[ Hyewon x Woori ] Vậy mà cô Kang lại thích em !?
tò mò.
Sau ngày chủ nhật đặc biệt đó, Woori quay lại với nhịp sống thường ngày—đi học, đi làm thêm, rồi về nhà. Nhưng có một điều dường như đã thay đổi. Ngay từ lúc bước vào lớp, em đã cảm nhận được ánh mắt của mọi người. Không phải kiểu nhìn lướt qua bình thường, mà là những cái liếc trộm đầy ẩn ý, thậm chí có vài tiếng xì xào vang lên khi em đi ngang qua. Woori nhíu mày. - Chuyện gì thế này? Em ngồi xuống chỗ của mình, nhưng chưa kịp mở vở ra thì một người bạn bên cạnh đã chống tay lên bàn, nhìn em với ánh mắt đầy tò mò. - Này, dạo này cậu với cô Kang trông thân thiết nhỉ? Woori suýt nữa thì đánh rơi bút. - Hả? - Đừng có giả vờ! – Một người khác cũng chen vào. – Hôm trước, tớ thấy cậu lên xe cô ấy đấy nhé! - Đúng vậy! – Một đứa khác tiếp lời. – Rồi còn nữa, cô ấy cứ nhìn cậu kiểu... đặc biệt lắm! Woori tròn mắt, cảm giác mặt mình bắt đầu nóng lên. - Nói gì vậy mấy đứa này...? - Chả thế! Bình thường cô Kang nghiêm túc lắm, nhưng cứ đến lượt điểm danh cậu là giọng cô ấy dịu xuống hẳn. - Đúng rồi! – Thêm đứa nữa phụ họa. – Với cả, có ai từng thấy cô ấy đối xử tốt với sinh viên nào khác như vậy chưa? Woori nghẹn lời. Đúng là Hyewon đối xử với em hơi khác biệt, nhưng... chẳng lẽ mọi người cũng nhận ra sao? - Không có gì đâu, nghĩ nhiều quá rồi đó. – Woori cười gượng, cố tỏ ra bình tĩnh. Nhưng trước khi ai kịp nói thêm gì, cửa lớp mở ra. Hyewon bước vào. Lớp học lập tức trở nên im lặng hơn, nhưng Woori vẫn cảm nhận được những ánh mắt đầy ý tứ xung quanh. Hyewon đặt tài liệu xuống bàn, quét mắt qua lớp, rồi như thường lệ, bắt đầu điểm danh. - Kim Jiho. - Có ạ! - Lee Hana.
- Em đây ạ. - Oh Woori. Giọng Hyewon chậm lại một chút khi đọc đến tên em. Woori ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt cô. Một khoảnh khắc ngắn ngủi. Rồi, khóe môi Hyewon khẽ cong lên. Có một tí vậy thôi mà tụi nó cũng để ý. Có người huých nhẹ tay em, có người thì cười khúc khích. Em chỉ muốn độn thổ ngay lập tức. Hyewon không để ý đến phản ứng của cả lớp, chỉ lặng lẽ đánh dấu vào danh sách, rồi tiếp tục điểm danh như chưa có gì xảy ra. Nhưng với Woori, bài giảng hôm ấy trở nên khó tập trung hơn bao giờ hết. Đặc biệt là khi cứ thỉnh thoảng, em lại cảm thấy ánh mắt của Hyewon lướt qua mình—với một tia cười đầy bí ẩn.
_________________ Giờ nghỉ trưa, Woori vừa bước ra khỏi lớp thì lập tức bị đám bạn kéo lại. - Nói thật đi! – Jiho khoanh tay, nhìn em đầy nghi hoặc. – Cậu với cô Kang có quan hệ gì thế hả? - Tớ đã nói là không có gì rồi mà... – Woori than thở. - Không có gì mà cô ấy lại nhìn cậu cười thế à? — Hana bĩu môi. – Bình thường cô ấy làm như vậy đâu! - Đúng đó! Với cả... hôm qua tớ còn thấy hai người đi chung nữa! - Hả?! – Woori hoảng hốt. – Ai thấy? - Một đứa bạn của tớ nói vậy! Cậu với cô ấy đi bộ dọc bờ sông đúng không? Woori nghẹn lời. Đúng là tối hôm qua sau khi đi chợ đêm, em và Hyewon có tản bộ một đoạn. Nhưng chẳng lẽ cũng có người bắt gặp sao? - Này này, thật sự hai người không có gì à? – Một bạn khác nhìn Woori đầy ẩn ý. – Hay là... cô ấy có tình cảm đặc biệt với cậu? - Làm gì có! – Woori vội xua tay, tim đập loạn xạ. – Nghĩ nhiều quá rồi đó tụi này! - Chứ cậu giải thích sao về thái độ của cô ấy với cậu?- Thì... chắc do tớ học giỏi...? Cả đám nhìn em như thể em vừa nói điều ngớ ngẩn nhất trên đời. - Cậu đùa đấy à? - Biết là cậu học giỏi rồi nhưng đâu nhất thiết cô ấy phải làm tới mức đó chứ! Woori không biết phải đáp lại thế nào. Sự thật là Hyewon đúng là đối xử với em rất khác biệt. Nhưng em chưa từng dám nghĩ sâu xa về điều đó. Em chỉ biết rằng, mỗi lần bị hỏi chuyện, mặt mình lại đỏ lên theo phản xạ. - Tóm lại, cậu đang giấu gì đúng không? – Jiho nheo mắt. – Không thoát được đâu! Woori thở dài. Rốt cuộc, làm sao em có thể thuyết phục mọi người rằng giữa mình và Hyewon chẳng có gì đặc biệt... khi chính bản thân em cũng bắt đầu hoài nghi về điều đó?
______________