[Edit-Bách hợp-Đồng nhân] Cam Quất Vị Hogwarts.

Hồi 1-Chương 8: Vật quan trọng, phải lấy!




Trước kia, Kate chỉ từng thấy những thư viện tư nhân chất đầy tường sách trong phim ảnh hay truyện tranh.

Thế nhưng, qua màn ảnh bao giờ cũng chỉ như trò chơi; chỉ đến khi thực sự đứng trong nơi này, cô mới cảm nhận được sự nhỏ bé của một cá nhân trước biển cả tri thức loài người.

Kate cùng lão quản gia theo cầu thang gỗ xoắn tròn chầm chậm bước lên, phía trước họ có một đốm lửa nhỏ luôn lơ lửng, dẫn đường bằng ánh sáng ấm áp.

"Ở đây hiện có hơn bảy vạn cuốn sách, bao quát đủ mọi lĩnh vực của thế giới phù thủy lẫn giới Muggle, trong đó có gần nghìn bản quý hiếm độc nhất."

"Ngoài ra, trong sâu bên trong thư viện còn có phòng chứa riêng, để cất giữ bảo vật của các đời tộc nhân, cũng có không ít tác phẩm của những bậc thầy Luyện kim."

Ngẩng nhìn những giá sách phủ bụi, Kate có phần lo lắng, mắt dõi theo những ngọn lửa đang chập chờn quanh kệ:

"Nơi này không khí kín thế này, nếu có lửa thì chẳng phải dễ gây hỏa hoạn sao?"

"Không sao cả. Mỗi cuốn sách nhập kho đều đã được xử lý bằng ma thuật: chống lửa, chống ẩm, chống trộm. Chỉ cần lúc đọc biết quý trọng là đủ."

Lão quản gia dẫn cô lên tận đỉnh thang gỗ xoắn. Lúc này Kate mới nhận ra, nơi họ đứng còn cách trần thư viện một khoảng xa.

Tại chỗ thang gỗ vươn vào sâu bên trong, có một chiếc bàn đọc sách, bốn bề còn được dựng lan can che chắn chu đáo.

"Gia chủ đời thứ bảy ưa thích yên tĩnh, nên mới cho xây chiếc thang này. Muốn đọc sách thì chỉ cần ngồi tại đây."

Ừm... cũng là một sở thích khá độc đáo.
Có điều đúng là thử thách lòng kiên nhẫn của người ta.

Thấy sắc mặt Kate có phần ngẩn ngơ, Rand mỉm cười:

"Tất nhiên, những gia chủ sau này cũng có người không thích đọc sách ở đây."

"Nhưng từ chỗ này mà ngắm toàn cảnh thư viện lại rất đẹp. Nếu tiểu chủ nhân đến vào ban ngày, sẽ thấy ánh sáng từ giếng trời rọi xuống, chiếu thẳng lên bàn đọc này."

Kate ngẩng lên theo ánh mắt ông, quả nhiên thấy từ ô cửa kính trần kia đổ xuống một mảng sao trời lấp lánh.

"Đây là bản in đầu tiên của cuốn Hogwarts: A History (Hogwarts: Một đoạn lịch sử), hiện nay còn lưu lại chưa tới hai mươi cuốn."

Trong khi cô còn đang ngắm nhìn dải ngân hà xa xăm, lão quản gia đã khẽ giơ tay, một cuốn sách dày cộm liền bay ra khỏi giá, rơi gọn vào tay ông.

Khi ông vận dụng ma lực, Kate lập tức cảm nhận được, bèn quay sang chăm chú nhìn quyển sách da dê ấy.

Nếu là một phù thủy bình thường, e rằng khó lòng thấy được những vết sáng ma lực nhàn nhạt phủ trên bìa sách.

"Trên mỗi quyển đều có thêm bùa Accio (Bùa triệu hồi). Chỉ cần thả ma lực, trong lòng niệm tên sách, nó sẽ tự rơi xuống."

Cô nghiêng đầu, tinh nghịch chớp mắt:

"Con đoán đúng rồi phải không ông?"

"Tiểu thư thật có con mắt tinh tường." Rand cười, nhẹ nhàng đưa sách trở lại kệ.

"Có điều sách nơi này thực sự quá nhiều. Tiểu thư có thể dùng bản danh mục để tra tìm."

Kate gật đầu, vòng mắt nhìn khắp hàng giá bao bọc lấy cả tòa nhà phụ. Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở nơi ngọn lửa không chiếu tới, phía dưới là một cánh cửa nhỏ.

Đó chính là nơi cất giữ bảo vật.

Cô chợt nhớ tới nhiệm vụ gia tộc mà hệ thống giao cho trước đó – phải tìm ba vật phẩm quan trọng.

Nếu tìm kho báu, thì nơi này mới thực sự đáng để khám phá.

"Ông dẫn con vào đó xem đi ạ." Cô đưa tay chỉ về phía cửa nhỏ.

Rand khẽ mỉm cười: "Vâng."

Hai người nối gót nhau xuống thang, lặng lẽ bước trên nền đá xanh lạnh lẽo.

Thư viện này chiếm trọn cả tòa nhà phía đông, nên tuy trông như gần, họ vẫn phải đi suốt một khắc đồng hồ mới tới.

Cửa phòng trưng bày nhỏ hơn cổng đồng bên ngoài nhiều, nhưng chất liệu lại giống hệt.

Rand vung nhẹ đũa phép trước cửa, lập tức nó tự mở ra.

Những chân đèn trên tường đồng loạt bừng lửa, khiến gian phòng sáng rực như ban ngày.

Bên trong, la liệt đủ thứ mà Kate chưa từng thấy: giáp phục, y phục cổ, đồ quý hiếm – tất cả mới chỉ là bày ngoài rìa. Càng vào trong, lại là sản phẩm luyện kim cổ đại, tỏa ra khí tức thần bí.

Khi cô vừa định bước tiếp, Rand liền giơ tay ngăn lại.

"Tiểu thư, những thứ sâu hơn, vẫn nên đợi khi cô trưởng thành hẵng xem thì hơn."

Quả thật ông nói chẳng sai. Xưa nay, bao Muggle lẫn phù thủy vì không thắng nổi lòng tham, đã sa ngã trước các tạo vật luyện kim mà chuốc lấy bi kịch.

Trong mắt ông, Kate tuy thông tuệ, nhưng muốn đến gần nơi đó thì còn phải rèn luyện thêm.

"... Được thôi ạ."

Dù trong lòng khát khao, Kate vẫn hiểu rõ sự lo lắng của lão quản gia.

Vả lại, những vật hệ thống yêu cầu e cũng không nằm trong số tạo vật nguy hiểm kia.

Cô xoay người, ánh mắt quét qua một lượt toàn bộ đồ vật trước mặt.

Chỉ riêng nơi đây đã có tới gần ngàn món, nếu cứ mò mẫm, chẳng biết đến bao giờ mới xong.

Đúng là cái hệ thống chết tiệt!

Vừa rủa thầm, cô vừa định quay ra, tính để ngày mai tìm tiếp, thì bàn tay vô ý chạm phải vật gì đó đặt trên bàn trang điểm.

Kate giật mình, vội giữ lấy. Còn chưa kịp thở phào, âm thanh quen thuộc đã vang lên trong đầu.

【Nhận được vật phẩm quan trọng: Ngọc chỉ Shafiq】
【Tiến độ thu thập hiện tại: 1/3】

"Cái... cái này tính luôn sao?"

Trong đầu Kate như có cả đàn quạ bay qua. Nhưng cũng chẳng quản được nhiều, cô lập tức đem vật ấy đặt dưới ánh nến xem xét.

Đó là một chiếc ngọc chỉ* xanh biếc, ánh lửa chiếu qua toát ra hào quang trong trẻo.

*Nhẫn đeo ở ngón cái : thường làm bằng ngọc. Nguồn gốc : Vốn xuất phát từ nhẫn bắn cung thời cổ đại, dùng để bảo vệ ngón cái khi kéo dây cung. Về sau, giới quý tộc, văn nhân, quan lại... dùng như đồ trang sức và biểu tượng địa vị. Trong truyện này chính là chiếc nhẫn ngọc của Shafiq (gia tộc Shafiq), một vật gia truyền quan trọng.*

Thứ tốt thật đấy!

Cô vội hỏi:

"Chiếc ngọc chỉ này vốn là của ai vậy ông?"

Rand nheo mắt, ghé nhìn kỹ:

"Đây hẳn là ngọc chỉ của gia chủ đời thứ hai. Bà vô cùng quý trọng nó, gần như không rời tay."

"Thế... con có thể giữ nó không?" Kate dè dặt hỏi.

"Tất nhiên. Tiểu thư là người thừa kế nhà Shafiq. Tất cả trong tòa trang viên này đều thuộc về tiểu thư, kể cả những vật nơi đây."

Kate liền tìm một chiếc hộp trang sức trống đặt ngọc chỉ vào, nâng niu ôm trong tay, như sợ chỉ sơ suất một chút là đánh rơi.

"Ông ơi, mình về thôi."

"Vâng, tiểu thư."

Hai người rời thư viện, Rand lại đưa cô chuyển tức thì về tòa nhà chính.

"Trời đã khuya, ông nhớ nghỉ sớm nhé! Con đi ngủ đây!"

Kate vừa nói, vừa chạy vội về phòng, lòng tràn ngập niềm hân hoan vì món bảo vật đầu tiên. Cô nhảy phốc lên giường lớn, ôm chặt chiếc hộp trong tay, mới an tâm nhắm mắt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...