[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 24. Ngọt Ngào
Cơm nước xong xuôi, Faye đề nghị ra ngoài đi dạo một lúc để tốt cho tiêu hoá. Yoko ban đầu không mấy hào hứng, với nàng kế hoạch thú vị hơn là nằm lì ở nhà xem phim. Nhưng trước sự kiên trì khuyên nhủ của Faye, Yoko cuối cùng cũng thoả hiệp.Hai người chậm chậm sóng vai nhau bước đi, ánh đèn đường vàng nhạt đổ xuống, in bóng một thấp, một cao trên đường. Gió mùa hạ thổi qua mang theo chút ẩm ướt của lá cây cùng mùi nồng của đất. Không hẳn mát lạnh, cũng không quá nóng bức. Faye liếc nhìn ngón út của mình được Yoko vui vẻ nắm lấy, nhịn không được nhoẻn miệng cười. Đối với các fan trung thành của Blank, đây có lẽ chính là một trong những scene kinh điển. Nhưng ít ai biết được rằng kịch bản vốn không hề viết như vậy. A-Nueng trong nguyên tác không có thói quen nắm ngón tay của Ar-Nueng. Mà sự thật là...Yoko Apasra thích làm điều đó với Faye Peraya.Thành ra từ phim đến ngoài đời, fan đã không ít lần bắt gặp cảnh tượng ấy. Lối đi xung quanh tiểu khu được trải nhựa bằng phẳng, vì đã là đêm muộn nên có khá ít người qua lại. Faye và Yoko đi hơn nửa tiếng, kết quả cũng chỉ đi hết nửa vòng. Yoko mệt mỏi bắt đầu chơi xấu, phụng phịu đứng yên không nhúc nhích: "Chân đau quá, em không đi nỗi nữa."Faye dừng bước, nghiêng người đối diện với nàng. Tay cô vô thức nâng lên gãi cằm, sau đó xoa nhẹ hai bên má nàng. Yoko luôn miệng chê má bánh bao của nàng không tốt. Còn Faye thì ngược lại...cô thấy vô cùng tốt. Đặc biệt là những lúc trực tiếp chạm vào thế này. Cảm giác trơn bóng mềm mại khiến Faye thích thú không nỡ rời tay. Thấy Yoko bắt đầu nhe nanh trợn mắt, Faye thức thời ngừng chơi đùa. Cô lần nữa xoay người, đưa lưng về phía nàng rồi vỗ vỗ vai đề nghị: "Đến đây, chị giúp em."Yoko lo lắng từ chối: "Vậy thì không cần đâu.""Em chê chị già yếu hả?""Là chị tự nhận, em không có nói như vậy."Faye cảm thấy trán mình chảy đầy mấy vạch hắc tuyến. Lời lẽ sắc bén này khiến cô phút chốc cạn lời. Cô thở dài rồi lựa chọn đổi một cách trao đổi khác với nàng, thẳng thắn hơn: "Sao lại không muốn chị cõng em?"Yoko không cần tốn thời gian suy nghĩ đã lập tức nói: "Hồi trước chị chụp MRI mấy lần, cách đây không lâu còn vì cứu em mà bị thương. Cổ, lưng, vai của chị đều đau, em chỉ không muốn chị dùng sức..."Faye bị mấy lời này làm cho cảm động, đáy lòng mềm như bông. Mặc dù trong bụng đã nở hoa nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ làm tịch cứng rắn: "Nói nhiều quá, nhanh lên. Trở về sớm còn nghỉ ngơi sớm.""Em tự mình...""Suỵt...""Chị...""Phản đối vô hiệu.""Thả em xuống...aaaaa..."Đàn chim đang đậu trên cành cao cũng bị sự náo loạn ồn ào dọa cho sợ hãi, hốt hoảng vỗ cánh bay đi mất....Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua rèm cửa sổ, chiếu vào hai thân ảnh còn đang ngủ say trong phòng. Tối qua sau khi đi dạo trở về, Yoko còn lôi kéo Faye cùng xem "Ma Đồng Náo Hải". Nghe nói đây là bom tấn điện ảnh hiện đang làm mưa làm gió ở cả thị trường trong nước và ngoài nước. Già, trẻ, lớn, bé xem xong đều chỉ có tấm tắc khen ngợi. Faye lúc đầu trêu ghẹo nàng hết lời, cuối cùng mới xem được một nửa liền như biến thành một đứa trẻ, chăm chú đến cả một chi tiết nhỏ cũng không bỏ qua. Và hậu quả của một đêm phấn khích là...sáng không thức dậy nổi.Mọi thứ dường như tỉnh lặng như tờ. Xung quanh chỉ có tiếng điều hoà ro ro chạy và tiếng kim đồng hồ khẽ tích tắc.Faye ôm lấy Yoko tư phía sau, cằm tựa trên đỉnh đầu nàng. Một tay cô luồng dưới gối, tay còn lại nhẹ nhàng đặt trên eo. Cách lớp quần áo ngủ bằng lụa mỏng, nhiệt độ cơ thể ấm áp của Yoko truyền đến. Faye hơi cựa mình, tìm một tư thế thoải mái hơn rồi lại mơ màng thiếp đi.Không biết thời gian đã qua bao lâu, Faye bị cảm giác ngứa ngáy trên môi gọi tỉnh. Cô mơ màng hé mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là gương mặt tươi cười của nàng: "Chào buổi sáng, P'Mali."Faye như được tiếp năng lượng vui vẻ, nắm lấy ngón trỏ đang nghịch ngợm của nàng rồi đối với nàng kéo căng khóe môi: "Yo...Chào buổi sáng."Giọng của cô hơi trầm khàn, nhưng rơi vào tai Yoko lại mang theo chút lười biếng và quyến rũ. Nàng âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, cổ họng khô khốc cũng theo đó mà trượt động lên xuống. Faye nhận ra ánh nhìn nóng bỏng của ai kia, con sâu ngủ trong lòng cũng hóa thành bướm bay đi mất. Cô từ từ tiến về trước, kết quả bị nàng giữa đường chặn lại. Faye khó hiểu nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"Yoko chun mũi, lời ít ý nhiều: "Em còn chưa có đánh răng."Faye lần nữa nhào tới, ra vẻ không quan tâm nói: "Chị không ngại."Yoko dùng sức tránh thoát, giọng cũng cao hơn mấy lần: "Em ngại, chị không được phép hôn em..."Faye lập tức dừng mọi động tác, bất động thanh sắt. Cô cảm giác như mình vừa bị tạt một gáo nước lạnh, tê dại đến tận xương.Khi tâm trạng Faye sắp sửa rơi xuống đáy vực, Yoko đã nhanh như cắt nằm đè lên người cô. Nàng vẽ một vòng tròn trên cúc áo đầu tiên của Faye, hết sức chậm rãi nói: "Bởi vì...""Hả?" Faye ngờ nghệch hỏi. Chuyển biến quá nhanh khiến cô không kịp phản ứng.Lúm đồng tiền bên má Yoko hõm sâu, nụ cười nửa miệng đặc trưng lập tức hiện hữu. Nàng chụt một cái thật kêu lên môi Faye, vừa hành động quyết liệt vừa hùng hổ tuyên bố: "Nhưng em thì được phép hôn chị. Hôm nay...em muốn ở trên.""Yo...""Chống cự cũng vô ích. Chị đừng hòng chạy thoát.""Nè...em là cún con sao? Nhẹ thôi...""..."Cho đến khi lấy lại được nhịp thở ổn định, Yoko mới kịp nhìn đến gương mặt đắc ý sau khi đã thoả mãn của con hổ bên cạnh. Nàng âm thầm nghiến răng nghiến lợi, đem từ đầu đến chân cô mắng qua một lần. Rõ ràng người bắt đầu là nàng, người muốn làm top cũng là nàng, cuối cùng sao lại biến thành nàng bị Faye đè ở dưới thân, ăn đến một mảnh xương vụn cũng không còn. Thật là tức chết.