[Edit - Full] Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính

Chương 5: Tôi nguyện chết vào cái năm cùng Tần tiên sinh kết hôn



Editor: Bly

Wattapd: _AnsBly_

Đã beta.

_____

Tôi vào công ty từ năm 18 tuổi và nổi tiếng rực rỡ ở tuổi 20. Công ty và người đại diện đều xem tôi như một cái cây rụng tiền. Vì phòng ngừa tôi cánh cứng liền mơ tưởng tung bay một mình, ngoài khoản phí vi phạm hợp đồng khổng lồ, trong tay Quách Tuấn còn giữ nhiều bí mật đen tối của tôi.

Đòn trí mạng nhất chính là bằng chứng chuyện năm đó, khi tôi dùng ảnh khách sạn để đe dọa Phó Linh Thư.

Nếu chuyện này bị phơi bày, chắc chắn Phó Linh Thư sẽ không đứng ra làm chứng giúp tôi, nói không chừng còn có thể nhân cơ hội đạp tôi thêm mấy phát nữa cho hả giận.

Ngay cả khi Tần Vị Ký ký hợp đồng với tôi, thì cũng chỉ là ký với một rắc rối lớn.

Đừng nói đến việc kiếm tiền cho anh ấy, có khi còn làm ảnh hưởng đến uy tín và hình ảnh của công ty anh.

Tất cả những hậu quả này tôi đều hiểu rõ, nhưng thật sự tôi không thể từ chối được.

Tôi rất muốn thoát khỏi Tinh Mộng và Quách Tuấn, ở trong tay bọn họ tôi như một cái xác không hồn với những con ruồi vây quanh.

Tôi không muốn sống như thế, tôi nghĩ mẹ tôi cũng không muốn nhìn thấy như vậy.

Vì vậy, tôi tự mình đi gặp Quách Tuấn.

"Tiểu Tạ, chớp mắt cậu đã theo tôi ba, bốn năm rồi. Tôi nhớ khi mới đến, chỉ vì tiền mà cái gì cậu cũng dám làm. Lúc đó tôi liền biết tiểu tử cậu tuyệt đối sẽ nổi tiếng. Đúng như dự đoán, chỉ hai năm cậu đã nổi như cồn, còn được công ty của ảnh đế Tần coi trọng, tương lai vô cùng sáng sủa ha."

Tôi không muốn ngồi nghe hắn văn vở nên hỏi thẳng: "Phí vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?"

Thời điểm đó tôi không ngờ mình sẽ nổi tiếng, nghe lời Quách Tuấn nên đã ký hợp đồng mười năm với Tinh Mộng. Công ty chỉ cần không muốn thả tôi thì phí vi phạm không lồ đã có thể đem tôi ép tới không ngóc đầu lên được.

"3,1 tỷ."

Tôi gật gật đầu rồi hỏi: "Giang Lăng dạo này thế nào?"

Quách Tuấn không hiểu ý tôi, cười nói: "Kể từ khi cậu đến, tất cả tài nguyên của công ty đều ưu tiên cho cậu. Dù cậu ta là người đứng đầu Tinh Mộng, nhưng tiếng tăm bây giờ còn kém xa cậu."

"Các người dựa vào Giang Lăng, giá trị thị trường của công ty đã tăng gấp đôi. Dù hiện tại tôi có hot như mặt trời ban trưa cũng không thể lay chuyển được địa vị của Giang Lăng, vì vậy nếu tôi đi thì Giang Lăng chính là cái cây rụng tiền duy nhất của Tinh Mộng rồi."

Quách Tuấn nhíu mày: "Cậu nói cái này có ý gì?"

Tôi đưa túi hồ sơ cho Quách Tuấn.

Hắn ta chậm rãi mở ra, nhìn thấy bức ảnh bên trong thì sắc mặt liền thay đổi: "Tạ Dao Ngâm, cậu thật sự muốn trở mặt với công ty?"

Tôi gật đầu, cười khéo: "Tôi thật sự rất cảm kích ân tình mà Tổng Giám đốc Chu đã dành cho tôi trước đây, tôi cũng muốn hợp tác tốt với công ty, nhưng tôi có nhiều chuyện không được sáng sủa nằm trong tay công ty, các người bóp chết tôi cũng dễ như bóp chết một con kiến, tôi phải tự bảo vệ bản thân mình chứ."

Quách Tuấn cười lạnh, đem bức ảnh bỏ vào túi hồ sơ: "Tạ Dao Ngâm, cậu tự suy nghĩ cho kỹ, có bản lĩnh thì hãy để Tần Vị Ký ký hợp đồng với cậu cả đời. Chứ một ngày nào đó cậu chấm dứt hợp đồng với Sử Thi, Chu tổng sẽ không để cậu yên đâu."

Tôi cười, nhướng mày đầy ý tứ: "Anh yên tâm, chỉ cần Chu tổng không gây khó dễ cho tôi, những bức ảnh này sẽ không bao giờ bị rò rỉ ra ngoài."

Trong những năm qua, tôi đối với Quách Tuấn cực kì kính trọng, không chỉ vì anh ta liên quan đến sinh mệnh của tôi, mà còn vì tôi rất biết ơn anh ta và Chu tổng đã thu nhận tôi vào công ty. Mấy năm qua, tiền các nghệ sĩ khác kiếm được toàn thường chia 60-40, còn tôi thì luôn là 80-20.

Bọn họ muốn tôi dùng tiền báo đáp, thì tôi liền dùng tiền báo đáp, không vì công ty này mà lãng phí một chút tình cảm nào cả.

Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính được đăng tại wattpad _AnsBly_

Vì vậy bây giờ rời đi, tôi chẳng có gì lưu luyến.

Quách Tuấn khẽ vuốt cằm, diễn cũng diễn đến thật sinh động: "Tiểu Tạ, trước đây có bao nhiêu người muốn bao nuôi cậu mà cậu không chịu, nghe nói Tần Vị Ký thích đàn ông, chắc cậu không phải là để anh ta bao nuôi rồi chứ?"

Bọn họ ở trong cái giới này lâu đến nổi cả trái tim cũng trở nên nhơ nhớp, bẩn thỉu, vậy mà lại còn muốn kéo theo cả Tần Vị Ký.

Thời điểm mới tới Tinh Mộng, tài nguyên đều không đến lượt tôi. Quách Tuấn liền nói, với gương mặt như vậy mà không có gia thế, cũng không có quan hệ, cho dù bây giờ không bán thân thì sớm muộn cũng phải bị bao nuôi.

Tôi chắc rằng mình nên biết ơn vì mẹ là một người phụ nữ truyền thống, từ nhỏ đã luôn dốc lòng răn bảo và dạy dỗ tôi. Tôi mới không đến nỗi vì tiền mà đi tới bước bán mình kia.

"May mà lúc trước tôi không bị ai bao nuôi, nếu không thì hôm nay người trong ảnh kia chính là tôi rồi, nói xem có đúng không, ngài Quách?"

Giang Lăng là người bạn duy nhất của tôi trong cái giới này. Tôi đã dùng phương pháp như vậy để đổi lấy tự do cho mình, không thể nói là không đê tiện được.

Nhưng trong chốn danh lợi này, ai có thể không đê tiện vài lần đây.

Tôi đã đưa cho Quách Tuấn là bức ảnh chụp lén Chu Lận và Giang Lăng hôn nhau.

Giang Lăng là người đứng đầu Tinh Mộng, tôi có ảnh chụp như vậy Chu Lận sẽ phải dè chừng.

Nói thẳng ra thì dù Chu Lận có ép tôi thân bại danh liệt, tôi cũng sẽ không thật sự lấy bức ảnh này ra để cho Giang Lăng bồi tôi làm vật hy sinh được.

Anh Tần thật sự không gạt tôi, sau khi vào công ty, người đại diện của anh cũng chính là người đại diện của tôi.

Lần đầu gặp người đại diện, tôi mới hiểu được khái niệm *Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

*Ngưu tầm ngưu mã tầm mã: Vật họp theo loài

Bề ngoài Hà Nam Tuyền không quá bóng bẩy như những người đại diện khác, cũng không giống với vẻ thanh lịch và điềm đạm của Tần Vị Ký, anh ta trái lại có phần lạnh lùng và cứng rắn.

Trong những năm đó, tôi hầu như không nhận được bất kì phát ngôn quảng cáo nào, chỉ quay vài bộ phim không được công chúng đón nhận.

Anh Tuyền nói tôi là đứa con cưng của Thượng Đế, các trang mạng marketing ca ngợi tôi là một ngôi sao không bao giờ lụi tàn.

Khi họ ca ngợi tôi với gương mặt ngày càng thanh tú hơn theo năm tháng, họ càng không tiếc lời.

Họ nói tôi là một tác phẩm tuyệt diệu của Thượng Đế, là một bông hoa xinh đẹp nở rộ dưới ánh bình minh.

Tôi nghĩ rằng anh Tần đã mang đến cho tôi một tương lai rực rỡ như thế và đó đã là điều may mắn nhất trong cuộc đời tôi rồi.

Nhưng anh Tần còn cho tôi một mái nhà.

Khi Tần Vị Ký cầu hôn tôi, có đến gần trăm nhà báo lớn nhỏ đều có mặt.

Anh ấy, một người từ khi mới ra mắt đã luôn khiêm tốn, vì tôi mà ăn mặc xa hoa lộng lẫy, đứng trước hàng trăm ống kính.

Anh nói rằng thế giới danh lợi này thật bẩn thỉu, nhưng chỉ còn tôi là người được giữ trong trái tim sạch sẽ nhất của anh.

Tôi nghĩ.

Đôi khi tôi thà nguyện chết vào cái năm cùng Tần tiên sinh kết hôn.

_____

Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính được đăng tại wattpad _AnsBly_

#Bly

Chương trước Chương tiếp
Loading...