[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.

Hồi 1-Chương 20: Cuộc sống không dễ dàng, Kate thở dài!




Hằng ngày, trước khi đi ngủ, Kate đều mở hệ thống ra xem.

【Nhiệm vụ chính 3 đã hoàn thành, phần thưởng đang mở......】

【Phần thưởng 1: Có được năng lực Thuật Đọc Tâm(Legilimency) của Mũ Phân Loại (Cấp 4 ban đầu)】

【Phần thưởng 2: Thuật Khóa Tâm(Occlumency) (Cấp 3 ban đầu)】

【Phần thưởng 3: Học cách chế tạo Mũ Phân Loại】

Chết tiệt.

Kate lại một lần nữa há hốc miệng.

Cô chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ chính sẽ nhận được năng lực liên quan đến nhân vật nhiệm vụ, nhưng không ngờ hệ thống mạnh mẽ đến mức có thể mang về cả khả năng của Mũ Phân Loại.

Nó chỉ là một vật phẩm phép thuật thôi mà, sao hệ thống lại có thể vắt ra nhiều thứ lợi ích đến vậy!

Cả ba phần thưởng này đều hấp dẫn đến mức cô muốn lấy hết...

Người lớn thì sẽ không chọn , đúng không nhỉ!

À, cô bây giờ vẫn chưa phải là người lớn, vậy thì không sao.

Nghe tiếng sóng hồ Đen vỗ ngoài cửa sổ, Kate bình tĩnh lại, bắt đầu phân tích từng phần thưởng.

Thuật Đọc Tâm và Thuật Khóa Tâm thì không cần nói nhiều, trong thế giới Harry Potter, đúng là những bùa chú ở cấp bug.

Nhưng chính vì hiếm và ít người biết, nên nhập môn cũng không đơn giản.

Còn phần thưởng thứ ba, cho phép cô học cách chế tạo Mũ Phân Loại — một vật phẩm phép thuật có thể nói chuyện và suy nghĩ.

Khó chọn thật sự, rất khó chọn.

Nhưng dựa vào tình hình hiện tại, đối tượng mà Dumbledore quan tâm vẫn là Harry Potter, còn bản thân cô chỉ được chú ý một chút.

Ưu tiên hàng đầu của cô là sống sót và tốt nghiệp ở trường này, vì vậy phải tạm thời ẩn mình.

Dù là Bạch Ma Vương hay Hắc Ma Vương, tốt nhất đừng ai phát hiện ra có cô là một nhân tài như vậy.

Chỉ là Dumbledore giờ đã chú ý đến cô vì pháp lực quá mạnh, nên cô cũng phải có vài hành động khiến lão yên tâm.

Thuật Khóa Tâm (Occlumency) , dù cấp khởi đầu thấp, nhưng Kate tự tin với khả năng "luyện tập cuồng" của mình.

Cô tin, chỉ cần ẩn mình một hai năm, sẽ luyện đến mức Dumbledore cũng không thể đọc được tâm trí cô.

Còn hai phần thưởng kia, hiện tại cô chưa cần dùng Thuật Đọc Tâm lên người khác, và gia tộc Shafiq có kho sách phong phú, chưa chắc không có cách chế tạo đồ vật phép thuật.

"Ta chọn phần thưởng hai."

Cô nói ra chậm rãi. Chớp mắt, màn hình trước mặt lập tức tối sầm.

Trong đầu như bị vô số mũi kim sắc nhọn đâm xuyên, Kate không kịp đề phòng mà thét lên một tiếng.

Khi cơn đau trong đầu dịu dần, cô thở hổn hển mở mắt, hơi ngơ ngác nhìn xung quanh.

May mà giờ chỉ có một mình cô ngủ, không bị ai phát hiện bất thường.

【Ký chủ đã học Thuật Khóa Tâm (Cấp 3 ban đầu), xin ký chủ sử dụng hợp lý.】

Cấp 3 có nghĩa là những người dùng Thuật Đọc Tâm vượt cấp 3 vẫn có thể xâm nhập não cô.

Kate nhíu mày. Trước đây khi luyện bùa, nhiều lần cần hệ thống phối hợp, ví dụ như bùa che chắn, chỉ khi hệ thống mô phỏng tấn công thì bùa mới phát huy.

Nếu giờ cô luyện Thuật Khóa Tâm, cũng phải dựa vào hệ thống mô phỏng trạng thái Thuật Đọc Tâm.

Nhưng mỗi ngày chỉ luyện được vài lần, tinh thần sẽ nhanh cạn kiệt, nên——

Cô lại nằm trở lại trên giường, kéo chăn lên kín người.

Việc luyện tập... để mai hẵng tính, hôm nay đã đủ mệt rồi.
-----

Sáng hôm sau là tiết Biến Hình của giáo sư McGonagall, trùng hợp là cùng tiết với Gryffindor.

Trước đó, Kate muốn nhân bữa sáng trò chuyện với Hermione một chút, nhưng cô "sư tử nhỏ" ấy vừa nhìn thấy cô đã ngoảnh mặt đi, hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Không còn cách nào khác, việc mình gây ra thì tự chịu vậy.

Ngày đầu tiên đi học đã bị Hermione từ chối, Kate đi đến lớp Biến Hình, sắc mặt vẫn còn hơi không tốt.

Thế nhưng, đúng lúc này lại có người đụng trúng cô.

"Hê!" Malfoy cùng đám bạn ngồi phía sau, còn chưa bắt đầu tiết học đã quấy rầy cô.

"Shafiq, hình như mấy nữ sinh năm chúng ta đang cô lập cô nhỉ!"

Câu nói mang chút khoái trá, nhưng Kate nhíu mày.

Cô toàn chú ý tới Hermione, chẳng màng mấy cô gái cùng nhà.

Nhìn quanh mới thấy, các cô gái Slytherin đều cố ý ngồi xa cô.
Cả hàng ghế đầu, chỉ có mỗi cô một người.

Cái này gọi là cô lập à?

Với hành vi như học sinh tiểu học này, Kate cảm thấy không hiểu nổi.

Cô cũng không định thân thiết với họ, nhưng mấy người này...diễn hơi quá nhỉ?

Thế nhưng Malfoy lại muốn tỏ ra thân thiết với cô, khiến cô hơi ngạc nhiên.

Nhìn Malfoy háo hức kiểu "mau cầu tao tao sẽ giúp", Kate hắng giọng, vừa định nói gì.

Chợt liếc thấy một con mèo mướp duyên dáng đi vào lớp từ cửa, nhẹ nhàng nhảy lên bục giảng.

Ôi trời, là mèo... à không, là McGonagall!

Là giáo sư Biến Hình, McGonagall vốn là Animagus đã đăng ký, có thể biến thành mèo.

Nhưng rõ ràng tân sinh không hề biết điều này.

Lời muốn nói bị ngập ngừng, cô liền đổi giọng, quay đi, giọng lạnh lùng pha chút cố chấp:

"Malfoy, mình chỉ tuân thủ quy định thôi, dù cậu có tố cáo với Hiệu Trưởng, mình cũng không sai."

Nói xong, trong ánh mắt sửng sốt của Malfoy, cô quay về, cúi xuống đọc sách.

Chắc giờ cậu ta nghĩ cô bị điên mất.

Nhưng để xây dựng hình ảnh ngoan ngoãn tuân thủ quy tắc trước mặt giáo sư, cô quyết tâm!

Kate thầm nhủ trong lòng, vừa cảm thấy ai đó đi tới cạnh cô.

Ngẩng đầu thấy người, cô ngạc nhiên mở miệng: "H-Hermione?"

"Chỗ này còn trống." Hermione ôm sách, cố tình không nhìn cô, "Không định cho em ngồi à?"

Kate giật mình, đứng dậy: "Em ngồi đi! Chỗ trống nhiều lắm!"

Hermione khẽ hừ, ngồi xuống, cách cô một ghế.

Dù chưa tha thứ, nhưng vẫn chịu ngồi cùng, đúng là thiên thần nhỏ thật.

Cô vừa định nói gì, bị Hermione nhẹ nhàng đẩy ra: "Vào học rồi, đừng nói chuyện!"

Phía sau vang lên tiếng cười khúc khích, Kate nheo mắt, nhìn đám "rắn nhỏ" phía sau.

Malfoy vừa cười thì cứng cả mặt, ho khẽ, giả vờ lấy sách che mặt chặn ánh nhìn của cô.

Lúc này Harry và Ron đến muộn, đẩy cửa vào vội vã, thu hút sự chú ý của mọi học sinh.

Kate chỉ còn cách thu hồi ánh mắt, khi Hermione quay sang nhìn họ, cô nắm lấy cơ hội cười với cô ấy.

Kết quả... không bất ngờ gì, vẫn bị bơ đẹp.

Cuộc sống chẳng dễ dàng , Kate thở dài.

Chương trước Chương tiếp
Loading...