[ Hyewon x Woori ] Vậy mà cô Kang lại thích em !?

đặc biệt ?




Buổi tối, sau khi tan học, Woori về nhà trong tâm trạng đầy mâu thuẫn.

Cả ngày hôm nay, em không thể tập trung nổi vì những lời trêu chọc của đám bạn. Mỗi lần Hyewon nhìn em trong lớp, em lại có cảm giác như hàng tá ánh mắt xung quanh đang dõi theo mình.

Vừa bước vào nhà, Woori đã thấy Hyewon ngồi trên ghế sofa, tay cầm cốc trà nóng, dáng vẻ thư thái như mọi khi.

Cô ngước lên khi thấy em, nở một nụ cười nhẹ.

- Em về rồi à?

Bình thường, chỉ một câu chào đơn giản vậy cũng đủ khiến Woori cảm thấy dễ chịu. Nhưng hôm nay, em lại không thể thoải mái được.

Woori đứng yên trước cửa một lúc, hít sâu, rồi cất giọng đầy nghiêm túc:

- Cô Hyewon.

Hyewon đặt cốc trà xuống, hơi nghiêng đầu.

- Hm?

- Cô có thể... đừng đối xử đặc biệt với em nữa không?

Hyewon nhướng mày.

- Ý em là sao?

Woori mím môi.

- Ý em là... ở trường, cô hãy đối xử với em như bao sinh viên khác. Đừng gọi tên em theo kiểu khác, đừng chú ý đến em nhiều quá...

Em dừng lại, cố tìm từ ngữ phù hợp.

- Chỉ là... bạn bè trong lớp cứ trêu em mãi, em không chịu nổi nữa.

Hyewon im lặng một lúc, ánh mắt cô không còn sự thoải mái như trước nữa.

Rồi, cô khẽ nhếch môi, giọng nói có chút đùa cợt nhưng lại mang theo sự khó đoán:

- Em ngại vì bị người khác để ý à?

Woori cứng đờ người.

- Không phải là ngại... chỉ là—

- Chỉ là em không muốn tôi đối xử tốt với em nữa?

- Không phải vậy! – Woori vội lắc đầu. – Chỉ là... cô làm vậy, người khác sẽ nghi ngờ. Họ nghĩ chúng ta có quan hệ gì đó...

Hyewon nhìn em, ánh mắt như đang đánh giá phản ứng của em một cách kỹ lưỡng.

Một hồi lâu sau, cô khẽ thở ra, rồi mỉm cười, nhưng nụ cười này không hoàn toàn dịu dàng như trước.

- Được thôi.

Woori sững sờ khi nghe thấy câu trả lời quá mức đơn giản này.

- Cô... đồng ý sao?

- Ừ. Nếu đó là điều em muốn. – Hyewon dựa lưng vào sofa, giọng nói không chút dao động.

- Từ mai, tôi sẽ không đối xử "đặc biệt" với em nữa.

Woori không hiểu vì sao tim mình lại nặng nề đến vậy.

Rõ ràng đây là điều em muốn mà... đúng không?
___________

Đúng như lời đã hứa, từ ngày hôm sau, Hyewon không còn đối xử "đặc biệt" với Woori nữa.

Trong lớp, cô vẫn nghiêm túc giảng bài như thường lệ. Khi điểm danh, cô đọc tên em một cách bình thường, không còn chút ngập ngừng hay nụ cười ẩn ý nào nữa. Ánh mắt cô cũng không còn dừng lại trên em lâu như trước.

Không ai trong lớp có gì để bàn tán nữa.

Mọi thứ trở lại đúng như Woori mong muốn.

Nhưng... sao em lại cảm thấy kỳ lạ thế này?

Lúc tan học, khi em vô thức ngẩng lên nhìn về phía bục giảng, Hyewon chỉ thu dọn tài liệu rồi rời đi ngay, không liếc nhìn em lấy một lần.

Trước đây, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn em, đôi khi còn chủ động hỏi em một câu gì đó. Giờ thì không còn nữa.

Woori cứ tưởng mình sẽ nhẹ nhõm. Nhưng thực tế, em chỉ cảm thấy trống trải.

Buổi tối, khi về nhà, không khí giữa hai người cũng thay đổi.

Hyewon vẫn chào em như mọi ngày, nhưng không còn những câu hỏi bông đùa hay những cái nhìn đầy ẩn ý nữa.

Em đã quen với việc cô hay chọc em một chút, đôi khi nhìn em bằng ánh mắt cười cười như thể đang biết em nghĩ gì.

Nhưng giờ, cô chỉ đối xử với em một cách... đúng mực.

Không lạnh lùng, nhưng cũng không còn sự thân mật trước đây nữa.

Woori ngồi xuống bàn ăn, nhìn Hyewon đặt một chén canh xuống trước mặt em.

Cô vẫn nấu ăn cho em.

Vẫn quan tâm em theo cách rất tự nhiên.

Nhưng lại có gì đó không giống trước nữa.

Woori cúi đầu, cầm thìa lên, nhưng cảm giác trong lòng cứ rối bời.

Em đã yêu cầu điều này.

Nhưng tại sao... lại không vui chút nào?
______________

Chương trước Chương tiếp
Loading...