JenSoo • Đồng Nghiệp Là Thẳng Nữ
Chap 48
Phòng chờ VIP ở sân bay GIMPO như tách biệt khỏi sự ồn ã bên ngoài. Trời chiều đang ngả dần về tối, những tia nắng cuối ngày yếu ớt len qua cửa kính lớn, nhuộm cam cả không gian, trong khi phía ngoài cửa kính, sắc trời đã chuyển dần sang màu xám tím. Ánh hoàng hôn cuối cùng nhạt dần, chỉ còn lại những vệt sáng mỏng manh len lỏi qua những rặng mây nặng trĩu.Jisoo ngồi trên chiếc ghế bọc da màu kem, dáng vẻ an nhiên như thể đang chìm đắm trong suy tư. Trên bàn trước mặt chị, một cốc cà phê nghi ngút khói bốc lên, mang theo hương thơm ấm áp. Tay chị nắm lấy quai cốc nhưng ánh mắt thì hướng về một nơi xa xăm, chẳng ai đoán được chị đang nghĩ gì. Chị không nhìn ra ngoài, mà ánh mắt lại dừng ở đâu đó trên chiếc bàn gỗ trước mặt, đôi chân thả lỏng vắt chéo.Phía đối diện, Chaeyoung ngồi thả lỏng trên ghế, đôi chân dài duỗi ra thoải mái, tay chống cằm. Mái tóc vàng nhạt buộc hờ hững, vài lọn rơi xuống ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn. Ánh mắt em lười nhác nhưng thi thoảng vẫn liếc qua cánh cửa kính lớn dẫn ra đường băng, như thể đang chờ đợi một điều gì đó xảy ra.- Jennie unnie với chị... đang yêu nhau, đúng không? Chaeyoung lên tiếng, phá vỡ sự im lặng giữa hai người. Giọng em nhẹ, nhưng dường như mang theo một ý tứ sâu xa. Jisoo khẽ nhướng mày, đôi môi mím lại một thoáng. Chị quay ánh mắt về phía Chaeyoung, cố giữ vẻ bình thản.- Ừ, bọn chị đang trong một mối quan hệ. Giọng chị đều đều, nghe không rõ là chân thành hay chỉ đơn thuần là đang xác nhận. Chaeyoung bật cười nhạt, đầu nghiêng sang một bên, giọng điệu vừa tinh quái vừa thoáng chút châm chọc hiện lên.- Nhìn qua thì chị có vẻ yêu thật lòng lắm... Em ngừng lại một chút, như đang cân nhắc lời tiếp theo. - Nhưng sâu thẳm, toàn là nói dối.Một giây lặng im trôi qua, nhưng như kéo dài hàng thế kỷ. Câu nói ấy như một mũi tên xuyên qua lớp vỏ bọc mà Jisoo đã dựng lên, đôi mắt Jisoo cụp xuống, chị cố giữ cho biểu cảm mình không thay đổi nhưng bàn tay cầm cốc cà phê lại bất giác run nhẹ. Một giọt cà phê rơi xuống miệng cốc, hòa vào vòng xoáy của chất lỏng đen sánh, hành động nhỏ mà rõ ràng đến mức Chaeyoung chẳng thể bỏ qua.- Em đùa thôi mà.Chaeyoung thở dài, ánh mắt lười biếng như cũ, nhưng có chút gì đó phảng phất không thật. Em tựa đầu ra sau, mắt khép hờ, như muốn rút lại những lời vừa nói, không còn hứng thú với cuộc trò chuyện.Jisoo đặt cốc cà phê xuống bàn, đôi tay chị chắp lại, siết nhẹ như thể muốn tìm kiếm chút sự vững vàng. Chị nhìn Chaeyoung một lúc lâu, ánh mắt pha lẫn chút gì đó như bất lực như day dứt. Ánh sáng đèn phản chiếu trên mặt bàn, những vòng tròn sáng chao đảo trên cốc cà phê đã nguội dần.Ngoài cửa kính, trời tối hẳn. Những ánh đèn trên đường băng bật sáng, phản chiếu trên bề mặt kính như những ngôi sao nhỏ. Một chiếc máy bay từ xa cất cánh, lướt qua đường chân trời, mang theo âm thanh trầm thấp như hòa cùng nhịp thở của không gian. Nhưng bên trong phòng chờ, giữa Jisoo và Chaeyoung, không khí dường như bị đọng lại, chỉ còn lại sự tĩnh lặng đầy nặng nề và những lời chưa kịp nói ra.Jisoo còn đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, lòng tự hỏi liệu Chaeyoung có thực sự tin vào câu trả lời của mình hay không, thì cánh cửa phòng chờ khẽ mở ra kéo chị về thực tại. Jennie bước vào trước, gương mặt rạng rỡ như thể vừa tìm thấy điều gì khiến nàng vui vẻ, theo sau là Lisa với dáng vẻ năng động quen thuộc.Vừa thấy Jisoo, Jennie liền mỉm cười, đôi chân nhanh chóng bước đến. Trước ánh nhìn ngỡ ngàng của chị, nàng không chần chừ nhào vào lòng Jisoo, vòng tay qua cổ chị như một chú mèo nhỏ tìm kiếm hơi ấm.- Chị đây rồi, em tìm mãi.Jennie nói, giọng pha chút hờn dỗi nhưng ánh mắt thì long lanh hạnh phúc. Jisoo khẽ cười, đưa tay ôm lấy eo Jennie, khẽ vuốt nhẹ lưng Jennie như trấn an cả hai. Trong khoảnh khắc đó, những suy nghĩ lo âu trong đầu chị dường như tan biến, chỉ còn lại sự hiện diện dịu dàng của Jennie bên cạnh. Jennie ngồi thoải mái trong lòng Jisoo, đầu tựa vào vai chị, đôi mắt long lanh ánh lên sự mãn nguyện. Nhưng nàng vẫn không quên quay sang Lisa, người vừa thả mình xuống chiếc ghế đối diện bên cạnh Chaeyoung.Lisa nheo mắt, đôi môi cong lên như đang chực trêu chọc.- Chaeyoung, cậu nghe gì mà chăm chú thế? Cô vừa hỏi vừa nghiêng người, chọc nhẹ vào tai nghe của em. Chaeyoung khẽ liếc qua Lisa, vẻ lười nhác hiện rõ trên khuôn mặt. Em tháo một bên tai nghe xuống, giọng nói trầm thấp mà lãnh đạm:- Chẳng gì cả, chỉ là muốn yên tĩnh một chút thôi.Lisa nhún vai, như thể đã quá quen với thái độ này của Chaeyoung. Cô quay sang Jennie, nụ cười tinh nghịch hiện rõ:- Jennie unnie, chị nói chị có tiết mục đặc biệt trong tour ở Việt Nam đúng không? Nói thử xem nào!
Jennie nghe đến đó liền ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực, đôi môi khẽ cong tạo thành nụ cười đầy tự hào.- Đúng rồi! Nàng đáp, giọng nói đầy hứng khởi.- Chị đã chuẩn bị một tiết mục hoàn toàn mới, dành riêng cho Blink Việt Nam thôi! Nhưng chị không tiết lộ đâu, để mọi người bất ngờ.Lisa phá lên cười, đưa tay vỗ nhẹ vào vai Chaeyoung, người vẫn đang đeo một bên tai nghe.- Nghe chưa, Chaeyoung? Cẩn thận đấy, đừng có mà ngủ gật trên sân khấu nhé! Jennie đang muốn khiến mọi người bất ngờ đấy!Chaeyoung khẽ tháo hẳn tai nghe, đặt xuống bàn. Em liếc Lisa một cái, ánh mắt pha lẫn chút châm chọc.- Ngủ gật? Ai mới là người ngủ gật trong buổi tổng duyệt tuần trước nhỉ?Jennie bật cười, đôi vai khẽ rung lên khi nghe hai người đấu khẩu. Nàng khẽ tựa người vào Jisoo hơn, mắt long lanh như đang tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá này.Jisoo ngồi im lặng, cảm nhận bầu không khí ấm áp lan tỏa quanh mình. Chị đưa mắt nhìn Lisa và Chaeyoung đang đùa cợt, rồi lại liếc qua Jennie, người đang cuộn mình trong lòng chị. Có lẽ, dù chỉ là vài giây, chị cũng muốn giữ mãi sự yên bình này trước khi cả bốn người lại bước vào vòng xoáy của công việc.Lisa và Chaeyoung ngồi đối diện Jisoo và Jennie, không ai lên tiếng trong một lúc. Nhưng ánh mắt tinh anh của Lisa nhanh chóng nhận ra sự khác lạ trong không khí. Cô chống khuỷu tay lên bàn, nghiêng người một chút về phía trước, nở một nụ cười như thể đã phát hiện ra điều gì thú vị.- Hai người trông khác lạ ghê. Lisa buông một câu bâng quơ, đôi mắt lấp lánh ánh tinh nghịch, như đang dò xét cả Jennie và Jisoo. Jennie nghe thế thì bật cười, nụ cười đầy mãn nguyện và có chút tinh nghịch. Nàng không đáp ngay, chỉ quay sang Jisoo như để chờ chị nói điều gì đó. Nhưng Jisoo vẫn giữ vẻ trầm tĩnh quen thuộc, khẽ nhấp một ngụm cà phê mà không tỏ thái độ gì.Lisa không bỏ qua, cô chống cằm, ánh mắt láu lỉnh dừng trên Jennie:- Chị nói đi, Jennie. Chuyện gì mà làm chị vui vẻ thế này?Jennie lúc này mới quay lại nhìn Lisa, nụ cười càng rạng rỡ hơn. Nàng khẽ tựa vào Jisoo, ánh mắt đầy tự hào khi đáp:- Thật ra thì... bọn chị đã bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc rồi.Lời nói của Jennie như thả một quả bom nhỏ vào không gian vốn đang yên tĩnh. Lisa khựng lại, rồi nhanh chóng bật cười, vỗ tay chúc mừng như thể cô đã đoán đúng từ trước.- Cuối cùng! Em cứ tưởng hai người định lẩn tránh mãi đấy. Chúc mừng, thật sự chúc mừng!Lisa nói, nụ cười của cô đầy chân thành nhưng không kém phần nghịch ngợm.Jennie mỉm cười đáp lại, bàn tay nàng khẽ nắm lấy tay Jisoo, còn Jisoo chỉ cười nhạt không nói gì nhưng ánh mắt chị chứa đựng một thứ cảm xúc phức tạp, khó có thể đoán được. Chaeyoung ngồi im lặng một lúc, tai em vẫn cắm tai nghe nghe nhạc nhưng ánh mắt thì không rời khỏi Jisoo. Em nhìn chị như thể đang cố tìm kiếm điều gì đó ẩn giấu trong ánh mắt ấy, như thể muốn xé toạc mọi vỏ bọc mà chị cố gắng dựng lên. Mặc dù Chaeyoung không nói gì nhưng sự im lặng đó dường như có một sức nặng khủng khiếp, khiến không khí trở nên nặng trĩu.Jisoo cảm nhận được cái nhìn của Chaeyoung, chị không nói gì, chỉ mỉm cười một cách mơ hồ, mắt nhìn về phía Jennie đang trò chuyện vui vẻ cùng Lisa. Chị không thể lừa dối bản thân, nhưng chị cũng không muốn nói ra sự thật đằng sau nụ cười đó, sự thật mà chỉ có chị mới hiểu.Tiếng thông báo về chuyến bay chuẩn bị cất cánh vang lên trong không gian sân bay rộng lớn, lấp đầy sự hối hả và khẩn trương. Bốn người nhanh chóng di chuyển về phía cửa lên máy bay, cùng quản lý đi qua các cổng kiểm tra. Jennie, với nụ cười tươi trên môi, không giấu nổi sự phấn khích, quyết định ngồi cùng Jisoo trên chuyến bay này. Cả hai cùng nhau tiến về chỗ ngồi, Jennie nhẹ nhàng kéo tay Jisoo ngồi xuống ghế bên cạnh, đôi mắt nàng ánh lên niềm vui.Sau khi đai an toàn được thắt chặt, Jennie quay sang Jisoo, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi sự hứng khởi:- Em rất mong chờ chuyến đi này, hy vọng chúng ta sẽ có nhiều kỷ niệm vui vẻ ở Việt Nam. Cả hai, có thể... sẽ tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ, không phải sao?Jisoo mỉm cười nhẹ, đôi mắt chị lấp lánh như đang suy nghĩ về những điều Jennie vừa nói. Chị nhìn vào khuôn mặt nàng, nụ cười này khiến chị cảm thấy ấm áp.- Em nói đúng. Một chuyến đi mới, một nơi mới, một cơ hội để làm lại mọi thứ... Chắc chắn chúng ta sẽ có một kỷ niệm thật đẹp, Jennie.Jennie gật đầu, đôi mắt nàng long lanh nhìn Jisoo đầy sự tin tưởng và yêu thương. Không khí giữa họ dịu dàng và gần gũi, như thể không gì có thể ngăn cản được mối quan hệ này. Bên cạnh, Lisa và Chaeyoung cũng đã ổn định chỗ ngồi của mình, cả nhóm chuẩn bị cho chuyến bay dài, mang theo những câu chuyện và dự định mới, cùng với những kỷ niệm sẽ được viết lên ở Việt Nam.Khi chiếc máy bay cuối cùng cũng hạ cánh tại sân bay Nội Bài, đã là hơn hai giờ sáng, và giờ Việt Nam hiển thị là 00:03 phút. Dù đã khá mệt mỏi sau chuyến bay dài, Jennie vẫn giữ được nụ cười nhẹ nhàng, đi bên cạnh Jisoo trong lúc cả nhóm cùng xuống khoang máy bay. Sân bay vẫn khá tấp nập dù đã là giờ khuya nhưng trong lòng các thành viên có chút căng thẳng khi nghe thông báo tình trạng sân bay khá hỗn loạn.Để đảm bảo an toàn và thuận tiện, bốn người và quản lý được dẫn ra cửa VIP, tránh khỏi những đám đông và sự xáo trộn của dòng người đang vội vàng di chuyển. Cánh cửa riêng mở ra và nhóm bước vào một không gian yên tĩnh hơn, giúp họ cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút sau chuyến bay dài.Chaeyoung và Lisa đi phía sau, cũng không quên trò chuyện vui vẻ, tuy mệt nhưng vẫn giữ được tinh thần phấn chấn, cùng chờ đợi hai ngày sắp tới tại Việt Nam.Khi cả nhóm bước ra khỏi khu vực cửa VIP, Chaeyoung và Lisa ngay lập tức chú ý đến đám đông bên ngoài hành lang. Những người hâm mộ cuồng nhiệt đứng xếp hàng, tay cầm banner, còn có những người qua đường tò mò ngừng lại nhìn, khiến không khí sân bay bỗng trở nên náo nhiệt. Hai cô gái mỉm cười và đồng thời vẫy tay chào các fan của mình, ánh mắt sáng lên như thể không tin vào những gì đang diễn ra.Chaeyoung không giấu nổi sự phấn khích, ánh mắt em lấp lánh, đầy niềm vui.- Không ngờ ở Việt Nam bọn mình cũng nổi tiếng như vậy! Em nói, giọng đầy hào hứng, như thể đang ở trong một giấc mơ không muốn tỉnh.Lisa cười khẽ, nhìn đám đông đang vẫy tay đáp lại. Cô cũng cảm thấy sự ấm áp từ tình yêu mà fan dành cho mình. Lần đầu tiên đến Việt Nam, một đất nước mới mẻ nhưng lại được chào đón nồng nhiệt thế này khiến cô không khỏi cảm thấy tự hào.- Đây chính là lần đầu tiên bọn mình đến Việt Nam mà, có thể nói là tớ cũng cảm thấy phấn khích không kém đâu, Chaeyoung à.Lisa nhìn sang Chaeyoung, rồi liếc nhìn Jennie và Jisoo đang đứng cạnh nhau, cùng cảm nhận sự ấm áp của tình yêu fan hâm mộ dành cho mình. Jisoo và Jennie đi cạnh nhau, nghe thấy cuộc trò chuyện của Chaeyoung và Lisa, hai người không kìm được mà mỉm cười. Jennie nhìn qua Jisoo, rồi nhìn ra đám đông bên ngoài, một phần của nàng cảm thấy vừa mệt mỏi lại vừa phấn khích khi được đón nhận sự yêu mến từ fan hâm mộ nơi đây.Sau một hành trình dài từ sân bay đến khách sạn, bốn người đã phải di chuyển trong gần nửa tiếng. Đường phố Hà Nội vào lúc đêm khuya vẫn đông đúc, những ánh đèn neon lấp lánh phản chiếu trên mặt đường ẩm ướt. Dù đã khuya nhưng sự nhộn nhịp của thủ đô vẫn khiến cho không khí trở nên sinh động, khiến nhóm cảm thấy như mình đang đi giữa một làn sóng không ngừng nghỉ.Jisoo ngồi yên trong xe, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài chiếc xe của họ luôn có một vài chiếc xe khác đi theo. Mặc dù đây là điều bình thường đối với những người nổi tiếng, nhưng cảm giác có người theo dõi liên tục khiến chị không thoải mái chút nào. Chị thở dài, dựa người vào ghế, cảm giác như bức tường vô hình quanh mình càng lúc càng dày lên. Sự riêng tư của chị bị xâm phạm, dù chỉ là một chút cũng khiến Jisoo cảm thấy khó chịu. Nhưng chị nhanh chóng tự nhắc nhở bản thân rằng đây là một phần của công việc, không thể tránh khỏi được. Cái nghề này đã khiến chị quen với sự giám sát, sự chú ý của công chúng và báo chí, dù đôi khi nó khiến chị mệt mỏi đến mức muốn được một lần sống yên tĩnh như những người bình thường.Chaeyoung và Lisa ngồi phía sau, cũng nhận ra được sự căng thẳng trong không khí, nhưng họ chẳng nói gì, chỉ yên lặng quan sát. Tất cả bọn họ đều biết rằng, dù có là ngôi sao sáng chói, đôi khi cũng chỉ muốn được sống một cuộc sống bình thường, không có sự theo dõi hay áp lực từ ánh đèn sân khấu.Khi vừa đến khách sạn, Jennie không kìm nổi cơn mệt mỏi, ngay lập tức nhào vào chiếc giường ấm áp, cơ thể nàng như muốn tan ra trên đệm. Mắt nàng nhắm nghiền, rồi lẩm bẩm:- Chắc em sẽ ngủ một giấc dài đây... để mai có sức biểu diễn.Jisoo đứng gần cửa sổ, ánh mắt hướng ra ngoài, theo dõi dòng người phía dưới. Đám đông xung quanh khách sạn khiến chị cảm thấy không khí càng lúc càng trở nên ngột ngạt. Dù đã đi qua nhiều quốc gia nhưng sự đón tiếp nồng nhiệt và đông đảo này là lần đầu tiên Jisoo cảm nhận được rõ rệt như vậy. Tiếng vỗ tay, tiếng hò reo, ánh đèn flash từ điện thoại của người hâm mộ chiếu lên mặt chị, khiến chị cảm thấy như bị bao vây bởi một thế giới mà mình không thể hoàn toàn thoát ra.Chị khẽ thở dài, rồi quay lại giường, nằm xuống bên cạnh Jennie. Vẫn còn chưa kịp ổn định lại tư thế, Jennie đã quay người lại, mỉm cười và lôi kéo chị vào cuộc trò chuyện nhẹ nhàng.- Thật không thể tin được... chúng ta có một lượng fan lớn đến như vậy ở Việt Nam. Cảm giác thật lạ, phải không?Jisoo nhếch môi cười, rồi chỉ biết đáp lại:- Ừ, không ngờ lại có sự cuồng nhiệt đến thế. Nhưng đôi khi cũng hơi... áp lực.Jennie vừa định tiếp lời thì điện thoại có tin nhắn từ Chaeyoung bỗng réo lên. Em đã gửi cho họ một video. Jisoo mở ra, thấy cảnh đám đông dưới khách sạn đang hát vang "How You Like That". Jisoo bật cười bất lực, tay day nhẹ hai bên thái dương như để xoa dịu tâm trí đang hơi căng thẳng. Jennie thấy thế, nàng không bỏ qua cơ hội nào để đùa giỡn với chị. Nàng nhích lại gần, rướn người hôn nhẹ lên đôi môi mềm của Jisoo.- Bọn họ đáng yêu nhỉ chị yêu, bây giờ thì chị nghỉ ngơi đi nào.Jennie cười khẽ, ánh mắt nàng sáng lấp lánh.Jisoo nhìn nàng, cảm nhận được sự ấm áp trong ánh mắt ấy. Nàng vừa hôn chị, vừa nói đùa, nhưng trong đó có một sự thật mà chị không thể phủ nhận: Dù thế nào đi nữa, Jennie luôn là người khiến chị cảm thấy yên bình và được che chở.
Jennie nghe đến đó liền ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực, đôi môi khẽ cong tạo thành nụ cười đầy tự hào.- Đúng rồi! Nàng đáp, giọng nói đầy hứng khởi.- Chị đã chuẩn bị một tiết mục hoàn toàn mới, dành riêng cho Blink Việt Nam thôi! Nhưng chị không tiết lộ đâu, để mọi người bất ngờ.Lisa phá lên cười, đưa tay vỗ nhẹ vào vai Chaeyoung, người vẫn đang đeo một bên tai nghe.- Nghe chưa, Chaeyoung? Cẩn thận đấy, đừng có mà ngủ gật trên sân khấu nhé! Jennie đang muốn khiến mọi người bất ngờ đấy!Chaeyoung khẽ tháo hẳn tai nghe, đặt xuống bàn. Em liếc Lisa một cái, ánh mắt pha lẫn chút châm chọc.- Ngủ gật? Ai mới là người ngủ gật trong buổi tổng duyệt tuần trước nhỉ?Jennie bật cười, đôi vai khẽ rung lên khi nghe hai người đấu khẩu. Nàng khẽ tựa người vào Jisoo hơn, mắt long lanh như đang tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá này.Jisoo ngồi im lặng, cảm nhận bầu không khí ấm áp lan tỏa quanh mình. Chị đưa mắt nhìn Lisa và Chaeyoung đang đùa cợt, rồi lại liếc qua Jennie, người đang cuộn mình trong lòng chị. Có lẽ, dù chỉ là vài giây, chị cũng muốn giữ mãi sự yên bình này trước khi cả bốn người lại bước vào vòng xoáy của công việc.Lisa và Chaeyoung ngồi đối diện Jisoo và Jennie, không ai lên tiếng trong một lúc. Nhưng ánh mắt tinh anh của Lisa nhanh chóng nhận ra sự khác lạ trong không khí. Cô chống khuỷu tay lên bàn, nghiêng người một chút về phía trước, nở một nụ cười như thể đã phát hiện ra điều gì thú vị.- Hai người trông khác lạ ghê. Lisa buông một câu bâng quơ, đôi mắt lấp lánh ánh tinh nghịch, như đang dò xét cả Jennie và Jisoo. Jennie nghe thế thì bật cười, nụ cười đầy mãn nguyện và có chút tinh nghịch. Nàng không đáp ngay, chỉ quay sang Jisoo như để chờ chị nói điều gì đó. Nhưng Jisoo vẫn giữ vẻ trầm tĩnh quen thuộc, khẽ nhấp một ngụm cà phê mà không tỏ thái độ gì.Lisa không bỏ qua, cô chống cằm, ánh mắt láu lỉnh dừng trên Jennie:- Chị nói đi, Jennie. Chuyện gì mà làm chị vui vẻ thế này?Jennie lúc này mới quay lại nhìn Lisa, nụ cười càng rạng rỡ hơn. Nàng khẽ tựa vào Jisoo, ánh mắt đầy tự hào khi đáp:- Thật ra thì... bọn chị đã bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc rồi.Lời nói của Jennie như thả một quả bom nhỏ vào không gian vốn đang yên tĩnh. Lisa khựng lại, rồi nhanh chóng bật cười, vỗ tay chúc mừng như thể cô đã đoán đúng từ trước.- Cuối cùng! Em cứ tưởng hai người định lẩn tránh mãi đấy. Chúc mừng, thật sự chúc mừng!Lisa nói, nụ cười của cô đầy chân thành nhưng không kém phần nghịch ngợm.Jennie mỉm cười đáp lại, bàn tay nàng khẽ nắm lấy tay Jisoo, còn Jisoo chỉ cười nhạt không nói gì nhưng ánh mắt chị chứa đựng một thứ cảm xúc phức tạp, khó có thể đoán được. Chaeyoung ngồi im lặng một lúc, tai em vẫn cắm tai nghe nghe nhạc nhưng ánh mắt thì không rời khỏi Jisoo. Em nhìn chị như thể đang cố tìm kiếm điều gì đó ẩn giấu trong ánh mắt ấy, như thể muốn xé toạc mọi vỏ bọc mà chị cố gắng dựng lên. Mặc dù Chaeyoung không nói gì nhưng sự im lặng đó dường như có một sức nặng khủng khiếp, khiến không khí trở nên nặng trĩu.Jisoo cảm nhận được cái nhìn của Chaeyoung, chị không nói gì, chỉ mỉm cười một cách mơ hồ, mắt nhìn về phía Jennie đang trò chuyện vui vẻ cùng Lisa. Chị không thể lừa dối bản thân, nhưng chị cũng không muốn nói ra sự thật đằng sau nụ cười đó, sự thật mà chỉ có chị mới hiểu.Tiếng thông báo về chuyến bay chuẩn bị cất cánh vang lên trong không gian sân bay rộng lớn, lấp đầy sự hối hả và khẩn trương. Bốn người nhanh chóng di chuyển về phía cửa lên máy bay, cùng quản lý đi qua các cổng kiểm tra. Jennie, với nụ cười tươi trên môi, không giấu nổi sự phấn khích, quyết định ngồi cùng Jisoo trên chuyến bay này. Cả hai cùng nhau tiến về chỗ ngồi, Jennie nhẹ nhàng kéo tay Jisoo ngồi xuống ghế bên cạnh, đôi mắt nàng ánh lên niềm vui.Sau khi đai an toàn được thắt chặt, Jennie quay sang Jisoo, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi sự hứng khởi:- Em rất mong chờ chuyến đi này, hy vọng chúng ta sẽ có nhiều kỷ niệm vui vẻ ở Việt Nam. Cả hai, có thể... sẽ tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ, không phải sao?Jisoo mỉm cười nhẹ, đôi mắt chị lấp lánh như đang suy nghĩ về những điều Jennie vừa nói. Chị nhìn vào khuôn mặt nàng, nụ cười này khiến chị cảm thấy ấm áp.- Em nói đúng. Một chuyến đi mới, một nơi mới, một cơ hội để làm lại mọi thứ... Chắc chắn chúng ta sẽ có một kỷ niệm thật đẹp, Jennie.Jennie gật đầu, đôi mắt nàng long lanh nhìn Jisoo đầy sự tin tưởng và yêu thương. Không khí giữa họ dịu dàng và gần gũi, như thể không gì có thể ngăn cản được mối quan hệ này. Bên cạnh, Lisa và Chaeyoung cũng đã ổn định chỗ ngồi của mình, cả nhóm chuẩn bị cho chuyến bay dài, mang theo những câu chuyện và dự định mới, cùng với những kỷ niệm sẽ được viết lên ở Việt Nam.Khi chiếc máy bay cuối cùng cũng hạ cánh tại sân bay Nội Bài, đã là hơn hai giờ sáng, và giờ Việt Nam hiển thị là 00:03 phút. Dù đã khá mệt mỏi sau chuyến bay dài, Jennie vẫn giữ được nụ cười nhẹ nhàng, đi bên cạnh Jisoo trong lúc cả nhóm cùng xuống khoang máy bay. Sân bay vẫn khá tấp nập dù đã là giờ khuya nhưng trong lòng các thành viên có chút căng thẳng khi nghe thông báo tình trạng sân bay khá hỗn loạn.Để đảm bảo an toàn và thuận tiện, bốn người và quản lý được dẫn ra cửa VIP, tránh khỏi những đám đông và sự xáo trộn của dòng người đang vội vàng di chuyển. Cánh cửa riêng mở ra và nhóm bước vào một không gian yên tĩnh hơn, giúp họ cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút sau chuyến bay dài.Chaeyoung và Lisa đi phía sau, cũng không quên trò chuyện vui vẻ, tuy mệt nhưng vẫn giữ được tinh thần phấn chấn, cùng chờ đợi hai ngày sắp tới tại Việt Nam.Khi cả nhóm bước ra khỏi khu vực cửa VIP, Chaeyoung và Lisa ngay lập tức chú ý đến đám đông bên ngoài hành lang. Những người hâm mộ cuồng nhiệt đứng xếp hàng, tay cầm banner, còn có những người qua đường tò mò ngừng lại nhìn, khiến không khí sân bay bỗng trở nên náo nhiệt. Hai cô gái mỉm cười và đồng thời vẫy tay chào các fan của mình, ánh mắt sáng lên như thể không tin vào những gì đang diễn ra.Chaeyoung không giấu nổi sự phấn khích, ánh mắt em lấp lánh, đầy niềm vui.- Không ngờ ở Việt Nam bọn mình cũng nổi tiếng như vậy! Em nói, giọng đầy hào hứng, như thể đang ở trong một giấc mơ không muốn tỉnh.Lisa cười khẽ, nhìn đám đông đang vẫy tay đáp lại. Cô cũng cảm thấy sự ấm áp từ tình yêu mà fan dành cho mình. Lần đầu tiên đến Việt Nam, một đất nước mới mẻ nhưng lại được chào đón nồng nhiệt thế này khiến cô không khỏi cảm thấy tự hào.- Đây chính là lần đầu tiên bọn mình đến Việt Nam mà, có thể nói là tớ cũng cảm thấy phấn khích không kém đâu, Chaeyoung à.Lisa nhìn sang Chaeyoung, rồi liếc nhìn Jennie và Jisoo đang đứng cạnh nhau, cùng cảm nhận sự ấm áp của tình yêu fan hâm mộ dành cho mình. Jisoo và Jennie đi cạnh nhau, nghe thấy cuộc trò chuyện của Chaeyoung và Lisa, hai người không kìm được mà mỉm cười. Jennie nhìn qua Jisoo, rồi nhìn ra đám đông bên ngoài, một phần của nàng cảm thấy vừa mệt mỏi lại vừa phấn khích khi được đón nhận sự yêu mến từ fan hâm mộ nơi đây.Sau một hành trình dài từ sân bay đến khách sạn, bốn người đã phải di chuyển trong gần nửa tiếng. Đường phố Hà Nội vào lúc đêm khuya vẫn đông đúc, những ánh đèn neon lấp lánh phản chiếu trên mặt đường ẩm ướt. Dù đã khuya nhưng sự nhộn nhịp của thủ đô vẫn khiến cho không khí trở nên sinh động, khiến nhóm cảm thấy như mình đang đi giữa một làn sóng không ngừng nghỉ.Jisoo ngồi yên trong xe, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài chiếc xe của họ luôn có một vài chiếc xe khác đi theo. Mặc dù đây là điều bình thường đối với những người nổi tiếng, nhưng cảm giác có người theo dõi liên tục khiến chị không thoải mái chút nào. Chị thở dài, dựa người vào ghế, cảm giác như bức tường vô hình quanh mình càng lúc càng dày lên. Sự riêng tư của chị bị xâm phạm, dù chỉ là một chút cũng khiến Jisoo cảm thấy khó chịu. Nhưng chị nhanh chóng tự nhắc nhở bản thân rằng đây là một phần của công việc, không thể tránh khỏi được. Cái nghề này đã khiến chị quen với sự giám sát, sự chú ý của công chúng và báo chí, dù đôi khi nó khiến chị mệt mỏi đến mức muốn được một lần sống yên tĩnh như những người bình thường.Chaeyoung và Lisa ngồi phía sau, cũng nhận ra được sự căng thẳng trong không khí, nhưng họ chẳng nói gì, chỉ yên lặng quan sát. Tất cả bọn họ đều biết rằng, dù có là ngôi sao sáng chói, đôi khi cũng chỉ muốn được sống một cuộc sống bình thường, không có sự theo dõi hay áp lực từ ánh đèn sân khấu.Khi vừa đến khách sạn, Jennie không kìm nổi cơn mệt mỏi, ngay lập tức nhào vào chiếc giường ấm áp, cơ thể nàng như muốn tan ra trên đệm. Mắt nàng nhắm nghiền, rồi lẩm bẩm:- Chắc em sẽ ngủ một giấc dài đây... để mai có sức biểu diễn.Jisoo đứng gần cửa sổ, ánh mắt hướng ra ngoài, theo dõi dòng người phía dưới. Đám đông xung quanh khách sạn khiến chị cảm thấy không khí càng lúc càng trở nên ngột ngạt. Dù đã đi qua nhiều quốc gia nhưng sự đón tiếp nồng nhiệt và đông đảo này là lần đầu tiên Jisoo cảm nhận được rõ rệt như vậy. Tiếng vỗ tay, tiếng hò reo, ánh đèn flash từ điện thoại của người hâm mộ chiếu lên mặt chị, khiến chị cảm thấy như bị bao vây bởi một thế giới mà mình không thể hoàn toàn thoát ra.Chị khẽ thở dài, rồi quay lại giường, nằm xuống bên cạnh Jennie. Vẫn còn chưa kịp ổn định lại tư thế, Jennie đã quay người lại, mỉm cười và lôi kéo chị vào cuộc trò chuyện nhẹ nhàng.- Thật không thể tin được... chúng ta có một lượng fan lớn đến như vậy ở Việt Nam. Cảm giác thật lạ, phải không?Jisoo nhếch môi cười, rồi chỉ biết đáp lại:- Ừ, không ngờ lại có sự cuồng nhiệt đến thế. Nhưng đôi khi cũng hơi... áp lực.Jennie vừa định tiếp lời thì điện thoại có tin nhắn từ Chaeyoung bỗng réo lên. Em đã gửi cho họ một video. Jisoo mở ra, thấy cảnh đám đông dưới khách sạn đang hát vang "How You Like That". Jisoo bật cười bất lực, tay day nhẹ hai bên thái dương như để xoa dịu tâm trí đang hơi căng thẳng. Jennie thấy thế, nàng không bỏ qua cơ hội nào để đùa giỡn với chị. Nàng nhích lại gần, rướn người hôn nhẹ lên đôi môi mềm của Jisoo.- Bọn họ đáng yêu nhỉ chị yêu, bây giờ thì chị nghỉ ngơi đi nào.Jennie cười khẽ, ánh mắt nàng sáng lấp lánh.Jisoo nhìn nàng, cảm nhận được sự ấm áp trong ánh mắt ấy. Nàng vừa hôn chị, vừa nói đùa, nhưng trong đó có một sự thật mà chị không thể phủ nhận: Dù thế nào đi nữa, Jennie luôn là người khiến chị cảm thấy yên bình và được che chở.
_
Vui được khúc nào thì vui đi.