[Edit - Full] Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính

Chương 4: Không hôn là tình dục, hôn là tình yêu



Editor: Bly

Wattapd: _AnsBly_

Đã beta.

_____

Khi quay phim, tôi và Tần Vị Ký sớm chiều đều ở chung, anh hầu như ngày nào cũng ở đoàn phim, thỉnh thoảng cũng đến ngay cả khi không có cảnh quay.

Anh thường ngồi bên cạnh Thầy Chu, nghe thầy Chu mắng người, lắm lúc còn cong cong khóe miệng cười cười.

Đặc biệt là khi thầy Chu mắng tôi, trong mắt anh luôn ngập ý cười.

"Tạ Dao Ngâm! Cảnh giường chiếu cũng quay qua rồi, tới cảnh hôn ngươi còn ngại ngùng cái gì nữa hả?!!!"

Thật sự không phải tôi làm quá đâu, được quay cảnh hôn với Tần Vị Ký là điều tôi hằng ao ước, tuyệt đối không từ chối.

Tôi chỉ đang nghĩ, liệu Tưởng Tri Thâm có hôn Lục Thiển hay không?

Tôi ngồi xổm bên cạnh Tần Vị Ký, nhẹ nhàng kéo kéo tay áo của anh: "Thầy Tần."

Tần Vị Ký nghiêng đầu, cụp mắt xuống nhìn tôi, giọng trầm ấm: "Hửm?"

Tôi đỏ mặt, ngập ngừng nói nhỏ: "Em nghĩ rằng Tưởng Tri Thâm sẽ không hôn Lục Thiển đâu."

"Vì cái gì?"

Tôi cúi đầu suy nghĩ một lát rồi ngẩng lên: "Trực giác."

Tần Vị Ký dừng một chút, nhìn tôi sâu sắc, trong mắt lộ rõ ý cười: "Vậy thì không hôn."

Tần Vị Ký không hỏi thêm, tôi nghĩ so với tôi thì anh hiểu rõ Tưởng Tri Thâm hơn.

Không hôn là tình dục, hôn là tình yêu.

Nếu Tưởng Tri Thâm nguyện ý thừa nhận yêu Lục Thiển, vậy vào cái đêm quyết định tự sát anh có thể sẽ gọi một cuộc điện thoại, gửi một tin nhắn hoặc là một email, chứ không phải để lại một lá thư chẳng bao giờ gửi được.

Trong vài năm ngắn ngủi ở giới giải trí, tôi đã gặp quá nhiều ngôi sao giả tạo, họ thường tỏ ra khiêm tốn và lịch sự trước công chúng, nhưng khi rời khỏi ống kính, bản chất xấu xa, lời nói cay độc của họ lại hiện lên cực kỳ rõ ràng, giống như mấy con thú hoang bị nuôi nhốt.

Tôi cũng gặp qua nhiều ngôi sao thích tỏ ra quyền lực, họ có địa vị quan trọng trong ngành, dựa vào vài năm kinh nghiệm và vài giải thưởng mà mắt cao hơn đầu, mấy năm trước người khác coi khinh bọn họ thế nào, giờ đây liền khinh bỉ người mới như vậy.

Tần Vị Ký khác biệt hoàn toàn với tất cả những nghệ sĩ mà tôi từng gặp, dù so về trình độ, quan hệ hay địa vị thì cũng hoàn toàn khác biệt.

Anh luôn có chút lạnh nhạt khi nhìn nhận mọi việc, tránh xa những bất công và bẩn thỉu trong giới, không can thiệp để thay đổi điều gì, nhưng cũng không gì có thể thay đổi được anh.

Anh tự giữ mình trong sạch, không để vũng bùn này vấy bẩn chính mình.

Mỗi ngày dõi theo anh, tôi cũng dần trở nên chán ngán giới giải trí, bắt đầu thấy ghê tởm nó.

Và tôi cũng dần trở nên ngây thơ hơn.

Tôi phát chán với việc phải chạy đông chạy tây, trên mạng chỉ cần có chút sóng gió là phải lăn lên xin lỗi. Ngay cả hành vi của chính mình tôi còn không kiểm soát được, vậy mà họ lại bảo tôi quản lý cả người hâm mộ.

Tôi cũng phát chán với việc bị các tài khoản marketing dắt mũi như dắt chó. Trong giới giải trí, chỉ cần có chuyện cỏn con ở đâu đó, thì đều liên quan đến tôi.

Phát chán với những công việc không bao giờ hết, với những nụ cười giả lả không ngừng.

Có lúc không chịu được nữa, tôi liều lĩnh chạy lên weibo đáp trả anti-fan một câu, điện thoại của người đại diện lập tức đuổi tới.

Hắn thật sự không dám mắng tôi, nhưng những gì nói ra cũng không mấy khách khí.

"Tạ Dao Ngâm, nhớ cho kỹ, cậu không phải ảnh đế, cũng chẳng có bối cảnh gì, cậu chỉ là dựa vào từng fan từng fan một, từng chút từng chút lưu lượng một mới leo đến vị trí như ngày hôm nay. Nếu cậu muốn sống trong sạch, không tranh không đoạt, muốn nói gì thì nói, vậy thì đừng ăn chén cơm này!"

"Cậu kiếm số tiền này thì cậu phải chịu! Dù cậu có oan, có ức cậu cũng phải xin lỗi!"

"Cậu biết có bao nhiêu đối thủ muốn hạ bệ cậu không? Cậu không làm gì bọn họ cũng có thể biên ra cả quyển từ điển để bôi đen cậu. Huống chi cậu còn đi cãi nhau với anti-fan! Cậu có biết danh tiếng cậu bị ảnh hưởng, chúng tôi phải bồi thường bao nhiêu cho đối tác không?"

"Tạ Dao Ngâm, cậu cũng không còn là tiểu minh tinh tép riu tuyến mười tám không ai biết đến. Bất kỳ động thái nào của cậu cũng đủ khiến các mục trên hot search lăn một vòng rồi đấy!"

"Cậu ngại mệt? Đợi một ngày nào đó không có nổi một cái lịch trình, không nhận được bất kỳ một hợp đồng quảng cáo, không đạo diễn nào thèm ngó tới, lúc đó cậu không muốn nghỉ cũng buộc phải nghỉ thôi!"

"Cậu ngại bẩn? Tiền của cậu còn bẩn hơn, cậu có giỏi thì một xu cũng đừng có mà nhận!"

Cúp máy xong, tôi thầm chửi rủa, con mẹ nó tiền anh mới bẩn, cả nhà anh đều bẩn!

Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính được đăng tại wattpad _AnsBly_

Nhưng người đại diện quả thật nói không sai, tôi đã lăn lê bò lết ở đây mấy năm, leo đến vị trí ngày hôm nay làm sao có thể giữ mình hoàn toàn sạch sẽ được đây.

Lúc đó tôi cần tiền nên mới bước vào cái vòng tròn này. Dù bây giờ tiền đối với tôi chẳng còn quan trọng, nhưng tôi không thể dừng lại, cũng chẳng thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này một cách hoàn toàn.

Trong giới này, chuyện gì mà tôi chưa từng làm cơ chứ, chỉ còn thiếu bán mình cho một ông chủ nào đó mà thôi.

Cũng chỉ có cơ thể là vẫn còn sạch sẽ.

Ngay cả linh hồn của tôi cũng đã vấy bẩn cả rồi.

Với một tiểu minh minh như tôi, làm sao có thể nhận được một dự án lớn như Kiếm Vô Nhai.

Khi đó, tôi chẳng hề bận tâm đến chuyện sạch sẽ hay không sạch sẽ, ghê tởm hay không ghê tởm gì cả.

Nữ chính của Kiếm Vô Nhai được giao cho tiểu hoa Phó Linh Thư, nữ diễn viên đang hot hiện nay. Phó Linh Thư đã ra tay phim nào thì phim đấy không thể không bùng nổ.

Tôi và người đại diện đều khao khát có được vai trong dự án này.

Nhưng ai cũng biết, với một bộ phim lớn như vậy, buổi thử vai chỉ là hình thức, thật ra đạo diễn đã sớm chọn được ứng cử viên rồi.

Để tránh đi đến con đường bán thân cuối cùng kia, tôi đã chọn một phương pháp dễ thở hơn.

Tôi tìm hiểu được khách sạn của Phó Linh Thư và lén lút vào ngay sau cô ấy, để người đại diện sắp xếp người chụp ảnh rồi gửi cho đội ngũ của Phó Linh Thư.

Tôi chỉ là một nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám, việc vướng phải scandal với Phó Linh Thư chỉ có lợi chứ không có hại. Còn Phó Linh Thư thì khác, một ngôi sao đang lên mà lộ ra chuyện đang yêu đương, thì điều đó đồng nghĩa với việc phải sớm rút khỏi chiến tuyến.

Tất nhiên, Phó Linh Thư sẽ không dễ dàng mắc bẫy của tôi. Thông tin đăng ký khách sạn và lịch trình hoạt động của cô ấy đều công khai rõ ràng, không ai có thể dội nước bẩn lên người cô được.

Nhưng tôi đã sẵn sàng liều lĩnh, tôi nói, chỉ cần bức ảnh vừa được công khai, tôi sẽ lập tức thừa nhận mình chính là bạn trai của cô.

"Phó tiểu thư, tương lai tôi không màng, còn cô cũng không muốn sao?"

Đó là cách tôi đã uy hiếp Phó Linh Thư.

Đến giờ, tôi vẫn không dám nhớ lại gương mặt mình lúc ấy đã méo mó đến mức nào, giọng nói mình vô lại ra sao.

Phó Linh Thư đành phải đề cử tôi với đạo diễn và tôi đã giành được vai nam chính trong Kiếm Vô Nhai.

Trong khoảng thời gian đó, tôi ở trên mạng bị hắc bẩn tràn lan, không biết bằng cách nào mà tôi liên tục dính vào scandal với nhiều nữ diễn viên khác nhau một cách khó hiểu.

Đó là chiêu trò của đội ngũ Phó Linh Thư. Với tin đồn tình ái tràn lan như vậy, bất cứ điều gì tôi nói ra cũng đều trở nên vô giá trị.

Nhưng tôi chẳng bận tâm là bao, thứ tôi muốn cũng chỉ là vai diễn này.

Sau khi bộ phim đóng máy, người đại diện của Phó Linh Thư lập tức thông báo rằng họ sẽ không tham gia bất kỳ hoạt động quảng bá nào có mặt tôi.

Chỉ khi trải qua điều này, tôi mới nhận ra con người cũng có thể trở thành ma quỷ và sẵn sàng đồng hành cùng quỷ dữ chỉ vì tiền bạc.

Tôi từng nghĩ mình sẽ mục nát ở nơi này, để tiền bạc và danh vọng chôn vùi mình đi, rồi đến khi chiều tàn sẽ chỉ biết tự mình than khóc cho số phận.

Thế nhưng tôi thực may mắn.

Trong lúc quay Tôi không nên yêu mặt trời, tôi bị sốt cao. Để không làm ảnh hưởng đến Tần Vị Ký tôi vẫn gắng gượng ôm bệnh mà ra trận.

Thế nhưng, Tần Vị Ký lại thay tôi xin thầy Chu nghỉ phép ba ngày. Khi đưa tôi đến phòng nghỉ, anh hỏi: "Cậu hiện tại ký hợp đồng với công ty nào? Người đại diện là ai?"

"Tinh Mộng, là Quách Tuấn."

Tần Vị Ký gật gật đầu: "Công ty có triển vọng đấy, người đại diện cũng không tồi."

Đầu tôi choáng váng, nằm trên giường gấp ở trong phòng nghỉ, chẳng muốn nói gì nhiều.

"Cậu có muốn đổi công ty không?"

Tôi trợn mắt, nhìn anh.

"Nghe thầy Chu nói lịch trình của cậu rất nhiều, thường phải quay liên tục trong mấy ngày, điều này không tốt cho diễn xuất cũng như sức khỏe của cậu."-

"Công ty của tôi chắc cậu đã nghe qua rồi. Mặc dù quy mô và tài nguyên không được như Tinh Mộng, nhưng tôi chắc chắn sẽ dùng tâm mà đối xử với từng nghệ sĩ của mình."

"Nếu cậu nguyện ý, cậu có thể theo người đại diện của tôi. Tôi nhận được kịch bản chất lượng nào, thì cũng sẽ dành cho cậu kịch bản chất lượng như thế."

"Bên Tinh Mộng, tôi sẽ cử người đàm phán. Nếu như cậu muốn, phí bồi thường vi phạm hợp đồng tôi sẽ thay cậu trả."

"Cậu cứ suy nghĩ thử đi."

_____

Ly Hôn Năm Thứ Năm - Kiểu Uổng Quá Chính được đăng tại wattpad _AnsBly_

#Bly


Chương trước Chương tiếp
Loading...