[FANFIC][FAYEYOKO][FREENBECK][ENGLOT] - SỰ THẬT LÀ GIẢ
Chương 13. Buông Bỏ
Đợi đến lúc Yoko bình ổn được tâm tình và mở cửa bước ra ngoài thì Faye đã nhắm mắt yên ổn ngủ. Nhịp thở của cô có chút đứt đoạn, ngực phập phồng không theo tiết tấu. Dường như ngay cả khi ngủ, cô cũng bị cơn khó chịu giày vò. Nước mắt vừa khống chế được của Yoko lại bắt đầu rục rịch, nàng hấp hấp mũi, cẩn thận ngồi xuống chiếc ghế được kê ở cạnh giường. Điều hoà thổi đến, một làn hơi sương lạnh lẽo phủ lên người khiến Yoko rùng mình. Nàng nhớ cơ thể Faye còn đang sốt cao, vì vậy rón rén kéo chăn đắp lên cho cô. Đôi mày đang nhăn nhó của Faye lập tức dãn ra, chắc hẳn là cô cảm nhận được ấm áp. Yoko nhìn gương mặt có phần tiều tụy so với trước của Faye, không thể ngăn được cảm xúc muốn chạm vào. Nàng theo bản năng thử đưa tay vuốt nhẹ, mân mê rồi lưu luyến không buông.Yoko nhìn đồng hồ, cũng sắp đến giờ Engfa và Charlotte quay lại. Tay nàng trượt từ gò má xuống đến đôi môi có hơi khô nứt của Faye, khẽ xoa. Nàng hít sâu một hơi như đã hạ quyết tâm rất lớn. Nàng khom người, đặt một nụ hôn rất nhẹ lên trán Faye, thì thầm: "P'Mali, xin lỗi vì tất cả những chuyện đã qua. Sau này em sẽ không làm phiền chị nữa. Em đã ngoan ngoãn nghe lời như vậy rồi, chị nhất định phải sống thật vui vẻ, thật hạnh phúc...nhé."Không ai đáp lời nàng, chỉ có tiếng kim đồng hồ trên tường vẫn đều đặn tí tách.Yoko đứng dậy, nghẹn ngào rời khỏi phòng bệnh của Faye. Nhưng nàng không hề biết rằng, khi cánh cửa phòng đóng lại, người đang nằm im trên giường bỗng xoay người, một giọt nước mắt từ trong hốc mắt cô trượt xuống, rơi vào trên gối đầu, vỡ tan....Cuộc sống lại quay về với nhịp điệu vốn có của nó. Các thành viên đều tất bật để tập luyện cho fan meeting hoặc ngoại vụ. Dạo gần đây, Yoko đột nhiên có hứng thú với trống. Bởi vì âm thanh ồn ào của tiếng trống sẽ làm cho mọi thứ xung quanh đều trở nên lu mờ, tâm trạng của nàng cũng nhờ đó được thả lỏng rất nhiều. Trong kho dụng cụ của studio có lắp một cái. Ban đầu chưa hề có kiến thức, nàng cứ vung tay đánh bậy không ngừng. Nhưng mỗi dùi trống hạ xuống, nàng đều cảm thấy tinh thần rất thư thái. Vậy là nàng bắt đầu tìm hiểu và yêu thích bộ môn này cho đến tận bây giờ.Với tư cách là một trong tám mảnh ghép tạo nên sự bùng nổ của "4E", mức độ bận rộn của Yoko chỉ có tăng chứ không giảm. Chụp ảnh tạp chí, đi show thời trang, tiếp nhận phỏng vấn, biểu diễn đặc biệt,... Gần như toàn bộ quỹ thời gian của nàng đều xoay quanh hai chữ công việc. Đến mức Neko từng phải gọi điện hỏi nàng khi nào mới có thời gian về nhà ăn bữa cơm với ba mẹ.Hôm nay vừa đến phòng, Yoko nằm vật xuống giường, cô đơn lại lập tức vây quanh.Faye có lẽ sẽ khá khẩm hơn nàng nhiều. Cô giờ không cần phải chuẩn bị tiết mục mới, không cần ngày ngày đối diện với ống kính truyền thông, càng không cần phải diễn.Coi bộ là rất đổi nhàn hạ.Sau lần khóc lóc thê thảm trong toilet ở phòng bệnh của Faye, Yoko đã nhận ra một chân lý. Không phải việc gì cũng cứ muốn là được. Nếu muốn quay lại với Faye, thì đó là chuyện của riêng nàng.Nhưng nếu muốn cùng Faye ở bên nhau, thì sẽ là chuyện của hai người. Nàng không thể ích kỷ vì bản thân mà không quan tâm đến ý nguyện của Faye. Điều Faye mong muốn nhất bây giờ chính là nỗ lực làm một doanh nhân thành đạt. Né xa những lùm xùm không đáng có của giới nghệ sĩ. Giờ mà lại tiếp tục dính đến nàng, thì chắc chắn tránh không khỏi thị phi. Yoko hiểu và tôn trọng điều đó. Nên từ sau lần gặp ở bệnh viện trở về, Yoko đã tận lực tránh xa Faye.Không liên quan thì không liên quan. Dù gì mỗi ngày vẫn còn được nhìn thấy chị ấy, cùng chị ấy hít thở chung một bầu không khí, nàng thấy như vậy rất tốt rồi.Yoko còn đang tự miên man trong hồi ức của bản thân thì điện thoại trong túi reo vang, là Engfa gọi đến.Yoko trở người nằm úp sấp xuống giường, bắt máy: "Alo, P'Fa..."Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh cao hứng: "Nha đầu, tụi chị chuẩn bị lập team phá trụ nhưng vẫn còn thiếu một tướng, em tới đi." Yoko vùi đầu vào gối, ồm ồm đáp lại: "Bọn chị chơi cái gì? Sao lại rủ em?""Vương Giả Vinh Diệu..." Dừng vài giây, lại nghe Engfa tiếp tục nói: "Chị đã điều tra kỹ lưỡng rồi. Hiện tại em đang rảnh rỗi không có việc gì làm. Thay vì cứ để em đắm chìm trong bóng tối hay tội lỗi, thì đại mỹ nữ chị quyết định anh dũng hy sinh, để em...""Dừng." Yoko thật sự nghe không nổi nữa, cái người này là đang mời hay là đang mắng nàng đây? Ầm ỉ hơn 5 phút, cuối cùng Yoko cũng thỏa hiệp về việc sẽ cùng tham gia. Trước khi ngắt máy, Engfa tri kỷ hướng dẫn nàng: trước tiên sẽ là..., chị đánh..., còn em..., nhớ là không được quên chiến thuật đó...Kết quả là Yoko hoàn toàn nghe không rõ, bởi vì nàng đã trực tiếp để Engfa lải nhải một mình mà ngủ quên mất.Cuối cùng...nàng bị hoa hậu hoà bình dỗi tận 7 ngày 7 đêm.