[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 23. Nấu Ăn
Faye thuần thục phân loại nguyên liệu và xếp ngay ngắn lên kệ bếp. Cô đảo mắt, vuốt cằm suy ngẫm rồi quyết định sẽ làm mấy món chuyên dùng bồi bổ. Cháo tổ yến hạt sen, gà hầm sâm và cá chép hấp hành gừng... Lúc loay hoay đeo tạp dề, chú gà trắng phao, béo múp đang nằm bất động bất ngờ thu hút sự chú ý của Faye. Cô thở dài, lựa chọn thay đổi một chút, chế biến nó thành gà rán. Đây là món ăn khoái khẩu của Yoko. Mặc dù sẽ hơi nhiều dầu mỡ nhưng về cơ bản thì...nàng ăn vui vẻ là được.Faye nói là làm, tay thoăn thoắt cắt, gọt, thái nguyên liệu. Chỉ sau một hồi chuẩn bị, các bước sơ chế xem như hoàn thành. Cô bật máy hút mùi, để lửa ở mức lớn, bắt đầu chiên cá. Hương thơm tràn ngập mọi ngóc ngách, Yoko đã tắm xong trốn phía sau cửa nhìn trộm nhịn không được lật đật chạy qua.Faye nhíu mày, đẩy đẩy hông của nàng: "Trong này mùi rất nặng, em ngoan ngoãn ra ngoài đợi đi, chị sắp xong rồi."Yoko phản kháng bằng cách càng dính lấy cô hơn: "Em không sợ."Sau đó vì muốn đổi chủ đề phân tán chú ý của Faye, nàng háo hức cầm rỗ thịt gà lên, gặng hỏi: "Chị định nấu gì vậy?"Faye làm sao không nhìn ra được mưu đồ của nàng, cố tình trêu chọc ngược lại: "Gà hầm sâm...vừa bổ máu, bổ khí huyết, còn tăng cường miễn dịch, rất..."Yoko nũng nịu cắt lời: "P'Faye..."Faye xoay người đối diện với nàng, nghiêm nghị khoanh tay trước ngực: "...tốt cho sức khỏe."Yoko tựa đầu vào vai Faye, ngước mắt nhìn cô, đáng thương mếu máo: "Em muốn ăn gà rán."Faye gãi nhẹ cằm nàng, môi cong lên: "Không được.""P'Mali...""Làm nũng cũng vô dụng.""..."Bờ vai Yoko nhanh chóng buông thõng xuống, miễn cưỡng tươi cười: "Vậy...khi nào chị nấu xong thì gọi em."Ngay lập tức đối với Faye, cả thế giới giờ cũng không quan trọng bằng ánh mắt thất vọng trước khi quay lưng của nàng. Cô hối hận giữ cổ tay nàng lại, hốt hoảng gọi lớn: "Yo..."Sự căng thẳng trong giọng nói của Faye khiến Yoko giật mình dừng bước. Nàng xoay người, phát hiện hốc mắt Faye đỏ bừng, môi còn có chút run rẩy. Nàng bước nhanh tới, ôm lấy hai bên má Faye, ân cần hỏi: "Chị sao vậy?"Cơ thể Faye lạnh toát, trán còn rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Yoko vừa giúp cô lau khô vừa lo lắng: "Chị không khoẻ ở đâu? Đừng dọa em."Faye kéo nàng sát vào lòng rồi siết chặt cái ôm. Bên tai Yoko truyền đến tiếng nói hơi trầm thấp: "Xin lỗi."Yoko xoa nhẹ tấm lưng của cô, vỗ về trấn an: "Lúc nãy em chỉ đùa thôi. Em không có tức giận."Faye vùi sâu hơn vào cổ nàng, lời đến bên môi lại ngập ngừng không nói. Thời điểm trước khi nhập viện, Yoko đã từng gặp cô một lần. Lúc đó cô cay nghiệt từ chối nàng, thái độ của nàng cũng chính là như vậy. Đau buồn, chua xót, còn có hụt hẫng.Faye vừa rồi chứng kiến lại, sợ hãi trong lòng dâng tràn một cách mất kiểm soát. Khó khăn lắm cô mới quyết định cho mối quan hệ của cả hai một cơ hội. Cô không muốn quanh đi quẫn lại một vòng, cô lần nữa trở thành lý do khiến nàng không vui.Faye không biết tại sao Yoko đột nhiên thay đổi, cô càng không có ý định tìm hiểu. Trải qua một lần sợ hãi sinh ly tử biệt, giờ cô chỉ cần được bình đạm bên cạnh nàng mỗi ngày. Nếu nàng không rời, thì cô nhất định không bỏ.Faye hít mấy hơi thật sâu, buộc bản thân phải bình tỉnh. Cô ngẩng đầu mới phát hiện chiếc xẻng xào dính đầy dầu vẫn đang nằm gọn trong tay. Cô hơi buồn cười rời khỏi cái ôm, cùng lúc nhận được sự nhắc nhở từ Yoko: "P'Faye, cá của chị..."Hối hận hay tự trách đều bị đánh bay xa ngàn dặm bởi mùi cháy khét nồng nặc. Faye nhanh chóng tập trung trở lại với công việc bếp núc của mình. Nếu cô còn lơ đãng thì thực đơn tối nay khẳng định sẽ có món cá bóng đêm mất.Yoko vẫn ở bên cạnh Faye, chăm chú quan sát. Tuy nàng không hỏi nhưng dĩ nhiên là đang đợi câu trả lời. Faye thuần thục đảo cá, âm thanh xèo xèo vang vọng kích thích dạ dày một cách triệt để. Hành, gừng và gia vị cơ bản lần lượt được thêm vào nồi. Faye cuối cùng đổ thêm ít nước sôi, đậy nắp và bắt đầu quá trình hấp.Gạo tẻ được Faye cẩn thận vo sạch, từng hạt lặng lẽ ẩn sâu dưới làn nước óng ánh. Những sợi yến trắng tinh khôi, những hạt sen bùi béo, còn có đậu xanh, kỷ tử, táo tàu...Tất cả nằm gọn trong chiếc nồi sắt nhỏ, bên dưới là ngọn lửa cháy liu riu. Gà được chặt miếng vừa ăn rồi ngâm trong hỗn hợp sữa tươi, hạt nêm, muối. Vì chiếu cố khẩu vị không cay của Yoko, Faye đặc biệt không cho ớt bột. Khi miếng gà đầu tiên chạm vào dầu nóng, những hình ảnh ấm áp trong ký ức chợt ùa về. Không phải lần đầu Faye nấu ăn cho Yoko, nhưng đây có thể được xem như là lần đầu sau khi hai người tái hợp.Faye cảm nhận được vòng tay của Yoko trên eo mình, theo bản năng giúp nàng chắn ở phía trước. Dầu sôi lửa bỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn trúng nàng. Động tác dứt khoát nhưng âm thầm này như một dòng nước ấm rót vào lòng Yoko. Từ đầu đến chân nàng ngập trong ngọt ngào khó tả.