[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.

Hồi 1-Chương 9: Nhiệm vụ chính của gia tộc.




Một chiếc ngọc chỉ nào đó của gia tộc Shafiq, Kate cũng chẳng biết rốt cuộc nó có công dụng gì.

Cô lấy nó ra khỏi hộp trang sức, giơ lên trước ngọn đèn nơi đầu giường để ngắm nghía cẩn thận.

Ngoài việc nhìn rất đẹp thì, với con mắt vụng về của mình, cô thật sự không tìm ra điểm đặc biệt nào khác.

Nhưng nghĩ lại, nếu vị gia chủ đời thứ hai từng yêu thích nó đến vậy, thì ít nhất nó cũng phải là vật vô cùng quý giá.

Kate thử lần lượt cả mười ngón tay, kết quả chỉ có thể bất lực thở dài: muốn đeo vừa thứ này, e rằng cô còn phải lớn thêm vài năm nữa.

Song, đem treo vào một sợi dây chuyền để làm mặt ngọc thì cũng khá hợp.

Có lẽ ngày mai nên nhờ lão quản gia tìm cho cô một sợi để đeo.

Nghĩ vậy, Kate chuẩn bị cất ngọc chỉ trở lại hộp. Nhưng khi đưa tay cầm hộp lên, cô bỗng thấy có chút khác lạ.

Hôm qua trong lúc còn quá phấn khích, cô không để ý kĩ đến chiếc hộp này.

Giờ ngẫm lại, thứ được đặt trong phòng sưu tầm thì bản thân nó cũng đã là một báu vật.

Hỏng rồi, vậy mà cô lại vô tình mang cả một món đồ quý giá – từng được tổ tiên giữ gìn khi còn sống – ra ngoài.

Với những vật trong phòng sưu tầm, vốn tuổi tác còn lâu đời hơn chính bản thân cô, Kate chưa bao giờ có ý định xúc phạm.

Nếu không phải hệ thống báo ngọc chỉ là vật phẩm then chốt, cô cũng chẳng đời nào mang nó đi.

Ai ngờ giờ lại thêm một món nữa bị cô đưa ra ngoài rồi.

"Không biết ngươi thuộc về vị tổ tiên nào... Ngày mai ta sẽ đưa ngươi trở về, xin người tha thứ..."

Kate run run đặt hộp trang sức trên bàn, cẩn thận soi dưới ánh đèn, sợ rằng chính tay mình vì kích động mà làm hỏng mất.

"Hử? Đây là gì vậy?"

Trước đó cô chưa từng lưu ý, giờ lần mò kỹ mới phát hiện trong lớp nhung lót của hộp có một vật cứng.

Khẽ khàng lôi ra, thì ra đó là một mảnh giấy da dê đã cứng lại, ố vàng.

Kate lập tức rút đũa phép, chạm vào nó, khẽ đọc:
"Finite Incantatem." (Khôi phục như cũ)

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tờ giấy mới dần mềm trở lại.

【Nhận được vật phẩm then chốt: Bức thư tình của Lisa Shafiq】

【Mức độ sưu tập hiện tại: 2/3】

Lần này hệ thống thậm chí còn hiển thị cả tên của người chủ sở hữu?

Lisa Shafiq... Kate nhớ ra buổi sáng hôm qua lão quản gia có từng nhắc sơ qua về bà.

Nghe nói bà là con gái của vị gia chủ đời thứ nhất, nhưng cả đời không lấy chồng, về sau lại truyền chức vị gia chủ cho cháu trai.

Vì thời đó kỹ thuật Lưu Ảnh thuật còn kém, nên trong gia tộc không còn lưu lại chân dung của bà.

Thì ra, chiếc ngọc chỉ và bức thư tình này đều là di vật của Lisa Shafiq. Ngày mai cô chắc chắn phải quay lại phòng sưu tầm một chuyến.

Kate từ từ mở tờ giấy da ra, thấy trên đó viết vài dòng chữ Anh cổ ngắn gọn:

"Gửi đến người ta yêu, nếu nàng nguyện vứt bỏ tất cả, hãy đến chốn ban sơ gặp gỡ vào đêm trăng tròn tháng này. Không gặp không về."

Phía dưới là một cái tên, nhưng vì quá nguệch ngoạc, Kate nhìn mãi cũng chẳng nhận ra, chỉ đoán đó hẳn là bút tích của tình nhân.

Một lá thư hẹn trốn chạy cùng Lisa Shafiq... Và người kẹp bức thư này trong hộp trang sức để gửi bà, chính là người tình ấy.
Chỉ là, theo những gì xảy ra sau đó, hoặc là Lisa chưa từng thấy lá thư, hoặc là bà thấy nhưng đã lựa chọn không đi.

Cuối cùng, khi cha và anh trai lần lượt qua đời, Lisa kế thừa vị trí gia chủ đời thứ hai, một mình nuôi dưỡng cháu trai cháu gái trưởng thành.

Đến khi họ trưởng thành, bà cũng qua đời khi chưa tới bốn mươi tuổi.

Còn mối tình chưa từng sáng tỏ kia, mãi mãi trở thành bí mật bị chôn vùi trong lịch sử.

Hệ thống bắt cô tìm những vật phẩm mấy trăm năm trước, rốt cuộc là có ý nghĩa gì?

Kate gấp lại bức thư, đặt cùng ngọc chỉ vào hộp trang sức, rồi nằm xuống giường.

"Ráng đợi thêm một ngày, có lẽ khi ấy mọi chuyện sẽ sáng tỏ."

Cô khẽ thì thầm, khép mắt lại.

Ngày hôm sau, sau bữa sáng.

"Tiểu thư còn muốn đến phòng sưu tầm à?"

Rand hơi khó xử: "Kate, dù hai tháng này tiểu thư có thể nghỉ ngơi tại nhà, nhưng vẫn đừng quá chìm đắm vào mấy thứ kia..."

"Ông nghĩ nhiều rồi, quản gia." Kate giơ hộp trang sức trên tay: "Hôm qua con lỡ mang nhầm ra ngoài, hôm nay chỉ muốn trả lại mà thôi."

Chiếc hộp này, Rand tất nhiên nhớ rất rõ.

Ông trầm ngâm một lát, rồi gọi Fine đến:
"Kate, trong trang viên vẫn còn nhiều việc ta phải xử lý. Để Fine đi cùng con."

"Vâng, ông cứ yên tâm. Con vào rồi sẽ ra ngay."

Kate mỉm cười gật đầu, lại quay sang nhìn tiểu tinh linh:
"Đưa ta đến tàng thư quán."

"Vâng, tiểu chủ nhân." Fine cúi đầu khom lưng, run run nắm lấy tay cô. Cả hai lập tức biến mất.

Rand nhìn chỗ cô vừa đứng, khẽ thở dài, rồi xoay người rời khỏi lâu đài, đi về phía trang viên.

Một cơn choáng váng quen thuộc lại kéo đến, Kate đã đứng trong tàng thư quán.

" Fine, ở đây phải giữ im lặng, cũng phải mang lòng kính ngưỡng, nghe rõ chưa?"

"Vâng." – tinh linh cụp tai, đáp nhỏ.

Chẳng bao lâu họ đã đến trước cửa phòng sưu tầm. Kate đẩy cửa, vội đi thẳng đến chiếc bàn trang điểm nơi đặt hộp hôm qua.

Lần này nhìn kỹ, mới thấy đây vốn là bàn trang điểm dành cho nữ giới, chế tác vô cùng tinh xảo.

Ngay cả con chim Thanh Loan chạm khắc trên gỗ cũng sinh động như thật, từng chiếc đuôi còn làm bằng lông chim thật.

Trên bàn cũng đặt nhiều trang sức ngọc thạch quý giá, hay những trâm cài tinh xảo.

Kate khẽ vuốt ve từng món đồ rực rỡ đã quá thời, mỉm cười buông lời:

"Người đã khuất, còn lại vật này... liệu có thấy cô quạnh chăng?"

"Chỉ cần có tiểu chủ nhân ở đây, chúng sẽ không cô quạnh." Fine dè dặt đáp nhỏ.

Kate sững người một chút, rồi mỉm cười:

"Ta chỉ là người giữ chúng tạm thời, chưa thể gọi là chủ nhân."

Nói rồi, cô lấy ngọc chỉ và bức thư trong hộp đặt trở lại trước bàn trang điểm.

Nhưng sau khi đã chạm qua tất cả trang sức nơi này, Kate vẫn chưa tìm ra vật phẩm then chốt thứ ba.

Lẽ nào nó không ở đây?

Nếu không phải căn phòng này, thì trong trang viên liệu còn chỗ nào có dấu vết lưu lại từ ngàn năm trước?

Kate chau mày, ánh mắt đảo qua từng món trang sức chói sáng. Bỗng nhiên, cô dừng lại ở con chim Thanh Loan chạm trên gương đồng trước mặt.

Thanh Loan – loài thần điểu tượng trưng cho tình yêu trong truyền thuyết.

Chẳng lẽ... chiếc bàn trang điểm này vốn cũng là lễ vật tình nhân tặng cho tổ tiên?

Kate thử đặt tay lên chiếc đuôi chim sống động ấy—

【Nhận được vật phẩm then chốt: Mái tóc của Veela】

【Chúc mừng ký chủ đã tìm đủ ba vật phẩm then chốt, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 1 của gia tộc .】

Chương trước Chương tiếp
Loading...