Làm Bộ Gái Thẳng
111. Phiên ngoại 4: Chị không ăn giấm, chị ăn em
Thời gian thử việc của Lục Chi ở công ty này là ba tháng, đến cuối tháng tám, cô trở thành nhân viên chính thức, lương cũng cao hơn trước một chút.Quan hệ với một vài đồng nghiệp khá tốt, Lục Chi quyết định mời họ ăn một bữa, thời gian là tối thứ sáu.Tính cả Lục Chi, tổng cộng sáu người, bốn nữ hai nam. Vì không phải tiệc liên hoan bắt buộc của công ty nên ai cũng vui vẻ, mọi người hồ hởi đi đến trung tâm thương mại gần đó.Lục Chi không biết nên mời đi ăn gì, lướt app xem giới thiệu quán ngon, cuối cùng chọn ăn bò bít tết, cả nhóm đều đồng ý.Tới nhà hàng Tây, ngồi xuống rồi, Lục Chi mỉm cười: "Mọi người cứ gọi thoải mái, không cần khách sáo." Trong nhóm, chỉ có Lục Chi lái xe hơi đi làm, những người khác đều đi tàu điện hoặc xe buýt.Toán Toán ngồi bên cạnh, cô mở menu, nhìn Lục Chi, cười nói: "Chị cảm thấy mọi người sẽ khách sáo với chị ư?" "Đúng vậy, Lục Chi, cả đám tối nay mà không chém đẹp em một bữa thì sẽ không đi về." Một nam đồng nghiệp tên Lý Khải nhìn cô, giương môi cười.Lục Chi không nói gì, làm tư thế "Mời". Qua một lát, mọi người gọi món xong, điện thoại của Lục Chi ở bên cạnh sáng lên, theo sau là tiếng chuông.Cô đứng lên, nói với mấy đồng nghiệp, "Em đi nghe điện thoại cái đã.""Đi đi." Cuộc gọi là từ Thi Cảnh Hòa, tên hiển thị không còn là "Số điện thoại" nữa mà là "Người yêu".Hai chữ "Người yêu" có ý nghĩa cỡ nào không cần phải nói nhiều, lúc màn hình sáng lên, Toán Toán tình cờ liếc thấy.Chờ Lục Chi đi nghe điện thoại rồi, Toán Toán mím môi hỏi: "Mọi người từng gặp chồng của Chi Chi chưa?"Cả nhóm sôi nổi lắc đầu: "Chưa." Lý Khải hỏi: "Chẳng lẽ em gặp rồi?" "Không có......" Toán Toán lắc đầu, "Ngón áp út chị ấy vẫn luôn đeo nhẫn, hơn nữa trước đó vài lần có thấy một chiếc xe khác đưa đón chị ấy đi làm, không biết có phải là chồng chị ấy không."Một nữ đồng nghiệp tên Trịnh Cần lắc lắc đầu: "Nhưng chị nhớ lúc trước quản lý nói Chi Chi chưa lập gia đình......" "Vậy có thể là hôn phu?" "Lát nữa chờ cô ấy quay lại thì hỏi thử xem, em tò mò lâu rồi." "Ừ, tối nay không tha em ấy đâu."Mà lúc này, Lục Chi đang ở ngoài quán nói chuyện điện thoại với Thi Cảnh Hòa.Trung tâm thương mại là thiết kế vòng tròn, Lục Chi đứng ở phía trong lan can, nhìn xuống đám nhóc đang vui vẻ chơi đùa ở tầng một.Có người đi ngang qua sau lưng cô, cũng có người tới đứng gần bên cạnh. Cô vừa nghe điện thoại vừa cười. "Em không uống bia đâu, còn phải lái xe về nhà mà." "Huh? Chị muốn tới đón em?" "Chị chắc chưa?" "Được, vậy gần ăn xong em nhắn chị."Cúp máy, Lục Chi thở dài, cô biết vì sao Thi Cảnh Hòa lại muốn đến đón. Vì ngày cô chuyển thành nhân viên chính thức lại không ăn mừng cùng Thi Cảnh Hòa, mà đi ăn với các đồng nghiệp. Lục Chi xoa xoa mặt mình, mong là Thi Cảnh Hòa không có giận thiệt, không thôi cô cũng không biết nên dỗ thế nào.Thực ra ban đầu không định như vậy, vốn tính đi tìm Thi Cảnh Hòa, nhưng giữa trưa Thi Cảnh Hòa nói hôm nay phải tăng ca, buổi tối có thể về trễ, kêu Lục Chi không cần chờ. Bằng không Lục Chi cũng sẽ không lựa chọn một công đôi việc, ở ngay hôm nay mời đồng nghiệp đi ăn. Nghĩ đến đây, Lục Chi thở dài lần nữa, quay vào quán ăn. Về chỗ ngồi, Lục Chi phát hiện ánh mắt các đồng nghiệp hơi kỳ lạ, cô thắc mắc: "Mặt em dính gì sao? Làm gì nhìn em như vậy?"Toán Toán gõ ngón tay lên bàn, nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái của Lục Chi, dẫn đầu mở miệng hỏi: "Chi Chi, chị và chồng chưa đăng ký kết hôn hả?"Lục Chi vốn đang uống nước bọn họ rót, vừa nghe câu hỏi thì sặc nước.Lý Khải đưa khăn giấy, nhưng Lục Chi khoát tay từ chối, lấy khăn tay trong túi ra tự lau, Lý Khải lặng lẽ rút tay về, ánh mắt trầm xuống.Do ho nên mắt cô hơi ươn ướt, Toán Toán thấy cô ổn rồi cũng dừng việc vỗ lưng cô.Lục Chi nghi hoặc: "Sao tự nhiên hỏi chuyện này?""Bởi vì Chi Chi thần bí quá nha, bọn chị chỉ thấy em đeo nhẫn, chứ chưa từng nghe nhắc tới chồng hay vị hôn phu gì cả."Những đồng nghiệp này không biết cô là "CC" nổi tiếng trên mạng, điều này làm Lục Chi thấy khá thoải mái, nhưng xem ra họ đang hiểu lầm rồi.Lục Chi không trả lời trực tiếp, chỉ nói: "Lát nữa sẽ tới đón em, có thể mọi người sẽ gặp." Lý Khải gượng cười: "Vậy thật đúng là...... chờ mong nhìn thấy em rể." Trịnh Cần vỗ vai hắn, "Ôi chà, còn kêu cả em rể cơ đấy, cậu cũng lớn hơn Chi Chi bao nhiêu đâu." Cô quay sang hỏi, "Vậy Chi Chi, ai lớn hơn?"Ý là hỏi người yêu của Lục Chi."Em nhỏ hơn hai tuổi." Lục Chi vẫn không nói rõ người yêu của mình là nữ, không phải cô cố tình giấu, dù sao họ sẽ sớm thấy thôi."Vậy hai người quen nhau bao lâu rồi?""Mới qua kỷ niệm chín tháng mấy hôm trước."Tờ khăn giấy trong tay Lý Khải đã bị vò nhàu, hắn cũng hỏi: "Trước kia cả hai là bạn bè hay sao....?"Lục Chi không trả lời, tại vì đúng lúc nhân viên phục vụ bưng bít tết lên, cúi người đặt dĩa, vô tình chắn giữa hai người.Mà lúc sau chuyện trò cũng chuyển sang chủ đề khác, như công ty bên cạnh có tin gì mới, hay quán cà phê đối diện có một nhân viên nam đẹp trai hay cười ngại ngùng bị quay clip rồi nổi lên, giờ khách kéo đến đông nườm nượp.Lục Chi lặng lẽ nghe, vụ quán cà phê làm cô nhớ lại chuyện mình từng bị quay lén. Thoáng cái đã lâu như vậy rồi, lòng cô hơi cảm khái. Cảm xúc với đoạn video đó rất phức tạp. Nếu không có cái clip ấy, có lẽ xung đột giữa cô và Thi Cảnh Hòa sẽ đến muộn hơn, nhưng đồng thời, cảm giác bị người quay lén phát tán lên mạng thật sự không dễ chịu, dù có rất nhiều người khen cô.Một lát sau, Lục Chi nhắn cho Thi Cảnh Hòa bảo có thể đến được rồi. Từ "Buôn bán tình yêu" đến đây mất khoảng hơn hai mươi phút, cô nhắn sớm là hợp lý.Thi Cảnh Hòa trả lời sẽ đi ngay.Cất điện thoại, Lục Chi lại thấy mấy đồng nghiệp đang nhìn mình.Cô nhấp một ngụm nước thấm giọng, "Lại muốn hỏi gì nữa sao?" "Anh ấy sắp đến à?" Toán Toán thật sự tò mò.Lục Chi cong cong khóe môi, gật đầu: "Ừ, chắc khoảng hơn hai mươi phút."Lý Khải nhìn đồng hồ trên tay, "Vậy 7:10 chúng ta có thể xuống lầu, có khi vừa khéo gặp được người yêu của Lục Chi."Mọi người ok.Thời gian bất tri bất giác đi tới 7:10, mọi người lấy túi xách và áo khoác, lục tục rời nhà hàng. Nhà hàng ở tầng năm, trên đường đến thang máy, Lục Chi nhận được cuộc gọi từ Thi Cảnh Hòa, nói nàng tới rồi, đang đợi ở kiot báo bên ngoài trung tâm thương mại.Cả nhóm vào thang máy, bên trong có sẵn mấy người lạ, nên hơi chen chúc. Dù là cuối tháng tám, nhưng thời tiết buổi tối vẫn nóng, Lục Chi cảm giác mình như cái bánh bao bị hấp. Ra thang máy, cô mới cảm thấy dễ chịu hơn. Toán Toán ngước nhìn ra ngoài qua lớp cửa kính, "Chi Chi, người đâu?""Xa vậy mà em đòi nhìn thấy được mới lạ." Lục Chi cười nói. Kiot báo nằm sát lề đường, cách cửa chính trung tâm một khoảng. Chính cô còn chưa thấy Thi Cảnh Hòa, huống chi Toán Toán - vốn đang tưởng người yêu cô là con trai. Không phải Lục Chi ngại nói người yêu là nữ, mà vì sắp gặp rồi, nói hay không cũng vậy. Trước giờ Toán Toán chưa từng hỏi chuyện đời tư, hôm nay mới là lần đầu. Không bao lâu, cả nhóm ra tới ngoài.Tối thứ sáu rất náo nhiệt, dân văn phòng bắt đầu nghỉ cuối tuần, học sinh cũng nghỉ học, người qua lại tấp nập. Lục Chi liếc một cái là thấy bóng người đứng bên kiot báo, Thi Cảnh Hòa mặc váy đỏ dài ngang gối, đang cúi đầu lật xem sách.Chỉ riêng bóng lưng thôi cũng đã thấy rất xinh đẹp, người đi ngang qua cũng phải liếc nhìn.Lý Khải nhìn quanh, nhấp môi hỏi: "Lục Chi, người đâu?" "Để em gọi điện." Lục Chi lấy điện thoại gọi cho Thi Cảnh Hòa.Chỉ hai giây, Thi Cảnh Hòa đã nghe máy, đồng thời cũng xoay người lại, vừa thấy Lục Chi, ánh mắt nàng đã nhu hoà hẳn. Lục Chi không nói gì mà cúp máy.
Toán Toán mở to mắt khó hiểu, "Anh ấy không nghe máy sao?"Lục Chi lắc đầu: "Không phải, chị ấy tới rồi." Toán Toán: "Hả? Có thấy ai đâu."Lục Chi hướng cằm về phía trước: "Đó." Cả nhóm nhìn theo:......?! Không đợi Thi Cảnh Hòa đi đến trước mặt, Lục Chi đã bước nhanh mấy bước tới gần, hỏi: "Chị có đói không? Trong trung tâm có quán bán món chị thích, muốn vào ăn chút không.""Không cần." Thi Cảnh Hòa nhẹ lắc đầu, "Về nhà đặt đồ ăn đi." "Cũng được." Toán Toán nhìn hai người, nuốt xuống một ngụm, tiếp theo tươi cười, "Chi Chi, chị không định giới thiệu chút sao?""A đúng, suýt quên. Giới thiệu với mọi người, đây là người yêu của em."-Sau khi đậu xe dưới hầm chung cư, Thi Cảnh Hòa không vội tháo dây an toàn, nàng nghiêng đầu nhìn Lục Chi, "Thanh niên đứng phía bên phải thích em phải không?""Hả?" Lục Chi nghĩ lại, "Chị nói Lý Khải à?" Thi Cảnh Hòa nhíu mày hồi tưởng: "Hình như là vậy, ánh mắt cậu ta nhìn chị có chút khó tin cùng địch ý. Không phải vì thích em thì còn vì gì." Lục Chi lắc đầu: "Không có đâu, chị nghĩ nhiều rồi." Thi Cảnh Hòa vẫn khăng khăng: "Chị không nghĩ vậy.""Chị tưởng tượng thôi, anh ấy chưa từng thể hiện gì cho thấy là có tình cảm khác thường với em.""Có thể là do em đeo nhẫn cưới." "Cảnh Hoà tỷ tỷ, chị là đang ăn giấm hả?" Lục Chi khoa trương dùng tay quạt quạt, cười trêu, "Ui, chua quá." Cô vừa dứt lời, Thi Cảnh Hòa đã nhanh chóng tháo dây an toàn, nghiêng người qua, ép cô dựa sát vào lưng ghế. Thi Cảnh Hòa khẽ cười trước khi cúi xuống, "Chị không ăn giấm, chị ăn em."
Toán Toán mở to mắt khó hiểu, "Anh ấy không nghe máy sao?"Lục Chi lắc đầu: "Không phải, chị ấy tới rồi." Toán Toán: "Hả? Có thấy ai đâu."Lục Chi hướng cằm về phía trước: "Đó." Cả nhóm nhìn theo:......?! Không đợi Thi Cảnh Hòa đi đến trước mặt, Lục Chi đã bước nhanh mấy bước tới gần, hỏi: "Chị có đói không? Trong trung tâm có quán bán món chị thích, muốn vào ăn chút không.""Không cần." Thi Cảnh Hòa nhẹ lắc đầu, "Về nhà đặt đồ ăn đi." "Cũng được." Toán Toán nhìn hai người, nuốt xuống một ngụm, tiếp theo tươi cười, "Chi Chi, chị không định giới thiệu chút sao?""A đúng, suýt quên. Giới thiệu với mọi người, đây là người yêu của em."-Sau khi đậu xe dưới hầm chung cư, Thi Cảnh Hòa không vội tháo dây an toàn, nàng nghiêng đầu nhìn Lục Chi, "Thanh niên đứng phía bên phải thích em phải không?""Hả?" Lục Chi nghĩ lại, "Chị nói Lý Khải à?" Thi Cảnh Hòa nhíu mày hồi tưởng: "Hình như là vậy, ánh mắt cậu ta nhìn chị có chút khó tin cùng địch ý. Không phải vì thích em thì còn vì gì." Lục Chi lắc đầu: "Không có đâu, chị nghĩ nhiều rồi." Thi Cảnh Hòa vẫn khăng khăng: "Chị không nghĩ vậy.""Chị tưởng tượng thôi, anh ấy chưa từng thể hiện gì cho thấy là có tình cảm khác thường với em.""Có thể là do em đeo nhẫn cưới." "Cảnh Hoà tỷ tỷ, chị là đang ăn giấm hả?" Lục Chi khoa trương dùng tay quạt quạt, cười trêu, "Ui, chua quá." Cô vừa dứt lời, Thi Cảnh Hòa đã nhanh chóng tháo dây an toàn, nghiêng người qua, ép cô dựa sát vào lưng ghế. Thi Cảnh Hòa khẽ cười trước khi cúi xuống, "Chị không ăn giấm, chị ăn em."