánh mắt tối sầm lại. Nhưng ngay lúc này, Tay Tawan đột nhiên lên tiếng bắt chuyện.Ban đầu, cô chỉ định trả lời qua loa, nhưng không hiểu sao người này lại ăn nói rất khéo léo. Chỉ mới vài phút, cả hai đã trò chuyện nhiều hơn mức cô dự định.Giữa lúc Orm đang vui vẻ với cuộc trò chuyện, từ phía ghế trước, ánh mắt sắc lạnh của Lingling quét đến.Lingling không tham gia vào câu chuyện, chỉ lặng lẽ nhìn qua gương chiếu hậu, nơi phản chiếu hình ảnh Orm đang cười với người khác—một nụ cười mà đáng ra chỉ mình chị mới có thể thấy.
Lingling tay trong tay với Win Metawin, bước đi phía trước, nhưng trong lòng lại bận tâm đến hình ảnh phía sau. Khẽ quay đầu lại, bắt gặp cảnh Orm và Tay Tawan vẫn đang trò chuyện vui vẻ. Nếu là người ngoài nhìn vào, chắc chắn sẽ nghĩ họ là một cặp.Lòng Lingling dâng lên một cảm giác không tên, khó chịu đến mức chị siết chặt tay Win, kéo anh đến quầy bán vé mà không nói lời nào. Ngay từ lúc vào rạp, cho đến khi cả nhóm ngồi xuống ghế, chị không thèm nhìn Orm lấy một lần, như thể cô chẳng hề tồn tại. Nhưng trớ trêu thay, lúc xếp chỗ, cả hai lại ngôi cạnh nhau.Suốt khoảng thời gian đầu của bộ phim, giữa hai người họ là một bầu không khí im lặng căng thẳng. Lingling chăm chú nhìn màn hình, giả vờ không quan tâm. Orm cũng vậy, tỏ ra như chẳng chẳng để tâm đến chị. Nhưng đến khi bộ phim trôi qua khoảng hai mươi phút, Orm bất ngờ nghiêng đầu lại, ghé sát bên tai chị, giọng nói nhẹ tênh nhưng đủ để khiến trái tim Lingling khẽ rung lên." Chị ghen sao rồi?"Lingling thoáng sững người, nhưng nhanh chóng nhếch môi cười, không đáp. Câu hỏi đó chẳng đáng để trả lời.Chị tiếp tục giữ im lặng, mặc kệ Orm, như thể cô không hề quan trọng. Đến khi phim chiếu được một nửa, Orm đột nhiên đứng dậy, rời khỏi rạp.Lingling vẫn giả vờ không quan tâm, mắt vẫn dán vào màn hình, nhưng lòng lại không yên. Rồi bỗng nhiên, điện thoại trong túi khẽ rung lên.Lingling nhìn chằm chằm vào dòng chữ hiện lên trên màn hình. Chị không nhắn lại, cũng không vội vã rời đi đứng dậy. Không lâu sau, chị quay sang Win Metawin, thấp giọng: " Em đi vệ sinh một lát."Lingling ung dung bước ra khỏi phòng chiếu chậm rãi tiến về phía nhà vệ sinh, không chút khẩn trương. Hành lang rạp chiếu phim vắng vẻ, ánh đèn neon mờ mờ phản chiếu lên sàn gạch lạnh lẽo. Đứng trước lối hướng vào nhà vệ sinh, Lingling khẽ mím môi, hít sâu một hơi rồi đẩy cửa bước vào.Orm đứng dựa lưng vào thành bồn rửa tay, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt trầm tĩnh nhưng mang theo chút thách thức. Chỉ vừa thấy chị xuất hiện, khóe môi cô đã cong lên, như thể chờ đợi giây phút này từ rất lâu rồi.Lingling dừng bước, cố giữ vẻ mặt bình tĩnh. " Em gọi chị ra đây làm gì?"Orm nhún vai, ánh mắt lướt qua gương mặt chị, rồi chậm rãi tiến lại gần. " Em muốn xem chị có còn để tâm đến em hay không."Lingling nhếch môi cười khẽ: " Chỉ vậy thôi sao?"" Ừm." Orm gật đầu, nhưng không dừng lại mà càng tiến thêm một bước. Cô nâng tay, nhẹ nhàng vén một lọn tóc xõa trước mặt Lingling ra sau tai, giọng nói trầm thấp: " Chị không nhớ em sao?"Lingling thoáng rùng mình, ánh mắt né tránh. Nhưng chỉ trong chớp mắt, Orm đã nâng cằm chị lên, buộc chị phải nhìn thẳng vào mắt cô. Khoảnh khắc ấy, tất cả những gì Lingling cố gắng che giấu đều bị Orm nhìn thấu.Chị không trả lời, nhưng cũng không đẩy Orm ra.Orm mỉm cười, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm hơn. " Chị không nói, vậy để em tự cảm nhận."Nói rồi, cô cúi xuống, chiếm lấy môi Lingling trong một nụ hôn đầy khao khát.Lingling bị ép vào tường, bàn tay vô thức bám lấy cánh tay Orm. Chị biết bản thân nên đẩy cô ra, nhưng cơ thể lại phản bội lý trí. Bờ môi chị run rẩy, nhưng rồi cũng đáp lại Orm, như một sự đầu hàng đầy cam chịu." Orm..." Ngay khi người nhỏ tuổi hơn muốn di chuyện vật thể nhớp nháp vào trong miệng chị, Lingling đã vội đẩy cô ra. Orm luyến tiếc xen lẫn sự thất vọng nhìn chị, rồi Lingling không nói không rằng kéo cô vào một cái buồng gần đó, rồi khoá cửa." Lingling...?" Orm ngơ ngác nhìn chị tự tay gỡ đi hai cúc áo trên cùng của mình ra, tim đập loạn." Muốn làm gì thì làm đi..." Lời nói Lingling vừa dứt, Orm đã gắt gao ôm trọn thân thể người kia vào lòng, cúi xuống hôn lên từng thớ thịt trắng nõn của người nọ. Hơi thở quấn quýt, tiếng tim đập vang vọng trong lồng ngực. Orm hôn sâu hơn, như muốn khắc ghi sự tồn tại của mình lên đôi môi ấy.Lingling chỉ có thể dựa vào cô, để mặc cho bản thân bị cuốn theo cảm xúc mà không thể thoát ra.
Sau nụ hôn dài tưởng chừng như chẳng có điểm dừng, Lingling là người đầu tiên lấy lại lý trí. Chị đẩy nhẹ Orm ra, ánh mắt phức tạp nhìn cô. Orm cũng không níu kéo thêm, chỉ chạm nhẹ vào môi chị lần cuối, như một lời nhắc nhở về những gì vừa xảy ra.Lingling chỉnh lại mái tóc, hít một hơi thật sâu, rồi quay người mở cửa bước ra ngoài. Orm đi theo sau, cả hai trở lại hành lang rạp chiếu phim, bước đi bên nhau trong im lặng. Không ai nói gì, nhưng sự im lặng ấy lại chẳng hề khó chịu.Bước vào phòng chiếu, ánh sáng mờ mờ từ màn hình hắt lên gương mặt cả hai. Lingling ngồi xuống ghế của mình, Orm cũng lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh.Bộ phim vẫn đang diễn ra, những hình ảnh nhấp nháy trên màn ảnh lớn, nhưng chẳng ai trong số họ thực sự quan tâm.Cả hai mắt dán chặt vào màn hình, giả vờ như chuyện điên loạn khi nãy chưa từng xảy ra. Giả vờ như họ vẫn chỉ là hai người bình thường, cùng xem một bộ phim cùng với những người khác.Chỉ có điều, hơi ấm trên môi Lingling vẫn chưa tan biến. Và trái tim Orm vẫn còn đang đập loạn nhịp trong lồng ngực.