[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 8. Xuất Viện
Một tháng sau khi tỉnh lại, Yoko vui mừng được ông Chin thông báo có thể xuất viện về nhà. Sau đó mỗi ngày, nàng tan làm đều lập tức chạy đến trụ sở MM làm tổ.Còn nhớ lúc đó Faye bị thương, Yoko sợ đến mức ngây ngốc. Một đường từ trung tâm Siam đến bệnh viện, nàng không biểu lộ chút cảm xúc nào. Người ngoài cuộc nhìn vào còn cho rằng nàng máu lạnh vô tình. Người ta vì cứu nàng mà đầu rơi máu chảy, vậy mà chút xíu thương tiếc cũng không thể hiện ra nỗi. Nàng diễn một màn quan tâm "đồng nghiệp cũ" cho fan xem thì đã làm sao? Duy chỉ có Becky bên cạnh bị Yoko nắm tay đến phát đau mới hiểu được, Yoko đây chính là đang chết lặng, không phản ứng nỗi.Đợi đến khi đèn phòng cấp cứu không còn sáng, bác sĩ cũng thông báo tình hình không có gì nguy hiểm, Yoko mới như người chết vừa lấy lại được linh hồn của mình. Một đường chạy ra ngoài không biết đã va phải biết bao nhiêu người, nhận lấy vô số ánh mắt cảnh cáo và lời mắng chửi khó nghe. Cuối cùng còn bất cẩn xảy ra tai nạn.Yoko không kể với ai về chuyện nàng đã có một chuyến phiêu lưu thời không kỳ quá, càng không tiết lộ việc nàng đã biết mọi chuyện. Có điều, lịch trình công ty sắp xếp, nàng chỉ hời hợt đến cho xong. Mấy dự án couple gần đây, nàng đối với Grace thái độ không được tốt cho lắm. Wan làm sao mà không nhìn ra được động thái bất hợp tác của nàng, khó chịu tràn ra trên mặt. Khổ nổi danh tiếng của Grace toàn bộ đều xây dựng trên tiền đề là partner mới của Yoko Apasra. Chưa tìm được thời điểm thích hợp để tách CP, vậy nên Wan và Grace chỉ đành hậm hực nhẫn nhịn....Sự xuất hiện của Yoko ở MM giống như ngọn lửa giữa trời đông, sưởi ấm con tim đầy tổn thương của các vị tỷ tỷ. Đặc biệt là..."PAMMM..."Còn nhớ lần đầu khi Yoko vừa đặt chân vào MM, tiếng gọi "thân thương" ấy đã vang vọng khắp mọi ngóc ngách. Pam nghe được động tĩnh ở cửa, chậm chạp ngẩng đầu. Khi thấy đó là nàng, cô liền ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ: "Yoko, em về từ lúc nào?"Rồi còn không để Yoko phải chờ lâu, cô hồ hởi lao đến kéo tay nàng: "Nào nào, đến đây với chị. Sức khoẻ đã không sao rồi chứ?"Yoko vừa đuổi theo bước chân của cô, vừa cười nói: "Đều ổn cả rồi ạ.""Ổn là tốt, ổn là tốt..." Pam để Yoko ngồi xuống sô pha, còn bản thân thì quay đi. Trước khi khuất sau cửa phòng bếp, Yoko nghe được tiếng cô vọng ra căn dặn: "Ngoan ngoãn ở đó đợi một chút. Chị làm nước mát cho em. Thời tiết Băng Cốc dạo này oi bức lắm.""Cảm ơn chị, P'Pam."Yoko liếc nhìn Faye đang lật xem giấy tờ ở phía xa, bộ dạng tập trung, không mấy quan tâm đến câu chuyện bên này. Thấy cô một chút cũng không để ý đến sức khỏe của mình, đáy lòng Yoko bất chợt chùng xuống. Từ lúc Faye vội vàng rời đi từ bệnh viện, ngay cả một câu hỏi thăm cũng không nhắn cho nàng. Yoko buồn rầu bĩu môi, nghịch ngợm lẩm bẩm vài câu than vãn."Faye, đơn hàng ở Rama đã giao xong rồi... Hửm? Yoko?"Eye nhìn bóng lưng quen thuộc trên sô pha, nghi hoặc thử gọi.Yoko giật mình ngoảnh đầu, sau đó lập tức chạy đến ôm chầm lấy cô: "P'Eye...em nhớ chị chết mất."Eye từ ngạc nhiên chuyển sang xúc động, dịu dàng xoa đầu nàng, ân cần hỏi hang: "Vết thương của em hồi phục thế nào rồi?""Tốt lắm. Em thì có thể có vấn đề gì được chứ. Chị xem..."Để chứng minh cho lời nói của mình, Yoko quyết định khoa tay múa chân làm động tác ép dẻo 360 độ. Nhưng trời có lẽ chỉ phụ lòng mỗi nàng. Trong lúc nàng đang mải mê thể hiện thì rắc một tiếng. Yoko cảm thấy một cơn tê dại chạy dọc từ cổ xuống lưng, sau đó lại chạy ngược từ lưng lên vị trí đốt sống trên cùng rồi tích tụ lại thành một cơn đau dữ dội. Yoko đột ngột im lặng đình chỉ mọi động tác. Eye là người đứng gần nhất nhanh chóng nhận ra tình hình, tay đỡ nàng, miệng thì mắng: "Còn dám nghịch ngợm nữa không? Mau ngồi xuống đây."Yoko rít khẽ một hơi, cảm giác xương cốt như muốn rã rời. Đúng là một lần chơi lớn nhận được sự trầm trồ. Toàn bộ thành viên đang có mặt ở MM lúc bấy giờ đều vây đến hỏi han rối rít.Faye ngay từ đầu đã muốn tránh khỏi phạm vi hoạt động của Yoko càng xa càng tốt. Mặc dù ngoài mặt cô diễn như không chút để ý nhưng thực chất là ngược lại. Mắt cô tuy vẫn nhìn chằm chằm vào sổ sách nhưng nội dung bên trong là gì cô không mấy bận tâm. Tai cô luôn cố gắng vểnh hết cỡ để nghe ngóng tình hình. Vậy nên lúc Yoko bị đau, cô suýt chút nữa đã theo bản năng chạy đến. May mà phòng khách hiện tại đông người. May mà Eye hét lên đã đánh thức một tia lý trí trong cô. Faye siết chặt nắm đấm, hít một hơi rồi nhanh chân bỏ lên lầu.Faye lựa chọn trốn chạy khỏi đó.Bởi vì đơn giản là cô chịu không nỗi.Yoko bị đau, Faye còn đau hơn gấp bội phần. Nhưng ngay cả đến gần hỏi thăm cô cũng không dám. Vậy cô còn ở lại để làm gì?Coi như mắt không thấy thì tim sẽ không đau. "Chết tiệt." Faye trong lòng âm thầm mắng một câu. Cái gì gọi là mắt không thấy tim không đau. Ngôn ngữ mạng toàn là lừa người. Cô bây giờ nhìn không thấy được nhưng vẫn đau lòng muốn chết. Khoảng thời gian Yoko ở bệnh viện tịnh dưỡng, Faye ngày ngày đều đặn chạy đến làm khách tại nhà Freen và Becky.Freen: "Beck, hôm nay Yoko sẽ bắt đầu tập luyện vật lý trị liệu đúng không em?"Becky: "Đúng vậy, buổi sáng em có ghé qua bệnh viện. P'Yo có thể tự đứng dậy đi lại được rồi ạ."Faye: "Becky, dự án riêng của hai đứa thế nào rồi?"Becky: "Vẫn còn đang..."Freen: "Tập vật lý trị liệu có phải đều sẽ đau đến chết đi sống lại không? Chị thấy trên phim toàn diễn như vậy."Becky: "Tất cả đều là phóng đại lên thôi. Quả thật có đau nhưng em thấy cũng còn tốt lắm. Hơn nữa P'Yo cũng chỉ là chút chấn thương nhỏ ở vùng lưng và cổ. Không đến mức..."Faye: "Ngày mai hai đứa có lịch quay đúng không?"Becky: "Đúng vậy, tụi em..."Freen: "Beck, em xem, Yoko vừa tập luyện xong đã nhắn tin chọc tức chị. Nói cái gì mà hôm nay ở bệnh viện không khí tốt lắm, bản thân còn được rất nhiều fan gửi tặng đặc sản, hỏi chúng ta có muốn một ít không. Tức chết chị rồi."Faye: "Becky, em xem logo như thế này, chị có nên đổi vị trí một chút không?"Freen: "Beck..."Faye: "Becky..."Becky: "..."Ngoài miệng Faye luôn tìm cớ để cắt ngang lời nói của Freen nhưng thực tế trong lòng vô cùng cảm kích. Còn Freen biểu hiện như không muốn nói, thật ra tất cả đều là để nói cho Faye nghe.Chỉ tội cho người ở giữa là Becky, bị xoay tới xoay lui trong cuộc trò chuyện vô cùng rối rắm.Lúc đầu nàng còn cố gắng hồi đáp mỗi người một câu. Về sau thì thật sự mặc kệ vì bất lực.