[GL] Vô tình gặp nhau

8



Đặt ly nước lên bàn trước mặt ba, Miên khẽ nói " dạ... ba uống nước đi "

Giọng nhỏ, gần như thì thầm.

Ba Miên không nói gì, chỉ liếc nhìn cô một cái rồi cầm ly nước lên uống. Miên nhanh chóng lùi lại, trở về góc của mình trong phòng khách, cố gắng không để ai nhận ra sự bối rối trong lòng.

Dù bame đã về, căn nhà lại mang theo một sự im lặng lạ lùng, như một bức tranh thiếu mất màu sắc ấm áp.

...

Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng buổi sáng len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu sáng căn phòng nhỏ của Mộc Miên. Sau khi chuẩn bị sách vở và đồng phục, Miên bước ra đường với tâm trạng vừa háo hức vừa hồi hộp. 

Hôm nay, tiết học đầu tiên không phải của cô Uyên mà là của cô Thu Hồng, người vừa hôm qua lo lắng cho Miên khi thấy cô chảy máu mũi.

Miên bước vào lớp, cố giữ vẻ bình thường, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác khó diễn tả khi nghĩ đến cô Hồng. Tiếng chuông báo hiệu bắt đầu giờ học vang lên, và không lâu sau, cô Hồng bước vào phòng, trên tay cầm sách giáo khoa và sổ điểm.

" chào cả lớp " giọng cô Hồng nhẹ nhàng nhưng vẫn mang sự nghiêm túc, đôi mắt lướt qua từng học sinh rồi dừng lại thoáng chốc ở Miên

Miên cúi đầu nhanh, cố tránh ánh mắt của cô nhưng vẫn cảm nhận được sự chú ý nhẹ nhàng ấy.

Tiết học diễn ra như thường lệ, cô Hồng giảng bài với phong thái điềm tĩnh và từng lời giảng rõ ràng.

Nhưng Miên lại cảm thấy như cô Hồng đang cố gắng không nhìn về phía mình quá nhiều, như thể muốn giữ khoảng cách nhưng cũng đầy sự quan tâm.

Đến lúc cô gọi học sinh lên bảng làm bài tập, Miên bất ngờ nghe tên mình.

 " Mộc Miên, em lên làm câu này nhé, " cô Hồng nói với ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa nhẹ nhàng

Miên đứng lên, bước tới bảng với cảm giác hồi hộp kỳ lạ. Dù đã chuẩn bị bài kỹ càng, nhưng đôi mắt của cô Hồng nhìn theo vẫn khiến cô hơi run.

Khi Miên giải xong bài, cô Hồng mỉm cười nhẹ.

 " làm tốt lắm. Nhưng nhớ, cố gắng nghỉ ngơi và giữ sức khỏe, Miên nhé " cô nói, giọng vừa khích lệ vừa mang chút ý nhắc nhở

Miên mím môi, khẽ gật đầu " dạ... em sẽ cố ạ "

Rồi nhanh chóng trở về chỗ ngồi, trong lòng mang theo một sự khó xử lẫn cảm giác ấm áp không thể nói thành lời.

Miên ngồi xuống ghế, cảm giác lúng túng vẫn còn vương lại trong lòng. Mình không biết vì sao lại như thế, nhưng có một điều rõ ràng  ánh mắt của cô Hồng khiến Miên không thể làm ngơ.

Thủy ngả người về phía Miên, chống cằm nhìn bằng ánh mắt đầy tò mò " sao vậy? Mặt mày trông như vừa bị ai bắt quả tang làm chuyện gì ấy "

Miên khẽ lắc đầu, cố giấu đi vẻ bối rối " không có gì, chỉ là...tự nhiên dạo này cô Hồng làm tao thấy hơi kỳ lạ "

Nam ngồi bên cạnh, mắt vẫn dán vào vở nhưng khóe môi khẽ nhếch lên " lạ gì đâu? Cô chỉ quan tâm mày thôi mà "

Miên hừ nhẹ, tay chống cằm " tao biết chứ...nhưng cảm giác nó sao sao ấy "

Thủy cười khẩy, đẩy nhẹ vai Miên " sao sao cái gì? Mày tưởng tượng quá rồi đó "

Miên thở dài, tay vô thức vẽ nguệch ngoạc lên trang giấy " không biết nữa...bình thường thì cô chẳng để ý tao nhiều vậy. Mà hôm nay lại kiểu vừa nghiêm túc vừa nhẹ nhàng lạ lắm, với lại chuyện hôm đó cô vẫn còn ghét tao nhiều lắm "

Thủy khựng lại một chút.

 " cô vẫn còn ghét mày? Ý mày là chuyện hôm đó...? "

Miên cắn nhẹ đầu bút, ánh mắt thoáng chút suy tư " thì...chuyện hồi trước đó, lúc tao với cô có chút căng thẳng "

Thủy bật cười, nằm dài ra bàn " mày suy nghĩ nhiều quá rồi đó, Miên. Cứ bình thường thôi, đừng để mấy chuyện cũ ám ảnh mày hoài "

Cô đang giảng bài phía trên thì thấy Thủy như vậy liền kêu lên.

" Thủy "

" a dạ cô! " Thủy giật mình đứng lên 

" Thủy lên làm bài này cho cô nhé, chắc em buồn ngủ rồi nhỉ "

" dạ cô "

Thủy lủi thủi đi lên, ở dưới Nam và Miên cứ cười chọc quê Thủy.

...

Mộc Miên ngồi trong phòng chán nản chờ buổi học gia sư đến, mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại. Bame đang ở phòng khách, trò chuyện về chuyến đi vừa rồi. Không khí trong nhà khá yên bình, chỉ có tiếng quạt máy chạy đều và âm thanh lách cách của chén đũa khi mẹ Miên dọn dẹp.

Miên thở nhẹ, đặt điện thoại xuống bàn, rồi đứng dậy đi ra phòng khách " ba mẹ ăn trái cây không? Con lấy cho "

Mẹ  gật đầu " ừ, lấy cho mẹ ít nho nhé "

Miên bước vào bếp, mở tủ lạnh tìm nho. Nhưng ngay lúc đó, một mùi khí gas nhẹ thoáng qua, làm Miên nhíu mày. Miên nhìn lên bếp , nhưng không thấy có gì bất thường.

Chỉ vài phút sau, bame chợt nghe tiếng xì kì lạ bên trong bếp.

" Miên, kiểm tra xem có gì đó không ổn không? " Ba Miên nói, giọng trầm nhưng không quá lo lắng


Chương trước Chương tiếp
Loading...